Vũ vẫn treo túi thức ăn trước cửa phòng cô như hàng ngày mặc chuyện hôm qua, Nhu chán nản vì điều này, cô để túi thức ăn đó vào trong rồi đi học. Nhưng tới lớp thì Hạ Vũ giữ khoảng cách hơn, không còn ngồi cạnh cô như mọi hôm lắm lời nữa nên cô thấy thoải mái hơn. Đang ngồi ôn lại bài thì Thanh Minh và Bảo Bảo xì xào to nhỏ
-" Cậu nói xem, tại sao cậu ấy lại không thích tớ hả Bảo Bảo"
-" Đương nhiên là cậu ta đui rồi, lại còn đi thích người KHÔNG THÍCH mình cơ chứ"- Bảo
-" Tiêu Nhu ấy à! không chỉ không thích Hạ Vũ thôi đâu. Có khi còn không thích cả con trai luôn ấy chứ"
-" Không thích con trai? chẳng lẽ cậu ấy thích con gái sao? Mễ Lạc là Les nhưng Tiêu Nhu thì đâu có giống"- Bảo
-" Cậu ngốc quá. Les đâu chỉ có tomboy đâu, cũng có nữ tính mà"
Tiêu Nhu thấy thế thì đứng dậy quay lại nói
-" Có gì thì hãy nói trước mặt này, việc gì phải nói sau lưng người ta thế chứ." ( hai người kia im lặng) " nói tiếp đi chứ"
Tiêu Nhu ngồi xuống học bài tiếp, sau giờ kiểm tra cô lên phòng vẽ tranh để giải tỏa cơn tức giận của mình. Đang ngồi gọt bút chì thì Mễ Lạc đi vào, mải nhìn nên bị đứt tay. Mễ Lạc chạy lại kéo tay cô đưa vào miệng của mình hút máu rồi dán vết thương lại cho cô. Tiêu Nhu chỉ nhìn và cười ngại ngùng, Hạ Vũ đi vào thấy thế nghiến răng, nắm chặt nắm đấm lại bỏ đi
.... Chiều....
Đội của Mễ Lạc đang chơi bóng rổ thì đội của Hạ Vũ cũng vào chơi. Hạ Vũ cướp bóng của Lạc xô cậu ấy ngã làm bị xây xát ở tay, cậu ta cười mỉa Lạc:
-" Ô. có cần đi bệnh viện không nhỉ?"
Mễ Lạc đứng lên phui quần kéo áo xuống cười nhếch mép:
-" Ai thua chống đẩy một trăm cái dám không?"
-" Được. mày nghĩ tao sợ?"
Và hai đội bắt đầu cuộc đua gay cấn, Mễ Lạc liên tiếp ghi điểm một cách dễ dàng, đương nhiên đội Hạ Vũ đã thua và phải chống đẩy. Vũ rất tức nhưng vì đã giao kèo nên không được nuốt lời
-" Có chút sức còm này thôi sao? vậy mà đòi theo đuổi Tiêu Nhu"
Hạ Vũ đứng dậy định đánh Mễ Lạc nhưng đội của cậu đã ngăn cản lại. Lúc đó Tiêu Nhu cũng có ở đó vì cô vào sân xem từ lúc bắt đầu cuộc đấu nhưng do mải chơi nên cũng không để ý là cô có ở đây
-" Hạ Vũ, dừng lại"
Vũ quay ra nhìn Nhu và chạy lại, trước khi chạy lại cậu ta có nói với Lạc" Lần sau tính tiếp"
-" Tiêu Nhu à.cùng đi ăn tối nhé"
Cô không nói gì mà bỏ đi, Hạ Vũ lại tiếp tục công việc bám đuôi của mình.
.... Sáng hôm sau.....
Trong giờ học, Hạ Vũ thì cứ nhìn Tiêu Nhu nhưng cô lại chả thèm đoái hoài đến cậu ta. Trong suốt cả buổi Tiêu Nhu chỉ đắm đuối Mễ Lạc, Lạc thi thoảng cũng nhìn Tiêu Nhu cười. Tan học, khi mọi người đi ra hết cả chỉ còn lại Mễ Lạc và Tiêu Nhu trong lớp, cô đi cầm một cuốn tập đi đến dơ ra trước mặt cậu ấy
-" Mễ Lạc"
-" Gì thế?"
-" Vở ghi trên lớp đó, tớ chép giúp cậu một bản "
-" Nhưng hai tay tớ cùng viết được mà"
Cô ỉu xìu rút cuốn tập lại thì Lạc liền giằng lại:
-" Có điều là hôm nay tớ không chép bài, cảm ơn nhé" rồi bỏ đi
Chiều hôm đó Tiêu Nhu lại đến làm ở thư viện như mọi khi, có điều cô luôn nhìn vào chỗ mà hôm cô trông thấy Lạc. Chẳng hay cô đã thích cậu ấy sao? Tối về, sau khi cô tắm rửa sạch sẽ gọn gàng, cô lên máy tính tìm hiểu thứ gì đó thì đột nhiên Lạc về, cô vội gập máy tính lại nhanh chóng
-" Cậu về rồi đấy à?"
-" Ừm " - Lạc bước tới chỗ Nhu " Xem gì đen tối đấy à? Không sao, xem tiếp đi, tớ không để ý đâu"
Nhu lắp bắp:
-" Ai... ai..... xem thứ đen tối ấy chứ! Có mà cậu hay xem thì có"
-" Ừ! thi thoảng"
-" Thế cậu xem phim nam - nữ hay là...."
-" Muốn biết không?"
Tiêu Nhu xấu hổ đứng dậy ra khỏi ghế thì Mễ Lạc đứng chắn không cho đi ra
-" Tớ không thèm" - Tiêu Nhu nói xong đẩy Lạc rồi đi ra ngoài phòng
" Tiêu Nhu!Mày đang nghĩ gù vậy? " Hai tay đặt vào lồng ngực " Sao tim lại đập nhanh thế này"
Đêm đến, khi Lạc đang say giấc nồng thì Nhu vẫn thao láo quay bên nọ lại quay bên kia rồi lại nhìn Mễ Lạc nghĩ gì đó rồi cũng chìm vào giấc ngủ
.............................................................
Hôm nay, cô dậy sớm hơn mọi ngàg, khi Lạc tỉnh dậy không thấy cô thì thắc mắc vì mọi khi Nhu luôn dậy sau cậu ấy mà hôm nay lại dậy sớm. Thì ra là cô muốn tránh mặt cậu ấy.... cô đi ăn sáng rồi trở về trường vừa đi vừa lẩm bẩm
-" Phải giữ cho tâm hồn thanh tĩnh. Là gái thẳng kiên định 100 năm cũng không dao động. Mễ Lạc có đẹp đến cỡ nào cũng không rung động được trái tim mình. Cố lên Vu Tiêu Nhu. Mày làm được mà!"
Vừa tự nhủ với bản thân ấy thế mà khi vừa thấy Mễ Lạc đang chơi bóng rổ thì lại nhìn không chớp mắt. Đang ngắm say đắm thì Mễ Lạc quay lại nhìn Nhu, cô cười và bỏ đi thật nhanh đến phòng vẽ. Cô lấy giấy bút ra vẽ tỉ mỉ, từ đường nét cho đến hồn trên khuôn mặt của Mễ Lạc. Hoàn thành xong bức tranh cũng là lúc cô phải tới giảng đường. Đặt cặp sách xuống, cô vỗ vai Anna
-" Đi vệ sinh không?"
Anna gật đầu rồi hai cô nàng dung giăng dunh dẻ đi. Hạ Vũ thấy vậy đuổi theo( đi vệ sinh cũng không yên T T)
-" Tiêu Nhu. cậu đi đâu đấy?"
Chạy qua bàn Nhu thì không may va vào quyển sách và tranh của Nhu làm rơi xuống đất. Hạ Vũ nhặt lên thì thấy chân dung của Mễ Lạc, Thanh Minh tò mò ra giật lất bức tranh
-"Không phải Mễ Lạc đây sao? Là của Tiêu Nhu vẽ đây mà" ( Hạ Vũ giật lại) " Tớ đã nói hai người họ có gì đó sai sai mà"
-" Sai chỗ nào?"
- " Hai người họ là một đôi đó"
-" Không thể nào. Cậu nói linh tinh gì vậy!"
-" Có mà cậu ấy. Có câu CÂY KIM TRONG BỌC CŨN CÓ NGÀY LÒI RA à. Mọi người đều nhìn thấy hết rồi, có mỗi cậu không thấy thôi"
-" Thôi đi" - Vũ quát
Minh trở về chỗ ngồi sau khi bị quát,còn Hạ Vũ cầm bức tranh đi ra giảng đường, đúng lúc Tiêu Nhu cũng đi vào, thấy tranh của mình Nhu giằng lại
-" Sao cậu lại động vào đồ của người khác mà không được sự cho phép vậy hả?"
Anna thấy cô tức giận thì đi vào trước
-" Tiêu Nhu. Cậu không chịu làm bạn gái tớ có phải do cậi có ý gì với Mễ Lạc đúng không?"
-" Hạ Vũ! Chúng ta tìm chỗ khác nói chuyện"
-" Được. Nói chuyện một chút"
Hai người lên cầu Lovine nói chuyện
-" Tiêu Nhu. Cậu có thể không chấp nhận tớ nhưng cậu đừng rũ bỏ tình cảm của tớ chứ"
-" Nhưng tớ không có cảm giác gì với cậu. Cậu phải để tớ nói bao nhiêu lần nữa đây?"
-" Cậu không thử thì làm sao biết được?"
-" Tớ không muốn thử thứ tình cảm ép buộc"
-" Cậu cho tớ cơ hội cũng là cho chính mình cơ hội.Tớ xin thề, tớ sẽ tốt với cậu, cả đời này yêu cậu, cả đời nàh sẽ không để cậu chịu thiệt thòi. Tin tớ đi, ở bên tớ cậu sẽ hạnh phúc"
-" Cậu như vậy có ý nghĩa gì chứ?"
-" Thế cậu nói đi. Cậu không chấp nhận tớ có phải vì Mễ Lạc không?"
-" Đúng rồi đấy. Người tớ thích là cậu ấy chứ không phải cậu"
-" Đường thẳng không đi tại sao lại thích đi đường không bình thường vậy hả?"
-" Hạ Vũ. Từ nay về sau đường ai nấy đi. Cậu đừng tìm tớ nữa"