Hai giờ chiều, trong Hội trường của Báo Tân Hải Thần kín người hết chỗ, tất cả nhân viên trong tòa soạn ngoại trừ nhân viên nghiệp vụ của bộ phận phát hành quảng cáo ra, cơ bản đều trình diện. Trên một biểu ngữ thật lớn viết Lễ trao giải thưởng cống hiến lần đầu tiên được thiết lập của Báo Tân Hải Thần, mà phía dưới biểu ngữ, là một hàng lãnh đạo ngồi.
Các nhân viên Thần báo ngồi phía dưới nhất là các phóng viên Ban Tin tức, chụm đầu ghé tai nhỏ giọng nghị luận, đề tài tiêu điểm chỉ có một: đó là An Tại Đào. Sinh viên tốt nghiệp đại học Yến Sơn vừa mới tiến vào tòa soạn này, giống như một cơn gió tươi mát thổi vào Thần báo, cũng như một ngôi sao sáng mới nhẹ nhàng bay lên, ngày càng trở nên cực kỳ chói mắt.
An Tại Đào yên lặng ngồi, Mã Hiểu Lệ, Lý Tương và mấy phóng viên thân mật quen biết ngồi một bên. Một giọng nói dịu dàng vang lên bên người:
- Tiểu An, chúc mừng cậu.
An Tại Đào ngẩng đầu vừa thấy, là Phó ban Thư ký biên tập Âu Dương Băng Nhi từng có duyên chung hoạn nạn trong thang máy lần trước, không khỏi cười cười đứng dậy chào hỏi:
- Cảm ơn.
Âu Dương Băng Nhi nâng cặp kính mắt viền đen của mình lên, khẽ mỉm cười gật đầu với An Tại Đào, thướt tha mà ngồi vào vị trí ban biên tập.
Lý Tương cười hì hì:
- Anh bạn, Âu Dương là đại tài nữ có tiếng của tòa soạn chúng ta, cũng chưa có bạn trai, tôi xem, hai người quả thật là xứng đôi.
Tuy rằng tính tình Lý Tương hướng ngoại, nhưng kỳ thật suy nghĩ rất nhẵn nhụi, lời này của cô tự nhiên là có vài phần thăm dò.
An Tại Đào ngẩn ra, thuận tay đẩy Lý Tương một cái:
- Đừng bậy bạ, để người ta nghe thấy không hay, tôi có bạn gái rồi.
- Có?
Lý Tương biến sắc, còn chưa kịp nói gì, Mã Hiệu Lệ đã quay đầu qua:
- Tiểu An, nói xem, bạn gái của cậu là…
Đúng lúc này, toàn bộ thanh âm huyên náo trong hội trường bỗng nhiên ngừng lại, chín quản lý cao tầng của tòa soạn đi vào theo trình tự xếp hạng, ngồi lên vị trí của mình, tuy rằng trên đài chủ tịch cũng không để mảnh giấy ghi rõ ràng, nhưng mỗi người nên ngồi ra sao trong lòng đều có tính toán.
Bọn họ phân biệt là:
Bí thư Đảng ủy kiêm Tổng biên tập Hoàng Trạch Danh, Phó Bí thư Đảng ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trương Đạo Luân, Phó Bí thư Đảng ủy, Phó Tổng biên tập Trương Bằng, Ủy viên Đảng ủy, Phó Tổng biên tập Vương Hiến Vũ, Ủy viên Đảng ủy, Phó Tổng biên tập Triệu Ba, Ủy viên Đảng ủy, Phó Tổng biên tập kiêm Trưởng ban biên tập Triệu Sách, Phó Tổng biên tập Mạnh Hướng Đông, Phó Tổng biên tập Hàn Tuấn Dũng, Chủ tịch Công Đoàn Tôn Lan.
Đây là lần đầu tiên bộ máy lãnh đạo Thần báo xuất hiện tập thể từ sau khi Lưu Kỳ bị bỏ tù, cho nên các lãnh đạo đều ăn mặc khá chính quy, nhất là Tôn Lan, thay đổi một bộ đồ màu đen, làm một búi tóc đen sáng bóng, rụt rè ngồi ở bàn gần nhất bên phải Hoàng Trạch Danh.
Trương Đạo Luân cầm micro lên, hắng giọng một cái, nói vài câu dạo đầu trước cuộc họp, sau đó theo lệ thường là người đứng đầu nói chuyện.
Hoàng Trạch Danh nhìn đám nhân viên đông nghìn nghịt phía dưới, trên mặt lộ ra nụ cười ôn hòa:
- Các đồng chí, hiện giờ chúng ta mở cuộc họp… Vì đề cao nòng cốt nghiệp vụ tòa soạn báo tích cực công tác, cũng vì đẩy mạnh tiến trình cải cách thị trường hóa Báo Tân Hải Thần, thực hiện mục tiêu Mạnh mẽ nắm tời cơ, chiếm thị trường trước chúng ta mới thực hiện cải cách, trải qua bộ máy lãnh đạo tòa soạn nghiên cứu quyết định, thiết lập phần thưởng cống hiến Thần báo, hàng năm bình chọn một lần, tiền thưởng 5000 đồng. Hễ là phóng viên hoặc biên tập có cống hiến cho sự phát triển của Thần báo, đều có thể được chọn…
Hoàng Trạch Danh nói hơn nửa canh giờ, đơn giản là một vài lời khách sáo của quan trên. Nguồn truyện: Truyện FULL
Trương Đạo Luân tiếp nhận micro:
- Vừa rồi Hoàng Tổng nói chuyện, rất quan trọng cũng rất sâu sắc, Đảng ủy tòa soạn hy vọng toàn thể nhân viên tòa soạn có thể đồng lòng hiệp lực, cống hiến sức lực của mình để thực hiện cải cách phát triển của Báo Tân Hải Thần chúng ta. Tiếp theo, mời Ủy viên Đảng ủy, Phó Tổng biên tập kiêm Trưởng ban thư ký biên tập đồng chí Triệu Sách tuyên bố người đoạt huy chương phần thưởng cống hiến Thần báo lần đầu…
Triệu Sách tính tình cẩn thận chặt chẽ, cho dù đột nhiên bị Hoàng Trạch Danh dẫn vào bộ máy lãnh đạo, hơn nữa xếp hạng không tính quá thấp, nhưng trên cơ bản anh ta vẫn không có thay đổi quá lớn. Đầu tiên cười với Trương Đạo Luân, lại quay đầu nói vài câu với Hoàng Trạch Danh, lúc này mới chậm rãi đứng dậy cất cao giọng nói:
- Trải qua đề cử và bộ máy lãnh đạo xét duyệt thông qua, người đoạt huy chương Phần thưởng cống hiến Thần báo lần đầu tiên là…
Triệu Sách hơi ngừng một chút, ánh mắt nhìn về An Tại Đào trong đám người, tiếp tục nói:
- Phóng viên An Tại Đào Ban Tin tức, mọi người vỗ tay hoan nghênh, mời đồng chí An Tại Đào lên đài nhận thưởng.
Vài lãnh đạo trên đài dẫn đầu vỗ tay, tiếng vỗ tay thưa thớt cũng vang lên dưới đài.
An Tại Đào lấy lại bình tĩnh, đi lên đài, bắt tay với từng thành viên bộ máy lãnh đọa, sau đó đứng trước người Hoàng Trạch Danh, nhận bao hồng bên trong có 5000 đồng tiền mặt từ tay Hoàng Trạch Danh.
…
…
- Tiếp theo, mời An Tại Đào phát biểu.
An Tại Đào đi đến micro được bố trí một bên trên đài, thần sắc bình tĩnh mà thong dong:
- Các vị lãnh đạo, các vị đồng sự, đầu tiên tôi rất cảm tạ lãnh đạo tòa soạn thừa nhận công tác của tôi, cảm ơn các đồng sự ủng hộ và giúp đỡ tôi… Tôi là một sinh viên mới tốt nghiệp, kinh nghiệm không đủ, nếu không có các lãnh đạo và đồng sự quan tâm trợ giúp, tôi cũng sẽ không thể tiến bộ… Nhưng, phần thưởng này tôi nhận hơi hổ thẹn, tôi muốn hiến phân thưởng này ra, lấy danh nghĩa đường dây tin tức nóng của Thần báo thiết lập một phần thưởng tin tức, trao tiền thưởng cho độc giả nhiệt tình cung cấp tin tức cho chúng ta…
An Tại Đào vừa nói xong, trên dưới đài đều nhỏ giọng bàn luận. Giải thưởng 5000 đồng lúc đó cũng xem như một con số không ngỏ, có thể quyên 5000 đồng ra thiết lập phần thưởng tin tức gì, cho dù giả bộ cũng không dễ dàng, ít nhất người bình thường làm không được.
Đề nghị này của An Tại Đào, kỳ thật truyền thông vài năm sau đưa vào hoạt động bình thường. Vì điều động sự tích cực của thị dân, gần như mỗi tòa soạn đều thiết lập tiền thưởng cho thị dân, giá trị không giống nhau, nhưng hiện giờ, đây tuyệt đối là một việc mới sinh.
An Tại Đào cảm thấy, 5000 đồng tiền này tiến vào túi mình, chắc chắn sẽ khiến cho phóng viên khác ghen tị, khiến mình rơi vào hàng ngũ chim đầu đàn bị súng bắn, so với như vậy, không bằng lấy phương thức này mượn cơ hội, coi như là đưa ra một phần lực thức đẩy tiến trình thị trường hóa của Thần báo. Đồng thời, cũng có thể tạo ra trụ cột cơ bản của mình trong mạng lưới quan hệ tại Thần báo.
Nếu không, hắn liên tiếp mà đỗ trạng nguyên như vậy, ánh sáng phát ra bốn phía đồng thời cũng sẽ bị cô lập, trở thành người cô đơn. Cái gọi là người nổi bật dễ bị ghét, vẫn là câu nói kia, trong xã hội này của chúng ta, chỉ làm việc mà không làm người là không được.
Đám phóng viên biên tập dưới đài đều nhỏ giọng nghị luận một hồi, tiếp đó liền vỗ tay giống như mìn nổ. Rất nhiều phóng viên có lòng ghen tị tự nhiên đối với người mới, bởi vì phong cách phát triển của An Tại Đào hiển nhiên nhạt đi rất nhiều, cho dù đám người Hồ Dũng và Mạnh Dương cũng vỗ tay trong đám người.
Vài lãnh đạo trên đài liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt nhìn An Tại Đào liền thay đổi có chút tán thưởng và khen ngợi.
…
…
Bằng vào phần thưởng cống hiến Thần báo tòa soạn thiết lập, mà An Tại Đào lại lấy phương thức này biến thành phần thưởng tin tức thúc đẩy Thần báo, có thể nghĩ tới, 5000 đồng tiền mặt này của An Tại Đào có thể duy trì bao lâu? Mà chỉ cần giải thưởng này mở ra, sẽ không khép được miệng cống, tòa soạn chỉ có thể tiếp tục tiến hành đầu tư. Đương nhiên, như thế đối với Thần báo mà nói, đây là một kinh phí đầu tư rất có lợi, liên tiếp dẫn tới hiệu ức phản xạ thật lớn mà sâu sắc.