Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1627: Kết cục (5)

Editor: Thảo Diệp

Sau khi Vân Lạc Phong nói xong liền nhìn Nam Cung Vân Dật, tròng mắt đen nhánh nhìn thẳng nam tử tuấn lãng trước mặt.

“Nam Cung, nàng ta cũng xem như thủ phạm gây ra chuyện này, cho nên, ta giao nàng cho ngươi xử trí.”

Yết hầu Nam Cung Vân Dật có chút nghẹn ngào, “Vân Lạc Phong, Truy Phong liên minh vốn là thành lập vì ngươi, không ngờ, lại hủy trong chốc lát...”

Hắn đau lòng cho những huynh đệ tỷ muội đã mất.

Hắn cũng đau lòng vì lễ vật hắn tặng cho Vân Lạc Phong đã bị phá hủy...

“Không... Không cần...”
Đại công chúa lắc đầu nguầy nguậy, tay nàng ta che chiếc tay cụt đang đau đớn cụt tay chỗ lại, mặc máu tươi theo đầu ngón tay chảy dọc xuống, giọng khàn khàn mang theo run rẩy, trong mắt tràn ngập nỗi sợ hãi...

Ánh mắt Nam Cung Vân Dật dừng lại trên người đại công chúa, ầm một tiếng, lửa giận mãnh liệt từ trên người bùn lên, giống như Liệt Diễm một khi chạm vào có cảm giác cả người như bị thiêu đốt trong biển lửa.

“Chính ngươi hại chết huynh đệ của ta!”

Hắn nhất định sẽ cho nàng ta muốn sống không được muốn chết không xong!

“Hồ Li!” Đại công chúa đột nhiên chuyển hướng sang Hồ Li, dùng giọng cầu xin nói, “Không phải ngươi muốn biết Y Lợi đang ở nơi nào sao? Cầu xin ngươi thả ta, chỉ cần ngươi thả ta, ta sẽ lập tức nói cho ngươi biết chỗ của ả.”

Hồ Li quét mắt về phía đại công chúa, cười khinh miệt: “Ta chỉ cần biết rằng nàng còn sống là đủ rồi, còn chuyện nàng ở nơi nào, ta sẽ tự mình tìm được, không cần ngươi giúp.”

Phanh!

Đại công chúa kiên cường chống đỡ thân thể đứng lên, lời Hồ Li vừa dứt thì nàng lại bị đánh cho ngã ngồi trên mặt đất, mặt xám như tro tàn, trên mặt tràn ngập sự tuyệt vọng.

Nàng biết, lúc này đây, bản thân mình không có khả năng tránh được kiếp nạn!

“Vân Lạc Phong, ta mang hai tên này đi trước,” Nam Cung Vân Dật cười âm trầm, “Ta cũng sẽ cho bọn chúng rõ giết người của ta, chắc chắn phải nhận hậu quả thích đáng!”

Đừng thấy Nam Cung Vân Dật ở chung với những người đó không lâu, thật ra họ đã sớm có cảm tình thâm hậu, nếu không, hắn cũng không phẫn nộ như thế...

Vân Lạc Phong cũng hiểu được lửa giận trong lòng hắn nên mới giao hai người kia cho hắn xử trí.

“Lão tổ tông,” Long Vương cười mỉa nhìn về phía Tiểu Trùng Trùng, “Như vậy người có vừa lòng không?”

Tiểu Trùng Trùng cao ngạo nâng cằm: “Chủ mẫu nhà ta vừa lòng, tất nhiên ta cũng rất vừa lòng.”

Ngụ ý, ở chỗ này chỉ Vân Lạc Phong có thể làm chủ, ngay cả Vân Tiêu cũng phải nhường nàng.

Đây cũng là quy luật mà Tiểu Trùng Trùng thăm dò được sau nhiều ngày sống chung.

Chủ tử nhà mình là người bị vợ quản nghiêm, Vân Lạc Phong nói cái gì cũng không từ chối, chỉ cần Vân Lạc Phong vừa lòng, hắn cũng vừa lòng.

Mà Tiểu Trùng Trùng lại là người trời sinh bênh vực người của mình, giữa Long tộc với vợ chồng Vân Tiêu, hắn tất nhiên sẽ chọn vợ chồng Vân Tiêu...

Đừng thấy hắn là lão tổ tông Long tộc, hắn rời đi nhiều năm như vậy cũng chưa từng nghĩ sẽ trở về, có thể tưởng tượng được, hắn cũng không có nhiều cảm tình với Long tộc, nếu không, năm đó cũng không hố Long tộc một phen.

“Vân cô nương,” Long Vương tươi cười đầy mặt chuyển hướng sang Vân Lạc Phong, “Không biết Vân cô nương còn có yêu cầu gì với Long tộc không?”

Vân Lạc Phong lắc lắc đầu: “Ta tới nơi này chỉ là vì tìm người thôi.”

“Nếu vậy thì.. ” Long tộc dừng một chút, cười hì hì nói, “Không biết Vân cô nương có đồng ý cùng với Long tộc chúng ta đối phó Phượng tộc? Những năm gần đây, thế lực Phượng tộc càng ngày càng mạnh, đã đứng ngang với Long tộc chúng ta, hiện tại lão tổ tông trở về, làm sao cho phép Phượng tộc đứng đầu Thú châu?”