Quán Trà Tình Yêu Của Tiễn Tiểu Háo

Chương 4: Hai tên cuồng yêu muội muội

4. Hai Tên Cuồng Yêu Muội Muội...

“ Tỉnh? Vậy chị tự mình xuống dưới đi.” Tiễn Tần Tây buông Tiễn Tiểu Háo. Sau đó đem một chuỗi chìa khóa nhét vào trong tay nàng.

“ Đây là cái gì a?” Tiễn Tiểu Háo mơ mơ màng màng nhìn chìa khóa trong tay mình.

“ Chìa khóa.”

“ Chị biết là chìa khóa, em đưa chị để làm gì?” Tiễn Tiểu Háo tỉnh thần, nháy nháy mắt hỏi.

“ Em mua biệt thự cho chị, có cả hoa viên. Chị không được bỏ nó khiến nó bị rỉ sắt đó nha.” Tiễn Tần Tây nhún nhún vai ra vẻ không sao cả, hắn rất hiểu biết chị của hắn, chỉ có nói như vậy Tiễn Tiểu Háo mới chịu ở lại đây.

“ Cái gì! Em tiền nhiều quá nên đem đốt a!Chị một người ở biệt thự?!” Tiễn Tiểu Háo có chút kích động, một người một biệt thự thực rất xa xỉ, nàng chỉ là tiểu lão bản của một quán trà làm sao có thể như vậy được.

“ Vậy chị cứ đi đi, dù sao một tháng phải đóng mấy trăm đồng phí quản lý, chị ở lại đây thì em sẽ giúp chị đóng, không ở thì chị tự đóng, dù sao trong giấy tờ đều là chị đứng tên.”

“ Em…em bại gia tử*.” Tiễn Tiểu Háo khó thở vỗ mạnh Tiễn Tần Tây đầu.

“ Ai đau.” Tiễn Tần Tây đau hô.

“ Như thế nào, đánh đau?” Đúng là em trai yêu của mình, Tiễn Tiểu Háo đánh xong đã bắt đầu đau lòng.

“ Đau a, chị thực nhẫn tâm, em rốt cuộc có phải là em trai ruột của chị không a, xuống tay mạnh như vậy.” Tuy là oán trách nhưng giọng của Tiễn Tần Tây vẫn hàm chứa vài phần làm nũng.

“ Ai cho em tiền trảm hậu tấu* hả!” Tiễn Tiểu Háo nghĩ đến chuyện lúc nãy lại tức giận.

“ Đây không phải là chủ ý của một mình em!” Nói xong, Tiễn Tần Tây chạy nhanh che miệng, không cẩn thận nói ra, bại lộ.

“ Sao cơ...... Ý em là......” Tiễn Tiểu Háo nheo mắt nhìn Tiễn Tần Tây.

“ Không liên quan đến Đại ca Nhị ca đâu mà!” Thấy ành mắt của Tiễn Tiểu Háo, Tiễn Tần Tây chột dạ, không chút do dự khai ra hai ca ca.

“ Thực, tốt lắm, là tiền của ai ra?”

“ Đại ca, Nhị ca, ba mẹ...... Còn có, em......” Thanh âm Tiễn Tần Tây dần dần thấp xuống.

“ Hừ!!! Từ nay đến cuối tuần đừng đi theo nói chuyện với chị!” Tiễn Tiểu Háo xoay người chạy về biệt thự của Tiễn Tần Tây, phanh một tiếng liền đem cửa đóng lại, Tiễn Tần Tây ngốc ngốc đứng ở hoa viên, không biết phải phản ứng thế nào, một lát sau mới lấy ra di động.

“ Alo, Đại ca...... Chị giận rồi.”

“ Ở phòng em, không biết đang làm cái gì, đêm nay em khẳng định không về nhà được rồi, anh và Nhị ca thương lượng một chút coi ai thu lưu em đêm nay đi.” Tiễn Tần Tây cười khổ nói.

“ Á, biết, em sẽ, nhưng ngày mai các anh đều phải đến đây nha, không được lần nữa đem cái chết ném cho em.”

Tiễn Tần Tây treo điện thoại, đi đến phòng gõ gõ cửa.

“ Chị ơi chị...”

“ Không có người trong phòng.” Tiễn Tiểu Háo giận dỗi hét một câu.

“ Ai, em đây đi rồi, chị ở nhà một mình nha, đói thì tủ lạnh có đồ ăn đó, chị tự mình làm a, điều hòa đừng mở lạnh quá, sẽ bệnh.” Tiễn Tần Tây đáng thương dặn dò nàng.

“ Tiến vào đi.” Quả nhiên, Tiễn Tiểu Háo tâm mềm nhũn, vẫn là ra mở cửa cho Tiễn Tần Tây vào.

Tiễn Tần Tây khóe miệng giơ lên, thừa dịp Tiễn Tiểu Háo không chú ý cười một chút, Đại ca Nhị ca quả nhiên thực hiểu biết tỷ tỷ.

“ Chị ơi......” Tiễn Tần Tây lại đáng thương hề hề kêu một tiếng.

“ Gì chứ.” Tuy trong giọng nói có chút bực bội nhưng Tiễn Tần Tây biết chị mình đã nguôi giận.

“ Chị nè, đây đều là chủ ý của Đại ca Nhị ca, em chỉ là vật hi sinh.”

“ Hơ hơ, bộ chị là ngày đầu tiên quen biết em sao? Bất quá hai người bọn họ khẳng định là chủ mưu.” Tiễn Tiểu Háo đã nguôi giận, có chút bất đắc dĩ.

“ Bọn em cũng vì muốn tốt cho chị thôi, lại không phải mua không nổi, ở chung với Tiểu Vi các nàng chi cho cực.”

“ Chị không phải nuôi không nổi mình, mọi người quan tâm làm gì chứ!” Tiễn Tiểu Háo không vui vẻ, nàng luôn cảm thấy phương thức mà Tiễn Tần Tây và hai người ca ca đối đãi nàng thực bất bình thường.

“ Em chỉ có một người chị gái, không tốt với chị thì tốt với ai chứ.” Tiễn Tần Tây theo lý lẽ đương nhiên mà nói.

“ Chị nói không lại em rồi! Tránh ra, chị tắm rửa đi ngủ!” Tiễn Tiểu Háo không kiên nhẫn phất phất tay với Tiễn Tần Tây, như xua đuổi ruồi bọ.

“ Ừm, vậy chị ngủ sớm đi nha, ngày mai chúng ta đi kế bên xem phòng một tí.”

“ Đúng rồi, tiền quán trà ngày mai có phần em đó, chị của em lợi hại không, nhanh như vậy đã buôn bán có lời.” Tiễn Tiểu Háo đắc ý quơ quơ nắm tay của nàng.

Quán trà là tiền Tiễn Tần Tây đầu tư vào, lúc trước Tiễn Tiểu Háo chỉ là thuận miệng nói muốn mở một quán trà của riêng mình, một quán trà đặc biệt, Tiễn Tần Tây không nói hai lời liền xây dựng một cái quán trà, sau đó tiền trang hoàng, tiền thuê nhân viên, tiền hóa đơn lặt vặt, đều là Tiễn Tần Tây ra, tất nhiên, hắn cho rằng chút tiền ấy không là nghĩa lý gì,Tiễn Tiểu Háo thích thứ gì hắn đều có thể mua cho nàng,nhưng Tiểu Háo lại hoàn toàn không muốn như vậy, nàng không muốn sống dựa vào người khác, vì thế số tiền này nàng vẫn để ở trong lòng, hiện tại quán trà bắt đầu kiếm tiền, Số tiền Tiễn Tần Tây bỏ ra đã sắp trả hết, quán trà này hoàn toàn là tài sản cá nhân Tiễn Tiểu Háo.

“ Chị này…chị cứ so đo với em vậy sao, chị có còn coi em là em trai không vậy a!”

“ Đương nhiên có, chị chỉ có một em trai, nhưng em không có nghĩa vụ nuôi dưỡng chị, chị không phải phế nhân.”

“ Ngoan nào, ngủ đi thôi, chị mệt quá.” Tiễn Tiểu Háo ngáp ngáp một cái, từ trong tủ lấy ra quần áo của mình rồi vào phòng, bởi vì có khi Tiễn Tiểu Háo đến ở, cho nên Tiễn Tần Tây biệt thự cái gì cũng đều có hai thứ, quần áo cũng mua sẵn để trong tủ.

Sáng ngày hôm sau, Nhị ca và Đại ca đã tới.

“ Đính đông, đính đông.”

“ Đại ca, Nhị ca.” Tiễn Tần Tây mở cửa, nhìn hai người ngoài cửa cười tươi.

“ Ai, em gái nhỏ đâu? Nàng đâu rồi?” Tiễn Đại ca lên tiếng đầu tiên.

“ Tần Tây, em gái nhỏ của chúng ta đâu?” Tiễn Nhị ca cũng hỏi, tựa hồ tất cả mọi người đã thành thói quen lấy Tiễn Tiểu Háo làm trung tâm.

“ Nàng? Ngủ rồi, vẫn chưa chịu dậy.” Tiễn Tần Tây trả lời.

“ Á, em mau tránh ra, chúng ta đi vào.”

Tiễn Đại ca và tiễn Nhị ca đẩy ra Tiễn Tần Tây chạy về phía phòng Tiễn Tiểu Háo ngủ, hai người ở cửa phòng ngủ không hẹn mà cùng ngừng lại, thật cẩn thận mở cửa đi vào phòng.

Lúc này Tiễn Tiểu Háo ngủ rất mê hồ, không hề phát hiện có người vào phòng, thỉnh thoảng chép chép miệng, chăn cũng bị cuốn loạn thất bát tao*.

Tiễn Đại ca và tiễn Nhị ca cười mị mị nhìn Tiễn Tiểu Háo không hề nháy mắt.Không biết qua bao lâu, Tiễn Tiểu Háo mới từ từ mở to mắt, trước mắt xuất hiện hình ảnh quỷ dị rõ ràng như thế này.

“ Đại ca Nhị ca!? Dọa chết em, sao các anh lại ở trong này?” Tiễn Tiểu Háo bị hoảng sợ.

“ Em gái nhỏ tỉnh rồi a! Đến đến đến. Cho Đại ca nhìn xem, gầy! Tên tiểu tử Tần Tây khẳng định không chăm sóc tốt cho em, nếu không cùng Đại ca đi thôi!” Tiễn Đại ca ân cần nói.

“ Cái gì mà đi theo anh hả, tiểu muội đến Nhị ca nơi này, cái khác anh không có chứ ăn ở thì có đủ.” Tiễn Nhị ca cũng không cam chịu nói sau.

“ Không cần, em ở nơi này rất tốt.” Tiễn Tiểu Háo liếc cái xem thường, nhảy xuống giường đi vào phòng tắm.

“ Lão Đại, có phải chúng ta chọc giận em gái nhỏ rồi không?”

“ Không có, nàng còn chưa phát hỏa mà.”

“ Ừm, em đi làm bữa sáng cho em gái nhỏ ăn đi. Tần Tây khẳng định sẽ không biết làm.”

“ Em làm thật là ngon nên em làm đi. Nàng yêu thức ăn do em làm mà.”

“ OK, em đi làm ngay.”

Thực hiển nhiên đoạn đối thoại quỷ dị này là từ miệng hai tên cuồng yêu em gái nói ra, Tiễn gia ngoại trừ Tiễn Tiểu Háo thì người nào cũng đại nhân vật nổi danh nhưng khi đứng trước mặt Tiễn Tiểu Háo đều cảm thấy dưới cơ nàng.

Tiễn Đổng Vi, Tiễn gia bốn đứa nhỏ ba ba, Chủ Tịch tập đoàn Thiên Mĩ

Vương Nhất Chi, Tiễn gia bốn đứa nhỏ mẹ mẹ, Phó Chủ Tịch kiêm tài vụ tổng giám tập đoàn Thiên Mĩ.

Tiễn Hoa Đông, Tiễn gia Lão Đại, nhà thiết kế thời trang, là một nhân vật nổi danh trong giới, thiên phú cực cao thành tựu thật lớn.

Tiễn Mạc Nam, Tiễn gia lão Nhị, trà trộn giải trí phục vụ ngành sản xuất, kinh doanh khách sạn năm sao cao cấp, quán Bar,ktv, đầy đủ mọi thứ, bản thân cũng là đặc cấp đầu bếp.

Chú thích:

*Bại gia tử:giống phá gia tri tử không làm được việc gì cho gia đình mà toàn lấy của nhà đem “cho” thiên hạ.

* Tiền trảm hậu tấu: có nghĩa là chém trước tâu sau. Trong tiếng Việt thành ngữ tiền trảm hậu tấu thường dùng để chỉ những việc làm không chờ đợi cấp trên, cứ làm, cứ hành động trước, xong xuôi mọi chuyện rồi mới báo cáo, thưa gửi.

*Loạn thất bát tao: chỉ sự lộn xộn mất trật tự.