Vì cảm ơn Lý Thịnh, giữa trưa Cố Mạc làm ông chủ.
Ăn cơm xong, Lý Thịnh vì có hẹn trước mà vội vàng rơi đi.
Cố Mạc ngồi vào trong xe, cười hỏi Tiếu Nhiễm: “Buổi chiều muốn đi nơi nào chơi.”
“Em muốn đi nhảy Bungee.” Tiếu Nhiễm nghĩ một chút rồi nói.
“Qúa nguy hiểm.” Cố Mạc lập tức nhíu mày nói.
Gần đây luôn có tin tức người chơi nhảy Bungee gặp chyện không may.
“Đối với anh thì thế.” Tiếu Nhiễm điềm đạm đáng yêu nhìn Cố Mạc: “Nếu như anh sợ thì em đi tìm Giai Tuệ.”
“Không phải anh sợ mà là lo em gặp chuyện không may.” Cố Mạc bất đắc dĩ thở dài. Anh vươn bàn tay to ra vuốt ve đỉnh đầu cô: “Em có biết anh sợ mất đi em thế nào không.”
“Nhiều người nhảy Bungee như thế cũng chưa có chuyện gì, anh đừng quá buồn lo vô cớ.” Tiếu Nhiễm nghiêng người, cười khuyên bảo Cố Mạc: “Đi thôi đi thôi.”
Cố Mạc nhìn thấy hi vọng trong mắt cô, không nỡ từ chối, chỉ có thể thỏa hiệp: “Được rồi, em thử tìm xem chỗ nào có trò nhảy Bungee.
“OK.” Tiếu Nhiễm lập tức hưng phấn lấy điện thoại ra, lên mạng tìm kiếm: “Nơi này, công viên XX.”
“Lái xe phải hơn hai tiếng.” Cố Mạc nhíu mày.
“Chúng ta phải đi chơi, vẫn còn để ý đường xá xa xôi sao?” Tiếu Nhiễm nháy mắt, cười khẽ nói.
“Không cần để ý.” Cố Mạc nơ nụ cười.
Đứng trên đài cao hơn mười thước, Cố Mạc vẫn lo lắng hỏi nhân viên công tác: “Cậu xác định là an toàn chứ.”
Nhân viên công tác được anh hỏi bắt đầu không kiên nhẫn: “Tôi xác định.”
Lúc này Cố Mạc mới nhẹ nhàng thở ra.
“Chú, anh không cần khẩn trương như thế, khiến người ta thấy phiền.” Tiếu Nhiễm cười túm lấy quần áo của anh.
“Anh chỉ có chút khẩn trương.” Cố Mạc xấu hổ ho khan một tiếng.
“Vậy anh muốn ôm chặt em.” Tiếu Nhiễm cười trêu chọc Cố Mạc.
Cố Mạc tiến lên ôm chặt cô: “Nếu chuyện không hay xảy ra, anh làm đệm thịt cho em.”
“Không có chuyện đó.” Tiếu Nhiễm ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên trong lòng Cố Mạc, lạc quan nói.
“Ôm chặt anh.” Cố Mạc đặt cánh tay của cô đến ngang hông mình, một lần nữa ôm sát cô.
“Anh còn khẩn trương hơn em.” Tiếu Nhiễm cười nói móc Cố Mạc.
“Trước đây báo mới viết có người chết vì chơi nhảy Bungee, đương nhiên là anh khẩn trương rồi.” Cố Mạc ôm cô di chuyển đến đài cao bên cạnh: “Anh đếm tới ba thì nhảy.”
OK.” Tiếu Nhiễm rất phối hợp gật đầu.
Trong tích tắc khi người nhảy xuống đấy, Cố Mạc toát mồ hôi lạnh toàn người.
Anh thực sự sợ dây thừng bị đứt.
Khi thân thể bọn họ lắc lư trong không trung, anh mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Anh đem Tiếu nhiễm đầu án đến trong lòng, lớn tiếng nói: "Sợ đi "
"Có một chút." Tiếu nhiễm thành thực địa trả lời.
"Không sợ. Chúng ta cái này lên rồi." Cố mạc một bên vuốt ve Tiếu nhiễm cái gáy, một bên an ủi cô.
"Ta nghĩ muốn tái nhảy một lần." Tiếu nhiễm lớn tiếng nói.
Cố mạc hoảng sợ, thiếu chút nữa buông ra Tiếu nhiễm.
Lần thứ hai nhảy Bungee khi đó, cố mạc trái tim đã sắp siêu phụ hà, anh cảm thấy được trái tim khoái được không giống như là chính anh rồi.
Lần thứ ba nhảy Bungee khi đó, cố mạc tiếp thụ hiện thực, chỉ nghĩ muốn hảo hảo cùng Tiếu nhiễm điên nhất bả.
Lần thứ năm bị túm hồi tháp cao, cố mạc ôm sát Tiếu nhiễm, thanh âm khàn đục hỏi han: "Còn có thể sợ hãi sao "
Tiếu nhiễm lắc lắc đầu: "Tốt hơn nhiều."
"Vậy là tốt rồi." Cố mạc thanh âm khàn khàn địa hồi đạo.
Chỉ cần Tiếu nhiễm tiêu trừ rơi lầu lưu lại bóng mờ, anh bồi cô nhảy bao nhiêu lần đều đã khả dĩ.
"Ngươi có biết" Tiếu nhiễm ngẩng đầu nhìn cố mạc.
"Đương nhiên. Ta là ngươi trong bụng giun đũa." Cố mạc nhéo nhéo Tiếu nhiễm mũi, sủng nịch nói.
"Đại thúc" Tiếu nhiễm bất mãn địa lớn tiếng kháng nghị.
Cố mạc vui vẻ địa cười rộ lên