[Quyển 3] Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ

Chương 397: Tiểu kiều hoa vs Ma tôn (61)

Hệ thống trơ mắt nhìn giá trị hắc ám của ký chủ nhà nó từ lúc Túc Bạch qua đời đã nhảy vọt lên tới mức 100.
Giá trị hắc ám kia còn đang phát ra ánh sáng âm u như muốn nhắc nhở nó... nhưng... nó ngăn cản không được.


Môi đỏ của Nam Nhiễm khẽ cong: "Đúng vậy, ta không gϊếŧ được ngươi!"
Rõ ràng là đang mỉm cười, rõ ràng cô chỉ đang tự lẩm bẩm nhưng càng nghe tại sao lại càng cảm thấy sởn tóc gáy thế?
Một giây sau, cả người Nam Nhiễm đột nhiên ngã về sau.


Hệ thống sửng sốt, vốn còn đang cho rằng bởi vì chịu đựng sức mạnh của nguyền rủa nên ký chủ đau quá ngất xỉu ai ngờ lại phát hiện cô không hề ngã ra đất.
Chỉ thấy, tiểu hắc cầu đen như mực kia nhanh chóng bay ra sau lưng Nam Nhiễm, chống đỡ toàn bộ trọng lượng của cô.


Sau đó, tiểu hắc cầu biến thành một cái vương tọa màu đen.
Giữa khung cảnh mịt mờ chém gϊếŧ như Tu La Tràng(*), một vương tọa màu đen phủ đầy gai nhọn đột nhiên xuất hiện.
Nam Nhiễm mặc một thân y phục dính đầy máu, dựa lưng vào vương tọa.


Mái tóc tán loạn, một tay chống trán, hơi thở âm trầm bao phủ cả người khiến cô giống như mới bước ra từ địa ngục.
[Tách!]
[Tách!]
Máu vẫn theo mu bàn tay cô nhỏ giọt xuống đất nhưng Nam Nhiễm không để ý lắm.
Hàm Linh Phi nhìn biến hóa của Nam Nhiễm, trong đáy mắt hiện lên vẻ khác thường.


Tuy không biết tại sao nhưng nàng ta vẫn cảm thấy nữ nhân trước mắt có gì đó rất khác so với lúc trước.
Nhưng rất nhanh Hàm Linh Phi đã ném ý tưởng này ra sau đầu.
Thì có sao?
Dù sao nàng cũng phải chết ở chỗ này.


Trong tay nàng ta có hệ thống mạnh nhất Tu chân giới, có gì có thể làm khó được nàng ta?
Nhưng... vẻ ngoài của Yêu Vương này...
Hàm Linh Phi không chút sợ hãi bước từng bước đến, từ trên cao nhìn xuống Nam Nhiễm.
"Dáng vẻ này... thật đáng tiếc!"


Vừa dứt lời, nàng ta liền giơ khẩu súng điện trong tay lên.
"Tạm biệt, Yêu Vương!"
[Bùm!] một cái, đạn được bắn ra ngoài.
Nàng ta nhắm rất chuẩn, hướng thẳng đầu súng vào đầu Nam Nhiễm nhưng không biết vì sao viên đạn kia lúc sắp tới gần Nam Nhiễm lại đột nhiên biến mất.


Cả người Nam Nhiễm toát ra hơi thở lười biếng mà nguy hiểm.
Cô nhẹ giọng bâng quơ: "Không phải muốn gϊếŧ ta sao?"
Hàm Linh Phi nheo mắt, hai tay nắm chặt súng điện, [bùm bùm bùm] nhanh chóng bắn thêm mấy phát nhưng vẫn như thế, viên đạn cứ bay tới gần Nam Nhiễm là biến mất vô tung vô ảnh.


Nam Nhiễm nâng mắt lên, liếc mắt nhìn nàng ta một cái.
"Chỉ có mấy thứ này? Không còn cái nào khác?" Ngữ điệu lười nhác nhưng vào tai Hàm Linh Phi lại biến thành Nam Nhiễm đang khiêu khích nàng ta.
Nàng ta vung tay lên, súng điện biến mất, thay vào đó trong tay nàng ta xuất hiện một thanh thánh kiếm cực phẩm.


Nàng ta cầm kiếm lao về phía Nam Nhiễm.
Nam Nhiễm rũ mắt, tầm mắt thoáng đảo qua hình xăm ở cổ chân.
Chỉ thấy ánh sáng u ám quanh cổ chân của cô đã sớm biến mất, hình xăm đã trở lại bình thường.
Hệ thống: [ký chủ, giá trị hắc ám của cô đã hạ xuống mức an toàn, kết thúc trừng phạt.]


Tiểu Hắc Long vẫn còn cảm thấy vô cùng mờ mịt.
Ký chủ còn chưa báo thù xong, sao giá trị hắc ám lại giảm xuống chứ?
Lại cẩn thận quan sát vẻ mặt của Nam Nhiễm, dường như cô chỉ đang chờ tới giờ khắc này, vì thế vừa nghe hệ thống thông báo cô liền rời khỏi vương tọa bằng gai kia.


Sau đó, tiểu hắc cầu nhanh chóng biến thành thanh trường kiếm giống hệt thánh kiếm trong tay Hàm Linh Phi.
[Tách!]
[Tách!]
Máu nhỏ giọt trên đất.
[Ầm!]
Hai cỗ lực lượng cường đại va chạm vào nhau.


Làm thế nào Hàm Linh Phi cũng không ngờ tới thánh kiếm do hệ thống mạnh nhất xuất ra lại bị đánh bại bởi hàng nhái của nó.
[Keng!]
Hai mắt Hàm Linh Phi co rụt, thánh kiếm trong tay bị đánh rơi ra ngoài.


Nàng ta tự biết bản thân đang rơi vào thế nguy hiểm, muốn lui về sau nhưng một giây sau bàn tay dính đầy máu của Nam Nhiễm đã bóp chặt cổ của nàng ta.
Nam Nhiễm giống như đang túm lấy một con diều bị đứt dây, cứ thế dùng sức kéo đối phương đến trước mặt mình.


Tầm mắt của cô âm trầm, hai con ngươi đen như mực nhìn chằm chằm nàng ta.
"Ngươi gϊếŧ hắn!" Lời này vừa ra, hệ thống liền chứng kiến giá trị hắc ám của Nam Nhiễm tạch một cái nhảy vọt lên mức 100.
...


(*) Tu La Tràng (修罗场): là một cụm từ dùng để miêu tả những chiến trường bi thảm, cũng có nghĩa là một người đang phải chiến đấu đến chết trong một hoàn cảnh khó khăn