Quan Thanh

Chương 22: Ước hội

Càng đắc ý chính là Đỗ Canh không ngờ khiến Tống Lượng âm thầm tìm đến những hộ kinh doanh và người bán hàng rong bị ảnh hưởng bởi sự tồn tại của cầu vượt mời làm đại biểu dự thính tham dự hội nghị. Mà ngay cả đám thị dân bình thường đó cũng đã lên tiếng một cách rất hợp tình hợp lý trước màn ảnh truyền hình, Mông Hổ sắc mặt cực kỳ khó coi.

Y ngày hôm qua cùng vài Ủy viên thường vụ đã có cuộc trao đổi qua điện thoại rất ăn ý, vốn định hôm nay ở trong cuộc họp làm khó dễ Đỗ Canh một phen, kết quả là không ngờ Đỗ Canh lại âm thầm tìm ra một kế sách như vậy để đối phó.

Cầu vượt tồn tại, đích thị khiến việc kinh doanh bên cạnh thất bát, đó là sự thật không ai có thể phủ nhận. Mà không khí ô nhiễm, kẹt xe, cùng với tai nạn giao thông gia tăng, với các số liệu tương quan bày trên mặt bàn, hơn nữa, ảnh hưởng đến lợi ích của quần chúng, sự phát triển kinh tế và ổn định xã hội bị tác đông trầm trọng bởi cầu vượt, thiếu chút nữa bị Đỗ Canh phơi bày mọi thủ đoạn ra ánh sáng.

Tranh thủ sự ủng hộ của dư luận, đánh thẳng vào dân sinh, mánh khóe này của Đỗ Canh đúng là không thể cao tay hơn.

Các đại biểu quần chúng trong tay vẫn còn giữ mấy tờ báo gần đây, trên báo đúng là đăng bài của An Tại Đào.

Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Thư ký Thành ủy Tống Hi Khôn chủ trì hội nghị đưa mắt nhìn Đỗ Canh rồi đứng chậm rãi đứng dậy, cao giọng nói:

- Các vị lãnh đạo, sau khi nghe xong các báo cáo và phát biểu của quần chúng, mọi người có ý kiến gì không, trao đổi thoải mái, haha…

Tám Thành ủy viên, ngoại trừ Đỗ Canh, và Tống Hi Khôn ra, Phó bí thư Thành ủy Lưu Khắc là người hiền lành, ông ta không dám đắc tội với Mông Hổ, cũng không dám mạo phạm Đỗ Canh, nên ngồi trầm mặc im lặng.

Mà Phó bí thư Thành ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Trương Thao được đề bạt cùng lúc với Mông Hổ, tất nhiên là cùng phe cánh với Mông Hổ rồi, nhưng Trương Thao cũng không phải thằng ngốc, thấy Đỗ Canh vì muốn dẹp Cầu vượt mà đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng, đại để cũng hiểu được không đủ khả năng ngăn cản, cho nên bật cười ha hả, nói dăm câu ba điều khách sáo cho qua việc, xem thái độ, thì có vẻ như ngầm ủng hộ Đỗ Canh mà vẫn không phản đối Mông Hổ.

Phó Chủ tịch thường trực Tôn Liên Hương trong lòng lại có ý khác. Khi Mông Hổ làm Phó Chủ tịch thành phố, ông ta mới là Chủ nhiệm Ủy ban xây dựng. Mông Hổ làm Chủ tịch kiêm Phó bí thư Thành phố, ông ta vẫn hy vọng Mông Hổ có thể thăng chức, mình sẽ được ngồi vào cái ghế Mông Hổ để lại. Mấy ngày nay nghe nói Mông Hổ lên tỉnh thường xuyên, lòng lại bắt đầu khấp khởi.

Tôn Liên Lương ho khan một tiếng, thấy Mông Hổ sắc mặt âm trầm liền cắn răng chủ động nói:

- Bí thư Đỗ, cầu vượt tuy rằng có chút bất cập, nhưng dù sao cũng là công trình lớn mà Tân Hải chúng ta đã đầu tư hơn trăm triệu vào. Năm đó cũng là một công trình trọng điểm của tỉnh. Một hạng mục dân sinh lớn như vậy mà phải hủy đi, hay là chúng ta báo cáo cho tỉnh, chờ xin ý kiến…

"Hay!" Mông Cổ trong lòng tán thưởng. Như lời Tôn Liên Lương đã nói, cầu vượt Tân Hải là công trình trọng điểm của Sở Giao thông do Phó chủ tịch tỉnh Lý Quốc Khang phê duyệt. Tuy rằng, chưa chắc Lý Quốc Khang đã quay lại xử lý, nhưng chỉ cần là có liên quan đến lãnh đạo tỉnh, Đỗ Canh cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Ít nhất, tạm thời không thể dẹp bỏ.

Tôn Liên Lương nói một câu khiến Mông Hổ như bừng tỉnh, y mỉm cười, lập tức hùa theo:

- Đúng vậy, Bí thư Đỗ, công trình này lúc trước là do đích thân Lý Phó chủ tịch tỉnh chỉ đạo Sở giao thông thực hiện. Tôi thấy, có lẽ chúng ta nên báo cáo tỉnh, xin ý kiến lãnh đạo tỉnh thì mới đúng.

Đỗ Canh đuôi mày nhướng lên, im lặng một hồi, liền đứng dậy nói:

- Được. Làm như vậy đi. Trưởng ban Thư ký Tống, báo cáo dỡ bỏ cầu vượt do anh viết. Cuộc họp tạm kết thúc ở đây.

…. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn

Cuộc họp coi như chưa có kết quả cuối cùng. Kế hoạch hủy dự án cầu vượt của Đỗ Canh tạm thời dừng lại. Các cơ quan báo chí Tân Hải vì trong cuộc họp ý kiến của Bí thư và Chủ tịch Thành phố không đồng nhất nên đưa tin cũng khiêm tốn hơn nhiều

Đối với An Tại Đào, đương nhiên là không có vấn đề gì, hắn trở lại tòa soạn viết một mẩu tin đơn giản, giao cho Phó trưởng ban Trương Cương duyệt.

Nói thật, Hoàng Trạch Danh trong lòng hơi có chút thất vọng. Ông ta vốn đã nghĩ, cuộc họp này là một cơ hội, không chỉ cho mình, mà là Tân Hải Thần sẽ được Bí thư Thành ủy coi trọng, từ dó, có được cơ hội phát triển. Nhưng bởi vì việc này tạm gác lại, nên kế hoạch đưa tin dài hơi của Thần báo đều rơi vào khoảng không.

An Tại Đào giao toàn bộ bản thảo, thấy trời còn sớm, ngẫm nghĩ một chút, liền gọi điện đến Hạ gia, mời Hạ Hiểu Tuyết ăn tối. Hẹn địa điểm, thời gian xong, liền chào Trương Cương, hắn bước ra khỏi phòng làm việc của Ban Tin tức, trong đại sảnh tòa nhà Thần báo, hắn gặp Phó TBT Lưu Kỳ.

Lưu Kỳ trên mặt như đang nghĩ chuyện gì đó rất đắc ý, theo vụ cầu vượt đã lâu, Lưu Kỳ vốn đang muốn làm lại, thì bị Hoàng Trạch Danh hớt tay trên, đang bực bội, đột nhiên nghe nói việc đưa tin về cầu vượt tạm ngưng, trong lòng hả hê vô cùng.

- Chào Phó tổng Lưu!

An Tại Đào cười chào hỏi.

Lưu Kỳ liếc An Tại Đào một cái, gật đầu nói:

- Tốt!

Mất đi giá trị lợi dụng, loại phóng viên mới vào nghề như An Tại Đào làm sao lọt vào mắt Lưu Kỳ. Y ngạo nghễ đi lướt qua, không thèm nhìn An Tại Đào lần nào nữa.

An Tại Đào trong lòng cười lạnh, thầm nghĩ, để xem, anh còn có thể đắc ý đến bao lâu?

Ở nhà hàng cay Tứ Xuyên, An Tại Đào vừa dừng xe, đã thấy Hạ Hiểu Tuyết chạy đến. Cô mặc một chiếc váy màu vàng rất gợi cảm, mái tóc đen nhánh buông xõa, gương mặt kiều mị hơi có ánh hồng, rõ ràng là vừa mới tắm gội.

An Tại Đào nắm bàn tay nhỏ bé của Hạ Hiểu Tuyết, lòng cảm thấy rất êm đềm. Có lẽ là do tình cảm tích lũy hai kiếp, sau khi tái sinh, mỗi lần nhìn thấy Hạ Hiểu Tuyết, hắn đều dâng lên trong lòng cảm giác dịu dàng khác thường.

Cảm nhận được tình cảm nồng nàn của An Tại Đào, Hạ Hiểu Tuyết có chút ngượng ngùng, cúi đầu nói:

- Tiểu Đào, đi thôi, chúng ta vào, ở ngoài này ngại chết đi được.

An Tại Đào không khỏi bất ngờ. Hạ Hiểu Tuyết tính tình phóng khoáng, rất ít khi thấy vẻ xấu hổ rất nữ nhi như thế, hắn khẽ cười:

- Hiểu Tuyết, đi, hôm nay anh mời em ăn món hải sản hấp khoái khẩu của em.

Hai người đều thích ăn món cay Tứ Xuyên, lúc trước, ở Đại học Yến Sơn, hai người là khách quen của các quán cay Tứ Xuyên trong trường. Thường là gọi một nồi hải sản hấp, thêm miếng thịt luộc, kèm hai chén cơm, An Tại Đào uống thêm một chai bia.

Vào quán, An Tại Đào theo thói quen tính gọi một nồi hải sản hấp, thêm chút ớt cay, trộn ít rau, khi đồ ăn đưa lên, Ha Hiểu Tuyết dùng muôi vớt cho An Tại Đào một con hải sản béo ngậy, cười hì hì:

- Tiểu Đào, anh còn uống rượu sao? Trời nóng như vậy, nên uống bia thì hơn.