Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 166: Long trọng tuyên dương

Một ngày tháng sáu năm 87, mặt trời cao chiếu.

Trong đại viện của Ủy ban thị trấn Phong Lâm, vô cùng náo nhiệt, ngoài sân xe con đỗ thành hàng dài.

Trong đó có một xe Volga và một xe Santana, tất cả đều rất nổi trội.

Xe Volga treo biển số 3, cán bộ vừa nhìn thấy đã biết ngay là xe của Chủ tịch Địa khu. Khâu Minh Sơn trước kia khi còn là Phó bí thư địa ủy đã dùng loại xe này, bây giờ lên làm chủ tịch địa khu rồi vẫn chưa đổi. Santana là mới tinh, treo biển số 1 của thị xã, là Ủy viên địa ủy, Bí thư thị ủy Ngạn Hoa – Tống Mân.

Chiếc Santana mới này, xa hoa hơn nhiều so với chiếc Volga cũ kỹ của Khâu Minh Sơn.

Vốn Bí thư Địa ủy Lương Quang Hoa ngồi xe Minh Châu, Khâu Minh Sơn ngồi xe Volga, đều là kiểu xe cũ, chất lượng cũng không còn tốt. Một ủy viên Địa ủy như Tống Mân không nên “vượt mặt”, nhưng Tống Mân cố tình đi xe vừa mới vừa đắt tiền như vậy. Điều đó có thể thấy được, Tống Mân có tính cách cũng rất mạnh, không thèm để ý xem hai vị lãnh đạo địa khu có ý kiến gì với mình hay không.

Đương nhiên, chủ ý này là bởi vì quan hệ giữa ông ta và Lương Quang Hoa rất tốt, Lương Quang Hoa rất coi trọng ông ta.

Thân là Bí thư thị ủy của thị xã là thủ phủ của địa khu, được ngồi xe tốt cũng không có gì ngạc nhiên cả.

Ngoại trừ xe số 1 của thị xã, xe số 2 cũng đã đến.

Thị trấn Phong Lâm nhỏ bé này, bỗng nhiên có nhiều “ông lớn” đến như vậy, rốt cục đã xảy ra đại sự gì?

Trước cổng trụ sở thị trấn, có chăng một tấm biểu ngữ lớn, trên đó viết: “ Lễ tổng kết, biểu dương công tác cứu nạn thôn Đại Vương”

Việc cứu nạn ở thôn Đại Vương, không phải là bí mật gì. Ai có thành tích như thế nào, mọi người trong thị trấn đều đã biết. hiện giờ báo cáo này đã được Ủy ban nhân dân tỉnh chính thức phúc đáp, đương nhiên là phải tổ chức lễ tuyên dương những cá nhân, tập thể có thành tích xuất sắc rồi.

Lần này người được khen thưởng không ít, Chủ tịch Địa khu Khâu đích thân đến thị trấn Phong Lâm, xem ra cũng là hợp tình hợp lý.

Long trọng biểu dương những cá nhân tập thể xuất sắc, là điều nhà nước vô cùng coi trọng.

Nhiều năm về trước, đại lãnh tục đích thân đề xướng “học tập đồng chí Lôi Phong”. Mọi tầng lớp trong cả nước đều hăng hái tham gia, sóng sau cao hơn sóng trước, cho tới nay chưa từng bị mất đi. Mà đồng chí Lôi Phong và tinh thần của đồng chí ấy cũng thăng hoa trở thành tinh thần của cả dân tộc.

Tấm gương chính là nguồn sức mạnh vô tận.

Trong phòng hội nghị có rất nhiều người, bao gồm toàn bộ cán bộ công nhân viên của ủy ban thị trấn, Bí thư chi bộ các thôn cũng đến đông đủ. Trên đài chủ tịch, Khâu Minh Sơn đang ngồi ngay ngắn. Tống Mân, và những lãnh đạo thị xã khác cùng với Lư Vệ Đông, Cao Khiết, Lý Quốc Sinh, Phạm Hồng Vũ và toàn bộ phụ trách trong thị trấn.

Lư Vệ Đông, Cao Khiết, Phạm Hồng Vũ, Lư Chiêm Quân đều đeo bông hoa hồng trước ngực, trông đều rất phấn khởi.

Trong phòng hội nghị, quạt trần đã được mở hết công suất.

Thời tiết đã khá nắng nóng rồi.

Càng nóng hơn so với thời tiết, đó chính là tình cảm mãnh liệt của những đồng chí tham dự hội nghị.

Thật là vinh dự biết bao.

Thị trấn Phong Lâm đã lâu lắm rồi không có chuyện vui như vậy, lâu lắm rồi không nhận được niềm vinh dự như vậy.

Khâu Minh Sơn, Tống Mân và những lãnh đạo thị xã khác đều mỉm cười.

Một lễ tuyên dương long trọng như vậy vốn không nên mở tại thị trấn Phong Lâm, mà nên mở ở địa khu để toàn bộ cán bộ địa khu đều có thể tham gia, điều này mang tính giáo dục rất lớn.

Bí thư Địa ủy Lương Quang Hoa chắc chắn sẽ đích thân đến dự.

Nhưng cuối cùng là quyết định mở ở thị trấn Phong Lâm, cho nên cũng chưa có “vinh dự” để đón Bí thư Lương Quang Hoa.

Nghe nói đây là quyết định của Lương Quang Hoa, Bí thư Lương nói, thôn Đại Vương xảy ra sự cố lở đất, còn dẫn đến hai người thiệt mạng, tổn thất về tài sản của nhân dân cũng khá nghiêm trọng, cho nên không được tổ chức long trọng quá.

Nếu thị trấn Phong Lâm tổ chức cứu viện sớm hơn một chút, tốc dộ di dời cũng nhanh hơn một chút thì hai người kia cũng sẽ không bị thiệt mạng.

Chúng ta đối với công việc, nhất định phải có yêu cầu cao, đã tốt rồi còn phải tốt hơn.

Nhân vật số 1 Địa ủy đã nói như vậy thì những người khác cũng khó mà nói điều gì. Thật ra, vì sao Lương Quang Hoa lại làm như vậy, nguyên nhân trong đó tất cả mọi người đều biết.

Đó chính là Bí thư Lương thật sự không chào đón Phạm Hồng Vũ.

Người này, quá ngỗ nghịch với Bí thư Lương. Nếu không có Phạm Hồng Vũ, thì có thể Khâu Minh Sơn đã sớm “được” tống “về vườn” rồi. Lương Quang Hoa coi trọng thân tín của mình là Triệu Học Khanh, ông ta hy vọng Triệu Học Khánh sẽ lên làm Chủ tịch Địa khu chứ không phải Khâu Minh Sơn.

Mà hiện tại, biểu hiện của Khâu Minh Sơn càng ngày càng mạnh mẽ, gần như sắp uy hiếp được quyền vị của Bí thư Lương Quang Hoa rồi.

Do đó Bí thư Lương làm sao có thể đích thân trao giấy khen với chả huân chương cho Phạm Hồng Vũ được chứ?

Nghe nói, nếu không phải Khâu Minh Sơn kiên quyết thì việc khen thưởng đợt này cũng không được thông qua. Sự “căm hận” của Lương Quang Hoa đối với Phạm Hồng Vũ có thể thấy rất rõ ràng.

Càng như thế, những người sáng suốt càng nhìn ra sự quẫn bách của Lương Quang Hoa.

Nếu không phải Lương Quang Hoa “thẹn quá thành giận” thì làm sao phải tức giận mới một vãn bối trẻ tuổi như Phạm Hồng Vũ? Có giỏi thì cứ trực tiếp đấu đá với Phạm Vệ Quốc và Khâu Minh Sơn đi, nhằm vào Phạm Hồng Vũ như vậy tính gì là hảo hán?

Điều này chứng tỏ rằng Lương Quang Hoa cũng chẳng có biện pháp gì để đối phó với Khâu Minh Sơn và Phạm Vệ Quốc, chỉ có lôi thế hệ con cháu là Phạm Hồng Vũ ra để hả giận mà thôi.

Lễ tổng kết tuyên dương này, cũng không vì sự vắng mặt của Bí thư Địa ủy Lương Quang Hoa mà bị ảnh hưởng.

Cao Khiết chủ trì hội nghị.

Đây cũng là một tín hiệu.

Trước đó những hội nghị lớn đều là do Lư Vệ Đông chủ trì. Điều này đã chứng tỏ, tin đồn trong thời gian gần đây rất có thể là sự thật. Cao Khiết sẽ ngồi vào vị trí Bí thư này.

Hôm nay, ngoại trừ Bí thư Thị ủy, Chủ tịch thị xã thì Trưởng ban Tổ chức Thị ủy cũng ngồi ngay ngắn trên đài chủ tịch, miệng mỉm cười.

Một lễ tuyên dương lớn như vậy, nếu Trưởng ban Tổ chức không tham gia thì cũng không được.

Cao Khiết phát biểu khai mạc khá ngắn gọn, cô nói qua tình hình giải cứu thôn Đại Vương, sau đó giao quyền chủ động cho Bí thư thị ủy Tống Mân.

Tống Mân khẽ vuốt cằm, đứng dậy, trong tay cầm một tờ giấy, ho khan vài tiếng cao giọng nói:

- Bây giờ, nhận sự ủy thác của UBND tỉnh, tôi xin đọc quyết định khen thưởng….

Dưới đài trong nháy mắt trở nên im lặng như tờ, ánh mắt của mọi người nhìn thẳng vào Tống Mân

- …UBND tỉnh quyết định, trao tặng huân chương Nhất đẳng công tập thể cho Ban chỉ huy phòng chống lụt bão của thị trấn Phong Lâm

- …UBND tỉnh quyết định tặng huân chương Nhất đẳng công tập thể cho Đồn Công an thị trấn Phong Lâm, thị xã Ngạn Hoa.

- UBND tỉnh quyết định trao tặng Phó bí thư Đảng ủy, Chủ tịch thị trấn Phong Lâm đồng chí Cao Khiết huân chương Nhất đẳng công cá nhân.

- …UBND tỉnh quyết định trao tặng huân chương Nhất đẳng công cá nhân cho đồng chí Phạm Hồng Vũ, Chủ nhiệm văn phòng quản lý xí nghiệp thị trấn Phong Lâm.

- …UBND tỉnh quyết định tặng huân chương Nhất đẳng công cá nhân cho đồng chí Lư Chiêm Quân, đồn trưởng đồn Công an thị trấn Phong Lâm.

- …UBND tỉnh quyết định tặng Huân chương Nhất đẳng công cá nhân cho đồng chí Thái Dương, trưởng phòng thư ký 1, văn phòng UBND địa khu Ngạn Hoa.

- …UBND tỉnh quyết định tặng Huân chương Nhị đẳng công cá nhân cho đồng chí Lư Vệ Đông, Bí thư Đảng ủy thị trấn Phong Lâm.

- …UBND tỉnh quyết định tặng Huân chương Nhị đẳng công cá nhân cho đồng chí Lư Hưng Vượng, Bí thư chi bộ thôn Đại Vương, thị trấn Phong Lâm.

Tống Mân đọc to quyết định khen thưởng, trong phòng hội nghị liền vang lên những tràng vỗ tay nhiệt liệt.

- Bây giờ, xin mời đơn vị và những cá nhân có công lên nhận phần thưởng.

Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt của mọi người, Cao Khiết, Phạm Hồng Vũ, Lư Chiêm Quân, Thái Dương, Lư Vệ Đông, Lư Hưng Vượng và những đồng chí có công khác, tổng cộng hơn mười người, lần lượt xếp thành một hàng.

- Tiếp theo, mời Phó Bí thư địa ủy, Chủ tịch Địa khu Khâu Minh Sơn lên trao giấy khen và huân chương chiến công cho các đồng chí.

Tràng vỗ tay nhiệt liệt nữa lại vang lên.

Khâu Minh Sơn đứng dậy, đi lên trước đài, lần lượt trao giấy khen và gắn huân chương lên ngực cho từng người.

Mọi người ai nấy đều rất hưng phấn, khuôn mặt sáng ngời.

Đến lượt Phạm Hồng Vũ, Khâu Minh Sơn hơi dừng lại một chút, nhìn vào khuôn mặt đẹp trai anh tuấn của hắn, khẽ nói:

- Làm tốt lắm.

Vẻ mặt ông mang theo ý cổ vũ rất rõ ràng.

Lúc trước Cao Khiết đến Ủy ban nhân dân cầu viện, Khâu Minh Sơn quyết định cử Phạm Hồng Vũ tới thị trấn Phong Lâm giúp đỡ Cao Khiết. Nhưng không ngờ Phạm Hồng Vũ lại có thể làm cho sinh động như vậy. Trong thời gian hai ba tháng ngắn ngủi, thị trấn Phong Lâm sắp “biến thiên” rồi.

Cao Khiết lúc đó đó, chỉ hy vọng Khâu Minh Sơn điều chỉnh thành viên trong bộ máy cán bộ Khâu Minh Sơn một chút, ai ngờ Phạm Hồng Vũ lại có thể giúp cô được lên ngai vàng Bí thư đảng ủy thị trấn như vậy, lại còn trở thành “anh hùng” cứu được mấy trăm nhân mạng ở thôn Đại Vương nữa chứ.

Người thanh niên này, quả thật rất cao, không uổng công Khâu Minh Sơn đánh giá – đủ sức chống đỡ mười vạn hùng binh.

Cho hắn một sân khấu, là hắn nhất định có thể diễn được tuồng.

- Cảm ơn Chủ tịch Địa khu Khâu.

Phạm Hồng Vũ mỉm cười, thấp giọng đáp.

Sau khi trao thưởng xong, Khâu Minh Sơn trở lại đài chủ tịch, phát biểu ý kiến, tổng kết các mặt công tác của thị trấn Phong Lâm trong thời gian gần đây.

Khâu Minh Sơn đồng thời cũng chỉ ra, công tác xây dựng lại thôn Đại Vương đặc biệt quan trọng, phải nhanh chóng bắt tay vào ngay để quần chúng sớm được ổn định trở lại. Địa khu và thị xã đều sẽ ủng hộ hết sức.

Cán bộ ngồi phía dưới đều tỏ ra vui mừng.