Buông điện thoại, Lý Nam do dự một hồi lâu, rồi đánh bạo gọi điện cho cha mình, thuật lại đề nghị của An Tại Đào. Ngoài dự kiến của Lý Nam, Lý Đại Niên không những không phản đối, còn đồng ý một cách hết sức cao hứng.
-Ừ, Tiểu Nam à, con và Tiểu Đào quan hệ rất tốt, con theo hai vợ chồng cậu ta là điều rất tốt, chuyện này con tự giải quyết là được. Nhưng con phải nhớ kỹ hai điểm: thứ nhất, tuy ba không phản đối con làm việc cho công ty, nhưng con không được lợi dụng danh nghĩa của ba để làm bất cứ chuyện gì, chuyện đó con phải hiểu cho rõ; thứ hai, là bạn bè thì bạn bè, công việc là công việc, cậu ta tin cậy giao cả một công ty cho con, con phải hiểu được vị trí của mình, phải cố gắng đưa công ty phát triển cho tốt, đừng làm người ta khó xử. Đương nhiên, chúng ta cũng không phải người ngoài, ba tin, con chỉ cần cố gắng, Hạ Hiểu Tuyết sẽ không bạc đãi con. Cố gắng làm tốt đi, kiếm đồng tiền thanh sạch, chỉ có như vậy mới có thể đường đường chính chính mang lại cho con của con những điều tốt đẹp nhất
Lý Nam vâng dạ lia lịa, buông điện thoại mà không thể tin vào lỗ tai của mình, từ khi nào ông cụ nhà mình trở nên thấu tình đạt lý như vậy?
Xét về điểm này, về phương diện tâm cơ, thủ đoạn và mưu kế ứng biến, quả thật là Lý Nam hơi chậm chạp, không thích hợp với quan trường. Có lẽ điều này là một trong những lý do khiến Lý Đại Niên kiên trì muốn Lý Nam từ chức.
Lý Nam đâu ngờ, việc Lý Đại Niên buộc mình từ chức, cũng là nhân cơ hội muốn thử ý tứ An Tại Đào. Tuy hai nhà quan hệ rất gần gũi, nhưng hiện nay Lý Đại Niên đã thay đổi chức vụ, ông ta muốn thử thăm dò xem An Tại Đào có phải vì được Mạnh Cúc hỗ trợ mà không coi trọng một Bí thư Tỉnh uỷ như ông. Nếu An Tại Đào cư xử không phải lẽ, có thể thái độ của ông đối với hắn sẽ không thay đổi về bản chất, nhưng chắc chắn là trong lòng ông không cảm thấy thoải mái. Loại tâm lý tinh tế và phức tạp này, chỉ có ở những người làm quan thực thụ, làm sao một người "không phù hợp" như Lý Nam có thể hiểu được?
Sự đáp ứng khẳng khái của An Tại Đào khiến Lý Đại Niên hết sức hài lòng, cảm thấy hắn rất biết điều, tuy rằng tuổi trẻ nhưng làm việc, làm người đều chu đáo, quả thật làm người ta không thể tìm ra khuyết điểm nào. Nếu nói là có khuyết điểm, khuyết điểm của An Tại Đào chính là quá mạnh mẽ và cứng cỏi. Nhưng, đối với quan chức mà nói, mạnh mẽ cứng rắn là điều tất yếu, nếu không, sao có thể làm quan?
Thấy vẻ mặt chồng mình thay đổi liên tục, Vân Thuỷ Daolại gần, nhẹ nhàng hỏi:
-Ông xã, cha nói thế nào?
Lúc này, cha mẹ Vân Thuỳ Dao đang ở thăm cháu ngoại cũng đi tới, nghiêng tai lắng nghe, dù sao, chuyện liên quan đến tiền đồ của con rể, họ không thể không quan tâm.
Cha Vân Thuỳ Dao nguyên là Phó trưởng ban tuyên giáo Tỉnh uỷ, đã lui về tuyến hai. Thật ra đối với việc Lý Đại Niên bảo Lý Nam từ chức, Phó trưởng ban Vân không đồng ý, nhưng quyền lực và chức vụ của Lý Đại Niên như thế, ông cũng không dám nói gì. Hai nhà tuy là thông gia, nhưng địa vị ông kém hơn, tự nhiên tiếng nói cũng không ngang bằng. Lý Nam phản ứng hơi chậm chạp, như không nghe câu hỏi của Vân Thuỷ Dao, vẫn chìm trong trầm tư. Nguồn: https://truyenfull.vn
Vân Thuỷ Dao hơi mất hứng, nhíu mày, định bước tới níu tay Lý Nam, lại bị cha cô ra hiệu cản lại. Phó trưởng ban Vân từ từ bước tới, khẽ mỉm cười:
-Tiểu Nam à…
Lý Nam giật mình, lúc này mới quay lại:
-Ba!
-Ba con nói như thế nào?
Phó trưởng ban Vân thuận thế ngồi ở sô pha phòng khách, tuy rằng trước mặt Lý Đại Niên, ông ta không thẳng nổi lưng lên, nhưng trước mặt Lý Nam là con rể, ông lại vô tình hay cố ý bày ra cái thế cha vợ trên trước của mình, đây là sự biến chuyển tinh tế của tâm lý và thái độ con người.
Lý Nam xoa tay cười nói:
-Ba, thật ra ba con không có ý kiến, ông chỉ đồng ý. Chỉ có điều là con chưa thật sự muốn nhận lời, dù sao con và An Tại Đào là bạn thân, nhưng bạn là bạn, kinh doanh là kinh doanh, người ta đem một công ty giao cho mình, con sợ không làm được điều người ta kỳ vọng vào mình.
Phó trưởng ban Vân mỉm cười, khoát tay:
-Như vậy thật ra cũng rất bình thường. người ta có thể háo phóng như vậy, nói thẳng ra là vì coi trọng quyền lực của ba con, muốn tìm lợi ích trong quan hệ với cha con và con. Đương nhiên, quan hệ cá nhân giữa con và cậu ta cũng không tệ, điều này phải công nhận. Vậy cũng tốt, làm ở cơ quan cũng tốt, làm ở doanh nghiệp cũng vậy, đều là vì tương lai tốt đẹp của gia đình chúng ta, chỉ có con đường đi không giống nhau mà thôi.
Lý Nam lúng túng mỉm cười, ngoài miệng không nói gì thêm, nhưng trong lòng không hoàn toàn đồng ý với lời lẽ của cha vợ. Tất nhiên là An Tại Đào coi trọng quyền lực của Lý Đại Niên, nhưng đừng quên quyền lực của Lý Đại Niên là từ đâu đến, nếu tách khỏi Triệu Lão, ông chẳng là gì cả. Nếu An Tại Đào không gần gũi với Lý gia, nói thật, với sự hậu thuẫn của Mạnh Cúc, Lý Đại Niên cũng không dám động tới hắn.
Chẳng qua, An Tại Đào một mặt coi trọng quan hệ bạn bè giữa hai người, một mặt giỏi về cách làm người, rất chiếu cố mặt mũi Lý Đại Niên.
Nhưng Lý Nam cũng không thể giải thích cái gì. Quan hệ giữa An Tại Đào, Mạnh Cúc và Triệu lão cùng với Lưu Ngạn và Lưu gia, là đề tài cấm kỵ ở Lý gia. Lý Đại Niên đã hơn một lần cảnh cáo Lý Nam phải kín miệng. Những chuyện này, ngay cả vợ mình là Vân Thuỷ Dao, Lý Nam cũng không nói rõ, huống chi là cha vợ?
Nhưng tuy Vân Thuỷ Dao không rõ lắm, cô cũng mơ hồ đoán được thế lực phía sau tập đoàn Long Đằng là không đơn giản chút nào. Dù sao cô cũng là nghệ sĩ từng ký hợp đồng với một công ty truyền thông giải trí thuộc tập đoàn Long Đằng, cũng có chút hiểu biết đối với tập đoàn này. Chỉ cần nhìn qua những người trong giới xã hội thượng lưu mà Hạ Hiểu Tuyết lui tới ở Bắc Kinh, là có thể hiểu ngay.
Vân Thuỷ Dao liếc nhìn cha mình, hơi gắt lên:
-Ba, ba không biết rồi! Cha chồng con và nhà họ An qua lại cũng không phải chỉ mới ngày một ngày hai, người hai nhà vốn đã rất gần gũi, hơn nữa, An Tại Đào là người khá trượng nghĩa, đối với Lý Nam là bạn thân, nói thật, người ta đã dành cho chúng ta rất nhiều lợi ích, mà đâu phải chỉ có lần này? Con có thể thành công và có một chút tên tuổi, là do người ta giúp đỡ bằng cách lăng-xê hết mức.
Vân Thuỷ Dao còn muốn nói thêm, nhưng có điều không tiện nói, liền trao đổi bằng mắt với Lý Nam, rồi im lặng. Phó trưởng ban Vân không nói gì, chỉ ồ lên một tiếng.
Lý Nam cân nhắc một hồi rồi nói:
-Dao Dao, ba, nếu hai người không phản đối, chuyện này coi như giải quyết như vậy đi. Dao Dao, em gọi điện cho An Tại Đào, cảm tạ người ta một chút. Lời này nếu để anh nói thì không thuận tiện bằng em.
Vân Thuỷ Dao đáp ứng:
-Được rồi, để em gọi.
Lúc Vân Thuỷ Dao gọi điện đến, An Tại Đào đang trên đường tới tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn. Hiện giờ Năng Nguyên đã thành công trong việc niêm yết trên thị trường, chính thức tiến hành tập đoàn hoá, thông qua điều hoà nguồn vốn trên thị trường và duy trì liên tục đầu tư đối ngoại, tập đoàn Năng Nguyên đã manh nha trở thành tập đoàn doanh nghiệp lớn hàng đầu của thành phố Phòng Sơn, hoàn toàn xứng đáng là doanh nghiệp hàng đầu trong lĩnh vực năng lượng. Bởi vì còn có chức năng cung cấp khí cho thành phố, lại là doanh nghiệp nhà nước độc quyền trong lĩnh vực phục vụ công cộng, tập đoàn Năng Nguyên cứ thế mà bay lên như diều gặp gió.
Tập đoàn Năng Nguyên đệ trình một dự án mới, hợp tác với một công ty công nghệ cao của Đức, khai thác nhiệt lượng thừa của nhà máy luyện than cốc để phát điện. Hôm nay là ngày tổ chức lễ ký hợp đồng hợp tác, Lý Kiệt mấy lượt mời An Tại Đào tham gia, hắn định không đi mà nhờ Dương Hoa đi thay, nhưng Dương Hoa phải về Thiên Nam vì con bị ốm, An Tại Đào phải đích thân đến tham dự. Mấy Phó chủ tịch thành phố còn lại đều có chuyện lục đục với hắn. Trong hai Trợ lý chủ tịch thành phố, thì Trang Ninh đang bận rộn với chuyện quản lý Khu kinh tế mới Tư Hà, còn Cổ Vân Lan đang lo tổ chức đấu thầu công khai công trình cải tạo khu ổ chuột Thị Nam, đều không thể rời ra được.
-Tiểu Đào, tôi là Vân Thuỷ Dao, lúc này nói chuyện có tiện không?
Giọng nói trời sinh động lòng của Vân Thuỷ Dao truyền tới, khiến An Tại Đào hơi xao xuyến. Vân Thuỷ Dao không chỉ có bề ngoài xinh xắn, giọng nói cũng uyển chuyển êm tai, như thể trời sinh là để làm diễn viên.
-À, chào chị. Tôi nghe đây. Nói đi, chị có chỉ thị gì?
An Tại Đào bật cười to.
-Hì hì, Tiểu Đào, tôi thay Lý Nam cảm ơn anh. Lý Nam đã quyết định ngày mai đề xuất việc từ chức với Uỷ ban nhân dân tỉnh. Cha chồng tôi cũng đã đồng ý.
Vân Thuỷ Dao nói thẳng, làm sáng tỏ ngay vấn đề mấu chốt.
An Tại Đào hiểu ngay. Hăn cười cười:
-Tốt lắm, tôi đi lo bố trí chuyện này. Tuy nhiên, tôi có mấy câu muốn nói riêng với chị.
Vân Thuỷ Dao ngẩn ra, nghĩ là An Tại Đào muốn đưa ra điều kiện, liền lấy lại bình tĩnh, khẽ nói:
-Anh nói đi, tôi nghe!
-Chị à, quy tắc ngầm trong làng giải trí hết sức phức tạp, chắc chắn chị còn hiểu rõ hơn tôi. Lý Nam là một người khá đơn thuần, đặt anh ấy trong một môi trường như vậy, tôi sợ anh ấy sẽ bị cám dỗ mà sa chân. Cho nên, chị phải mở mắt thật to, ngàn vạn lần đừng để cho các cô nàng xinh đẹp ỏng ẹo với anh ấy.
An Tại Đào còn chưa dứt câu đùa vui, mặt Vân Thuỷ Dao đỏ lên, gắt khẽ:
-Hắn dám!
An Tại Đào cười ha hả, lại tán gẫu thêm vài câu, rồi cúp điện thoại. Hắn nói đùa là để điều tiết không khí, giảm bớt cảm giác ngượng ngùng cho hai vợ chồng Lý Nam, chứ không có ý gì khác.
Vân Thuỷ Dao buông điện thoại, trừng mắt nhìn Lý Nam. Lý Nam không hiểu gì, ngẩn ngơ nhìn người vợ xinh đẹp như hoa như ngọc của mình, ngơ ngác nói:
-Em tán gẫu gì với An Tại Đào thế? Còn nhắc đến tên anh.
Vân Thuỷ Dao hừ một tiếng:
-Người ta muốn em theo sát anh, đừng để anh nhiễm thói hư tất xấu. Sắp tới anh phải làm Tổng giám đốc công ty giải trí truyền thông, chắc chắn sẽ có rất nhiều cô trong giới nghệ sĩ muốn nhào vào lòng, anh có thể cưỡng lại được sự hấp dẫn hay không?
Lý Nam toát mồ hôi:
-Chuyện còn chưa tới đâu, hai người đã tán dóc tới ba cái chuyện này, thật là!