Sát Thủ Vú Em

Chương 87: Ha ha ha

Edit: Ring.

Cả đám vừa ngửi thấy mùi thị phi, YY lập tức náo động.

“Chuyện hồi nào vậy!”

“Ù, cá cược gì đó a? Vậy mà lại giấu lâunhư vậy?”

“Không phải nói còn chưa định tiền cược sao? Bằng không thì cược thân đi!”

“Tui thấy nhiều tim hường bay phấp phới quá!”

“Nói nhanh lên đi nha! Loại chuyện thế này phải biết tự động chia sẻ cho dân chúng chớ!”

……

Mùa Đông Không Lạnh cảm thấy mặt mình đang bốc cháy.

Đương nhiên, người đang có tâm tình quỷ dị ngoài Mùa Đông Không Lạnh ra thì còn một kẻ nữa – chính là Giả Trang Bất Khả Tư Nghị.

Có trời mới biết hắn nghẹn lâu như vậy là chuyện bi thảm đến độ nào!

“Khụ khụ, kích động cái gì?” Chỉ Gian Lưu Sa ho nhẹ một tiếng.

“Chuyện này không thể trách tôi, là ổng chơi xấu!” Mùa Đông Không Lạnh vừa nghĩ đến chuyện Thủy Linh Tinh Quái hôm đó liền tức giận bất bình: “Tôi đã nói cho mấy người đường tắt ngắn nhất rồi, kết quả lại bị Im Lặng Như Tờ chiếm tiên cơ. Nói đi nói lại vẫn là tại A Tiễu.”

“Đâu thể trách tôi a!” Ôn Tiễu buồn bực: “Chuyện của hai người cũng lôi tôi vào. Tuy tôi thường hay bị dính đạn nhưng cũng có tính tình được không?!?”

“Hình như mình đã vô tình làm một chuyện vô cùng đúng đắn.” Im Lặng Như Tờ nói.

Tám thì tám, nhưng có được nguyên thần Cửu Anh, tiến độ phá kiến trúc của mọi người quả thực giống như được thần trợ giúp.

Chỉ mấy phút sau, cả đội đã vượt mặt Vùng Đất Của Thần.

Trái ngược với bầu không khí kêu than khắp trời, oán khí tràn ngập ở bên kia, bên đây quả giống như đang giỡn chơi.

“Các đồng chí, cùng nhau nghênh đón thắng lợi nào!” Trong tiếng nói của Đại Hùng, lũy chính bị công phá.

Màn hình game đột nhiên tối đen, mười hai người đồng loạt được truyền tống ra ngoài.

“Hừ, thắng cũng quá nghiệp dư đi!” Trong khi mọi người còn đang hoan hô, giọng nói mang sự khinh bỉ của Giả Trang Bất Khả Tư Nghị xen vào có vẻ khá là chói: “Một đám rác rưởi, chỉ bằng mấy người đó thì Lâm Uyên Các chúng ta lập một đội là được rồi, đúng là chuyện bé xé ra to!”

“Ù! Tiểu Giả phát cáu sao?” Ôn Tiễu nhướn mi cười gian: “Vừa rồi chuyện ông nói solo với Công Tước đó có tính không? Nếu tính thì chuẩn bị lên [Truyền âm] gọi chị đi!”

“Tiểu Giả là người mạnh miệng như vậy sao lại đổi ý được. A Tiễu, bà nói đúng không?” Mùa Đông Không Lạnh lập tức tiếp lời: “Này, tính đánh ở đâu đây?”

Nhiều người có mặt như vậy, cho dù Giả Trang muốn quịt cũng không quịt được!

“Đánh thì đánh, bố sợ sao?”

“À.” Công Tước vừa rời khỏi chiến trường liền biến về nguyên hình chỉ trong một nốt nhạc: “Cậu chọn.”

“PK thôi, có cái gì mà chọn?” Chỉ Gian Lưu Sa tất nhiên cũng hiểu thực lực hai người thế nào: “Bên cạnh Tây Ninh Thành đại đi. Dù sao hai Cung Thủ thì không phải chỉ đứng bắn nhau thôi sao?!?”

“Đậu mè Sa Tử anh đừng có coi thường kỹ thuật của Cung Thủ được không? Ông đây cứ thích chạy đánh đó! Đi khu PK!” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị nghe vậy thì càng nổi máu.

Im Lặng Như Tờ đứng bên cạnh chỉ biết tiếc nuối thở dài: “Tiểu Giả a, Lưu Sa đâu có khinh thường Cung Thủ hồi nào đâu. Ổng chính là khinh thường cậu đó được chưa?”

“Mấy người đi chết hết đi cho tôi!” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị thật sự nổi trận lôi đình. Cũng là một trong những công thần mà hắn lại bị toàn đội khi dễ, sao nhịn được đây?!?

Vì thế, mười hai người vừa ra khỏi chiến trường liền cùng nhau chạy đến khu PK.

Nói về việc hai Cung Thủ PK thì Chỉ Gian Lưu Sa đã tổng kết rất đúng, chính là ông bắn tôi một cái, tôi bắn ông lại một cái. Nếu có thêm chức nghiệp khác thì kỹ thuật của Cung Thủ mới có thể nổi bật. Dù sao chức nghiệp này căn bản không có kỹ năng khống chế, đồng thời các kỹ năng cũng không cần thời gian thi triển lâu, ăn tiền chính là ở chỗ công cao mà lại không cần chờ đó!

“Đặt cược đặt cược!” Những lúc thế này, Thông Hoa Đại Toán sao có thể buông tha: “Mại vô mại vô, cược xem Công Tước có thể thắng Tiểu Giả bao nhiêu máu!”

“Đậu cái đồ khốn nạn!” Giả Trang gần như là rống lên. Chẳng lẽ đặt cược không phải nên đoán ai thắng sao?

Tại khu PK, mọi người đều đã quen, lập tức vây thành vòng tròn quanh hai đấu thủ, bắt đầu ngồi xuống cắn hạt dưa.

“Cho tôi một mớ hạt dưa với coi!” Mùa Đông Không Lạnh nghe tiếng cắn hạt dưa truyền đến từ chỗ Ôn Tiễu liền tức giận bất bình.

“Nếu bà cũng có một lão Trần thì sẽ không phải lo lắng chuyện không có hạt dưa để cắn.” Ôn Tiễu vừa nói vừa thuận tay khều lão Trần bên cạnh: “Lại đây lại đây, lão Trần cũng đến xem đi.”

Trần Vũ yên lặng liếc nhìn màn hình Ôn Tiễu một cái: “Bà xác định đây là Giả Trang PK Công Tước chứ không phải Giả Trang cầu Công Tước đến ngược mình sao?”

“Ai đó?” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị gầm lên. Giọng nữ truyền đến từ chỗ Ôn Tiễu hiển nhiên là của một người khác: “Mẹ nó không phục thì nhào vô đấu!”

“Tôi không có hứng thú với ông.” Lão Trần nói xong liền quay sang kiểm tra những vật phẩm có thể bán trong acc mình: “Cho dù ông đánh ăn tôi đi nữa, cuối cùng không phải vẫn ngã xuống dưới chân tôi mà trả tiền sao?”

Giả Trang ngẩn người.

Thứ nhất, cái giọng này có vẻ quen quen.

Thứ hai, hình như cô ta vừa nhắc đến một chuyện từng khiến hắn rất mất mặt.

Cuối cùng, cả YY chỉ có tiếng của một mình Giả Trang: “Phắc, cô là Thần Nữ Dụ Hoặc! Con nhỏ từng hố tôi vụ tỉ lệ kim. Cô với Hoa Sinh Mê là một giuộc!”

Lão Trần khinh bỉ hừ một tiếng. Mới có gài một chút tỉ lệ kim mà đã rần rần vậy rồi, nếu nói cho ông cái người ngoạm của ông một ngàn đồng tiền kia chính là tôi nữa thì chẳng phải ông sẽ nhảy thẳng từ máy tính ra luôn sao?

Mấy người biết rõ chuyện đó lúc này đã sớm nhịn cười đến nội thương.

Giả Trang vẫn thấy có gì đó sai sai, nhưng bây giờ không phải lúc ham học hỏi như ở trường. Người hắn phải đối mặt là cao thủ đứng đầu toàn server, bất luận laf về trang bị, kỹ thuật hay là tốc độ mạng!

Trong khi solo PK, tốc độ mạng thật sự là một chuyện rất ưu thương. Chuyện tung chiêu mà dây thời gian chờ cứ đứng im hoặc là trực tiếp không phát ra được đã khiến vô số game thủ khóc đến mù mắt.

Nhưng nếu chỉ vậy thôi thì Trần Vũ cũng không liếc mắt một cái đã nói Giả Trang đang cầu ngược.

Mọi người im lặng nhìn Chinh Chiến Công Tước gỡ cung tên của mình xuống, sau đó trang bị một cây nỏ lên!

Đúng vậy, chính là nỏ mà bình thường hiếm thấy vô cùng. Nếu đánh hội đồng hay đi phó bản thì nỏ đúng là vô dụng thật, nhưng khi solo PK thì đó lại là một món lợi khí.

Số người biết chơi nỏ có thể đếm trên đầu ngón tay. Bởi vì game vốn là hoạt động tập thể, không ai chơi một mình bao giờ.

Loại chuyện solo này cũng chỉ có thể là quan hệ tốt hoặc khi chơi ăn tiền mới được nhắc đến.

Nhưng mà cây nỏ Chinh Chiến Công Tước gắn lên chi là một món vũ khí màu lục bình thường, mới +8, còn chưa khảm đá!

Nếu đổi lại là người khác thì chắc chắn sẽ bị Cung Thủ ngược đến thương tích đầy mình chỉ trong vài phút!

“Này, mi mẹ nó là khinh thường bố hay sao mà lại dùng thứ vũ khí rách này? Tôi không cần ông nhường, gắn cung lên lại đi, chúng ta đến đấu một trận giữa những người đàn ông!” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị lại xù lông.

Nhưng mười người ngồi bên cạnh vẫn bình tĩnh vô cùng. Ai cắn hạt dưa vẫn cắn hạt dưa, ai uống nước ngọt vẫn uống nước ngọt.

“Này được rồi.” Chinh Chiến Công Tước giơ cây nỏ của mình lên.

“Ông mẹ nó là không muốn chơi nữa nên cố ý lấy cớ để tôi đuổi ông khỏi server sao?!?” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị cảm thấy cả người khó chịu: “Bố không chơi với loại chó ghẻ như mi.” Thật ra là vì bị ghét nên mới khó chịu.

“Tiểu Giả a.” Im Lặng Như Tờ khuyên nhủ: “Sống á, quan trọng nhất chính là vui vẻ thôi. Mồi ngon đã ở trước mặt rồi thì cứ câu đại đi. Nếu hai người còn chưa chịu đấu nữa thì hạt dưa của Bạo Lực Nữu sẽ hết đó!”

“Mẹ nó bố là đàn ông!” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị nhấn mạnh.

“Đâu có ai hoài nghi ông là phụ nữ hay gay đâu.” Sự kiên nhẫn của Mùa Đông Không Lạnh đã lên đến giới hạn, không phải chỉ vì muốn Giả Trang lên [Truyền âm] thôi sao?

“Tôi muốn giải quyết tranh chấp theo cách của đàn ông!” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị nói thật sự nghiêm túc.

“À.” Chinh Chiến Công Tước cuối cùng cũng mở miệng: “Tôi đổi cung cậu đổi nỏ?”

Giả Trang Bất Khả Tư Nghị nhìn cây nỏ gần như giống hệt của Chinh Chiến Công Tước trong túi đồ mà khóc một dòng sông.

Giải quyết vấn đề theo cách đàn ông không có nghĩa là muốn bị ngược a!

“Quên đi, ông muốn dùng cái gì kệ ông…” Dưới sự kiên trì của Chinh Chiến Công Tước, trận PK cuối cùng cũng được bắt đầu.

“Ê, đưa hạt dưa tôi!” Bên YY, lão Trần bắt đầu chế tạo tạp âm. Trò hay thế này sao có thể không xem trực tiếp cho được!

“Không tệ a, Công Tước tiếp tục chạy, để Tiểu Giả đuổi!” Đây là Mùa Đông Không Lạnh

“Tiểu Giả a, cậu chạy chậm quá. Xem kìa, bị nỏ đánh trúng rồi đúng không?” Đây là Chỉ Gian Lưu Sa.

“Òa Công Tước, cái nỏ rách này của ông là sao? Đánh gì rớt có chút xíu máu vậy!” Đây là Tây Điểm Binh Nhận.

“Tích tiểu thành đại sao? Tôi cảm thấy lấy yếu thắng mạnh mới thật sự là hay!” Đây là Hùng Phong Vĩ Nghiệp.

“Công Tước là cột chống trời bang chúng tôi a. Chậc chậc, thằng nhỏ tự chuốc khổ, em cần uống thuốc không? Hôm nay thuốc của anh còn chưa bán hết!” Đây là Thông Hoa Đại Toán.

“Đừng có xem thường IQ của Tiểu Giả được không? Mớ thuốc giả của ông mà để cậu ta ăn vào không phải sẽ càng bi kịch hơn sao?” Đây là Lãnh Tuyết Nhi.

“Tôi nói Lâm Uyên Các, mấy người thật sự là đồng đội chứ không phải kẻ thù sao?” Đây là Huyết Sắc Tịch Dương.

“Là bạn bè mới dìm nhau vậy a, nếu là kẻ thù thì đã sớm bem nhau rồi!” Đây là Bão Nhiệt Đới.

“Vậy hai người bây giờ đâu có đánh nhau thì là tình gì? Tình đồng chí sao?” Đây là Hoa Sinh Mê.

“Ôi quỷ sứ, đồng chí thì đồng chí, giới tính khác nhau sao có thể yêu nhau được?” Đây là Lãnh Tuyết Nhi.

……

Lão Trần ngồi một bên nhìn khu PK trống rỗng thì im lặng đen mặt. Trong tầm mắt của mười khán giả ngồi đây căn bản là không còn bóng dáng Giả Trang Bất Khả Tư Nghị cùng Chinh Chiến Công Tước nữa!

Cả đám này hoàn toàn chính là đang tự biên tự diễn!

Có ai nói cô biết vì sao cô hoàn toàn không thấy đương sự mà đám người này lại có thể nói như thật được không?

*R: tức là lúc này 2 đứa PK đã chạy đi mất ròi, 10 đứa này còn ngồi lại, méo biết tình hình thế nào mà vẫn phán như thiệt =))))).

Trần Vũ yên lặng đưa khuỷu tay thúc thúc Ôn Tiễu.

“Tiểu Giả a, chạy nhanh lên, đổi hướng di chuyển. Có phải đã bị độc trúng rồi không?”

“Thật ra khi PK với Nỏ Thủ thì có thể mua một ít Giải Độc Tán trong shop bang.” Ôn Tiễu nói.

“Tiểu Giả a, cậu chạy theo Công Tước thì cạm bẫy của cậu hoàn toàn không có chỗ dùng, trong khi Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên cùng Kinh Cức Võng của Công Tước lại trúng hết. Không có lời!” Chỉ Gian Lưu Sa cũng không biết tình hình hiện tại là thế nào nhưng vẫn nói như rất hợp lí.

“Nếu không sao Công Tước lại dám cầm Nỏ +8 đánh với Tiểu Giả chứ?” Mùa Đông Không Lạnh nói: “Cũng giống như PK với vú em vậy. Dù sao cũng chỉ có chạy tới chạy lui, ai chạy được là thắng!”

“Thật ra chủ yếu là do Tiểu Giả quá muốn thắng,” Ôn Tiễu tán thành: “Bình thường đều là người đuổi theo thiệt thòi hơn. Công Tước bình tĩnh hơn nên chiếm lợi thế.”

Trong khi nói chuyện, hai người kia đã rượt nhau chạy một vòng lớn trong khu PK, giờ lại về chỗ cũ.

Cả hai đều còn xấp xỉ nửa dây máu. Vậy có nghĩa là còn phải chạy thêm một vòng nữa.

“Đấu địa chủ không?” Thông Hoa Đại Toán đề nghị.

“Vô, chơi 30 kim đi, nhiều nữa không nổi.” Huyết Sắc Tịch Dương lập tức giơ hai tay hai chân tán thành!

“Thêm tôi nữa.” Chỉ Gian Lưu Sa nói: “Mùa Đông, đi cổ vũ cho tôi!”

“Tại sao?” Mùa Đông Không Lạnh hừ một tiếng: “Vì ông nhìn giống Mĩ Hầu Vương hả?”

“Phì!” YY vang lên một trận cười.

Đúng lúc này, chinh Chiến Công Tước đột nhiên vòng về trước mặt mọi người, nhân tiện nói một câu trên YY: “Chừa tôi một chỗ!”

Mọi người cười ngất, chỉ có Tiểu Giả khóc không ra nước mắt.

“Nào nào nào, Tiểu Giả mau lên [Truyền âm] kêu chị một tiếng!” Giả Trang vừa thua, Mùa Đông Không Lạnh liền mở miệng thúc giục.

“Hai tiếng a, còn tôi nữa chi!” Ôn Tiễu cũng không cam lòng yếu thế.

Giả Trang do dự nói: “Tôi kêu trên YY được không?”

Đáp án chắc chắn là không

Ai tới cứu hắn được không? Lần đầu tiên trong đời hắn cảm thấy ghét [Truyền âm] đến vậy, lần đầu tiên trong đời hắn không muốn lên [Truyền âm] a!

“Tiểu Giả a.” Ôn Tiễu từ tốn nói: “Tôi chuẩn bị cho ông một bộ thịt tổng thụ NP cao H mười vạn chữ. Nếu không kêu thì nhớ đến chỗ bưu kiện kiểm tra rồi nhận nha. Nhân vật chính dùng tên ông.”

Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: “……”

“Tiểu Giả a,” Mùa Đông Không Lạnh cũng lập tức chen vào: “Hình yaoi siêu H siêu ướt át tụi tôi cũng chuẩn bị xong hết rồi.”

Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: “……”

“Khụ khụ.” Trên YY đồng loạt vang lên tiếng ho khan của mấy anh giai bị sặc.

[Truyền âm] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Hoa tỷ Hoa Sinh Mê, Lãnh tỷ Mùa Đông Khóc, em sai rồi được chưa…… Quỳ cầu giơ cao đánh khẽ……

~

Một sáng đẹp trời thức dậy tự nhiên không muốn đọc truyện tình cảm nữa, trở lại với tình đầu fantasy từ chục năm trước.

Tuổi già đúng là đến không báo trước.