Sất Trá Phong Vân

Chương 130: Kỳ quái

Lơ lửng ở phía trên Đấu Linh Trận, Càn Kình liên tục thở hắt ra. Nghi thức thức tỉnh huyết mạch thất bại đối với cuộc sống của con cháu Càn gia cũng chỉ còn lại bóng tối. Nhưng mình ở trong bóng tối lại một lần nữa tìm đến con đường ánh sáng của chiến sĩ vĩ đại!

Càn Kình cố gắng hít một hơi, mắt đảo qua đại trận Đấu Linh dưới chân, khóe miệng lộ ra nụ cười tự tin.

Trùng kích tới chiến sĩ Hàng Ma, đối với bất kỳ chiến sĩ nào cũng không phải là chuyện nhất định có thể thành công. Đại trận Đấu Linh có thể tăng cao xác xuất thành công lên rất nhiều, nhưng cũng không phải là trăm phần trăm.

Càn Kình bĩu môi, trong nụ cười càng lúc càng thêm tự tin. Mấy ngày này khổ luyện, chiến sĩ thập cấp bình thường đã sớm không thể sánh ngang với hắn. Hơn nữa đêm qua Bố Lai Khắc huấn luyện cùng phối hợp với Đấu Linh Trận đắt giá dưới chân này...

- Nếu như vậy ta còn có thể trùng kích chiến sĩ Hàng Ma thất bại, không bằng ta thẳng thắn cầm Trảo Mã Đao cắt cổ đi!

Lão nhân đứng ở bên bờ nghe thấy Càn Kình tự nói như vậy, khóe môi và khóe mắt lại tăng thêm mấy phần tán thưởng. Cho dù trùng kích chiến sĩ Hàng Ma có khả năng thất bại, phải cẩn thận từng chút một. Nhưng nếu như không có đủ tự tin cường đại, ngay cả khi trùng kích trở thành chiến sĩ Hàng Ma, phát triển cũng có hạn.

Nhiệt độ trong hồ nước quá cao, không có cách nào ở lâu, Càn Kình bỗng nhiên nhắm chặt hai mắt, cơ bắp toàn thân căng ra. Đấu lực thập cấp giống như nham thạch, dựa theo phương pháp vận chuyển của Đấu Khí Phong Vân di chuyển khắp nơi dưới lớp da đỏ bừng.

Lão nhân khoanh hai tay ở trước ngực, thoáng mỉm cười. Sau khi đấu lực của Càn Kình vọt lên tới cực hạn, đấu thạch của đại trận Đấu Linh dưới người hắn đều phóng ra một tia sáng. Mắt trận đấu tinh lộ ra tia sáng gần như yêu dị.

Càn Kình đột nhiên cảm giác được phía dưới thân thể có một đấu năng khổng lồ liên tục tăng lên, giống như muốn hoàn toàn bao trùm lấy toàn thân, đấu lực luyện thành trong cơ thể bắt đầu nhanh chóng vận chuyển qua các đấu khiếu, hấp thu mãnh liệt đấu năng cảm giác đủ để phá nát thân thể.

Trong Liệt Hỏa Hồ yên tĩnh, lỗ chân lông Càn Kình lúc đóng lúc mở, lợi cắn vào đầu lưỡi, máu chảy ra, thoảng mùi máu tanh. Đấu năng nhanh chóng hút vào khiến hắn thật muốn kêu cha gọi mẹ. Cảm giác kia giống như ngàn vạn cây kim xuyên qua lỗ chân lông đâm vào trong da.


Từng luồng đấu năng xuất hiện trong Đấu Linh Trận, dây dưa giãy dụa, giống thành trăm ngàn con rắn nước với đủ màu sắc, đang vây quanh Càn Kình, múa điệu múa hoa lệ của loài rắn.

Chúng dưới sự dẫn dắt của các đấu khiếu trong cơ thể Càn Kình, liều mạng xông vào bên trong. Các đấu khiếu giống như đang ngủ say trong nháy mắt đều thức tỉnh! Chúng nuốt sạch những đấu năng này, hoàn toàn không lo lắng xem Càn Kình có thể chấp nhận được sự trùng kích này hay không. Trong phút chốc đấu lực nhanh chóng tăng lên.

Đấu năng tinh thuần không ngừng dũng mãnh xông vào trong một trăm lẻ tám đấu khiếu. Từng đấu khiếu vốn khô quắt, giống như hồ nước chứa khô cạn được mở cống, hồng thủy lập tức bao phủ, nhanh chóng lấp đầu các đấu khiếu. Các đấu mạch liên tiếp lại không thông, ép đấu lực trong đấu khiếu đến đỉnh điểm, bắt đầu chậm rãi chảy ra ngoài. Giữa chúng tạo thành một con đường liên tiếp một trăm lẻ tám đấu khiếu.

Đấu lực! Đấu lực khổng lồ! Một trăm lẻ tám đấu khiếu đều được lấp đầy, nhưng vẫn chỉ là đấu lực, không phải là đấu khí!

- Chuyển động! Chuyển động! Chuyển động! Chuyển động...

Càn Kình đang ở trong hồ nước nóng, mồ hôi tuôn ra. Thân thể lập tức dung hòa cùng hồ nước, tất cả tâm thần đều đặt ở một trăm lẻ tám khỏa đấu khiếu trong cơ thể, liên tục khống chế chúng, muốn chuyển động chúng.

Đây không phải chỉ là đấu lực trong một trăm lẻ tám đấu khiếu, theo đấu mạch tiến hành một vòng tròn tuần hoàn lớn, mà là mỗi đấu lực trong đấu khiếu đều phải tự mình xoay tròn!

Chỉ có chuyển động chân chính, hình thành vòng xoáy mới có thể ngưng luyện ra đấu khí!

Một trăm lẻ tám đấu khiếu giống như bị một trăm lẻ tám mũi khoan khoan sâu xuống. Càn Kình cảm giác Phong Vân Kim Thân cũng muốn bị phá nát. Thân thể không cách nào khống chế được, bắt đầu xuất hiện sự co quắp liên tục, cũng không cách nào ngăn cản được nhiệt độ quá nóng của hồ nước thâm nhập vào trong cơ thể. Có khả năng một giây kế tiếp sẽ bị nước nóng dũng mãnh xâm nhập ngũ tạng, hoàn toàn bị luộc chín...

Gió, tự quay thành cơn lốc. Mây, tự quay hóa vạn mưa.


Trong đầu Càn Kình đột nhiên hiện lên câu nói trong Đấu Khí Phong Vân. Trong nháy mắt, hắn giống như chộp được cái gì. Nhiệt độ cao đang dũng mãnh tiến vào trong cơ thể, hiện tại không thâm nhập vào ngũ tạng nữa. Đấu khiếu trong cơ thể không còn tự mình chuyển động phân tán nữa. Thân thể Càn Kình biến thành một cơn lốc thật lớn. Đấu lực trong một trăm lẻ tám đấu khiếu đồng thời chuyển động, đấu lực hóa thành đấu khí!

Đấu khí giống như gió, một khi vận chuyển, nhất thời hút mạnh hơi nóng vào trong cơ thể, đến trong đấu khiếu, xé nát chúng ra. Những hơi nóng cũng thêm một chút vào trong đấu khí.

Gần như cùng trong lúc đó, mười hai tử khiếu trong cơ thể Càn Kình đã từng được phương pháp hít thở rèn sắt lưu chuyển qua bỗng nhiên trở nên sống động. Chúng hình như rất thích nhiệt độ của hồ nước này, nuốt hết nhiệt lượng xung quanh thân thể.

Trong phút chốc, Càn Kình thậm chí cảm giác được rõ ràng, nhiệt độ nước xung quanh mình đang giảm xuống! Mười hai tử khiếu trong cơ thể đã sử dụng phương pháp hít thở rèn lưu chuyển qua, giờ phút này nóng giống như bàn ủi được nung đỏ, trực tiếp áp sát vào người hắn!

Nuốt hết!Phương pháp hít thở rèn sắt khống chế mười hai tử khiếu, giống như phát điên cắn nuốt nhiệt lượng quanh mình, trong nháy mắt không ngờ đã tạo thành một vòng tuần hoàn đặc biệt!

Đây là...? Chuyện gì vừa xảy ra vậy...?

Ầm ầm!

Càn Kình cảm giác thân thể mình chợt chấn động, không cần vận dụng biện pháp cưỡng ép nào, cũng có thể đơn giản ngăn cản nhiệt độ cao ở bên ngoài thân thể.

Càn Kình cảm giác thân thể không còn nửa phần lực lượng, bất lực dang tay dang chân nằm ở trên mặt nước, cảm nhận đấu khí thật sự dâng trào trong cơ thể, dũng mãnh tràn tới từng dây thần kinh. Hắn há miệng phát ra một tiếng huýt sáo đầy sảng khoái.

Âm thanh xông thẳng lên trời.

Càn Kình bồng bềnh trên mặt hồ nước nóng, cảm nhận thân thể khôi phục lại từng chút lực lượng một. Trong lòng hắn mừng như điên qua đi, đồng thời cũng cảm thấy khó hiểu.

- Kỳ quái. Không đúng. Từ trước tới nay, chiến sĩ Hàng Ma rất khó đột quá. Người có nền tảng càng vững chắc càng dễ dàng trùng kích thành công. Trong sách vở nói qua, có người đã từng được đại trận Đấu Linh giúp đỡ, chỉ cần thời gian mấy lần hít thở, đã hoàn thành quá trình từ chiến sĩ thập cấp đến chiến sĩ Hàng Ma.

Càn Kình càng nghĩ càng không cách nào hiểu được. Cho dù nền tảng của mình kém hơn so với chiến sĩ thập cấp được ghi lại trong sách kia, nhưng mức độ trùng kích cũng không cần khó như vậy chứ? Bất luận là thời gian hay sự thống khổ phải chịu đựng, đều có thể trở thành kỷ lục tệ nhất đối với việc đột phá chiến sĩ Hàng Ma.