Sát Thanh

Chương 16: Cuộc chiến thâm lam

Editor: Mai_kari

Beta: Kaori0kawa

Trong văn phòng phân tích điều tra hình sự, Kensen không hề giấu diếm mà đưa ra hết những tư liệu mà mình có được, nhiệt tình cùng Lý Tất Thanh thảo luận, cực kỳ khoan dung với cậu nhóc người Hoa chỉ có thể lắp ba lắp bắp tiếng Anh vẫn còn mang khẩu âm Trung Quốc. Trong lúc đó ông còn nhiều lần mời đối phương tham gia vào việc phân tích vụ án, cuối cùng còn lưu luyến không rời mà lấy số điện thoại di động. Hai người bắt tay cáo biệt, thì Robert nhìn thoáng qua Rio, quả nhiên trên mặt cộng sự của mình ẩn dấu kiêu ngạo và phiền não.

“Ngay lúc tôi phát hiện cô bạn gái của Seaver là một sexy girl hàng đầu, thì cũng chính là mang tâm tình này đó.” Y cảm động mà vỗ vai Rio. “Vừa vui vẻ, vừa lo lắng, rất mâu thuẫn phải không? Cũng may tôi không bị dính vào brother complex, đứng giữa hai đầu, đối với anh mặt nào cũng khó khăn, cộng sự của tôi ơi!”

Rio giận tái mặt đẩy tay y ra: “Tôi không có! Tôi chỉ hy vọng cậu ta không bị dính vào quá sâu thôi, hiểu không? Cậu ta chỉ là một sinh viên bình thường, đi học, chơi PDA, hoặc là quen bạn gái tới quán xá ăn uống gì đó, đó mới là cuộc sống của cậu ta, chứ không phải giống chúng ta, suốt ngày đuổi theo truy bắt mấy tên sát nhân biến thái, cả đời nhìn huyết nhục không rõ, đối mặt với tình cảnh đạn súng, cuối cùng nhận về chỉ có bi thống, tuyệt vọng, cừu hận, nguyền rủa! Đây là chiến trường của chúng ta, tôi không muốn kéo cậu ta vào!”

Robert không cho là đúng mà nói: “Cậu ta cũng không phải là một con búp bê không có tư tưởng, tùy ý để anh đưa đẩy. Anh nghĩ đây là chiến trường của anh, nhưng với cậu ta lại có thể trở thành một sân khấu để cậu ta phát huy thiên phú và tài hoa thì sao. Nếu như lấy lý do “Vì muốn tốt cho cậu” mà tùy ý can thiệp và lập kế hoạch cho cuộc sống của người khác, đó là ích kỷ bản thân đấy, Rio, tương lai anh sẽ hối hận đó!”

Rio sắc mặt tối tăm, không có hé răng.

“Tôi biết kỳ thực anh hiểu rõ, chính là vẫn không buông bỏ được phải không? Được rồi, cố chấp không phải chuyện xấu, nhưng nếu đã tới mức chuyện đúng mà vẫn cố chấp thì anh nên đi tìm bác sĩ tâm lý đi.” Robert nói giỡn lấy điện thoại di động ra. “Tôi có quen một bác sĩ rất xuất sắc, có khá nhiều nghiên cứu với mấy bệnh tâm lý cùng cản trở tâm lý, còn kiêm luôn nhà tư vấn tình yêu nữa đó, cần lấy số không?”

“Tới địa ngục đi!” Rio đánh y một quyền, nhịn không được nở nụ cười.

Trong lần nói chuyện này, Rio đưa cho Lý Tất Thanh một thẻ ra vào, lấy thân phận thực tập sinh có thể ra vào tòa nhà làm việc của phân bộ FBI, đương nhiên, quyền hạn không cao, những tầng thuộc về khu bảo mật thì không thể can thiệp được. Cho dù vậy, thì thanh niên người Hoa này vẫn vui vẻ tột định, ánh mắt cảm kích lóe sáng nhìn kỹ vị đặc vụ, khiến anh không tự chủ mà nóng bừng lên.

Chương trình học ngôn ngữ được sắp xếp học vào buổi sáng và buổi tối, sau khi ăn trưa xong thì Lý Tất Thanh đương nhiên đi nhờ xe của Rio, toàn bộ buổi chiều đều chui vào khoa phân tích điều tra hình sự cùng Kensen — ông ta tựa như nhặt được chí bảo vậy, đi đâu cũng mang trợ thủ này theo cả, nụ cười nhộn nhạo kia của ông khiến Rio có cảm giác rất muốn đem ông ta tới sân huấn luyện thuật cận chiến tập luyện một phen.

Ngày đầu tiên sau vụ án giết người trong phòng DEA, thì người thứ năm đã bị sát hại ngay trên bậc thang ngoài cửa lớn pháp viện. Đó là một cảnh sát toà án chấp hành vận chuyển tù phạm, trong dãy người đông đúc, cảnh sát toà án đó bị một người cách 200m bắn súng, viên đầu tiên nhắm thẳng vào ngực y, ngay khi y ngã người về phía sau thì có thêm hai viên nhắm thẳng vào phần bụng, tử vong tại chỗ. Trong túi áo trong của y, vẫn giống như cảnh sát ở cửa cảnh cục lần trước, có một con tốt màu đen, cũng không biết hung thủ bỏ vào lúc nào, làm thế nào mà bỏ vào.


Cảnh sát còn chưa kịp thở, thì ngày kế tiếp lại có thêm người sáu — một vị tuần cảnh ban đêm, bỗng nhiên xe máy bị một dây xích từ đâu quăng ra làm ngã té, y còn chưa kịp đứng dậy thì đã bị vặn gãy xương cổ. Hung thủ ra lực khá lớn, có thể đem đầu của y toàn bộ về phía sau xoay 180 độ, mặt để ngược sau lưng, tựa như phim kinh dị vậy. Hiện trường cũng có một quân cờ vua, là tốt màu trắng.

Trong lúc nhất thời quần chúng sôi trào, hung thủ ra tay quá tàn nhẫn, thái độ quá kiêu ngạo, nhất là mục tiêu hạ cục cực kỳ châm chích, khiến cho toàn bộ hệ thống chấp pháp phải phẫn nộ. Sự nghi vấn phê phán của truyền thông cùng hỏi han trách móc đốc xúc của nội bộ cao tầng, biến thành một loại áp lực, đặt lên vai của những người ở tổ chuyên án, Rio cũng nhận được điện thoại của tổng bộ FBI, ra lệnh cho anh phải mau chóng hỗ trợ cho cảnh sát nơi đó bắt hung thủ, ngăn chặn chuyện xấu càng thêm lan xa.

Vì thế Rio suốt 3 ngày không có được một giấc ngủ đàng hoàng, ngay cả Robert luôn mang bộ dáng cà lơ phất phơ, nét mặt luôn hiền hòa cũng mang sự nghiêm trọng trên nét mặt. Ghê tởm nhất là, vết tích có thể truy tìm hung thủ lại quá ít đến thương cảm, viên đạn 5.56mm của loại súng trường do NATO chế tạo lấy từ vị cảnh sát toà án cũng có phạm vi sử dụng rất lớn, ngoại trừ dùng trong quân dụng, thì còn được sử dụng ở các súng trường vận động đường kính nhỏ, cũng là dạng đạn dùng trong lúc thi đấu bắn súng ở các đại hội thể dục thể thao, vì vậy không thể tra ra được loại súng mà hung thủ đã sử dụng. Còn hiện trường chỗ cảnh sát tuần tra thì phát hiện ra dấu chân, từ vân giày thì biết được đây là một loại giày bình thường hàng thông thường, từ vết dấu chân sau khi chia ra thì nhân theo công thức x 6.876 (1), đo lường tính toán ra hung thủ cao khoảng 6 thước 2 tấc Anh (1.88 m), căn cứ chiều sâu vết chân đối lập, suy đoán thể trọng khoảng 200 bảng Anh (91 kg).

Nhưng phía bên chỗ Lý Tất Thanh thì lại đưa ra một suy đoán cực kỳ quan trọng. Lúc Rio nhận được điện thoại của cậu, thì anh đang một mình chạy chiếc SUV Chevorlet, chạy thẳng đến ngục giam. Bởi vì khi cảnh sát ở gần chỗ ngục giam tìm tòi thì phát hiện được một chỗ có thể xạ kích hư hư thực thực.

Hàng rào điện tầng ở tường ngoài ngục giam cao 4.5m, tháp trạm canh gác lại cao tới 8,9m. Sử dụng đạn của súng ngắm bắn Barrett Model 33 chứ không phải Barrett Model 82 hay Barrett Model 107, tầm sát thương 1850m, có khả năng vượt tới 2100m, ở trong phạm vi này, căn cứ vào đường đạn cùng góc đạn trong người, tìm ra được góc đứng bắn, sau đó lựa chọn trong các địa điểm có thể đứng xạ kích, thì cũng không phải một chuyện quá khó khăn, nhiều nhất chỉ là hơi tiêu hao thời gian, phải từng chút từng chút mà lục soát rồi loại trừ. Cảnh sát lục soát ở khu vực trong phạm vi 800m ở phía bên kia con sông Mississippi (2) gần ngục giam, ở một cây đại thụ cao 12m phát hiện vết tích leo lên, hoài nghi hung thủ chính là ẩn thân ở trên ngọn cây này mà nổ súng.

Rio vẫn tiếp tục lái xe, chuyển sang tai nghe, nghe giọng Lý Tất Thanh ở trong tại điện thoại di động nói với anh: “1,8,3,11,1, biết là gì không?”

“Khoảng thời gian diễn ra các vụ án?” Rio rất quen trả lời.

“Đồng thời cũng là số bước để ăn quân.”

“Ăn quân?”

“Đúng, quân binh trắng bị ăn đầu tiên thì không nói tới, quân binh đen bị ăn thứ hai cách quân tốt trước 1 bước, sau đó 8 bước thì tốt đen bị ăn, 3 bước sau thi mã trắng bị ăn, 11 bước nữa thì ăn con tốt đen tiếp, 1 bước tiếp nữa là con tốt trắng.”

“Nếu vậy, hung thủ căn cứ vào bàn cờ để ăn quân, lựa chọn thời gian cùng mục tiêu để giết người?”

“Hoàn toàn chính xác. Hơn nữa, tôi nghĩ đây không phải là một ván cờ bình thường, vì vậy tôi đã lấy trình tự này, tra cứu trong bách khoa toàn thư sách dạy đánh cờ vua, quả nhiên tìm được một ván cờ ăn khớp trình tự này — đây gọi là ván cờ ‘Cuộc chiến Thâm Lam’ cực kỳ nổi tiếng.”

“Cuộc chiến gì cơ?” Rio cũng không tìm hiểu nhiều gì về cờ vua cả, nên không hiểu hỏi lại.

Lý Tất Thanh giải thích: “11/5/1997, đại tướng cờ vua Kasparov trong một cuộc thi quốc tế, trận thứ 6 là trận đối kháng giữa người và máy tính “Thâm Lam” – IMB siêu cấp (3). Trong ván cờ then chốt này, năng lực tính toán cường đại của máy tính đã thắng được trí tuệ con người, khiến cho Kasparov triệt để bại trận. Hai tên hung thủ đó lựa chọn cuộc chiến lịch sử này, đưa ra làm đối kháng, có thể nói là hàm nghĩa khắc sâu, chúng ta có thể nghĩ rộng 1 chút: cuộc chiến giữa não người và máy vi tính, cuộc chiến giữa thiên nhiên cùng con người — cuộc chiến giữa vũ khí lạnh và vũ khí nóng, cuộc chiến giữa đánh nhau bằng dao sắc cùng máy móc hỏa lực. Phát hiện được điểm tương đồng chưa?”

Rio lập tức bắt được then chốt: “Cho nên ở những vụ án bắn súng để lại quân đen, do quân trắng đã ăn sạch nó rồi, hung thủ đi quân trắng dùng vũ khí nóng biểu hiện thủ đoạn và năng lực của con người, còn hung thủ đi quân đen thì thích dùng vũ khí lạnh giết người. Hai người họ quan niệm bất đồng, cho nên cùng nhau phân cao thấp: ‘Đây không phải chỉ là một vụ giết người liên hoàn bình thường, mà là trò chơi giữa hai quân trắng và đen, là sự phân tranh giữa vũ khí lạnh và vũ khí nóng, là bàn cờ của hai tên sát thủ, lấy mạng người làm quân cờ để đánh’, hiện tại tôi rốt cục cũng hiểu ý của cậu rồi!”

“Chính là ý này đó. Vấn đề hiện tại là, cuộc chiến còn chưa kết, căn cứ theo sách dạy đánh cờ của trận đánh đó, thì tiếp theo còn có thêm ba quân bị ăn nữa, lần lượt là tượng trắng, hoàng hậu đen cùng vua trắng, nếu như hung thủ không thay đổi cách đánh, thì quân kế tiếp bị ăn chính là tượng trắng, cách quân tốt trắng 4 bước, tính toán thời gian, vừa trùng ngay hôm nay!”

Rio nhấn mạnh chân ga, trong tiếng thắng xe chói tai đó suýt nữa giựt cả người mình vào bánh lái, anh cắn răng nói: “Hôm nay! Người thứ bảy bị giết! Sẽ là ai?”

“Thật đáng tiếc, chuyện này tôi không đoán ra được.” Điện thoại di động chợt truyền tới tiếng yểu xìu của Lý Tất Thanh.

“Cậu đã làm tốt lắm rồi.” Rio an ủi. “Không cần suy nghĩ làm thế nào để ngăn cản, chuyện bắt hung thủ cứ giao cho chúng tôi, cậu chỉ cần tiếp tục phân tích, suy đoán là được rồi.”

“Ừ.” Cậu thanh niên người Hoa dùng giọng mũi dịu dàng lên tiếng, sau đó thêm một câu. “Rio.. cẩn thận 1 chút.”

“Yên tâm, tôi biết mà.” Cảm nhận được sự thân thiết trong giọng nói của đối phương, vị đặc vụ liên bang ôn nhu trả lời, sau đó cúp máy, tiếp tục nổ máy xe.

Sau khi chạy thêm vài phút, thì từ phía sau xe chợt truyền ra 1 tiếng “oanh”, Rio lập tức cảm giác thân xe run run qua trái qua phải, hầu như không điều khiển được tay lái.

Nổ lốp xe, chuyện này ở vùng hoang vắng thật đúng là quỷ mà. Trong lòng anh thầm mắng 1 câu, dưới chân cố đạp thắng, cố gắng giảm tốc độ xe rồi thong thả dừng ở ven đường, mở cửa xe xuống kiểm tra tình hình.

Quả nhiên bánh xe phía sau bên phải bị nổ lốp, anh cúi người xuống kiểm tra săm lốp xe, ngay lúc nhìn thấy một cái đinh hình tam giác ghim thẳng vào bánh xe cao su, thì trong lòng chợt đập mạnh: Đây không phải sự cố bất ngờ! Một cảm giác nhận được nguy hiểm chợt phát triển, ngay trong lúc tíc tắc đó, tay anh lập tức đưa tay vào trong áo khoác, nhấn nút mở túi đựng súng, lấy súng ra — nhưng vẫn muộn 1 bước, mắt chân tựa như bị một cương kiềm kẹp chặt, kéo mạnh về phía sau, khiến cho toàn bộ người anh ngã thẳng về phía mặt đất.

Ngay trong lúc ngã xuống đó, trong đầu Rio nhất thời tình cảnh tiếp theo: Một thanh dao sắt, đưa từ phía sau tới, đâm thẳng xuống, tách ra xương sườn trực tiếp đâm vào lá phổi anh, anh ngay cả hét thảm một tiếng cũng không kịp, sau đó ngã ngay xuống bên xe.

Trước lưỡi dao tử thần, ngay khi sát khí đến sát bên xương, thì da thịt trên lưng anh hầu như cảm giác được đao phong băng lãnh, sự sợ hãi từ dưới chân thẳng đến cột sống. Ngay giây phút sinh tử đó, anh chống cẳng tay trái chống đỡ mặt đường đầy đá vụn, đồng thời dùng hết sức mà kẹp chặt đùi, hai chân xoay nhanh cổ chân nhắm thẳng vào kiềm chế đó, xoay mạnh người lại, đường nhìn còn chưa kịp điều chỉnh tiêu cự kịp, thì tay phải nhắm thẳng vào hướng có người không do dự mà nhấn cò súng.

Một ánh sáng lạnh xám trắng xẹt qua trước mắt anh, va chạm vào thân súng Glock 18 cứng rắn vang ra tiếng vang, ngay sau đó thì tay cầm súng bị đá mạnh khiến súng văng ra ngoài. Rio cầm lấy phần cổ tay phải bị đá tới đau đớn kia, liên tiếp xoay người xuất ra vài ba cước đá thẳng vào người đó.

Anh chặn được 1 dao trí mạng của kẻ tập kích, nhưng lại mất đi vũ khí phòng thân duy nhất. Vốn mắt cá chân còn có một cây súng lục bỏ túi XR9 dự bị, đáng tiếc ngay phút bị kiềm hồi nãy đã bị bạt đi.

Bất quá anh nhờ vậy mà nhìn rõ được dáng dấp kẻ tập kích, tuy rằng đối phương mang nón trùm, chỉ có thể thấy rõ được con mắt thật nhỏ đầy ánh sáng lạnh, trong mắt lộ ra sát ý độc xà khiến người ta cực sợ, nhưng có thể nhìn rõ ra được đó là một người đàn ông da trắng, dựa vào thân cao cùng thể trọng, thì cũng không sai biệt với tư liệu cung cấp từ vết chân để lại ở hiện trường hung kia — người này, rất có thể là hung thủ để lại quân trắng!

Thì ra người bị hại thứ bảy được lựa chọn hôm nay, chính là mình! Ngay lúc đối phương chém dao tới lần nữa, thì Rio nằm ngửa hai tay chống đỡ hai chân đá thẳng vào xương ống chân đối phương. Lực lượng đá chân khi đang ở tư thế này của anh lên tới 350kg, dù cho ai bị đá trúng chẳng thấy dễ chịu gì, thậm chí có khi trực tiếp gãy xương. Nhưng khi cẳng chân kết rắn của Rio chạm vào cái chân nhỏ của đối phương, lại cảm giác như đá trúng vào một cây thiết, khiến cho chân anh đau nhức đến tê dại.

Hung thủ che mặt nhân cơ hội một đao xẹt qua chân nhỏ của anh, khiến chân của anh xuất hiện một đường máu, nếu không phải Rio nhanh chóng rút về, sợ rằng dây chằng đã bị dao đó cắt đứt.

Đây là một cao thủ đánh nhau cận chiến! Rio nhịn đau mà cố gắng nhảy lên, đùi phải đá mạnh vào cổ tay cầm dao của đối phương, đúng lúc cánh tay đơn giản né qua. Đối phương trong nháy mắt khi anh bị lạc chân thì muốn nhào lên, cầm lấy lưỡi dao hàn quang lạnh thấu xương đâm thẳng vào vị trí thận ở bên phải của anh. Tốc độ dao này quả thực nhanh, lúc này đành phải thả chân xuống, Rio không thể không tránh, chỉ đành thân xoay phần eo, ở phía sau lưng trúng mạnh 1 dao, âu phục bị lưỡi dao sắc bén 1 nhát chém nát, khiến máu trong phút chốc nhiễm đầy vải vóc thâm đen.

Hai dao liên tiếp, tuy rằng vết thương không sâu, cũng không có thương đến chỗ hiểm, nhưng máu không ngừng chảy cùng đau đớn nghiêm trọng ảnh hưởng lớn tới tốc độ và thể lực của anh, tâm trạng Rio càng vẻ sợ hãi: Thân thủ đối phương, cho dù cùng giao đấu với chuyên gia đấm bóc Anthony, thì cũng không có nhiều cơ hội. Đây không phải kẻ mà anh có thể đối thẳng mặt để thi đấu được.

Mắt thấy ánh đao lần thứ hai cắt không khí mà xuyên tới, sự tuyệt vọng từ đáy lòng thẳng vọt lên, tựa như cột nước cao áp từ lỗ thủng băng tầng mà phun ra, hầu như đông cứng đại não Rio. Bản năng sinh tồn của Rio giờ khắc này lại kiên quyết xuất kích, lòng bàn tay đang đè trên mặt đất nắm lấy một vụn đá vụn, nhắm thẳng đối phương mà ném.

Hung thủ che mặt vô ý thức mà giơ hai tay lên để chắn, Rio thừa dịp cơ hội thoáng qua tíc tắc này, đem toàn bộ cơ thể tựa như lò xo mà bắn mạnh ra, trong chớp mắt thoát ly khoảng 3 ~ 4 m, thẳng tới chỗ cây súng Glock nằm giữa bụi cỏ. Ngay lúc đối phương nhào tới, anh dùng một giây tíc tắc chiếm ưu thế đó mà nổ súng trước. Bảo hiểm cò súng không cần mở, tay anh nhấn chóng nhấn cò, nghiêng người bắn liền 3 phát.


Trong lúc Rio cướp được súng lục, hung thủ che mặt phán đoán ra đại thế đã mất, nguyên tưởng rằng có thể một đao thì có thể đánh bất ngờ dễ dàng khiến anh mất mạng, ai ngờ lại bị một tên đặc vụ liên bang nhìn qua như tiểu bạch kiểm lại có xương cứng tới thế. Gã quyết định thật nhanh, ngay trước khi tiếng súng vang ra, thì đã ngã người qua 1 bên, lăn tròn vào ruộng cây bắp cao hơn người kia.

Con đường đá vụn ở cũng không xa trấn Thomsom (4), tuy rằng yên lặng không người, nhưng ven đường vẫn có không ít ruộng đồng tốt tươi, cây bắp mùa hè đã trổ bông, ruộng đồng xanh tươi mượt một mảnh khắp nơi, liếc mắt không thấy được đầu người. Thân ảnh hung thủ che mặt cử động vài cái, rất nhanh đã biến mất trong ruộng bắp mênh mông đó, ngay sau đó Rio bắn thêm vài phát súng, nhưng chỉ còn lại trống không giữa đồng không mông quạnh.

Sự khô nóng và vắng vẻ một lần nữa phủ xuống con đường sỏi đá này, nòng súng Rio tản ra khói thuốc súng, Rio hít sâu 1 hơi, trái tim đang đánh trống reo hò kịch liệt phát ra thanh âm chậm rãi điềm tĩnh lại, phần vải ở sau lưng cùng phần chân đã bị máu và mồ hôi nhiễm ướt.

Đại não do bị mất máu mà trở nên mê muội, anh cởi áo khoác âu phục, xé mở tay áo cột vào phần thắt lưng hai vòng, băng lại vết thương sau lưng, ở mắt cá chân cũng cột lại 1 vòng, đứng dậy khó khăn mà thay bánh xe sau, sau đó ngồi vào ghế lái, nổ máy xe.

Vị trí hiện nay của anh cách nội thành Chicago chừng 230km, quay xe lại cũng không có khả năng chữa trị kịp, chỉ có thể tiếp tục chạy về phía trước, tới trấn nhỏ chỗ ngục giam Thomsom — chỉ mong ở trong thôn trấn chưa tới 600 người kia có thể một phòng khám bệnh có thể khâu lại vết thương cho anh.

20 phút sau, một chiếc SUV Chevorlet đậu lại trước một một tòa nhà trệt ở con đường chính trong trấn Thomsom, Rio liếc mắt nhìn tấm bảng hồng thập tự bắt mắt, kéo cái chân yếu ớt của mình đẩy cửa kính, cả người đầy máu đứng trước một vị bác sĩ mặc áo blouse, ở ngay trước mặt đối phương đang quá sợ hãi kia mà lấy ra giấy chứng nhận: “FBI, tôi cần anh hỗ trợ …”HẾT CHƯƠNG 16

(1) Phán đoán những đặc điểm của người để lại dấu vết (cỡ giày, dép, chiều cao tương đối, giới tính…). Cụ thể, chiều cao tương đối được xác định như sau: Bạn hãy đo chiều dài dấu vết bàn chân từ ngón chân đến gót chân (không mang giày dép) theo đơn vị mm. Nhân kết quả đo được với 6840 rồi chia cho 1.000.000 sẽ được chiều cao tương đối của người để lại dấu vết.

Ngoài ra, còn có thêm cách nhận biết khác dựa vào dấu vết ở trên mặt đất tại hiện trường,

(2) Sông Mississippi là một con sông ở Bắc Mỹ. Theo ngôn ngữ cổ Ojibwe, tên “Mississippi” từ misi-ziibi, có nghĩa là ‘sông lớn’. Sông có chiều dài là 3.733 kilômét (2.320 dặm) từ hồ Itasca đến Vịnh Mexico. Một con sông khác ở Bắc Mỹ dài hơn là sông Missouri, với chiều dài 3.767 km (2.341 dặm) từ ngã ba của sông Jefferson, sông Madison và sông Gallatin đến sông Mississippi. Các sông nối tiếp nhau Jefferson, Missouri và Mississippi hình thành nên hệ thống các sông lớn nhất ở Bắc Mỹ.

Nếu đo từ nguồn của sông Jefferson đến Vịnh Mexico, chiều dài của hệ thống sông Mississippi-Missouri-Jefferson là khoảng 6.275 km (3.900 dặm), tạo nên hệ thống sông dài thứ 3 trên thế giới.

(3) Máy tính “Thâm Lam” – IMB siêu cấp: Hay còn được gọi tên tiếng anh là DEEP BLUE, là một chiếc máy tính chơi cờ vua của hãng IMB.

Tìm hiểu thêm về “Cuộc chiến Thâm Lam” và chiếc máy tính này

(4) Trấn Thomsom: Cách Chicago về phía Tây khoảng 220km