- Nhưng tôi cũng muốn thương lượng với các đồng chí một chút. Tuy rằng danh ngạch đề cử là ba người, nhưng tôi suy xét một chút, sao chúng ta không mở rộng danh ngạch. Mọi người xem, đồng chí Chu Hồng Giang ở thành phố chúng ta cũng là một đồng chí lão thành cấp cục. Công tác vẫn cần cù và thật thà. Nếu tôi nhớ không lầm, ông ấy đã ở vị trí Cục trưởng Cục giao thông sáu năm rồi, các hạng mục điều kiện đều có đủ. Tôi nghĩ có nên đặc biệt đề cử đồng chí Chu Hồng Giang luôn không?
An Tại Đào lời vừa thốt ra thì tất cả mọi người đều giật mình kinh hãi, trong đầu đều có một suy nghĩ, Chu Hồng Giang từ lúc nào đã trở thành người của An Tại Đào? Nhưng nghĩ lại lại cảm thấy không có khả năng.
Nhưng chỉ có Chu Tế Nam và Mã Đức Thắng là trong lòng biết rõ. An Tại Đào sở dĩ đồng ý đặc biệt đề cử Chu Hồng Giang cũng không phải là coi trọng tư cách đồng chí lão thành của Chu Hồng Giang mà là nể mặt Mã Đức Thắng và Chu Tế Nam.
Mã Đức Thắng trong lòng vui vẻ, ánh mắt cảm kích nhìn An Tại Đào, là người thứ nhất giơ tay lên đồng ý. Chu Tế Nam cũng cười nói:
- Tôi đồng ý với ý kiến của Bí thư An và Phó bí thư Mã, hẳn là nên cho đồng chí lão thành một cơ hội.
Dương Hoa có chút bất ngờ nhưng cũng không chần chừ, tán thành Chu Hồng Giang. Mã Hiểu Yến vốn là người của An Tại Đào, nếu An Tại Đào đã đồng ý, cô đương nhiên là không phản đối. Khi những Ủy viên thường vụ quan trọng đều đã đồng ý, thì những người khác có muốn không đồng ý cũng không được, cũng liền thuận nước đẩy thuyền thôi.
- Được, chúng ta cứ định như vậy đi, đề cử bốn đồng chí. Trang Ninh, Cổ Vân Lan, Cổ Trường Lăng và Chu Hồng Giang.
An Tại Đào khoát tay, Phó trưởng ban thư ký Thành ủy kiêm Chánh văn phòng Thành ủy Đồng Hồng Cương gật đầu, ra hiệu y đã ghi vào biên bản họp, sau này sẽ hình thành quyết nghị hội nghị thường vụ Thành ủy.
Nói xong, An Tại Đào liền nhìn Dương Hoa bên cạnh, cười nói:
- Được rồi, sau đây, mời Chủ tịch thành phố Dương tuyên bố đề danh chọn người cho chức trợ lý Chủ tịch thành phố. Về sau, tôi xem chúng ta đừng ngại hình thành một chế độ. Phàm là ứng cử viên trợ lý Chủ tịch thành phố thì sẽ do lãnh đạo chủ chốt của UBDN đề danh, sau đó sẽ nghiên cứu trong hội nghị thường vụ, cuối cùng sẽ tái tiến hành công khai chọn người. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn
An Tại Đào thể xác và tinh thần thả lỏng, dựa lưng vào ghế, ra hiệÂu Dương Hoa có thể bắt đầu. Dương Hoa trong lòng cảm kích, nhưng trên mặt lại không có bất cứ một biểu hiện nào, gật đầu rồi cất cao giọng nói:
- Được, tôi xin đại diện cho UBND thành phố đề danh ứng cử viên cho chức trợ l1y Chủ tịch thành phố.
Thấy An Tại Đào cố ý ủy quyền cho Dương Hoa, mọi người liếc mắt nhìn nhau, imlặng không nói, chờ đợi Dương Hoa mở miệng đề danh. Ở thành phố Phòng Sơn, Dương Hoa là nhân vật số hai. Nếu An Tại Đào coi trọng và tín nhiệm Dương Hoa thì những Ủy viên thường vụ khác đương nhiên lại càng không dám chậm trễ.
Tuy nhiên, từ trước cho đến nay, trên quan trường Phòng Sơn đều có lời đồn nhảm, cho rằng Dương Hoa chỉ là một công cụ trong tay An Tại Đào mà thôi, chứ chưa dám có bất luận một chủ kiến nào. Nhưng theo tình hình gần đây cho thấy, rất nhiều người đã mở rộng tầm mắt, nữ Chủ tịch thành phố khiêm tốn trong quá khứ này dường như dần dần đã biểu lộ được tài năng của mình.
"Người phụ nữ Dương Hoa này không phải là cái thứ đèn cạn dầu". Phó bí thư Thành ủy Mã Đức Thẳng lẳng lặng nhìn Dương Hoa, thấy thần sắc của cô bay lên, mơ hồ có hương vị hăng hái nào đó, nên không khỏi âm thầm cười lạnh, đột nhiên nghĩ đến, nếu cứ theo đà này phát triển, Dương Hoa có thể vì tranh quyền đoạt lực mà dần dần cùng với An Tại Đào mỗi người đi một ngả, thậm chí là trở mặt thành thù? Nếu mà như vậy thì cục diện Phòng Sơn sẽ có nhiều ý tứ lắm đây.
Mã Đức Thắng không khỏi có những suy nghĩ lung tung, cho đến khi bên tai truyền đến giọng nói trầm ổn nhưng có lực của Dương Hoa thì ông mới bừng tỉnh, kiềm chế tinh thần, thật sự lắng nghe.
- Trải qua khảo sát, tôi cho rằng, bốn đồng chí sau đây trên cơ bản phù hợp với điều kiện của một trợ lý Chủ tịch thành phố. Chủ nhiệm Ủy ban quản lý Giám sát tài sản Nhà nước Trâu Quang Bình, Cục trưởng Cục Tài chính Tiết Liệt, Chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch và Phát triển Chu Vân, Cục trưởng Cục Y tế Trương Trí Hằng.
Dương Hoa nhẹ nhàng nói:
- Bốn đồng chí ở trên, công trạng ưu tú, tố chất tổng hợp cao, chính trị kiên định, tác phong vững chắc, đã bắt đầu ở cương vị cấp huyện cục nhiều năm. Tôi cho rằng, bốn đồng chí này có thể chọn lấy ba cho vị trí trợ lý Chủ tịch thành phố, đầu nhâp vào bộ máy UBND, có ý nghĩa quan trọng đối với công tác đẩy mạnh hành chính và kinh tế của thành phố.
Dương Hoa lời vừa nói xong thì tất cả mọi người đều trầm mặc. Dương Hoa đề danh bốn người này, tư cách nhậm chức hẳn là không có vấn đề gì quá lớn. Họ đều là những nhân vật số một cấp huyện cục nhậm chức ba năm trở lên, trẻ trung khỏe mạnh. Nhưng trong nhất thời mọi người cũng chưa có được quyết định chính xác. Dương Hoa đề danh có được sự phê chuẩn của An Tại Đào chưa? Đồng thời, An Tại Đào lần này là ủy quyền thật sự hay là giả bộ. Tất cả mọi người đều không dám xác định, ai cũng không muốn chủ động mở miệng nói lung tung.
Không khí trong phòng hội nghị có chút nặng nề. Dương Hoa ngồi một chỗ, tuy rằng trên mặt mỉm cười, nhưng trong lòng lại cảm thấy không thoải mái. Không ngờ là không ai mở miệng ủng hộ mình. Xem ra thì quyền uy của một Chủ tịch thành phố trong tưởng tượng của mình còn thấp hơn. Đồng thời có thể thấy được, An Tại Đào đối với quyền lực Phòng Sơn mạnh cỡ nào.
Dương Hoa trong lòng thở dài. Người thanh niên trẻ tuổi này quả thật là rất đáng sợ. May mà mình vẫn cố định đứng đằng sau hắn, nếu không thì kết cục của một Chủ tịch thành phố như mình chỉ sợ là…Tuy rằng quan hệ với An Tại Đào vẫn hòa hợp, có thể nói là rất thân, nhưng Dương Hoa không kìm nổi đổ mồ hôi lạnh, nghiêm nghị hẳn lên.
An Tại Đào nhíu mày, âm thầm hướng nhìn Mã Hiểu Yến. Ngay từ đầu, Mã Hiểu Yến làm bộ như không thấy, nhưng sau đó thấy An Tại Đào có chút tức giận thì liền hắng giọng nói:
- Tôi tán thành việc Chủ tịch thành phố Dương đề danh. Đồng chí Trâu Quảng Bình tôi cũng có biết, là cán bộ nổi danh ở thành phố. Còn Cục trưởng Cục Tài chính Tiết Liệt và Chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch và Phát triển Chu Vân cùng với Cục trưởng Cục Y tế Trương Trí Hằng tố chất tổng hợp đều rất vững. Nhân phẩm rất đáng tin cậy. Tôi cho rằng thành phố hẳn là cố gắng đề bạt những cán bộ có tác phong cứng rắn như vậy vào vị trí lãnh đạo, vì toàn bộ công tác của thành phố mà cống hiến.
Mã Hiểu Yến chủ động mở miệng, Dương Hoa thở phào nhẹ nhõm một hơi. Mã Hiểu Yến chủ động mở miệng, khẳng định là đã trải qua sự bày mưu đặt kế của An Tại Đào. Nếu không Mã Hiểu Yến quyết không lên tiếng đầu tiên như vậy.
Mã Đức Thắng trong lòng cân nhắc, nhìn lướt qua sắc mặt của An Tại Đào, cảm thấy mình cũng nên mở miệng tỏ thái độ ủng hộ Dương Hoa một chút. Ông ta lập tức tiếp lời Mã Hiểu Yến, cười nói:
- Với sự đề danh của Chủ tịch Dương và ý kiến của Phó chủ tịch Mã, tôi đều rất đồng ý. Tôi nghĩ mọi người cứ phát biểu thoải mái, có gì đâu mà khó nói. Còn sợ đắc tội với người khác à?
Mã Đức Thắng nói đùa như vậy, không khí trong hội trường lập tức sinh động hẳn lên. Trưởng ban tổ chức cán bộ Chu Tế Nam, Trưởng ban Tuyên giáo Tôn Quảng Sinh, Trưởng ban thư ký Thành ủy Lưu Đức Khuê đối với những cán bộ này đều không quen thuộc. Cho nên chỉ nể mặt nói vài câu, nhưng Chủ nhiệm Ủy ban chính trị Pháp luật Trịnh Phương và Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trâu Đồng đối với Trâu Quảng Bình lại rất quen thuộc, trong đó Tiết Liệt lại là cán bộ do một tay Trịnh Phương đề bạt lên. Bởi vậy, hai người này tuyệt đối không phản đối ý kiến.
Vừa nể mặt Dương Hoa, vừa thuận nước đẩy thuyền, chuyện như vậy ai mà không làm chứ? Người thường đều đã làm chứ đừng nói đến đám cán bộ cấp sở cả ngày lấy quyền mưu mà sống kia.
Dương Hoa sắc mặt đỏ lên, An Tại Đào mỉm cười ngồi một chỗ, lẳng lặng lắng nghe ý kiến của mọi người, còn mình thì không nói gì. Sau khi đợi mọi người tỏ thái độ xong, An Tại Đào lúc này mới cao giọng cười:
- Các đồng chí, không khí hội nghị lần này của chúng ta rất tốt, mọi người nói thoải mái không che giấu. Chúng ta chính là muốn đề xướng dân chủ, hội nghị hiệu suất cao như thế này.
Liếc mắt nhìn mọi người xung quanh, An Tại Đào rồi lại nhìn thoáng qua Dương Hoa, sau đó cao giọng nói:
- Số ít phục tùng đa số, nếu đại đa số đồng chí đều đồng ý thì nhất trí ý kiến, thông qua đề danh của Chủ tịch Dương. Xin mọi người cho tràng pháo tay.
Tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên, An Tại Đào vừa vỗ tay vừa trao đổi ánh mắt với Dương Hoa.
Việc đề danh chọn trợ lý Chủ tịch thành phố của Dương Hoa đã chính thức được thông qua ở hội nghị thường vụ Thành ủy. Dương Hoa ủy thác cho Phó chủ tịch thường trực Mã Hiểu Yến tổ chức việc công khai chọn lựa. Bốn người này sẽ trải qua trình tực tổ chức và phỏng vấn công khai. Trâu Quảng Bình, Tiết Liệt, Trương Trí Hằng đều trổ hết tài năng của mình, còn Chủ nhiệm Chu Vân thì trong phần phỏng vấn còn thiếu chút điểm.
Ba tân trợ lý Chủ tịch thành phố đã nhậm chức, nhưng bốn Phó chủ tịch thành phố báo danh lên tỉnh vẫn chưa có câu trả lời. An Tại Đào mặc dù có muốn thám thính tin tức ở tỉnh một chút nhưng nghĩ lại lại thôi.
Thời gian trôi qua thật nhanh, trong nháy mắt, mùa đông năm 2005 đã trôi qua một cách yên lặng. Qua tết Nguyên Đán, bắt đầu ngày 01 tháng 01 năm 2006, thành phố Phòng Sơn sẽ chính thức thi hành chế độ miễn phí khám chữa bệnh cho toàn dân.
Mùa đông này đối với An Tại Đào mà nói là một mùa bận rộn và khẩn trương. Hắn không những duy trì công tác hàng ngày của Thành ủy mà còn củng cố những thành quả của những cuộc cải cách trước. Lại còn muốn tổ chức lại công trình cải tạo gia đình sống bằng lều ở phía nam thành phố, trù bị cho công tác cải cách y tế, khám chữa bệnh miễn phí nên bận đầu tắt mặt tối.
Vì quá bận nên hắn trong mấy ngày ăn ngủ tại văn phòng, cả nhà cũng không quay về. Trải qua một thời gian, các cán bộ của Thành ủy và UBND Phòng Sơn đều biết đến cái gì gọi là cuồng nhân trong công việc. Bí thư Thành ủy Phòng Sơn An Tại Đào đã biến thành một người cuồng nhân trong công tác, nên đối với các cán bộ ở dưới tạo nên một áp lực cực lớn.
Lãnh đạo bận thì bộ môn ở dưới đương nhiên cũng phải bận theo.