Sất Trá Phong Vân

Chương 1134: Thiếu chút nữa

- Thành quả huấn luyện mấy ngày nay.

Càn Kình gãi đầu một cái:

- Nếu như không phải có phong ấn kia, đấu khí của ta hiện tại cũng sắp đầy mới đúng.

Lý Lôi Long suy nghĩ một chút, sau đó liên tục gật đầu. Tính toán cũng không sai lắm. Bởi vì liên quan đến đấu khí bị phong tỏa, mình không phải cũng được nâng cao rất lớn sao.

- Vậy chúng ta trở lại, khôi phục một chút đã?

Đoạn Phong Bất Nhị hỏi:

- Sau đó sẽ đi ra, suốt đêm giết chết tên Càn Vô Thanh kia?

- Được!

Đáy mắt Càn Kình lóe lên một tia tàn khốc. Tên Càn Vô Thanh này còn đáng sợ hơn so với sự tưởng tượng của mình. Hắn không chỉ có thực lực rất kinh người, biểu hiện ngày hôm nay còn đáng sợ hơn.

Khóa vong giả thở dài quái dị này, còn có khả năng tính toán lập kế chính xác.

- Sợ rằng, đêm qua kẻ lấy trộm trong kho phần thưởng của Tân Nhân Vương, là Càn Vô Thanh cố ý sai khiến thủ hạ làm như vậy.

Càn Kình vỗ mông phủi bụi bặm:

- Hắn làm như vậy, chính là hi vọng ta có thể nảy sinh hứng thú đối với phần thưởng trong bảo khố. Thậm chí khiến ta nhận ra Vong Giả Tinh Thần Kiếm là một thánh khí. Có thể hắn không ngờ được ta lại biết được lai lịch của thanh kiếm, nhưng hắn biết ta có thể nhận ra.

Phần Đồ Cuồng Ca khẽ gật đầu:

- Ở trong chiến tranh, đây là một loại phương pháp dụ địch.

- Hắn biết mình tạm thời không có cách nào trộm ra được, cho nên mới để cho ta biết, muốn mượn tay của ta lén trộm ra ngoài.

Càn Kình suy luận rất nhanh:

- Cho nên hắn mới phải chặn giết ta ở chỗ này, đồng thời ăn ta.

Mộc Nột Chân Sách liên tục gật đầu:


- Nếu như ta là hắn, ta cũng sẽ làm như vậy. Ăn ngươi, hắn có thể tiến vào Chân Thánh, trở thành người đầu tiên trên cuộc tranh tài Tân Nhân Vương tiến vào cường giả Chân Thánh.

- Hắn chỉ thiếu chút xíu nữa.

Càn Kình thở dài:

- Bất cứ lúc nào cũng có thể hoàn thành giai đoạn Thực Thánh, đặt chân tiến vào cảnh giới Chân Thánh. Nếu như là người khác, ta còn có thể chờ thêm một chút, ở trên lôi đài đánh bại đối thủ. Nhưng hắn... Ta phải nghĩ biện pháp sớm giết chết hắn. Có gia hỏa âm hiểm như vậy ở sau lưng nhìn chằm chằm vào, quá nguy hiểm.

- Không sai!

Mộc Nột Chân Sách gật đầu một cái:

- Đúng là như vậy! Người này là người điên. Biết không làm gì được ngươi, nếu như đánh lén bằng hữu, gia quyến của ngươi, cũng là chuyện phiền toái tình.

Ầm ầm!

Tổng nghiệp đoàn chiến sĩ phát ra một tiếng động. Đấu khí cực lớn va chạm phóng lên cao. Trong đó có lực lượng vong linh lạnh giá khiến mọi người đồng thời biến sắc.

Càn Vô Thanh!

Không sai! Càn Vô Thanh vừa rời khỏi đó, không ngờ thật sự giống như lời Mộc Nột Chân Sách nói, tiến vào tổng nghiệp đoàn chiến sĩ.

- May là Thiết đẹp trai ở đó!

Đoạn Phong Bất Nhị nói, đồng thời mở ra hồn vực di chuyển trong nháy mắt, sử dụng tất cả đấu khí thôi động uy năng của hồn vực này, trực tiếp đưa mọi người trong nháy mắt vượt qua khoảng cách hai nghìn thước, xuất hiện ở cửa của tổng nghiệp đoàn.

Ầm!

Đoạn Phong Bất Nhị trực tiếp hôn mê bất tỉnh. Nếu như không bị phong ấn chút di chuyển ấy vẫn không tính là gì. Nhưng hiện tại, sau khi chiến đấu kịch liệt, hắn làm được như vậy đã là cực hạn.

Lý Lôi Long một tay kéo Đoạn Phong Bất Nhị đặt lên trên vai, đi theo phía trước Càn Kình xông vào trong tổng nghiệp đoàn chiến sĩ.

Càn Vô Thanh, đã rời khỏi đó!

Sau khi phát sinh trận chiến đấu kịch liệt, bên trong sân biến thành đống đổ nát. Cây cối hoàn toàn bị gẫy. Tường cũng sụp xuống. Thảm cỏ thật giống như bị mấy vạn con trâu rừng chạy như điên giẫm lên.


Hai hội trưởng phân hội nghiệp đoàn chiến sĩ, thân thể xương cốt hoàn toàn vỡ nát, giống như búp bê vỡ nát nằm trên mặt đất. Thiết Khắc đã mở ra chiến thân huyết mạch thiên sứ Đọa Lạc, tay cầm trường kiếm đứng ở giữa sân, cảnh giác nhìn chằm chằm vào xung quanh. Thực lực Thực Thánh đỉnh phong!

Thực Thánh cường đại hơn so với Càn Vô Thanh, trên đời này có thể chỉ có một, nhưng lại ở ngay trong viện của Càn Kình.

- La Thanh Thanh không có việc gì.

Thiết Khắc nhìn Càn Kình thản nhiên nói:

- La Kính cũng không có việc gì.

Càn Kình gật đầu. Hòn đá đè nặng trong lòng đã được thả xuống phân nửa. Hắn bước đến gần hai hội trưởng đã chết, cúi đầu quan sát.

Xương cốt nát hết, cơ bắp trong cơ thể cũng hoàn toàn bủn rủn. Vị trí cổ họng có hai cái lỗ. Đó là vị trí then chốt khiến bọn họ bị hút đi lực lượng.

Hai hội trưởng chiến sĩ đã nhập thánh, trong nháy mắt bị Càn Vô Thanh giết chết!

Đáng sợ!

Khóe mắt Càn Kình co giật vài cái. Năm đó Càn gia thật sự không ngờ mình có thể trưởng thành cho tới bây giờ, mình vẫn vì vậy mà tự hào. Nhưng mình lại không ngờ, Càn Vô Thanh kẻ bị mình tùy ý đánh bại giẫm lên, cũng bất ngờ trưởng thành lớn mạnh, hơn nữa hung tàn đến như vậy.

- Càn Kình, cha ta bởi vì ngươi mà phải chết hèn mọn! Càn Vô Thanh ta sẽ đòi lại từ trên người ngươi tất cả những gì ngươi thiếu ta!

Giọng nói tràn ngập sát ý của Càn Vô Thanh từ bốn phương tám hướng vọng vào sân:

- Không phải vì ngươi, cha ta sẽ không truyền đấu tâm cho ta! Không phải vì ngươi, cha ta còn có thể sống thêm rất nhiều năm! Không phải vì ngươi, ta sẽ không giống như bây giờ, người không giống người, giống như quái vật!

- Chỉ có điều, không có vấn đề gì! Vì báo thù, tất cả những điều này đều đáng giá! Ta nhất định phải giết ngươi! Nhưng lại muốn giết sạch Càn gia! Cha ta vì Càn gia chinh chiến suốt đời, bởi vì phát ra đấu tâm, dẫn đến lực lượng huyết mạch không cách nào mở ra được, rơi xuống tầng dưới cùng trong gia tộc, sinh bệnh cũng không có ai để ý mà chết. Món nợ máu này, Càn gia cũng phải trả! Ngươi chờ đấy. Các ngươi đều cứ chờ xem! Ha ha ha ha ha...

Dưới màn đêm, tiếng cười của Càn Vô Thanh giống như phát điên lại tràn ngập bi thương và điên cuồng vô tận.

Mọi người đứng ở trong viện nhìn nhau. Bất kỳ ai cũng không thể ngờ được, Càn Vô Thanh trên phương diện tư chất huyết mạch cũng không được tốt lắm, một chiến sĩ được tất cả mọi người cho rằng sẽ không bao giờ trở thành đối thủ, ngày hôm nay không ngờ trưởng thành đến mức đáng sợ như vậy.

- Danh hiệu Tân Nhân Vương sao? Ta đã không có hứng thú!

Trên mặt Càn Kình lộ ra một tia quyết đoán:

- Ngày mai, ta sẽ ở trong hội trường cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, giết chết hắn!

Lý Lôi Long lại một lần nữa quan sát Càn Kình. Hắn bắt đầu hiểu rõ vì sao người trẻ tuổi này có thể ở trong thời gian ngắn ngủi như vậy, tăng thực lực lên tới mức như thế. Trong lòng hắn còn có thứ hắn muốn bảo vệ. Chỉ vì điều này, hắn sẽ tiếp tục cường đại. Đó là động lực của hắn.

- Không thành vấn đề!

Đoạn Phong Bất Nhị cũng cười:

- Ngày mai ta sẽ phối hợp với ngươi, một đòn đánh chết hắn! Ngươi cũng biết, có lão cẩu Càn Chiến Huyền kia tồn tại, ngươi ra tay chỉ cần hơi chậm một chút, có khả năng lão cẩu sẽ tới ngăn cản ngươi.

Càn Kình hơi suy nghĩ một chút sau đó khẽ gật đầu. Tuy rằng Càn Vô Thanh đánh chết một chiến sĩ huyết mạch Càn gia, nhưng Càn Chiến Huyền là một kẻ rất cố chấp.