[Quyển 3] Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ

Chương 532: Mỹ nữ Mukbang cắn người trên sóng livestream (63)

Mí mắt Nam Nhiễm giật giật vài cái, sau đó cô ngước mắt lên, nhìn Hoắc Ngôn.
"Sau này chúng ta chỉ ngủ, không được làm chuyện khác."
Lúc cô nói ra cái ý tưởng này, tâm tình bỗng nhiên tốt lên hẳn.
Nhưng...


Hoắc Ngôn lại kéo Nam Nhiễm vào lòng, ôm chặt cô, giọng điệu lãnh đạm: "Đổi chuyện khác."
"Chỉ có điều kiện này."
Hoắc Ngôn im lặng, không muốn tiếp tục đề tài này nữa. 
Nhưng như vậy không có nghĩa là hắn không đồng ý, mà là cho dù có đồng ý cũng không thể làm được.


Từ trước đến giờ cô đều không biết bản thân cô có bao nhiêu hấp dẫn với hắn.
Hoắc Ngôn bế ngang Nam Nhiễm lên, đặt cô lại trên giường, hỏi, "Muốn ăn gì?" Giọng điệu nhàn nhạt thành công dời lực chú ý của Nam Nhiễm sang chỗ khác.
Cô lập tức trả lời: "Đùi gà."


Thời điểm cô livestream có từng ăn qua món đùi gà cay kia một lần, thật sự là ăn rất ngon.
Hoắc Ngôn nhìn dáng vẻ tinh thần đầy phấn chấn của cô, môi mỏng cong nhẹ, nhưng im lặng không nói.
Thời gian trôi qua rất nhanh, mới đó đã được một tháng.
Nam Nhiễm đã được xuất viện.


Nhưng cánh tay của cô thì bị băng bó thành một cục, tính ra còn lớn hơn kích thước hai cánh tay gộp lại.
Hôm nay, Nam Nhiễm ở nhà mở livestream nhưng nhà này cũng không phải là nhà của cô bởi vì vừa ra viện cô đã dọn tới nhà của Hoắc Ngôn.


Buổi chiều, ánh hoàng hôn xuyên qua cửa sổ chiếu rọi cả thư phòng.
Nam Nhiễm mở điện thoại bắt đầu phát sóng trực tiếp, trên người cô lúc này vẫn còn mặc một bộ đồ ngủ hình khủng long màu xanh lục.
Khung bình luận sớm đã náo loạn.
[A! Chủ bá, tui là fangirl của cô, tui vì cô đánh CALL.]


[Thiệt soái! Nhiễm chủ bá, cô soái quá đi mất!]
[A! Cuối cùng chủ bá cũng chịu mở livestream, tui đợi cô rất lâu rồi!]
Từ sau lần tên paparazzi kia livestream cảnh Nam Nhiễm đánh nhau với mấy tên côn đồ, hướng đi của cư dân mạng đã thay đổi sang một tuyến khác.


Có rất nhiều người qua đường trở thành fans của Nam Nhiễm, bắt đầu phản hắc giúp Nam Nhiễm, thay cô đòi lại công bằng, tranh luận với những người không quen nhìn Nam Nhiễm và Hoắc Ngôn ở bên nhau và cả fans tư sinh của Hoắc Ngôn.
[Thế nào? Nam Nhiễm nhà chúng tôi thì làm sao? Yêu đương tự do có hiểu hay không?]


[Đúng vậy! Hoắc Ngôn cũng không phải thần tượng, anh ấy chỉ là một tuyển thủ e-sport thôi được không, cứ thích đem cả truyền thống của fans hâm mộ vào giới e-sport, mấy người không thấy xấu hổ à?]


[Tui thì thấy Nam Nhiễm và Hoắc Ngôn rất xứng đôi, hơn nữa Hoắc Ngôn cũng rất thích Nam Nhiễm, mấy người có thể tay không đánh lưu manh sao? Hoắc Ngôn đẹp như thế, đương nhiên phải có một người tới bảo vệ anh ấy rồi!]


Những bình luận không thể hiểu nổi cũng bắt đầu xuất hiện dày đặc ở trên mạng. Hơn nữa vì được đông đảo cư dân mạng tán thành nên đã thành công chèn ép đám fans tư sinh kia, khiến bọn họ không thể cãi lại.


Còn Nam Nhiễm thì cũng thành công thăng cấp từ một chủ bá tuyến ba thành chủ bá tuyến một, sở hữu lượng fans hâm mộ lớn.
Chủ bá tuyến một và đại thần e-sport yêu nhau, quả thực không có gì hợp hơn.
Nam Nhiễm hướng về phía máy quay, cần mẫn gặm đùi gà cay.


Một cái rồi hai cái, ba cái,... cô ăn đến mức khiến mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp phải lo lắng.
[A! Tiểu Nhiễm, chị không thể ăn cay, trước đó đại thần đã dặn, ăn cay không có lợi cho việc khôi phục vết thương của chị.]


[Tiểu Nhiễm, hay là ăn điểm tâm đi, chúng ta có thể để đùi gà sang một bên không?]
[Nhiễm chủ bá, tui không có ý kiến gì hay để cho cô, tui biết cô rất thích ăn đùi gà nhưng không thể ngày nào cũng ăn đùi gà a.]
[Đại thần nói chị phải ăn mấy món thanh đạm, Nhiễm Nhiễm, chị không nhớ ư?]


Bất quá, làn đạn có náo loạn thế nào thì Nam Nhiễm cũng chỉ thờ ơ.
Cuối cùng có người không nhịn được đưa ra nghi vấn.
[Hình như từ trước tới giờ, chủ bá của chúng ta đều không nhìn vào màn hình di động, có khi nào cô ấy không biết phải giao lưu với chúng ta không?]


[Đúng, đúng, đúng, trước đó tui cũng phát hiện vấn đề này, đồng chí chủ bá chỉ lo ăn đùi gà hoàn toàn không thèm để ý đến chúng ta đang nói cái gì.]
Khi mọi người trên mạng đang sôi nổi nghị luận thì bỗng nhiên nghe được tiếng [cạch] vang lên, cửa thư phòng mở ra.