3 người tử vong được xem là một sự cố bình thường, mấy người Trương Bằng Viễn lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, một mặt chỉ thị ngưng khai thác để tiếp tục xâm nhập điều tra nguyên nhân, một mặt đem danh tính những người tử vong đăng báo tỉnh. Bởi vì là sự cố bình thường, nên tỉnh cũng không coi trọng, chỉ chỉ thị thành phố Phòng Sơn phải điều tra kỹ, tiến hành kiểm tra an toàn lao động toàn mỏ than.
Chuyện này suýt gây nên sóng gió ở thành phố, vừa lắng xuống, đột nhiên Báo chiều Tân Hải lại bất thình lình đưa một tin chấn động dư luận. Buổi chiều cùng ngày báo đăng, Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh liền quyết định thành lập tổ công tác điều tra sự cố "30/9" ở Phòng Sơn do Phó chủ tịch tỉnh Lý Quốc Khang làm tổ trưởng. Đồng thời, Ban Tuyên giáo tỉnh ủy cũng lập tức thành lập tổ giám sát tin tức đi Phòng Sơn do Phó trưởng ban Lý Phượng Xuân làm tổ trưởng, điều tra việc dùng tiền "bịt mồm" phóng viên.
Bí thư Tỉnh ủy Tiếu Tác Niên, Chủ tịch tỉnh Trình Nguyên Cương thảo hai chỉ thị, yêu cầu thành phố Phòng Sơn lập tức khống chế chủ mỏ than Lý Thành Khuê, đóng tài khoản mỏ than, phòng ngừa sự cố lại phát sinh. Đồng thời chỉ thị toàn bộ mỏ than bất kể là quốc hữu hay tư doanh đều phải lập tức ngừng sản xuất, sau đó chỉnh đốn lại an toàn lao động.
Tin tức truyền đến Phòng Sơn, Trương Bằng Viễn đang ở nhà vệ sinh, cả kinh đến độ thiếu chút nữa không kịp mặc quần.
Ông ta không dám chậm trễ, ngay trong đêm tổ chức họp thường vụ Thành ủy, cấp tốc sắp xếp xử lý. Cũng giống như ở tỉnh, thành phố thành lập hai tổ điều tra, một của Thành ủy và UBND thành phố, phối hợp với tổ điều tra của tỉnh, nhóm kia là người của Ban tuyên giáo, phối hợp tổ điều tra của Ban tuyên giáo Tỉnh ủy.
Trải một ngày điều tra, hai tổ điều tra hai cấp cho ra kết luận ban đầu. Thứ nhất, số người tử vong vượt xa con số chủ quặng trình báo và cơ quan giám sát cho đăng báo. Theo thống kê chưa đầy đủ, ít nhất có 30 công nhân mỏ lâm nạn. Bởi vì thợ mỏ là người lao động bên ngoài tới, nên chủ quặng giấu không báo cáo nhằm kiếm lợi nào đó. Thứ hai, quả thật có nhiều phóng viên bị chủ quặng dùng tiền mua chuộc. Trước mắt tổ điều tra Ban tuyên giáo Tỉnh ủy và Ban tuyên giáo Thành ủy tiếp tục tìm hiểu, sau đó, sẽ họp báo mở rộng để thông đường dư luận.
Mà trong quá trình điều tra, tổ điều tra phát hiện, vì che mắt cánh báo chí, chủ quặng Lý Thành Khuê không ngờ phát rồ mà cùng với lãnh đạo phòng Giám sát an toàn huyện nghĩ ra phương án khẩn cấp là vụng trộm liên hệ với nhà tang lễ nơi khác hỏa táng hơn mười di thể thợ mỏ lâm nạn. Mang đi nơi khác xử lý thi thể, là vì muốn giấu diếm con số tử vong, giảm bớt tính nghiêm trọng sự cố.
"Một nhà gặp chuyện không may, ngàn nhà mất của", là quy tắc ngầm của chủ quặng tư doanh. Bởi vì, chính quyền khi xử lý tai nạn mỏ, chắc chắn yêu cầu tất cả các mỏ than nhỏ ngừng sản xuất chỉnh đốn có khi mất vài tháng đến nửa năm. Vì thế, các ông chủ quặng cũng muốn ông chủ nào gặp chuyện không may giấu diếm thành công. Cho nên, tại nơi xảy ra tai nạn mỏ, bịt miệng báo chí cũng là một phương án trợ giúp hữu hiệu.
Kết quả điều tra ban đầu đã được báo cáo lên tỉnh. Tỉnh ủy Tiếu Bí thư tức giận, lập tức ra chỉ thị "nghiêm trị, nghiêm trị" bốn chữ thật to.
Mà Chủ tịch thành phố Trình Nguyên Cương thì tức giận đập bàn, nhấc điện thoại lên, hung hăng gọi cho Bí thư Thành ủy Phòng Sơn và Chủ tịch thành phố giáo huấn một hồi.
Sau đó không lâu, tổ điều tra nhận định, chính quyền huyện Cốc Lan, phòng Tài nguyên, cục Quản lý giám sát an toàn sản xuất huyện tắc trách, quan liêu. Các ban ngành liên quan của thành phố Phòng Sơn cũng có trách nhiệm trong đó. Rồi, Thành ủy và UBND thành phố Phòng Sơn lập tức ra quyết định, đối với những người có liên quan tạm thời cách chức, thẩm tra, trong hai ngày, đã có 54 người bị tạm thời cách chức. Trong đó, bao gồm Chủ tịch huyện Cốc Lan Trương Trí Đoạt, Phó chủ tịch huyện Mã Minh Diệu, Cục trưởng Cục giám sát an toàn thành phố Triệu Sáng và hơn 6 người từ lãnh đạo đến cán bộ phòng Giám sát an toàn huyện tạm thời bị cách chức nghỉ việc, gần như là không sót một ai.
Phó chủ tịch thành phố Trương Vinh Diệu được phân công quản lý an toàn lao động cũng phải chủ động xin từ chức.
Đồng thời, theo điều tra ban đầu, Nhật báo Phòng Sơn có 3 phóng viên nhận của chủ quặng Lý Thành Khuê số tiền chừng 5000 tệ. Tiếp theo, Tổng biên tập Nhật báo Phòng Sơn kiêm Phó trưởng Ban tuyên giáo Thành ủy Trương Lan bị tạm thời cách chức, toàn bộ truyền thông của thành phố đình bản chỉnh đốn.
Đại rung chuyển, quan trường Phòng Sơn đại rung chuyển khiến cho rất nhiều người khiếp sợ.
Ngày 13 tháng 10, mặt trời đã lên cao, tại Hội nghị thường vụ Thành ủy.
Nghe Cục Giám sát an toàn thành phố Quyền cục trưởng Trương Lực (nguyên Cục trưởng bị cách chức) báo cáo công tác, Trương Bằng Viễn phẫn nộ đập bàn, gần như là quát lên:
- Cái gì mà đầy đủ giấy tờ? Hầm mỏ này giấy chứng nhận an toàn, chứng nhận sản xuất, giấy phép buôn bán, chứng nhận liên quan… đều không có, nhưng hai cấp giám sát an toàn của huyện và thành phố lại báo cáo Thành ủy và UNND thành phố là đầy đủ giấy tờ cho phép? Đây là hành vi gì? Đây đúng là có tội với nhân dân. Số người tử vong nhiều như thế, dám báo cáo chỉ chết có 3 người. Thật sự là to gan! To gan!
Trương Lực, sau khi điều tra sự cố xong, lãnh đạo Cục Giám sát phải thay máu, tất cả nhân viên liên quan vụ việc đều bắt lại hết cho tôi.
Trương Bằng Viễn gằn giọng nói. Trương Lực nghe xong trong lòng run lên, y đứng ở gần đó, suýt chết ngất trước cơn giận dữ của Bí thư Thành ủy.
Trương Bằng Viễn thở sâu một hơi, lấy lại bình tĩnh, bỗng nhiên đứng dậy, trầm giọng nói:
- Các đồng chí, thật không ngờ, thật không ngờ a, Phòng Sơn chúng ta không ngờ lại để xảy ra tan nạn mỏ lớn như vậy, và đặc biệt là báo chí ém nhẹm thông tin. Hai cấp giám sát an toàn mỏ than của huyện thị không làm tròn trách nhiệm, chủ quặng ngang nhiên làm càn, xem mạng người như cỏ rác, thật sự khiến người ta đau lòng.
Tỉnh ủy Tiếu Bí thư và Chủ tịch tỉnh Trình Nguyên Cương đã phê chỉ thị, phàm người nào có trách nhiệm liên quan đến vụ việc, một khi thẩm tra ra nghiêm trị không khoan nhượng. Tôi hôm nay tỏ thái độ rõ ràng, nên bãi quan thì bãi quan, nên xử theo pháp luật thì xử theo pháp luật, không nể nang ai cả. Đương nhiên, cũng không phải chỉ có ngành liên quan, mà các ngành khác cũng phải điều tra rõ. Nhân cơ hội này, toàn bộ cơ quan thành phố triển khai đại điều chỉnh tác phong làm việc. Các đồng chí xin nhớ cho, lãnh đạo cấu kết doanh nghiệp, bỏ qua nhiệm vụ, đúng là phạm tội với Đảng và nhân dân a!
Nói tới đây, Trương Bằng Viễn lại đập mạnh tay xuống bàn. Ông ngày thường rất điềm đạm, lúc tức giận trở nên nghiêm nghị khác thường, ánh mắt âm trầm đầy uy lực xẹt qua mấy ủy viên thường vụ đang im lặng cúi đầu không dám hé răng.
Ai nấy đều biết, Trương Bằng Viễn nhậm chức không lâu đã xảy ra chuyện như vậy, đối với ông ảnh hưởng tiêu cực rất lớn. Không chỉ có chính áp lực từ cấp trên mà còn có dư luận và dân tình. Vào lúc này, ai cũng không muốn đi xúc rủi ro cho Trương Bằng Viễn. Ông ta đang nổi giận, nếu không vừa mắt ai, rất có thể người đó sẽ trở thành vật hi sinh.
Hơn nữa, Trương Bằng Viễn dường như cũng nhân cơ hội nói dụng ý của mình, mượn cớ giải quyết vụ tai nạn mỏ mà tạo nên cơn lốc thanh lọc cán bộ, thay đổi toàn bộ nhân sự.
Không cần úp mở, che mắt báo chí, phóng viên nhận tiền hối lộ, tai nạn mỏ, chủ quặng vô lương, ban ngành chính quyền không làm tròn bổn phận, tất cả những sự việc đó xảy ra đồng thời tất nảy sinh phản ứng cực xấu.
Hai ngày nay, rất nhiều cơ quan truyền thông ở tỉnh và trung ương đều chạy tới Phòng Sơn tiến hành đưa tin phỏng vấn, liên tục đều xuất phỏng vấn Trương Bằng Viễn khiến ông ta căng thẳng hết chịu nổi.
Mọi người đều biết, đối với chính quyền địa phương, phát sinh sự cố an toàn trong cộng đồng sau khi được dư luận dẫn đường, là công tác trọng yếu phi thường. Bởi vì nó ảnh hưởng tiêu cực đến hình ảnh quan chức chính quyền địa phương. Cũng là một tin tức, nhưng cách đưa khác nhau, có thể khiến cho dư luận phản ứng khác nhau.
Nhưng hiển nhiên, hiện tại dư luận đúng là cực kỳ bất lợi đối với Phòng Sơn. Các đơn vị truyền thông các nơi chen nhau tới, đem Thành ủy và UBND Phòng Sơn thành tâm điểm chú ý của dư luận trong nước. Các bài báo phê bình và đưa ra ánh sáng vụ việc liên tục được đăng tải. Hai ngày nay, Trương Bằng Viễn không dám đọc báo xem ti vi.
Nhưng mà, lúc này, truyền thông và Ban tuyên giáo Phòng Sơn lại không thể phát huy tác dụng, vào lúc cần kíp này, báo chí Phòng Sơn bị đình bản, lãnh đạo Ban tuyên giáo tạm thời bị cách chức.
Trương Bằng Viễn ánh mắt âm lãnh dồn cả lên người Thành ủy viên, Trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy Âu Dương Khuyết Như.
Báo giới Phòng Sơn bị dèm pha, người của Ban tuyên giáo bụng làm dạ chịu. Đồng thời nếu Ban tuyên giáo lời nói có trọng lượng, chuyện này làm thế nào lại bị một tờ báo ở Tân Hải đưa ra ánh sáng? Ban tuyên giáo làm ăn gì vậy không biết? Nhớ đến Âu Dương Khuyết Như còn ở ngay trước mặt mình trốn tránh trách nhiệm, Trương Bằng Viễn trong lòng dĩ nhiên uất giận.
Trương Bằng Viễn ánh mắt âm lãnh mà nhìn Âu Dương Khuyết Như. Âu Dương Khuyết Như giống như ăn phải phân, cúi đầu xuống không dám nhìn thẳng vào ánh mắt phẫn nộ của Bí thư Thành ủy.
Trương Bằng Viễn lại chậm rãi ngồi xuống, trong phòng họp lặng ngắt như tờ, chỉ còn nghe thấy tiếng thở dốc của mấy vị lãnh đạo.
Trương Bằng Viễn nhìn sang Chủ tịch thành phố Trương Thắng Lợi, Trương Thắng Lợi trầm giọng nói:
- Các đồng chí, xảy ra chuyện lớn như vậy, Thành ủy và UBND thành phố uy tín bị sa sút trầm trọng. Điều tra sự cố và xét xử trách nhiệm nhất định không thể lơi lỏng, phải tiếp tục làm đến cùng, bất kể là ai, đều phải nghiêm trị. Ai đập cái nồi của Phòng Sơn, chúng ta liền đập bát của hắn.
Các đồng chí, trước mắt, hơn mười nhà truyền trông trong cả nước đều tập trung vào huyện Cốc Lan, nhìn chằm chằm vào tiến triển quá trình điều tra. Chúng ta làm việc phải cực kỳ cẩn thận, không để cho báo giới nắm được nhược điểm. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn
Trương Thắng Lợi thở dài, tiếp tục nói:
- Để vãn hồi những ảnh hưởng tiêu cực, khôi phục hình tượng của lãnh đạo Phòng Sơn, cũng vì dẫn đường cho dư luận, tôi và đồng chí Bí thư sau khi nghiên cứu thảo luận, quyết định tạm thành lập Ban Truyền thông chuyên trách về sự cố 30/9. Điều Huyện ủy viênm Bí thư Đảng ủy thị trấn Tư Hà kiêm Chủ nhiệm Khu kinh tế mới An Tại Đào đảm nhiệm Trưởng ban Truyền thông sự cố 30/9. Chánh văn phòng, nguyên Trưởng ban Truyền thông của UBND thành phố Mã Cương công tác yếu kém, bãi chức ngay tại chỗ.
Trương Thắng Lợi khoát tay áo:
- Ban tuyên giáo Thành ủy và các phòng ban có liên quan công tác không hiệu quả, tạo nên dư luận xấu, người phụ trách phải nghiêm khắc kiểm điểm. Các đồng chí có ý kiến gì không?
Trương Bằng Viễn lập tức bổ sung:
- Đồng chí Tiểu An là phóng viên nổi tiếng trong nước, có quan hệ tốt với truyền thông trong và ngoài tỉnh, lại có kinh nghiệm, tính tình cẩn thận, tác phong chín chắn…
8h tối ngày 13 tháng 10
An Tại Đào đang ở nhà hẹn Tôn Hiểu Linh, Lương Mậu Tài và Lão Lộ đàm luận công tác, thì nhận được điện thoại của văn phòng huyện ủy, nói là Ban tổ chức cán bộ Thành ủy tới, khẩn cấp mời dự họp Hội nghị thường vụ Huyện ủy, tuyên bố quyết định bổ nhiệm điều chỉnh cán bộ mới của Thành ủy và UBND thành phố.
An Tại Đào giật mình kinh hãi, vội dặn ba người Tôn Hiểu Linh vài câu, liền cùng Lưu Ngạn chạy về phòng họp của Huyện ủy.
Trong phòng họp khói thuốc mịt mù, vài ủy viên thường vụ đã đến đầy đủ, dưới ánh đèn mờ nhạt, vẻ mặt phức tạp của mọi người bộc lộ ra hết.
Bí thư Huyện ủy Tôn Cốc và Chủ tịch huyện Hạ Canh đang cùng Phó trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy Trương Kính Phú xì xào to nhỏ. Tôn Cốc thấy An Tại Đào và Lưu Ngạn vào cửa, trên mặt không ngờ hiện lên vẻ đắc ý.
Vẻ đắc ý thoáng qua của Tôn Cốc lọt vào mắt An Tại Đào, lòng hắn đột nhiên nhảy dựng. Bất chợt, khóe mắt hắn cũng phát hiện ra Chủ tịch Hạ Canh đang nhìn hắn có chút thất vọng.
Sao lại thế này?
An Tại Đào tự vấn.
Tôn Cốc cười ha hả:
- Tốt lắm, đã đến đông đủ rồi, chúng ta họp. Các đồng chí, bây giờ, xin mời Phó trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy Trương Kính Phú truyền đạt quyết định điều chỉnh cán bộ của Thành ủy và UBND thành phố.
Trương Kính Phú cất cao giọng nói:
- Các đồng chí tai nạn mỏ ở huyện Cốc Lan bị ém nhẹm thông tin đã điều tra công khai, để rộng đường dư luận, để phối hợp công tác tốt hơn với báo giới trong và ngoại tỉnh, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố quyết định thành lập Ban truyền thông chuyên trách sự cố 30/9.
Thành lập Ban truyền thông chuyên trách về sự cố này, là quyết định lâm thời sáng nay của Hội nghị thường vụ Thành ủy. Cho nên đại đa số Huyện ủy viên chưa biết tin, đương nhiên, Bí thư Huyện ủy Tôn Cốc và Chủ tịch huyện Hạ Canh cũng mới được Trương Kính Phú cho biết.
Các Huyện ủy viên còn tưởng rằng Bí thư Thành ủy Trương là muốn mượn sự cố huyện Cốc Lan làm cuộc thay máu cán bộ trong toàn thành phố, nên đột nhiên mời họp thường vụ huyện ủy bất thường ngay trong đêm hôm để đọc quyết định điều chỉnh cán bộ, khiến nhiều người cảm thấy lo lắng.
Cho nên, Trương Kính Phú vừa dứt lời, trong lòng mọi người đều âm thầm thở ra, tuy nhiên, thành phố thành lập Ban truyền thông chuyên trách sự cố 30/9, đánh văn bản gửi xuống huyện là được, làm sao Ban tổ chức cán bộ lại phải cử hẳn người tới tuyên bô?
Mọi người lập tức suy đoán, xem ra, ứng viên phụ trách Ban truyền thông chuyên trách này hẳn là người trong số bọn họ. Rốt cuộc là ai?
- Hội nghị thường vụ Thành ủy khẩn cấp sau khi nghiên cứu quyết định, bãi chức Trưởng ban truyền thông UBND thành phố Mã Cương, điều đồng chí An Tại Đào về đảm nhận vị trí này.
Trương Kính Phú lướt ánh mắt qua mọi người, tiếp tục nói:
- Căn cứ vào trình tự tổ chức bình thường, miễn chức vụ Chủ nhiệm Ban quản lý khu kinh tế mới Tư Hà chuẩn bị xây dựng của đồng chí An Tại Đào, xử lý công tác chuẩn bị xây dựng do Bí thư Huyện ủy Tôn Cốc tạm thời phụ trách. Thành ủy đề nghị Huyện ủy đồng thời miễn chức vụ Bí thư Đảng ủy thị trấn Tư Hà của đồng chí An Tại Đào.
Trong phòng họp im phăng phắc. Mọi người ánh mắt khác nhau nhìn An Tại Đào, thấy hắn thần sắc kinh ngạc. Tôn Cốc âm thầm có chút cảm giác hãnh diện. Mà Hạ Canh thì thất vọng ra mặt. Vừa mới cùng Bí thư Tiểu An kết nối, hắn đột nhiên lại bị điều đi rồi.
An Tại Đào quả thật rất bất ngờ, tuy nhiên cũng là việc hắn đã dự cảm được. Hắn cố gắng lấy lại bình tĩnh, hiểu rằng đây là Trương Bằng Viễn muốn mình đi dọn chiến trường cho ông ta, đại khái, coi như một loại nhiệm vụ nhân lúc nguy nan.
Kỳ thật, đối với An Tại Đào, quyết định bổ nhiệm này cũng không phải là chuyện xấu. Điều đó chứng tỏ Thành ủy và UBND thành phố coi trọng và tín nhiệm mình. Về phương diện khác, Trưởng ban Truyền thông của thành phố cũng là cấp phó huyện, tuy rằng không có thực quyền nhưng cũng là một cương vị lãnh đạo. Làm tốt, sẽ một bước đi lên Ban Tuyên giáo Thành ủy, làm Phó trưởng ban, hay thậm chí khả năng điều xuống huyện làm Bí thư Huyện ủy cũng rất lớn.
Điểm này, Tôn Cốc hiểu rõ. Y sở dĩ cao hứng là bởi vì cái đinh trong mắt rốt cuộc đã bị điều đi, đồng thời quyền lực của Khu kinh tế mới chuẩn bị xây dựng cũng đã rơi vào tay y.
An Tại Đào và Lưu Ngạn nhìn nhau, lòng dần bình tĩnh trở lại.
"Chẳng lẽ mình cứ như vậy mà rời khỏi huyện Quy Ninh? Việc ở khu kinh tế mới Tư Hà cứ như vậy mà bỏ dở?" An Tại Đào trầm ngâm một lúc, chậm rãi nở nụ cười cổ quái. Dường như, dường như Thành ủy cũng không miễn đi vị trí Huyện ủy viên của mình, ha hả, việc này có chút bất thường.
Nó có ý nghĩa gì?
Trương Kính Phú đứng dậy, đi qua, vỗ vào vai An Tại Đào:
- Đồng chí Tiểu An, không ngờ chúng ta gặp lại nhau nhanh thế, đã trở thành đồng sự ở thành phố rồi. Ừ, đồng chí Tiểu An, nhận nhiệm vụ khi cấp bách, điều này thể hiện sự tín nhiệm cao của Thành ủy và UBND thành phố đối với đồng chí.
An Tại Đào khẽ mỉm cười, đứng dậy bắt tay Trương Kính Phú:
- Trương Phó trưởng ban, cám ơn lãnh đạo Thành ủy và UNBD thành phố đã tín nhiệm, tôi quyết phục tùng mọi quyết định của tổ chức, nỗ lực hết sức mình hoàn thành nhiệm vụ!
Kỳ thật, bao gồm Bí thư Huyện ủy Tôn Cốc và Chủ tịch huyện Hạ Canh cùng rất nhiều lãnh đạo Huyện ủy đều chú ý đến việc Thành ủy không miễn trừ chức Ủy viên thường vụ Huyện ủy của An Tại Đào. Nhưng bọn họ xem ra, đây chỉ là một vấn đề mang tính thời gian mà thôi.
Tuy rằng không phù hợp với trình tự tổ chức, nhưng ai dám nghi ngờ Bí thư Thành ủy Trương và Chủ tịch thành phố Trương có thực hiện hay không? Bọn họ cũng chỉ có thể chờ lãnh đạo thành phố khi nào thì phát hiện ra việc "vi phạm quy định" và tự sửa chữa.
Nhưng nói thật, đây là Trương Bằng Viễn không có ý định "sơ sẩy" hay là cố ý "an bài" thì chỉ có mình Trương Bằng Viễn biết mà thôi.
Ngay lúc An Tại Đào và Lưu Ngạn rời khỏi Huyện ủy, trên đường về nhà hắn đã gọi điện thoại cho Trương Bằng Viễn. Trong điện thoại, An Tại Đào đã có được câu trả lời, trên cơ bản cũng không có gì khác so với dự đoán của hắn.
Trong lòng Trương Bằng Viễn, cũng như toàn bộ quan trường Phòng Sơn, thật sự không có ai thích hợp hơn so với An Tại Đào. Về phần Trưởng ban Truyền thông của Ủy ban nhân dân thành phố, An Tại Đào cũng có thể thuận lý thành chương mà đảm nhiệm chức Trưởng ban. Dù sao, không có việc bổ nhiệm chức Trưởng ban Truyền thông thì việc hắn đảm nhiệm việc điều tra sự cố 30/9 cũng có chút danh bất chính ngôn bất thuận.
Đương nhiên, Trương Bằng Viễn và Trương Thắng Lợi đối với công tác của Trưởng ban Truyền thông Mã Cương có chút bất mãn, miễn chức là điều không thể tránh khỏi. Nếu như miễn chức Mã Cương thì sự tình của An Tại Đào có thể thành công chỉ là thời gian mà thôi.
Giữ lại chức vụ Ủy viên thường vụ Huyện ủy thì đơn giản chỉ là để An Tại Đào về lại Quy Ninh làm "mai phục". Về phần không phù hợp với trình tự thì nếu như Trương Bằng Viễn cố ý xem nhẹ điểm này thì các Ủy viên thường vụ Thành ủy cũng không dám phản đối, huống chi là những người ở huyện.
Trương Bằng Viễn trầm giọng nói:
- Đồng chí Tiểu An, sự việc của khu kinh tế mới tạm thời gác lại. Hiện nay, cậu phải tập trung tinh lực, phối hợp với các đơn vị truyền thông. Có thể vãn hồi lại ảnh hưởng tiêu cực hay không, có thể khôi phục lại hình tượng của Phòng Sơn chúng ta hay không tất cả đều trông cậy vào cậu. Tôi và Chủ tịch thành phố Trương đặt hết hy vọng vào cậu.
- Cám ơn Bí thư Trương đã tín nhiệm tôi. Tôi nhất định sẽ cố gắng hoàn thành công việc.
An Tại Đào nói thêm vài câu với Trương Bằng Viễn rồi cúp điện thoại.
Nhìn thấy bộ dạng nghi hoặc của Lưu Ngạn, An Tại Đào cười nói:
- Lưu Ngạn, nhiều chuyện xảy ra như vậy, quả thật là khiến cho Trương Bằng Viễn rất chật vật. Ông ta muốn đem anh lên thành phố để làm lính chữa cháy cho ông ta.
Lưu Ngạn có chút lo lắng, lắc đầu nói:
- Đào, tuy rằng chuyện này không xem như là chuyện xấu. Nhưng em vẫn cảm thấy, dường như những cố gắng trước kia của anh đã tan thành bọt biển. Anh cố gắng đạt được thành tích nhưng lại để cho người khác ngồi mát ăn bát vàng. Anh đi rồi, Tôn Cốc hẳn là rất cao hứng.
- Sao lại như thế chứ?
An Tại Đào cười ha hả:
- Lưu Ngạn, em không thấy là Thành ủy không có miễn trừ chức Ủy viên thường vụ Huyện ủy của anh sao? Anh sẽ còn trở về, và lúc đó sẽ không còn lâu nữa.
- Ồ, điều này cũng đúng!
Lưu Ngạn ngẩn ra, rồi tiện đà cười rộ lên.
- Trương Bằng Viễn quả nhiên là rất coi trọng anh. Điều này chứng minh rằng ông ấy hy vọng anh về sau có thể tiếp tục quản lý Khu kinh tế mới Tư Hà. Chỉ có điều tạm thời lúc này ông ta không thể làm gì nhiều.
Nhưng, sau khi anh đi rồi. Tôn Cốc có thể tiếp nhận việc chuẩn bị xử lý các công việc chuẩn bị xây dựng khu kinh tế mới hay không?
Lưu Ngạn thở dài:
- Chỉ sợ là y sẽ xếp hết tâm phúc của mình vào đó. Những người mà anh đã sắp xếp sẽ gặp nguy hiểm.
An Tại Đào cười lạnh lùng:
- Nếu y muốn gây sức ép thì cứ gây sức ép. Sớm muộn gì thì y cũng phải hối hận thôi. Lưu Ngạn, em phải hiểu được rằng, chuyện xảy ra ở huyện Cốc Lan, đối với Trương Bằng Viễn mà nói thì cũng không phải là một cơ hội xấu. Anh có dự cảm, việc điều chỉnh toàn bộ cán bộ lập tức sẽ được tiến hành. Việc Trương Bằng Viễn bình ổn tai nạn mỏ than và giấu diếm báo chí sẽ làm cho một số người có chút khó chịu. Lúc này, nếu Tôn Cốc thông minh thì sẽ không nhảy dựng lên. Nếu không, ông ta sẽ chết một cách khó coi.
- Tuy nhiên, lúc này anh đột nhiên bị thành phố điều đi, nói không chừng là một khối đá thử vàng.
Nói đến đây, An Tại Đào đột nhiên dừng lại, im lặng không nói gì. Lưu Ngạn nhìn hắn đầy thâm ý, trong lòng thở dài một chút. Thật sự là một tên hồ ly giảo hoạt.