Không bao lâu sau, Dương Hoa đi đầu, mang theo một đám cán bộ lãnh đạo thành phố vội vàng từ trong thôn đi ra, nhìn thấy An Tại Đào, Dương Hoa cười nói:
- Bí thư An!
An Tại Đào hướng Dương Hoa thản nhiên gật đầu, không hỏi tình hình cụ thể mà đột nhiên hướng tân Cục trưởng Cục Công an Hình Vĩnh Sinh trầm giọng nói:
- Hình Vĩnh Sinh, ai cho anh phái nhiều cảnh lực đến đây? Anh là Cục trưởng Cục công an, không ở cơ quan làm việc chạy đến đây làm gì? Toàn bộ cảnh sát nhân dân đến đây là do các người phái đến? Ngay cả các người cũng muốn làm cưỡng chế, phá dỡ? Các người là cơ quan quốc gia, giữ gìn tôn nghiêm và ổn định xã hội, sao lại làm như thế?
An Tại Đào lời này có chút nghiêm khắc, thậm chí có thể nói là rất nặng. Hình Vĩnh Sinh chợt biến sắc, gương mặt đỏ bừng, ngập ngừng không nói ra lời.
- Còn nữa, ai cho các người phong tỏa nơi này, vậy quần chúng sống như thế nào? Lập tức rút lui hết cho tôi.
Hình Vĩnh Sinh mặt đỏ bừng, trong lúc nhất thời không biết nói lời nào, chỉ có điều vụng trộm liếc mắt nhìn Dương Hoa. Dương Hoa cười nói:
- Bí thư An, là tôi bảo họ duy trì hiện trường một chút. Tôi chủ yếu là sợ phiền phức sẽ tiến thêm một bước mở rộng. Đối với thôn dân thì chúng tôi không có bất luận một hạn chế nào.
An Tại Đào ồ lên một tiếng, cũng không tiếp tục truy hỏi. Hắn bước đi, đứng vào giữa một đống hoang tàn, mắt nhìn những căn nhà bị hủy đi hơn phân nửa, sắc mặt âm trầm.
- Cô Dương, chúng ta ở đây mở một cuộc họp.
An Tại Đào quay đầu nhìn Dương Hoa:
- Cô hãy đem tình hình cụ thể nói cho tôi biết.
- Bí thư An, tình huống cụ thể là như thế này.
Dương Hoa đem sự việc nói qua một lần, sau đó cười nói:
- Bí thư An, thôn dân bị cưỡng chế phá dỡ nhà đã được an bài ở nhà khách Phòng Sơn, những quần chúng bị thương thì được đưa đến bệnh viện để trị liệu. Có ba người bị thương nhẹ, một người bị thương nặng. Trong đó có một học sinh của trường trung học Phòng Nam. Tôi đã bảo trợ lý Chủ tịch thành phố Trương Trí Hằng đích thân đến bệnh viện số một Phòng Sơn để chỉ huy việc cứu chữa quần chúng bị thương. Về phần phải giải quyết hậu quả như thế nào thì xin Bí thư An ra chỉ thị.
- Xử lý làm sao đây?
An Tại Đào thần sắc không thay đổi, trong lòng cười lạnh, thầm nghĩ xử lý ra sao thì ở trên tất sẽ có quyết định. Tôi chỉ là thuận nước đẩy thuyền thôi.
- Trước cứ giải quyết tốt hậu quả, về phần xử lý như thế nào thì chờ chỉ thị của tỉnh.
- Trước mắt chúng ta cần làm thích đáng việc giải quyết hậu quả, tận lực vãn hồi ảnh hưởng tiêu cực. Thứ nhất, lập tức công khai tuyên bố việc cưỡng chế phá dỡ này là sai lầm, vi phạm quy định, là lạm dụng chức quyền hành chính, phải đình chỉ cưỡng chế phá dỡ ngay. Thứ hai, Phó chủ tịch thường trực Mã Hiểu Yến cùng các đồng chí của Ủy ban Xây dựng và Bộ Dân chính mau chóng xuất ra một phương án bồi thường. Tài sản tổn hại của quần chúng nhiều ít như thế nào thì đều phải xác minh rõ ràng, dựa theo giá thị trường cao nhất mà bồi thường. Thứ ba, Tiết Liệt, anh hãy mang người đến khu mới của Phòng Sơn, xâm nhập vào xã, thị trấn để tiến hành kết nối giao lưu với quần chúng, tận lực thỏa mãn những yêu cầu hợp lý của họ, trấn an quần chúng. Thứ tư, cô Dương, cô hãy đại diện cho Thành ủy và UBND thành phố đến bệnh viện để thăm hỏi quần chúng bị thương. Thứ năm, lập tức tổ chức một cuộc họp báo, để cho các phóng viên bên ngoài có thể vào thôn phỏng vấn, ai bài đài truyền hình thành phố tiến vào hiện trường để trực tiếp. Tôi muốn phát biểu một chút trên TV, hướng thôn dân thôn Phòng Nam và toàn bộ nhân dân thành phố một lời xin lỗi công khai.
An Tại Đào đứng một chỗ, an bài công tác, không thèm liếc mắt nhìn HầÂu Dương Minh. HầÂu Dương Minh thần sắc tái nhợt đứng giữa đám người, không nói được một lời.
Nửa tiếng sau, việc phong tỏa thôn Phòng Nam đã được rút hết. Ngoại trừ một số bộ phận ở lại hiện trường để duy trì trật tự và dự phòng chuyện xảy ra. Đại bộ phận cảnh lực đều rút khỏi thôn Phòng Nam.
Ủy viên thường vụ Thành ủy Phòng Sơn, Trưởng ban Tuyên giáo Tôn Quảng Sinh và người của ban Tuyên giáo mang theo một đám phóng viên truyền thông chạy đến. Còn xe truyền hình trực tiếp của đài truyền hình Phòng Sơn cũng đến, đặt bốn chiếc camera bốn góc để truyền hình trực tiếp.
Trong đống hoang tàn không chịu nổi, với một đám cán bộ đứng ở phía sau, An Tại Đào một mình một trạm, đối mặt với đám phóng viên truyền thông.
Trước mặt An Tại Đào tạm thời được đặt một cái bàn, trên bàn là micro và bút ghi âm. Hắn cầm trong tay một cái loa lớn, sắc mặt ngưng trọng cất cao giọng nói:
- Các vị bằng hữu giới truyền thông, đầu tiên tôi xin đại diện cho Thành ủy và UBND thành phố Phòng Sơn hoan nghênh mọi người đến đây. Đối với lần cưỡng chế phá dỡ sai quy định này, Thành ủy và UBND thành phố chúng tôi cảm thấy rất đau lòng. Thái độ chúng tôi rất kiên quyết, lập tức chỉnh đốn và cải cách sửa chữa, hoan nghênh các đồng chí trong giới truyền thông đến Phòng Sơn phỏng vấn. Đối với sự kiện này chúng tôi hoàn toàn công khai.
- Có sai thì sẽ thừa nhận và đối mặt. Sau đây, tôi đơn giản hướng các vị truyền thông thông báo về nguyên nhân gây ra sự việc này.
An Tại Đào đứng nơi đó, cao giọng nói. Tốc độ không chậm, không nhanh, luôn mãi nhấn mạnh về sự kiện cưỡng chế phá dỡ phát sinh không phải là quyết sách của tập thể Thành ủy và UBND thành phố Phòng Sơn, mà là do Phó chủ tịch thành phố được phân công quản lý hạng mục này HầÂu Dương Minh cứ tùy tiện, cố chấp, lạm dụng chức quyền đẩy mạnh kết quả.
- Bí thư An, tôi là phóng viên Tiết Hồng Diễm của kênh tin tức đài CCTV. Tôi có một vấn đề, mà đây cũng là vấn đề chung của các đồng nghiệp trong giới truyền thông. Một công trình lớn như vậy, một cuộc cưỡng chế phá dỡ quy mô như vậy, nếu như không có ngài là Bí thư Thành ủy gật đầu hoặc là không có Chủ tịch thành phố Dương Hoa gật đầu thì Phó chủ tịch được phân công ở dưới sao có khả năng tự tiện làm chủ như vậy? Xin thứ cho tôi nói thẳng, chuyện này không phù hợp với lẽ thường. Không biết Bí thư An giải thích như thế nào đây?
Một nữ phóng viên gương mặt thanh tú chen chúc lên, đưa micro trước mặt An Tại Đào.
An Tại Đào im lặng gật đầu, không bất luận do dự nào nói:
- Phóng viên Tiết, câu hỏi mà cô đặt ra rất hay. Công trình xây dựng trường đại học Đông Sơn là công trình trọng điểm của toàn bộ tỉnh. Nói chung, nếu không có nhân vật số một như tôi gật đầu thì không có khả năng đẩy mạnh. Nhưng lúc này đây có chút tình huống đặc biệt, bộc phát đột nhiên. Cùng ngày cưỡng chế phá dỡ, tôi đã dựa theo trình tự của tổ chức, hướng bộ môn có liên quan của Tỉnh ủy báo cáo xin phép, và cũng cùng với đồng chí lãnh đạo khác của Thành ủy ra mặt. Khi đó thì nhà tôi ở Yên Kinh có việc nên tôi về Yên Kinh ba ngày. Mà lúc ấy, Chủ tịch thành phố Dương Hoa đã tham gia vào cuộc khảo sát ở Lâm Châu do UBND tỉnh tổ chức nên cũng không có ở nhà.
- Đồng chí phóng viên nếu không tin, có thể hướng Tỉnh ủy và bộ môn có liên quan của UBND tỉnh để điều tra xác minh, chứng thực.
An Tại Đào thản nhiên cười, lại trầm giọng nói:
- Hai vị chủ quản của Phòng Sơn không ở Phòng Sơn trong thời gian ngắn ngủi hai, ba ngày, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thành phố HầÂu Dương Minh vì cam đoan đúng kỳ hạn, hoàn thành thuận lợi nhiệm vụ mà tỉnh giao cho, nên nóng lòng đưa ra quyết sách cưỡng chế phá dỡ sai lầm. Quyết sách này đã vi phạm quy định, là hành viên lạm dụng chức quyền nghiêm trọng. Thành ủy vì quyết sách sai lầm này mà tiến hành lập tức sửa chữa, đưa ra phê bình nghiêm túc với đồng chí HầÂu Dương Minh, đồng thời tạm đình chỉ công tác của anh ta.
- Đồng chí HầÂu Dương Minh đưa ra quyết sách sai lầm, hội nghị thường vụ Thành ủy của chúng tôi hôm nay lập tức họp nghiên cứu xác nhận, xong rồi sẽ báo cáo lên Tỉnh ủy và UBND tỉnh. Đối với những cán bộ tham gia sự kiện cưỡng chế thô bạo, làm thương tổn quần chúng, chúng tôi cũng sẽ tiến thêm một bước điều tra, sau đó nghiêm trị. Những gì nên điều tra thì điều tra, nên khai trừ thì khai trừ, nên xử lý theo pháp luật thì xử lý theo pháp luật, kiên quyết không dung túng cho những người vi phạm. Chúng ta đều đã công khai với giới truyền thông, hoan nghênh mọi người bất cứ lúc nào cũng có thể giám sát.
- Đồng thời, ở thành phố cũng đã khẩn cấp bồi thường cho những quần chúng bị thương hoặc có tài sản bị hư tổn. Chúng tôi sẽ tận khả năng của mình để thỏa mãn yêu cầu hợp lý của quần chúng. Việc này cũng hoan nghênh mọi người giám sát.
- Cuối cùng, tôi xin đại diện cho Thành ủy và UBND thành phố Phòng Sơn, hướng tất cả thôn dân của thôn Phòng Nam, hướng toàn bộ nhân dân thành phố tiến hành công khai xin lỗi. Là Bí thư Thành ủy Phòng Sơn, phát sinh chuyện như vậy, tôi không thể trốn tránh trách nhiệm. Tôi sẽ lập tức hướng Tỉnh ủy và UBND tỉnh làm bản kiểm điểm, yêu cầu được xử phạt. Xin mọi người cứ tin tưởng, chính quyền Đảng ủy chúng tôi là chính quyền của người dân, vì dân mà làm, vì dân mà tính toán. Sự kiện lúc này là một bài học nghiêm khắc đối với chúng tôi. Chúng tôi sẽ ghi nhớ chặt chẽ. Công tác sau này xin mời mọi người tiến hành nghiêm khắc giám sát.
Nói xong, An Tại Đào cúi người thật sâu, tư thế xin lỗi duy trì ước chừng mấy phút đồng hồ.
Tại hiện trường yên tĩnh không một tiếng động. Mặc kệ sự kiện ác liệt đến cỡ nào, sinh ra ảnh hưởng tiêu cực đến cỡ nào, nhưng Thành ủy và UBND thành phố Phòng Sơn đã khẩn cấp ứng đối, thừa nhận sai lầm, có gan công khai cho dư luận quản chế và lập tức sửa chữa thái độ sai lầm, cùng với thái độ công khai kiểm điểm, xin lỗi khiến cho các phóng viên đều cảm thấy tán thưởng.
Nói trắng ra, hiện tại tốc độ phát triển kinh tế trong nước rất cao, các thành phố đều tiến hành xây dựng với khí thế hừng hực, bất cứ một thành phố nào mà không có sự kiện cưỡng chế phát sinh? Chỉ có điều Phòng Sơn lúc này đây lại đúng dịp khiến cho dư luận chú ý cao độ, trở thành tiêu điểm trong dư luận mà thôi. Nguồn: https://truyenfull.vn
Là chính quyền Đảng ủy địa phương, có thể công khai sửa chữa sai lầm, tiếp nhận phỏng vấn, Bí thư Thành ủy còn đại diện cho Đảng ủy công khai xin lỗi. An Tại Đào đã dùng hành động thực tế đúng chỗ nên chiếm không ít sự thông cảm của mọi người.
Cái gọi là dư luận có thể giết người nhưng cũng có thể cứu người. Thái độ này của An Tại Đào, nhìn như là khuyết điểm tự phát, nhưng kỳ thật là bị động trở thành chủ động, đứng ở một cục diện bất lợi mà xoay chuyển tình thế.
Đương nhiên, cũng có người ở sau lưng ngờ vực, chuyện này dường như có chút quá mức trùng hợp và quỷ dị. Một Phó chủ tịch thành phố làm sao dám không trưng cầu ý kiến của lãnh đạo chủ chốt mà đã tự tiện làm chủ?
Tuy nhiên, sự ngờ vực này nhanh chóng lại được hóa giải. Có những phóng viên bên ngoài, thông qua con đường nào đó, biết được bối cảnh và thân phận của HầÂu Dương Minh. Mà như vậy thì hết thảy đều có vẻ thuận lý thành chương. Không ít phóng viên cảm thán khinh miệt, rời khỏi Phòng Sơn. Sự kiện đã đến lúc này, đã không còn giá trị để đi tiếp.
Quả nhiên, ngày hôm sau, đại đa số các hãng truyền thông lớn đều đưa tin việc Phòng Sơn thừa nhận sai lầm cùng với việc chỉnh đốn và cải cách lại. Đối với tác phong của Bí thư Thành ủy An Tại Đào, đều tỏ ra tán thưởng. Báo đảng Trung ương, Nhật báo trung ương còn đưa tin trên trang hai với tiêu đề "Sự kiện cưỡng chế phá dỡ tại Phòng Sơn: Quá trình đáng buồn nhưng kết cục đáng mừng".