Quan Thanh

Chương 274: Trở mặt lộ liễu

Điều tốt đẹp không trải qua gian khổ mà có, nhất định là trong đó có sự kỳ lạ khác thường. Xế chiều, khi An Tại Đào lái xe vào toà nhà huyện ủy. Đột nhiên nhớ lại một câu nói như vậy, khóe miệng hắn hiện lên một nụ cười lạnh lẽo, xuống xe ngẩng đầu nhìn cửa sổ bằng hợp kim nhôm ở văn phòng của Tôn Cốc ở lầu hai, rồi mới từ từ đi lên.

-Bí thư An! Chào ngài!

Một nữ nhân viên bước nhanh tới với vẻ rụt rè, mỉm cười chào hỏi An Tại Đào, An Tại Đào ngẩn ra, rồi cười nói:

-Xin chào.

-Bí thư An đi làm sao?

Bí thư An không cần gấp gáp đâu!

Các cơ quan trên dưới của huyện uỷ Quy Ninh đều không ngờ An Tại Đào thật sự tớicơ quan huyện ủy làm việc. Hắn bước nhẹ nhàng, một mạch đi vào khu văn phòng. Vừa mỉm cười đáp lại những câu chào hỏi của các cán bộ, vừa lấy chìa khóa ra mở cửa, đi vào phòng làm việc của mình.

Phòng làm việc của An Tại Đào và Tôn Cốc cách văn phòng Thành ủy hai gian phòng làm việc, một gian là phòng làm việc chung của nhân viên, một gian là phòng làm việc của Đồng Hồng Cương.

Nghe được động tĩnh của An Tại Đào bên đó, Đồng Hồng Cương lấy làm kinh hãi, vội vàng ra cửa, thấy An Tại Đào đang tự dọn dẹp vệ sinh, không khỏi cười nói:

-Bí thư An, sao hôm nay đã tới làm rồi? Ài, ngài để đó cho Tiểu Lý làm cho. Tiểu Lý!

Nhân viên văn phòng huyện uỷ Tiểu Lý chạy ra, đương nhiên cô hiểu Chủ nhiệm Đồng Hồng Cươngmuốn mình quét dọn phòng cho Bí thưAn, vội vàng bước lới cầm lấy cây lau nhà trong tay An Tại Đào.

-Chủ nhiệm Đồng, tôi ở nhà cũng không có việc gì làm, bắt đầu từ bây giờ chính thức ở huyện ủy làm việc, có việc gì cần tôi xử lý, anh cứ đem tới đây!

An Tại Đào cười ha hả, vỗ vỗ bả vai Đồng Hồng Cương:

-Bí thư Tôn có ở đó không? Tôi muốn báo cáo Bí thư Tôn một chút!

Đồng Hồng Cương do dự một chút, khẽ nói:

- Bí thư An, Bí thư Tôn và Chủ tịch Lãnh đi Khu kinh tế mới rồi.

-Ồ?

An Tại Đào hơi giật mình.

-À, là thế này. Bí thưTôn và Chủ tịch Lãnh một mặt đi Khu kinh tế mới kiểm tra công việc, thuận đường khảo sát nghiên cứu. Mặt khác đại diện cho Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện cùng các doanh nhân đầu tư vào Khu kinh tế mới gặp mặt.

Đồng Hồng Cương hơi ngập ngừng, lại hạ giọng nói:

-Bí thư An, các lãnh đạo chỉ mới đi được chốc lát, nếu ngài đi ngay vẫn còn kịp.

An Tại Đào cười cười:

- Tốt thôi, mặc dù tôi phục tùng sự bố trí của tổ chức, tạm thời ở huyện ủy làm việc, chủ quản tạm thời công tác Đảng ở huyện, nhưng dù sao tôi vẫn là người cầm đầu của Khu kinh tế mới, hai vị lãnh đạo chủ chốt của huyện xuống kiểm tra công việc, sao tôi có thể không cùng đi? Chủ nhiệm Đồng, nhanh sắp xếp cho tôi một chiếc xe. Tôi lập tức tới khu kinh tế mới.

Đồng Hồng Cương thầm giật mình một cái, vội vàng đáp ứng.

Mặc dù trước mắt, Tôn Cốc cùng Lãnh Mai liên kết lại, biểu hiện được sự mạnh mẽ cứng rắn trong tư thế rõ ràng muốn "đoạt quyền" của An Tại Đào, nhưng là một cán bộ lão luyện, công tác nhiều năm ở văn phòng huyện uỷ, từng phục vụ một số Bí thư huyện uỷ, Đồng Hồng Cương cảm thấy chuyện này có gì đó không bình thường.

Theo biểu hiện trước kia của An Tại Đào mà xét, tuyệt đối hắn sẽ không dễ dàng buông tay. Nói một câu không dễ nghe, ngay cả "nữ hoàng" của Phòng Sơn, Lý Vân Thu lúc trước còn không thể làm cho vị Bí thư Tiểu An này cúi đầu khuất phục. Huống chi là Tôn cốc cùng Lãnh Mai? Tôn Cốc có hậu thuẫn, Lãnh Mai có bối cảnh, nhưng Bí thư Tiểu An này ngồi không sao? Đồng Hồng Cương không thể nào tin như thế.

Lại nói, An Tại Đào mở đường, trồng cây, chẳng bao lâu sẽ nở hoa kết trái, đột nhiên trái cây bị người khác hái đi, làm sao hắn có thể buông tay?!

Nếu An Tại Đào không có lai lịch lớn, há có thể mới chừng ấy tuổi lại giành được chức vị cao như thế? Nếu An Tại Đào dễ bị "bắt nạt" như vậy, sao có thể chỉ trong hơn một năm ngắn ngủi, quyết đoán đẩy mạnh công việc, tạo ra thành tích nổi bật như thế?

Ngày đó trong hội nghị thường vụ của huyện uỷ, là thư ký của hội nghị, Đổng Hồng Cương cũng là người dự thính. Nếu trong hội nghị, An Tại Đào cố gắng tranh luận một phen, thì cũng là điều bình thường, nhưng hắn lại không có bất cứ phản ứng quá mức nào!

Trong mắt Tôn Cốc và Lãnh Mai cùng với một số lãnh đạo huyện khác, đấy là An Tại Đào thức thời, nhưng theo Đổng Hồng Cương thấy, điều này rõ ràng có phần kỳ lạ!

Cùng An Tại Đào tiếp xúc lâu như vậy, An Tại Đàocho Đồng Hồng Cương một ấn tượng, hắn là một cán bộ lãnh đạo có tâm tư kín đáo, làm việc quả quyết và có tầm nhìn xa, tác phong và thủ đoạn quan trường của hắn rất thành thục, lão luyện,luôn làm Đồng Hồng Cương quên mất tuổi tác của hắn.

Nhìn theo bóng lưng An Tại Đào lướt ra cửa lên xe, Đồng Hồng Cương thở dài, thầm nhủ, tốt nhất là mình duy trìquan hệ tốt đẹp với hắn, ngay cả sau này An Tại Đào có "thâu tóm" Quy Ninh trong tay, tiền đồ của mình cũng sẽ không có vấn đề gì lớn.

An Tại Đào rất ít dùng xe của huyện uỷ, luôn quen lái xe của mình. Hắn lên xe, sắc mặt âm trầm, tài xế cũng không dám nói với cái gì. Tài xế này vốn cũng muốn nhân cơ hội làm thân với An Tại Đào một chút.

An Tại Đào âm thầm cắn chặt răng, thầm nghĩ: Tôn Cốc cùng Lãnh Mai đi Khu kinh tế mới, thế nhưng Tôn Hiểu Linh lại không báo cho mình tiếng nào!

Trong lòng hắn không chỉ có hơi bất mãn, mà còn nảy sinh mấy phần hoài nghi. Nhưng rồi, hắn lại thầm thở dài một tiếng, cảm thấy xấu hổ vì mình có phần đa nghi. Những lãnh đạo khác của Khu kinh tế mới còn có thể phản bội hắn, nhưng Tôn Hiểu Linh thì tuyệt đối sẽ không! Lòng tin và sự tín nhiệm này, hẳn cần phải có.

Thật ra thì, đúng là hắn đã nghĩ oan cho Tôn Hiểu Linh. Việc Tôn Cốc và Lãnh Mai đến Khu kinh tế mới về căn bản cũng không được thông báo trước. Buổi trưa, lúc ăn cơm, Lãnh Mai cùng Tôn Cốc gặp nhau, rồi mới quyết định đi, mà chỉ mấy phút đồng hồ trước khi đi, mới báo cho Đồng Hồng Cương và Tôn Hiểu Linh biết. Không lâu sau khi An Tại Đào ngồi trong chiếc Santana ra khỏi toà nhà huyện ủy, hắn nhận được điện thoại của Tôn Hiểu Linh. Không biết vì sao, khi nhìn thấy số điện thoại của Tôn Hiểu Linh hiện trên di động, hắn không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Trong phòng hội nghị của Khu kinh tế mới.

Các thành viên ban lãnh đạo Khu kinh tế mới cùng một số lãnh đạo ngành liên quan, Phó tổng Mạnh Võng của công ty Dương Quang, Tả Hướng Đông người tổng phụ trách dự án đầu tư công ty đầu tư Phú thành ngồi ở phía dưới, mà trên bục là ba người Tôn Hiểu Linh, Tôn Cốc và Lãnh Mai.

Tôn Hiểu Linh vừa mới vào toa lét gọi điện cho An Tại Đào trở lại, nghe nói An Tại Đào lập tức tới ngay, cô cảm thấy như được tiếp thêm sức mạnh. Chỉ cần hắn có mặt, cho dù là bão tố có qua đây, cô có gì phải sợ?

Cô mỉm cười hướng vào micro nói:

-Các đồng chí, đầu tiên chúng ta nhiệt liệt vỗ tay hoan nghênh Bí thưhuyện ủy Tôn và Chủ tịch Uỷ ban nhân dân huyện Lãnh đến kiểm tra chỉ đạo công tác Khu kinh tế mới chúng ta!

Phía dưới vang lên tiếng vỗ tay thưa thớt. Nghe thấy tiếng vỗ tay không chút sôi nổi, Tôn Cốc còn đỡ, trong lòng Lãnh Mai hơi bất mãn, lạnh lùng liếc mắt nhìn mọi người phía dưới một lượt. Cô định đến Khu kinh tế mới xem một chút, hoặc có thể nói là "thị uy một chút, từng bước đưa Khu kinh tế mới vào hệ thống công tác của mình, thì vừa lúc Tôn Cốc nói muốn xuống đây khảo sát nghiên cứu, cho nên hai người phối hợp ăn ý với nhau.

-Tiếp theo, mời Bí thưTôn phát biểu mấy điều quan trọng.

Tôn Hiểu Linh cười cười, ra hiệu cho Bành Quân dưới đài khẩn trương đem micro đến trước mặt Tôn Cốc.

Tôn Cốc ho khan một tiếng:

-Các đồng chí Khu kinh tế mới, Tả tổng công ty Phú Thành Hồng Kông, Mạnh tổng, công ty Dương Quang, hôm nay tôi và Chủ tịch huyện đến Khu kinh tế mới điều tra nghiên cứu, có hai mục đích. Thứ nhất, xem tiến độ các công trình đang xây dựng, thứ hai, đại diện Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện đến thăm mọi người. Được rồi, hôm nay hai chúng tôi đến chủ yếu là để nghe, học, xem. Kế tiếp tôi đè nghị thế này, Tả tổng của công ty Phú Thành, Mạnh tổng của công ty Dương Quang, hai người có ý kiến và đề nghị gì, trong công tác xây dựng có khó khăn gì, đều có thể đề xuất, có tôi và Chủ tịch huyện Lãnh xuống hiện trường làm việc, điều gì có thể giải quyết được nhất định sẽ giúp hai người giải quyết!

Tôn Cốc nhìn Lãnh Mai nháy mắt một cái. Lãnh Mai gật đầu đáp lại:

-Như vậy rất tốt, tôi cùng Bí thư Tôn đến chính là vì mọi người giải quyết khó khan thưc tế, hai vị "đại thần tài" có yêu cầu gì, cứ việc nói ra!

Mạnh Cương và Tả Hướng Đông nhìn nhau một cái, trong lòng không khỏi hiện lên vẻ nghi ngờ sâu đậm. An Tại Đào đi đâu rồi? Hai ngày này sao không thấy bóng dáng? Mà nhìn bộ dạng của hai vị lãnh đạo huyện Quy Ninh, hình như là muốn tiếp quản quyền quản lý Khu kinh tế mới Tư Hà đây?

Mạnh Cương cười ha hả:

-Bí thư Tôn, Chủ tịch Lãnh, các vị lãnh đạo Khu kinh tế mới, giai đoạn tiền kỳ xây dựng của công ty Dương Quang chúng tôi đã căn bản kết thúc, mọi việc đều đã đưa vào quỹ đạo hoạt động. Nếu như nói còn có khó khăn gì, chính là vấn đề sau này làm thế nào mở rộng thị trường theo định hướng của ban giám đốc tập đoàn. Bước kế tiếp, Tập đoàn sẽ tiếp tục bơm vốn vào công ty Dương Quang, tranh thủ trong vòng hai năm, mở rộng xây dựng trung tâm gieo trồnglớn nhất khu vực phía bắc thậm chí toàn quốc và cơ sở gia công chế biến, cùng hàng loạt cơ sở gieo trồng bồn hoa cảnh sinh thái. Về điều này, công ty Lộ Đồng đã cùng Bí thư An của Khu kinh tế mới tiến thêm một bước trong kế hoạch hợp tác. Hai ngày tới, Tập đoàn công ty Lộ Đồng sẽ tớiKhu kinh tế mới Tư Hà khảo sát, đồng thời cùng Khu kinh tế mới ký kết hợp đồng hợp tác.

Tôn Cốc trước mắt sáng ngời, mỉm cười cao giọng nói:

-Tốt lắm! Tôi đại diện Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện, đại diện nhân dân Quy Ninh cảm tạ Tập đoàn đầu tư Dân Thái! Mạnh tổng, tập đoàn Lộ Đồng khi nào thì đến? Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện chúng tôi muốn tổ chức lễ chào đón! Đến lúc đó, mọi chi tiết cụ thể sẽ do Chủ tịch huyện Lãnh phụ trách, Chủ tịch Lãnh xem như vậy có được hay không?

Lạnh Mai mỉm cười gật đầu:

-Đó là đương nhiên, thần tài lớn như vậy đến đây, tôi làm Chủ tịch huyện, sao có thể không ra mặt tiếp đãi?

Trong lòng Mạnh Cương vừa động, suy đoán mơ hồ trong lòng đã dần dần biến thành nỗi lo lắng thật sự.

Tả Hướng Đông bên cạnh nhướng mày, ylà người Hồng Kông, cũng không hiểu những thủ đoạn trong tối ngoài sáng trên quan trường trong nước, chẳng qua là cảm thấy kỳ lạ, tình hình hôm nay như vậy tại sao An Tại Đào còn không tham dự?

-Tả tổng, anh cũng có ý kiến đi!

Tôn Cốc cười cười, nhìn về phía Tả Hướng Đông hơi gật đầu.

Tả Hướng Đông cười nhạt:

-Tôi tạm thời không có chuyện gì để nói. Dựa theo hiệp nghị hợp tác mà công ty cùng với Bí thư An Khu kinh tế mới vừa ký kết, trụ sở chính ở Hồng Kông sẽ lần lượt chuyển vốn đầu tư tới, trước mắt chúng ta vẫn chỉ làm công tác chuẩn bị cho giai đoạn tiền kỳ!

Tả Hướng Đông cùng Mạnh Cương hai người mở miệng là một tiếng "Bí thưAn", hai tiếng "Bí thư An", Lãnh Mai nghe rất không thoải mái. Cô ta hơi nhíu mày lại, đột nhiên nhẹ nhàng xen vào:

- Dựa theo sự sắp xếp của tổ chức, trước mắt Bí thưAn chủ yếu chịu trách nhiệm công việc hằng ngày ở huyện uỷ, công việc ở Khu kinh tế mới tạm thời do tôi xử lý, nếu hai vị có vấn đề gì, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm Trưởng ban quản lý Tôn hoặc là trực tiếp tìm tôi!

Tả Hướng Đông ngạc nhiên, y đột nhiên đứng dậy trầm giọng hỏi:

-Bí thư An không hề quản Khu kinh tế mới?

Lãnh Mai mỉm cười, liếc mắt nhìn Tôn Cốc một cái. Tôn Cốc cười ha hả:

-Cũng không thể nói như vậy. Tuy nhiên tạm thời Bí thư An chẳng thể quan tâm đến Khu kinh tế mới bên này. Công tác bên huyện uỷ cũng khá bề bộn. Hơn nữa, tôi và Chủ tịch Lãnh đã báo cáo Thành uỷ, xem sắp tới có nên để Bí thư An ở lại huyện ủy công tác, về phần công việc ở Khu kinh tế mới…

Tôn Cốc còn chưa nói xong, Tả Hướng Đông liền nhíu mày ngồi xuống, cắt ngang lời của Tôn Cốc:

-Bí thư An không còn phụ trách Khu kinh tế mới, việc này tôi phải lập tức báo cáo tổng bộ, bước đầu tư tiếp theo còn phải xem tổng bộ chỉ thị như thế nào rồi nói sau.

Tả Hướng Đông vừa nói xong, không khí phòng hội nghị liền trở nên nặng nề. Đuôi lông mày Lãnh Mai dựng lên, bàn tay đặt ở bàn chủ tịch nắm lại thật chặt.

Tôn Cốc hơi bất mãn, liếc mắt nhìn Tả Hướng Đông một cái, thầm nghĩ: "Đúng là người Hồng Kông không hiểu phép tắc gì cả! Sao? Theo như lời này, dường như nếu An Tại Đào rời khỏi Khu kinh tế mới, chẳng lẽ các người sẽ không đầu tư nữa?"

Trong không khí nặng nề, đột nhiên cửa phòng họp "kẹt" lên một tiếng rồi mở ra. Hình dáng khôi ngô, phóng khoáng của An Tại Đào hiện ra trước mắt mọi người, tất cả người của Khu kinh tế mới theo bản năng đều đứng cả dậy. Mà Mạnh Cương và Tả Hướng Đông thì sáng mắt lên, đứng dậy bước tới tiếp đón, nồng nhiệt bắt tay và chào hỏi An Tại Đào. Nguồn truyện: Truyện FULL

Lãnh Mai và Tôn Cốc ngơ ngác nhìn nhau, trong lòng kinh ngạc, đồng thời lại rất căm tức.

An Tại Đào cười, nhìn Mạnh Cương và Tả Hướng Đông gật đầu, rồi đi về phía bàn chủ trì hội nghị. Lúc này, Tôn Hiểu Linh vẻ mặt kích động đứng lên nhường chỗ cho An Tại Đào, liếc nhìn An Tại Đào bằng ánh mắt hiểu ý, rồi mới bước xuống đài.

-Bí thư Tôn, Chủ tịch Lãnh, buổi chiều tôi đến huyện uỷ làm việc, nghe nói hai vị lãnh đạo đến Khu kinh tế mới, nên liền chạy tới. Ha ha, tôi thấy Bí thưkiêm Trưởng ban quản lý Khu kinh tế mới, lãnh đạo chủ chốt của huyện uỷ và Uỷ ban nhân dân huyện xuống dưới kiểm tra công tác, tôi không đến cùng đi khảo sát thì coi sao được?

An Tại Đào không chút khách khí ngồi xuống, xoay người về phía Tôn Cốc và Lãnh Mai cười nói. Khoé miệng Tôn Cốc hơi giần giật, gượng cười. Vẻ mặt Lãnh Mai lạnh lùng, im lặng không nói gì.

-Ha ha, Bí thư An đến đay cũng tốt, hai chúng tôi mới vừa toạ đàm với hai nhà đầu tư một chút.

Tôn Cốc quay đầu nhìn xuống dưới, sắc mặt trở nên

âm trầm.

-Nếu vậy, tất cả mọi người giải tán đi, trước tiên hội ý, nghiên cứu công tác trước mắt của Khu kinh tế mới.

Tất cả mọi người đều rời đi, bàn hội nghị chỉ còn An Tại Đào, Lãnh Mai và Tôn Cốc ba người.

Tôn Cốc chậm rãi đứng dậy, nhìn An Tại Đào trầm giọng nói:

-Đồng chí An Tại Đào, không phải là tôi phê bình cậu, xem cậu đem Khu kinh tế mới tốt đẹp làm thành cái gì? Chẳng lẽ Khu kinh tế mới Tư Hà đã thành đất phần trăm cùng ruộng thí nghiệm của cá nhân Bí thư An? Các nhà đầu tư một tiếng Bí thư An, hai tiếng Bí thư An, bản thân tôi muốn hỏi Bí thư An, bọn họ là tới Khu kinh tế mới đầu tư xây dựng hay là tới xây nhà cho cá nhân Bí thư An? Hay thật, hình như là thiếu đồng chí An Tại Đào, họ sẽ phải rút vốn đàu tư? Cậu đem huyện ủy và Uỷ ban nhân dân huyện, Thành uỷ và Uỷ ban nhân dân thành phố để ở chỗ nào? Hả?

An Tại Đào ngẩn ra. Hắn tới đã được một lúc, ở ngoài cửa cũng đã nghe một hồi, biết thái độ của Tả Hướng Đông và Mạnh Cương làm cho trong lòng Tôn Cốc rất khó chịu. Nhưng hắn không ngờ, Tôn Cốc lại trực tiếp xé toang da mặt với mình, "nâng cao quan điểm" đến mứcnhư vậy, còn chụp cho mình một cái mũ to tướng như thế.

Hắn nghĩ đến đây, không khỏi cười nhạt một tiếng:

-Tôi đến là muốn thỉnh giáo Bí thư Tôn, tôi đem Khu kinh tế mới Tư Hà làm thành cái gì? Nếu Bí thư Tôn đã không nể mặt tôi như vậy, tôi cũng muốn nói hai câu!

Trước khi tôi đến, thị trấn Tư Hà ngay cả một con đường cũng nhiều năm không đủ sức sửa. Thật sự là tài chính huyện khẩn trương lo hay sao? Không thấy! Là tôi, tôi chạy trong tỉnh, chạy trong thành phố, tranh thủ tài chính bên giao thông không được, phải cầu tới thương nhân yêu nước Tiếu lão quyên tiền! Ngắn ngủỉ mấy tháng thời gian, liền sửa nổi đường, thông được xe! Mà huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện lúc đó ở nơi đâu?

Nói không dễ nghe một chút, nếu không có cá nhân tôi quan hệ, nếu không phải tôi chạy đôn chạy đáo khắp nơi xin xỏ, chỉ bằng Tư Hà bế tắc lạc hậu ở nơi thâm sơn cùng cốc thế này, tập đoàn Dân Thái người ta chịu bỏ ra cả đống tiền để đầu tư xây dựng chỗ này sao? Nếu không có tôi, công ty Phú Thành Hồng Kông chịu đầu tư vào nơi này hai trăm triệu sao? Nằm mơ đi! Khu kinh tế mới Tư Hà có điểm nào có khả năng hấp dẫn nhà đầu tư nhất Là phần cứng hay là phần mềm máy tính?

Tốt lắm, bây giờ tốt lắm, công trình của công ty Dương Quang đã hoàn thành, công trìnhcủa công ty Phú Thành cũng sắp sửa bắt đầu, hết thảy đều đã thấy thành quả, thấy hiệu quả như vậy, nên các người muốn mượn gió bẻ măng ư?

Vẻ mặt An Tại Đào hơi đỏ lên, ánh mắt giận dữ nhìn chằm chằm vào mặt Tôn Cốc và Lãnh Mai:

-Phía trước cực khổ gieo giống đã kết thúc. Hai vị bây giờ có thể nghênh ngang đến hái quả rồi, có thể đem tôi gạt sang một bên rồi. Xin thứ cho tôi nói thẳng, hai người cao hứng quá sớm rồi đấy!

Ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của An Tại Đào chuyển sang Lãnh Mai, mỉm cười lạnh lẽo:

-Chủ tịch Lãnh, cô thật sự quá mức nóng vội!

Tôn Cốc tức giận không kìm được, đột nhiên đập bàn:

-An Tại Đào, cậu đang nói cái gì? Vô tổ chức, vô kỷ luật! Đây là cậu công khai khiêu khích huyện uỷ và Uỷ ban Nhân dân huyện! Thành quả của Khu kinh tế mới là do nỗ lực của tập thể cán bộ công nhân viên của Khu, như thế nào lại trở thành công lao của một mình nhà cậu?!

An Tại Đào hừ lạnh một tiếng:

-Một mình anh có thể đại diện được cho Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện sao? Tôn Cốc, anh đừng khinh người quá đáng, tôi có thể nói rõ ràng với anh, việc gì cũng có nhân mới có quả!

An Tại Đào cũng căm giận, đột nhiên vỗ bàn một cái. Một tiếng "bốp" vang lên thật lớn.

Ngoài cửa phòng họp, mấy người Tôn Hiểu Linh và Lương Mậu Tài đang nghe lén, giật mình kinh hãi. Mỗi người đều thầm nghĩ, hỏng rồi, hỏng rồi, hai bên đều đập bàn, vỗ bàn, nhất định là sẽ rất ồn ào đây!

Lãnh Mai có phần không thể tin nổi nhìn An Tại Đào. Đột nhiên biểu hiện của An Tại Đào mạnh mẽ và cứng rắn đến mức gần như điên cuồng làm cô ta quả thực không dám tin vào hai mắt và đôi tai của mình. Hắn điên rồi sao? Bất kể thế nào, Tôn Cốc với mình cũng là lãnh đạo chủ thốt trong huyện, hắn lại dám?

Rốt cuộc là trong lòng hắn cậy vào cái gì?