Sất Trá Phong Vân

Chương 1126: Oanh lôi sát trận

Hai con mắt khác lộ vẻ không giải thích được. Trên đời từ không có ma pháp nào có thể tránh thoát được sự quan sát của mắt thần vạn pháp. Chỉ cần là ma pháp!

Mắt thần vạn pháp huyết mạch Tinh Linh Vương nhìn một lần như vậy là có thể học được! Nhưng bây giờ... Càn Vô Tinh Thần quan sát đủ hai giây, vẫn không tìm ra được một chút manh mối nào. Dũng sĩ huyết mạch Bỉ Mông đã sắp chiến bại.

- Ngươi vốn không phải là đối thủ của ta.

Lý Lôi Long bước đi về phía trong cột gió lốc. Thực lực thân thể lại một lần nữa bắt đầu nâng cao.

Hư Thánh... Hư Thánh đỉnh phong... Thực Thánh... Thực Thánh đỉnh phong!

- Thu hồi sự khinh thường của ngươi, thu hồi kiêu ngạo của ngươi, nằm xuống nghỉ ngơi một chút đi.

Lý Lôi Long giơ cao bàn tay phải lên quá đỉnh đầu:

- Thời đại của ngươi đã qua. Bây giờ là thời đại người trẻ tuổi chúng ta. Nhận một đòn hồn vực Lôi Đình của ta...

Điện quang màu xanh nhạt ở trong lòng bàn tay Lý Lôi Long nhanh chóng ngưng tụ. Lực lượng tràn ngập tính phá hủy này, khiến các ma pháp sư tiến hành phòng ngự xung quanh đều trở nên khẩn trương.

Ngày hôm nay xem ra vị Lý Lôi Long này muốn nói cho mọi người biết, không nên xem thường bất kỳ một chiến sĩ Hoàng Kim Long ba đầu nào! Hắn bắt đầu bảo vệ danh dự của gia tộc Hoàng Kim Long ba đầu!

Trên đỉnh Tam Sắc Vạn Tuyến Diệt Sát Phong Bạo, một quả lôi cầu cực lớn đang tăng lên. Hơn mười vạn điện quang ở trong đó liên tục không ngừng phát ra những tiếng sấm vang rền.

Trong nháy mắt, lôi cầu này tập trung lớn tới khoảng chừng nửa lôi đài, sau đó nó thu nhỏ lại với tốc độ rất nhanh. Mọi người có thể cảm giác được uy lực của lôi cầu này cũng không vì thể tích giảm nhỏ mà giảm xuống. Trái lại bởi vì lôi điện đè ép, uy lực càng trở nên cường đại hơn.

Các chiến sĩ trẻ tuổi cường đại không giống như người ngoài nghề nhìn chằm chằm vào lôi cầu. Bọn họ lại nhìn chằm chằm vào Lý Lôi Long đang khống chế lôi cầu.

Thi triển hồn vực Lôi Đình cũng vậy, thi triển ma pháp khác cũng vậy, đều sẽ tiêu hao đấu khí và ma pháp lực!

Uy năng của hồn vực Lôi Đình này càng lúc càng mạnh, lẽ nào hắn thật sự có đủ đấu khí để chống đỡ sao?

Năm giây! Lý Lôi Long chống đỡ đủ năm giây, lôi cầu lớn bằng nửa lôi đài đã thu nhỏ lại đến cỡ hai chậu rửa mặt. Trán hắn cũng xuất hiện những giọt mồ hôi.

- Ta...

Giờ phút này dũng sĩ Bỉ Mông cảm giác mình thật sự có thể chết vì áp lực. Hắn vội vàng mở miệng muốn nói lời đầu hàng. Nhưng hắn vừa mở miệng, nhất thời đã bị vô số sợi dây nhỏ quấn chặt lấy đầu lưỡi.

Trong nháy mắt, đầu lưỡi của dũng sĩ Bỉ Mông cường đại đã bị những sợi dây nhỏ kia cắt đứt, căn bản không kịp kêu lên câu đầu hàng nào.

Lý Lôi Long coi thường đối thủ đang ở trong ma pháp. Dũng sĩ Bỉ Mông này vừa mở trận đã tập trung vào đầu mình. Điều này hiển nhiên là muốn một quyền trực tiếp đánh nát đầu mình. Hiện tại đối mặt với đối thủ như vậy, hắn sẽ không có bất kỳ sự nương tay nào.

Tiếng sấm sét cực lớn vang lên, ép cho dũng sĩ Bỉ Mông này đau đớn kêu lên thảm thiết. Trong nháy mắt toàn bộ lôi đài bị chấn động.

Tam Sắc Vạn Tuyến Diệt Sát Phong Bạo dừng lai. Sấm sét cực lớn cũng đã biến mất, đồng thời cũng không tìm được hình bóng dũng sĩ huyết mạch Bỉ Mông của Man tộc.

Tại vị trí dũng sĩ Man tộc đứng trước đó, xuất hiện một hố sâu cực lớn. Hố sâu này đạt tới mười mấy thước, đường kính cũng hơn ba mươi thước. Dùng mắt có thể thấy mặt đất đều là màu đen, màu sau khi bị cháy đen.

Mặt đất đều bị một đòn của Lý Lôi Long đánh hoàn toàn biến thành màu đen.

Khán giả kinh ngạc nhìn Lý Lôi Long. Trong lòng bọn họ đã sớm thu hồi lại sự khinh thường đối với hắn lúc trước. Hóa ra thế hệ trẻ của ba đại huyết mạch chiến sĩ hiện nay, mạnh nhất lại chính là Lý Lôi Long vẫn luôn khiêm tốn này!

- Càn Kình...

Lý Lôi Long chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phía Cửu Dương Phong Hoa và Càn Vô Tinh Thần:

- Do ta tới đánh bại!

Khuôn mặt Lý Lôi Long rất bình tĩnh đi xuống lôi đài. Trên khán đài lại hoàn toàn sôi trào.

Ngày hôm nay, Càn Kình không trình diện, nhưng vẫn là diễn viên lớn nhất. Mỗi chiến sĩ đánh bại đối thủ, đều hô lên sẽ đánh bại Càn Kình!

- Càn Kình? Ngươi tới đánh bại sao?

Đoạn Phong Bất Nhị nhìn Lý Lôi Long đi xuống lôi đài:

- Ngươi đùa gì thế? Xem bằng hữu là không khí sao?


Lý Lôi Long nhìn Đoạn Phong Bất Nhị:

- Ta sẽ không thua ngươi.

- Phải không vậy?

Đoạn Phong Bất Nhị bĩu môi:

- Tam Sắc Vạn Tuyến Diệt Sát Phong Bạo của ngươi nhốt được người khác, lại không nhốt được ta! Đừng quên, năng lực hồn vực của ta là di chuyển trong nháy mắt. Cho dù hồn vực Lôi Đình của ngươi muốn bắn trúng ta, cũng rất khó khăn. Ta… có thể bất cứ lúc nào bất cứ chỗ chỗ, xuất hiện ở bất kỳ vị trí nào bên cạnh ngươi, phát ra công kích đáng sợ nhất đối với ngươi.

- Phải không?

Lý Lôi Long cười nhìn Đoạn Phong Bất Nhị:

- Ta có một bộ oanh lôi sát trận, vốn định khi đối phó với Càn Kình mới dùng. Nếu như ngươi có hứng thú, nếu chúng ta chạm trán ở trên lôi đài trước, ta có thể để cho ngươi nếm thử trước.

- Hiệu quả lực lượng sấm sét đối với ta rất tệ. Ngươi tốt nhất là đừng quên...

Đoạn Phong Bất Nhị búng ngón tay một cái, đầu ngón tay liền điều động điện quang màu xanh nhạt.

Lúc đầu, Lôi Đình Sư Vương Thiên Luyện Linh Quan chết trận, Đoạn Phong Bất Nhị, Càn Kình còn có Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ đã chia nhau hồn lực Lôi Đình của Thiên Luyện Linh Quan. Mặc dù phần lớn đã bị Bàn Hoành Cơ lấy đi, nhưng dù sao Đoạn Phong Bất Nhị cũng lấy được một phần.

Dùng để giết địch, chút uy năng sấm sét ấy quả thực hơi kém một chút. Nhưng nếu như dùng để sử dụng miễn dịch năng lực, sẽ làm cho bất kỳ ma pháp hệ điện nào cũng phải rất đau đầu.

Chỉ cần có một chút hồn vực Lôi Đình ở trong người, như vậy Đoạn Phong Bất Nhị có thể lợi dụng năng lực cắn nuốt, trực tiếp nuốt vào sấm sét bay tới.

Lý Lôi Long lại cười:

- Không sợ no quá nổ nát, ngươi cứ nuốt thử.

- No tới phát nổ sao? Đùa gì thế?

Đoạn Phong Bất Nhị nói:

- Cho bằng hữu một con chân long, ta cũng nuốt hết!

Cửu Dương Phong Hoa nhìn theo bóng lưng Lý Lôi Long rất nghi ngờ tự hỏi:

- Đó là tất cả thực lực của hắn sao? Hắn hẳn có thể phát huy ra uy năng mạnh hơn. Hắn hẳn có thể tăng lên mạnh hơn mới đúng! Vì sao vừa rồi khi hắn thôi động đấu kỹ và hồn vực thời gian, khiến người ta cảm thấy hắn đặc biệt quá sức. Dường như có thứ gì kéo hắn lại, không cho hắn phóng ra uy năng.

Lý Lôi Long đặt mông ngồi xuống chỗ ngồi của mình, tiếp nhận chiếc khăn do thủ hạ đưa tới, lau mồ hôi trên trán liên tục lắc đầu:

- Hiện tại ta đã biết, trước đây Càn Kình đánh với cường giả cấp Chân Thánh mệt tới mức nào. Chỉ hơi động đậy một chút, chính là phải tiêu hao khí lực gấp mười lần so với mọi khi, mới có khả năng động đậy... Nếu không căn bản không cách nào tác chiến.

Trên lôi đài, từng trận chiến đấu liên tục diễn ra.

Rất nhanh, mặt trời đã ngả về phía tây. Một ngày chiến đấu đã kết thúc.

Đánh thắng, đánh thắng, vẫn là đánh thắng...

Cuộc tranh tài Tân Nhân Vương bắt đầu được mấy ngày nay, mọi người dần dần phân tích ra được, người nào ở trong vòng, người nào là một liên minh.

Trong vòng tròn nhỏ hẹp của Càn Kình, Lý Lôi Long bởi vì dẫn đội gia nhập đã trở nên đặc biệt thu hút sự chú ý của mọi người. Dù sao vị chiến sĩ huyết mạch thiên tài này chính là tồn tại rất có cơ hội cướp đi danh hiệu Tân Nhân Vương, cũng là chiến sĩ huyết mạch có khả năng thức tỉnh chung cực nhất.

Mọi người lập tức phát hiện, các chiến sĩ trong đoàn thể nhỏ này, mỗi một người ở trên lôi đài đều có biểu hiện xuất sắc siêu cấp. Thực lực tệ nhất ở đây đều là đỉnh phong trong bán thánh đỉnh phong.

Nếu như loại bỏ vấn đề phức tạp giữa những người này, lấy ra bất kỳ một cường giả bán thánh nào trong đó đi ra, ngoại trừ so với bán thánh trong những người này, đó nhất định là người đứng đầu bán thánh của ba tộc Nhân Ma Man!

Hôm nay loại thực lực này đặt ở bên ngoài, bất kỳ một người nào cũng sẽ bị vô số thế lực tranh đoạt bể đầu. Chiến sĩ trẻ tuổi có tiềm lực vô cùng, tuy rằng không thể nói một trăm năm mới có khả năng xuất hiện một người, nhưng mỗi một thế hệ trong gia tộc cũng chỉ xuất hiện một hai thiên tài như vậy, hiện tại lại gần như tăng lên đồng loạt về số lượng!

Không sai! Đột nhiên, các chiến sĩ thiên tài hiếm hoi như vậy giống như cỏ dại mọc ra phía dưới một tảng lớn, thoạt nhìn hình như không đáng tiền vậy.

Quét ngang! Mỗi trận đều dùng phương thức quét ngang để kết thúc trận chiến đấu!

Mọi người rất nhanh liền phát hiện ra, đám các chiến sĩ trẻ tuổi này đến từ gia tộc khác nhau, nhưng bọn họ đều đến từ cùng một vòng tròn, đó là vòng tròn của Càn Kình!


Thế lực, thực lực, thực lực tổng hợp và thế lực tổng hợp lại!

Mọi người phát hiện, người trẻ tuổi giống như rễ cỏ đến từ tầng lớp dưới cùng này, không ngờ trong khoảng thời gian ngắn đã trở thành người đứng đầu như hiện nay. Xét về thực lực và thế lực, bất kỳ thế lực nào cũng không dám xem thường bọn họ.

Từ trước cho tới bây giờ cuộc tranh tài Tân Nhân Vương là một nơi gần như mỗi trận chiến đấu đều tràn ngập cảnh tượng chiến đấu dây dưa chém giết. Chỉ có mấy người có thực lực tuyệt đối xuất sắc đoạt giải quán quân mới có khả năng xuất hiện cục diện chiến đấu một đòn dứt khoát thủ thắng, khiến người ta không nhịn được tán thưởng, cảm giác một đòn đánh bại đối thủ thực sự uy phong sảng khoái.

Hiện tại, trên lôi đài, phương thức chiến đấu kết thúc như vậy lại quá nhiều. Nhiều tới mức khiến người ta cũng có phần mất cảm giác. Trái lại trận chiến đấu buổi sáng nay khiến người ta cảm thấy, A, hóa ra còn có phương thức chiến đấu như vậy.

Ngoại trừ một đám người Càn Kình ra, Càn gia và gia tộc Cửu Dương cùng với những gia tộc chiến sĩ huyết mạch khác đều biểu hiện đặc biệt bắt mắt. Bắt mắt nhất còn có Càn Vô Thanh!

Ai cũng thật sự không ngờ được người đã từng là chiến sĩ huyết mạch Càn gia, hôm nay tham gia cuộc tranh tài Tân Nhân Vương lại cũng không gia nhập vào trận doanh của Càn gia, mà là đơn độc một mình tham gia thi đấu, đồng thời ra tay vô cùng tàn nhẫn.

Màn đêm vừa buông xuống, sự náo nhiệt của Thần Đô thành lại hoàn toàn không giảm bớt, trái lại còn sôi động hơn cả ban ngày.

Một ngày, cuộc tranh tài Tân Nhân Vương thật sự có quá nhiều chuyện. Khiến cho người trong quán rượu hưng phấn thảo luận dự đoán.

Toàn thân Càn Kình mặc trang phục chiến sĩ màu đen, xuất hiện ở trong sân của nghiệp đoàn chiến sĩ.

Đoạn Phong Bất Nhị ngồi yên ở trong ma đạo khí trọng lực, trán nổi gân xanh tiến hành khổ luyện rất nghiêm khắc. Ban đầu, muốn vận chuyển đấu khí bị phong ấn đặc biệt phiền phức, hơn nữa bị trọng lực áp chế, đấu khí lưu chuyển giống như bàn thạch, muốn đẩy mạnh một chút, đều phải tiêu hao không biết bao nhiêu khí lực.

- Càn Kình, cuối cùng ngươi đã ra...

Mộc Nột Chân Sách là người đầu tiên từ trong ma đạo khí trọng lực nhảy ra.

Hơn mười chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu cùng với chiến sĩ Hoàng Kim Long ba đầu và chiến sĩ huyết mạch Ngụy Long khác, mỗi người ở trong ma đạo khí trọng lực của mình, trực tiếp nằm úp sấp ở bên trong lười nhúc nhích, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười chào Càn Kình.

Mệt! Quá mệt mỏi! Phong ấn lại thêm ma đạo khí trọng lực, điều này hoàn toàn khiến người ta kích động muốn chết.

Lý Lôi Long ở trần, mồ hôi từng giọt lớn bằng hạt đậu lấm tấm trên khắp thân thể hắn:

- Trước đây, ta cho rằng mình ở dưới thác nước, lợi dụng ma pháp trận khổ luyện, là khổ luyện tàn nhẫn nhất. Hiện tại ta mới biết được, luyện tập như vậy là dễ dàng tới mức nào, ấu trĩ tới mức nào.

Chiến sĩ huyết mạch Hoàng Kim Long ba đầu ngay cả khí lực nói chuyện cũng không có, chỉ dùng ánh mắt biểu đạt mình đặc biệt công nhận cách nói này của Lý Lôi Long.

- Lúc nào xuất phát?

Thiết Khắc ngồi ngay ngắn ở trong ma đạo khí trọng lực, trở thành người duy nhất trong mọi người không đóng ma đạo khí trọng lực. Hắn vừa khổ luyện vừa nói chuyện trên trời dưới đất với Càn Kình.

Các chiến sĩ huyết mạch Hoàng Kim Long ba đầu, rắn chín đầu còn có Ngụy Long, đều ném ánh mắt bội phục về phía Thiết Khắc. Người này không chỉ lúc giết người đủ ngoan độc, thời điểm đối với mình cũng ngoan cường liều mạng. Hắn rõ ràng đã đạt tới mức độ cực hạn thật sự, lại không hề có ý định dừng lại rời khỏi ma pháp khí trọng lực.

- Đáng tiếc, ngươi không thể tham gia cuộc tranh tài Tân Nhân Vương...

Vẻ mặt Lý Lôi Long đầy tiếc hận nhìn Thiết Khắc:

- Trong những người này, người ta muốn nhất giao đấu, ngoại trừ Càn Kình ra, chính là ngươi.

- Ngươi có thể đánh thắng Bất Nhị vô dụng kia trước.

Thiết Khắc thản nhiên nói:

- Đánh thắng hắn, thì có tư cách khiêu chiến với ta.

- Ta dựa vào! Tiểu thiếp, ngươi nói vậy là có ý gì?

Đoạn Phong Bất Nhị giống như bị người ta đạp phải đuôi, nhảy dựng lên:

- Ngươi muốn nói, ta không bằng ngươi sao?

Thiết Khắc thản nhiên liếc mắt nhìn Đoạn Phong Bất Nhị, vẫn dùng giọng điệu bình tĩnh nói:

- Hóa ra, chính ngươi cũng hiểu rõ.

- Ta dựa vào! Tức chết lão tử!

Đoạn Phong Bất Nhị xắn ống tay áo lên:

-Tới đây, tới đây, tới đây! Đánh một trận với ta, để ngươi biết thế nào là nam nhân!

- Ngày mai. Tối nay ta trùng kích lực lượng huyết mạch thức tỉnh địa cấp.

Giọng nói Thiết Khắc rất bình tĩnh:

- Có thể ngày mai sẽ đạt được cảnh giới Chân Thánh.

Thức tỉnh địa cấp? Chân Thánh?

Khóe mắt Lý Lôi Long co giật vài cái. Giờ hắn mới ra vị ma vũ sĩ huyết mạch này, thời điểm người ta nhập thánh là sử dụng thánh khí nhập thánh. Giây phút thức tỉnh lực lượng huyết mạch nhân cấp, hắn đã trực tiếp tiến vào cảnh giới Thực Thánh.

Tính toán như vậy, nếu như vận khí không tệ, thức tỉnh địa cấp có thể tiến vào cảnh giới Chân Thánh.

Tiến vào Chân Thánh? Nhanh như vậy sao?

Lý Lôi Long hít sâu một hơi. Lẽ nào ma thiên sức Đọa Lạc thức tỉnh chung cực lần này đang ở trước mắt mình sao? Nếu không, tốc độ hắn tăng lên cũng quá nhanh đi?

- Chân Thánh... Nhanh như vậy sao?