Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 201: Bạch Túc (3)

Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết

Nha đầu kia còn có thể thú vị hơn mẫu thân nàng ta... 

Ngón tay thon dài khẽ vuốt cằm, khuôn mặt Bạch Túc nở nụ cười tà mị, đôi mắt hơi nheo lại, ánh nhìn hứng thú thoáng hiện lên. 

Dung Hoàng hậu cố kìm nén nội tâm không cam lòng xen lẫn phẫn nộ, nói lời tôn kính: "Bạch thiếu gia, người yên tâm, ta nhất định sẽ đưa nha đầu Vân Lạc Phong đó tới gặp người." 

Bạch Túc cảm nhận được sự phẫn nộ trong lòng bà ta, hắn cười một tiếng lạnh lùng: "Ta mặc kệ ngươi có bao nhiêu oán hận với nha đầu đó, bây giờ với ta mà nói, nàng còn hữu dụng! Cho nên ta không hy vọng ngươi hành động theo cảm tình, bằng không, ngươi cũng biết thủ đoạn của ta rồi đấy!”

Thân mình Dung Hoàng hậu khẽ run lên, vội vàng kiềm chế cảm xúc từ nội tâm của mình, rũ mắt xuống: “Ta không dám……”

“Hy vọng ngươi thật sự không dám.”

Khóe môi Bạch Túc gợi lên một chút độ cong: “Dung Hoàng hậu, nhớ kỹ lời ta nói, nếu để ta biết ngươi có lòng phản bội, đó chính là thứ sẽ hủy diệt toàn bộ Lưu Kim quốc này của các ngươi, ta không hề nói chơi!" 

……

Lạc Phong các.

Trên chiếc sập mềm, thiếu nữ khép hờ mắt đang nghỉ ngơi yên tĩnh, nhưng đúng lúc này, một trận ồn ào xôn xao lại truyền vào từ ngoài cửa. 

Có lẽ là tiếng ồn quấy rầy việc nghỉ ngơi đã khiến sắc mặt nàng hơi bất mãn, nàng nhướng mày, hỏi: "Xảy ra chuyện gì, vì sao bên ngoài ồn ào như vậy?" 

“Các chủ.” Phương Vũ nghe thấy Vân Lạc Phong hỏi chuyện, hắn vội vàng trả lời: "Thuộc hạ lập tức đi xem thử ai đang gây chuyện ầm ĩ ở bên ngoài."

Phương Vũ này mới được cất nhắc thăng chức Quản sự, cho dù thực lực của hắn không cường đại như Ngũ Trung, cũng may hắn tương đối cơ trí hiểu chuyện, vì thế rất được lòng Vân Lạc Phong. 

“Không cần đâu.” Vân Lạc Phong ngồi dậy khỏi sập mềm, khẽ nhếch khóe môi: "Ta tự mình đi xem thử." 

Vị trí của Lạc Phong Các không nằm ở mảnh đất phồn hoa chốn Hoàng thành, nhưng xuanh quanh cũng có không ít dân chúng. 

Lúc này đây, đám người đi đường đứng xa xa ở một bên đường, chỉ chỉ trỏ trỏ Ngự Lâm quân đang vây quanh Lạc Phong các, nhỏ giọng rồi nghị luận sôi nổi. 

Lạc Phong Các cường đại, điều đó chỉ nằm trong mắt của những kẻ đang nắm quyền! Dân chúng bình thường ở tầng lớp thấp nhất tuyệt đối không biết thực lực của họ! Tại nơi này, trong mắt dân chúng, hoàng tộc mới là người nắm quyền to chưởng quản thiên hạ.

Bởi vậy, bọn họ đều suy đoán xem Lạc Phong các phạm vào chuyện gì mà lại khiến Hoàng đế Bệ hạ của hoàng tộc phải tự mình tới đây bắt giữ! 

Trên thực tế, loại người ham sống sợ chết như Diệp Đổng không muốn tới mấy nơi thế này! Thế nhưng trước đó Bạch thiếu gia đã ra lệnh, cho dù hắn nhát gan cũng không thể không tự mình tới bắt người. 

Huống hồ, trong lòng hắn còn có một niềm tin, tin rằng nhi tử của mình tuyệt đối sẽ không ra tay với phụ thân như hắn! 

Trong lúc nghĩ ngợi, Diệp Đổng nhìn thoáng qua Diệp Linh đang đi ra khỏi Lạc Phong các, lòng hắn lập tức vui vẻ, hắn ho khan hai tiếng, trên mặt vẫn giữ vẻ nghiêm khắc trước sau như một.

“Linh nhi, hôm nay vi phụ tới nơi này để lùng bắt gian tế của địch quốc - Vân Lạc Phong! Vân Lạc Phong kia cả gan che trời, lại dám muốn tiêu diệt tất cả người của Lưu Kim quốc, bao gồm những bá tánh vô tội nữa! Do đó, vì thiên hạ muôn dân, hôm nay vi phụ cần phải bắt lấy nữ nhân này!" 

Muốn ghép tội thì sợ gì không có lý do! Hắn thân là đế vương Lưu Kim quốc, lời hắn nói ra đều là miệng vàng lời ngọc, chắc chắn thiên hạ bá tánh không đời nào không tin hắn. 

Quả nhiên, vừa nghe Diệp Đổng nói, đám dân chúng vây xem đã giận sôi lên, giống như Vân Lạc Phong là một kẻ ác ôn giết người không chớp mắt! 

“Ả tên Vân Lạc Phong kia là ai? Muốn tiêu diệt Lưu Kim quốc sao? Còn định tàn sát người của Lưu Kim quốc ư? Ả không sợ buổi tối sẽ có vô số oan hồn tìm ả tính sổ à?"