[Quyển 3] Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ

Chương 472: Mỹ nữ Mukbang cắn người trên sóng livestream (3)

Nam Nhiễm nhìn trái nhìn phải không thấy ai khác... Vậy là dạ minh châu đang đợi cô?
Nam Nhiễm bước chân trần đi tới, còn chưa kịp mở miệng đã nghe hệ thống nãi thanh nãi khí nói: [ký chủ, hắn không có ký ức, đây là lần đầu tiên cô gặp dạ minh châu. Cô bình tĩnh một chút.]
Hệ thống lo sợ.


Nó sợ ký chủ vừa gặp đã thích dạ minh châu, thích đến mức không quan tâm mọi thứ chỉ muốn ôm người ta về.
Nam Nhiễm ngẩng đầu nhìn dạ minh châu.
Mái tóc dài rũ xuống, đầu đeo một cái tai thỏ lông xù, trên người mặc trang phục hầu gái, cả người đều toát ra hơi thở dụ hoặc.


Sau khi trầm mặc ba giây, Nam Nhiễm không chút do dự xem tất cả lời hệ thống khuyên ngăn như gió thoảng qua tai.
Vừa mở miệng đã hỏi: "Dạ minh châu, có phải anh bị em thu hút không?"
Có lẽ do vị diện trước mới đảm đương chức vị Hồng Nương nên Nam Nhiễm có thêm vài phần kiến thức về phương diện tình cảm trai gái.


Ví dụ như, phần lớn nguyên nhân khiến một người đàn ông và một người phụ nữ ở bên nhau là vì cả hai hấp dẫn lẫn nhau.


Hệ thống vừa thấy ký chủ nói chuyện thẳng thắn như vậy, lập tức muốn tìm một cái lỗ để chui vào. Mắt thấy không thể ngăn cản được ký chủ, nó vội vàng nói: [Ký chủ, chậm đã, chậm đã. Phần lớn tất cả đàn ông đều thích những người phụ nữ hàm súc. Cô phải muốn cự còn nghênh(*) mới có thể thu hút dạ minh châu.]


Nam sinh ở đối diện không nói lời nào chỉ nhìn Nam Nhiễm.
Bất quá, vừa nghe Nam Nhiễm nhắc đến ba chữ dạ minh châu, ánh mắt nam sinh kia nhìn Nam Nhiễm càng thêm thâm tình.
Lúc này, người đại diện đuổi tới.
Thấy Nam Nhiễm đứng trước cửa toilet nói chuyện với người lạ, người đại diện lập tức nổi giận.


"Nam Nhiễm! Cô làm gì thế? Buổi phát sóng trực tiếp của cô đã bắt đầu rồi, còn không nhanh trở về."
Nam Nhiễm nghe lời này, lực chú ý bị dời đi chỗ khác.
"Được."


Cô muốn ăn cái gì đó cho nên không thể bỏ qua cơ hội này được. Ở vị diện trước, cô phải nhịn đói trong ba ngày liên tiếp, miệng lưỡi thì nhạt nhẽo, không nếm được bất cứ mùi vị nào.


Bây giờ cơ thể đã hồi phục, làm gì thì làm vẫn phải ăn no trước đã. Nghĩ vậy cô liền vội vàng đuổi theo người đại diện.
Cứ thế vứt bỏ dạ minh châu ở lại...
Hoắc Ngôn đứng trước cửa toilet, nhìn bóng lưng rời đi của Nam Nhiễm, không biết nghĩ thế nào mà lại đuổi theo cô.


Nam Nhiễm vừa đi vào phòng đã thấy một bàn đồ ăn nóng hổi mới được chuẩn bị xong, hiện tại vẫn còn đang bốc khói nghi ngút. Đối diện với bàn ăn là một cái camera đang được mở chế độ phát sóng trực tiếp.


Trước khi Nam Nhiễm ngồi vào vị trí, người đại diện còn không quên thấp giọng căn dặn: "Nhớ biểu hiện cho tốt."
Nam Nhiễm bình tĩnh ngồi xuống, ánh mắt thoáng liếc nhìn về phía tờ giấy nhỏ ở trước máy quay.


Trên đó là một số lời thoại đã được chuẩn bị sẵn, bên cạnh còn đặc biệt nhắc nhở phải điệu đà một chút, phải đáng yêu một chút.
Thời gian phát sóng trực tiếp kéo dài trong 40 phút.
Trên bàn có một đĩa đùi gà rán, một tô mì và một phần tương ớt để chấm thịt gà.


Nam Nhiễm liếc mắt nhìn toàn bộ đồ ăn trên bàn một vòng sau đó bắt đầu đọc theo nội dung trong giấy.


Giọng điệu của cô lạnh nhạt, hời hợt đến mức như âm thanh của máy móc: "Xin chào các bảo bối, tớ là "Tiểu Nhiễm Khả Ái", là chủ lâu của phòng phát sóng trực tiếp này. Buổi livestream hôm nay..." Nam Nhiễm mới đọc được hai câu đã ngừng lại, duỗi tay giật tờ giấy đầy chữ ở trước mặt xuống rồi vo thành một cục nhỏ ném sang một bên.


Sau đó cô cầm đũa lên.
"Muốn ăn."
Lúc nói mấy chữ này, đôi môi phấn nộn của cô khẽ cong, nở nụ cười nhẹ, hai mắt như phát sáng, vẻ mặt vô cùng hưng phấn.


Cô đeo bao tay nhựa vào, tay trái cầm một cái đùi gà, tay phải gắp mì, không thèm quan tâm thái độ của các vị bảo bối đang xem phát sóng trực tiếp, chỉ chuyên tâm ăn uống. 


Một phút Nam Nhiễm gặm hết một cái đùi gà, cứ theo tốc độ đó, mười phút sau, Nam Nhiễm oanh oanh liệt liệt xử lý hết đĩa đùi gà trước mặt.