Giờ phút này, Tôn Hiểu Linh cảm thấy tương lai của mình có thể lăn lộn ở một địa phương cấp phó huyện. Ai cũng có thể nhìn ra, Bí thư Tiểu An ở cơ sở đơn giản chỉ là làm phong phú thêm lý lịch công tác của mình. Trong tương lai, sớm hay muộn sẽ lên chức và rời khỏi đây. Chỉ cần Bí thư Tiểu An thăng quan thì bản thân mình sẽ còn có cơ hội.
Từ cấp Trưởng phòng đến cấp Phó huyện, đây là cánh cửa quan trọng trên con đường làm quan. Rất nhiều người đã không qua được cánh cửa này.
Bí thư Tiểu An đến đây chưa được nửa năm, thì mình đã từ cấp Phó phòng lên cấp Trưởng phòng, sau đó lại thấy được hy vọng lên cấp Phó huyện. Tôn Hiểu Linh trong lòng hưng phấn, vui sướng và cảm kích khó có thể tả nỗi.
Bước chân nhẹ nhàng xuống dưới lầu, trước mắt Tôn Hiểu Linh liền hiện lên gương mặt anh tuấn của An Tại Đào. Thời gian tiếp xúc càng lâu, gương mặt này đã in sâu vào tâm trí cô. Thoáng chốc, gương mặt cô ửng đỏ lên, trong lòng đột nhiên có một cảm giác xao động không hiểu được.
Ngoại trừ chồng mình ra, cô chưa từng có loại cảm giác xao động này với ai. Và cũng chưa từng có bất cứ người đàn ông nào có thể khiến lòng cô gợn sóng như vậy. Nhưng dạo gần đây, cô lại thường xuyên nhớ đến Bí thư Tiểu An, trong lòng tràn ngập những suy nghĩ không nói nên lời. Gương mặt anh tuấn kia cứ hiện lên khiến cho lòng cô khó có thể bình tĩnh lại được, thậm chí còn có một tia rung động.
Nhất thời, mặt của Tôn Hiểu Linh đỏ lên, cả người nóng bừng, khẩn trương bước nhanh, âm thầm cảm thấy hổ thẹn.
Là bởi vì có sự cảm kích thật sâu với An Tại Đào sao?
Tôn Hiểu Linh ngẩng đầu nhìn bầu trời. Vầng sáng của mặt trời phía đằng đây đã bắt đầu tắt dần.
Tôn Hiểu Linh cố gắng áp chế ý niệm vô cùng đáng sợ kia ở trong đầu, sau đó nhanh chóng rời đi.
Tôn Hiểu Linh báo cáo phương án sơ thảo lên huyện, quả nhiên là bị Tôn Cốc đè ép xuống dưới. Tôn Cốc lo lắng đợi An Tại Đào tìm đến cửa, sau đó y sẽ một phen "cò kè mặc cả" với An Tại Đào. Từ đó mưu cầu lợi ích cho Bí thư Huyện ủy như y.
Phương án do An Tại Đào đề xuất chính là giản lược cơ cấu, chấn chỉnh lại một số bộ môn, tránh cho cơ cấu quá cồng kềnh, người nhiều hơn việc. Nhưng phương án của Tôn Cốc lại đặt ra quy chế to nhỏ cho mười mấy bộ môn. Phải biết rằng, mặc kệ là cơ quan biên chế hay là đơn vị sự nghiệp, cơ cấu bộ môn càng nhiều thì y lại càng có thể sắp xếp được một số lượng lớn cán bộ, đưa cán bộ thân tín của mình vào khu kinh tế mới.
Bắt gặp đề xuất phương án sơ thảo, không những không tham khảo phương án đề nghị của mình, mà ngược lại còn đề xuất việc xây dựng cơ cấu với số lượng rất ít, Tôn Cốc trong lòng khẳng định là rất mất hứng.
Nhưng y đợi cả vài ngày mà An Tại Đào vẫn không tìm đến cửa, trong lòng không khỏi cảm thấy kỳ quái. Chẳng lẽ, cái tên tiểu tử này lại không sợ chính mình sẽ ngăn chặn báo cáo của hắn vô thời hạn sao? Nhưng đột nhiên, trong lòng y nhảy dựng lên. Không lẽ, tên tiểu tử này không trực tiếp báo cho huyện mà lên thẳng thành phố sao?
Càng nghĩ thì lại càng có khả năng này. Y trong lòng không kìm nổi sự phẫn nộ.
Hôm nay là ngày 26 tháng 9, sắp tới ngày lễ quốc khánh. Quốc khánh năm nay khác với năm ngoái, bởi vì năm nay là chào mừng năm mươi năm ngày xây dựng đất bước. Ngày lễ quốc khánh không chỉ được cử hành nghi thức duyệt binh quan trọng, mà còn từ trung ương đến địa phương sẽ tổ chức một loạt hoạt động chúc mừng.
Công việc chính của Lưu Ngạn trong ngày lễ quốc khánh là về lại thủ đô. Cô vốn không muốn trở về, nhưng trong nhà lại thường xuyên gọi điện thoại thúc giục. Không còn cách nào khác, cô chuẩn bị lái xe trở về thủ đô vào ngày 27.
Cô vốn là muốn đem An Tại Đào và Trúc Tử đến thủ đô luôn, xem duyệt binh trong ngày quốc khánh, coi như là đi du lịch. Nhưng An Tại Đào suy xét đến công tác chuẩn bị xây dựng khu kinh tế mới đang trong thời khắc mấu chốt, nên không thể rời khỏi. Do đó hắn đành phải từ chối lời đề nghị của Lưu Ngạn.
Nghĩ đến việc phải xa An Tại Đào một ngày, Lưu Ngạn trong lòng liền cảm thấy trống vắng. Cô yên lặng ở trong phòng thu dọn hành lý, đột nhiên nghe được tiếng An Tại Đào trong phòng khách nói chuyện với Chánh văn phòng Huyện ủy Đồng Hồng Cương.
- Bí thư An, chúng tôi vừa mới nhận được thông báo khẩn cấp, Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy Đan Tân Dân, Phó trưởng ban Trương Kính Phú, Ủy viên thường vụ thành ủy, Chủ nhiệm Hội đồng biên tập xử lý văn kiện Thành ủy Lý Huân Thường muốn đến huyện để tuyên bố chỉ thị quan trọng của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố. Huyện ủy yêu cầu, tất cả các lãnh đạo phải tham gia hội nghị. Hội nghị sẽ được diễn ra vào lúc 2h chiều, tại hội trường Huyện ủy, mời Bí thư An đến đúng giờ.
- Được, tôi biết rồi!
An Tại Đào cúp điện thoại, thầm nghĩ. Lúc này, người của thành phố đến triệu tập cuộc họp, trong đó còn có Chủ nhiệm Hội đồng biên tập xử lý văn kiện Thành ủy Lý Huân Thường thì chỉ có một khả năng. Ở thành phố sẽ tuyên bố chính thức cấp bậc hành chính và nhân số biên chế của bộ máy lãnh đạo khu kinh tế nông nghiệp sinh thái mới Tư Hà.
Trương Bằng Viễn động tác rất nhanh và hiệu suất rất cao.
Hai giờ chiều!
Các lãnh đạo huyện Quy Ninh bao gồm lãnh đạo Huyện ủy và Ủy ban nhân dân, lãnh đạo các bộ môn có liên quan, lãnh đạo các xí nghiệp quốc hữu tại Quy Ninh toàn bộ đã đến tham dự. Hơn một trăm người đã có mặt tại hội trường, châu đầu ghé tai, thảo luận với nhau. Không khí ồn ào, náo nhiệt.
An Tại Đào và các ủy viên thường vụ ngồi ở vị trí thứ nhất trên đài. Các lãnh đạo cao tầng của huyện Quy Ninh không ai nói tiếng nào, yên lặng theo đuổi suy nghĩ của mình, rồi ngẫu nhiên đảo mắt nhìn ra cửa phòng hội nghị.
Không bao lâu, Tôn Cốc, Hạ Canh cùng Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy Đan Tân Dân, Phó trưởng ban Trương Kính Phú, Chủ nhiệm Hội đồng biên tập xử lý văn kiện Thành ủy Lý Huân Thường ba người cùng nhau bước vào, ngồi cùng hàng ghế với các Ủy viên thường vụ. Một số lãnh đạo ở huyện gần như theo bản năng mà đứng dậy bắt tay. Các cán bộ cấp phòng, cũng đứng dậy, ra sức vỗ tay.
Tôn Cốc khoát tay, rồi cầm lấy micro, hắng giọng nói:
- Xin tất cả mọi người im lặng. Chúng ta bắt đầu cuộc họp. Đầu tiên, hoan nghênh Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Đan Tân Dân, Phó Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy Trương Kính Phú, Chủ nhiệm Hội đồng biên tập xử lý văn kiện Thành ủy Lý Huân Thường ba vị lãnh đạo đến huyện chúng ta để chỉ đạo công tác. Xin mọi người cho một tràng pháo tay nhiệt liệt chào mừng.
Tôn Cốc vỗ tay đầu tiên, sau đó là đến tất cả mọi người. Tuy nhiên, tràng pháo tay không được nhiệt liệt như vừa rồi.
Ba người Đan Tân Dân hơi hạ thấp người, khẽ mỉm cười. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn
- Bây giời, mời ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ đồng chí Đan Tân Dân lên phát biểu chỉ thị quan trọng.
Tôn Cốc lại nói.
- Chỉ thị thì chưa nói đến, các đồng chí, tôi chịu sự ủy thác của Bí thư Thành ủy Trương, Chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố Trương hai vị lãnh đạo đến đây tuyên bố quyết định quan trọng.
Đan Tân Dân thản nhiên cười:
- Ngày 30 tháng 8, Bí thư Thành ủy Trương đã đích thân chủ trì hội nghị biên tập xử lý văn kiện Thành ủy lần thứ tám, đem việc xây dựng khu kinh tế nông nghiệp sinh thái mới Tư Hà làm đề tài thảo luận đầu tiên, tiến hành xem xét nghiên cứu. Ngày 31 tháng 8, Bí thư Trương chủ trì hội nghị thường vụ Thành ủy, nghe Hội đồng biên tập xét duyệt văn kiện của Thành ủy báo cáo về việc xét duyệt các hạng mục, nhất trí đồng ý với Hội đồng biên tập xử lý văn kiện Thành ủy sẽ nghiên cứu thẩm định lại phương án Ban quản lý hành chính khu khu kinh tế nông nghiệp sinh thái mới Tư Hà (Hội nghị thường vụ Thành ủy kỷ yếu số 15). Ngày 9 tháng 9, Hội đồng biên tập xử lý văn kiện Thành ủy sẽ lấy văn kiện chính thức báo cáo Hội đồng biên tập xét duyệt văn kiện của Tỉnh ủy.
- Ủy viên tổng biên tập Trương Chiêu Bôn, Phó tổng biên tập Ngô Hưng và các đồng chí có liên quan rất coi trọng và ủng hộ. Ngày 24 tháng 9, Hội đồng biên tập xét duyệt văn kiện của Tỉnh ủy lấy văn kiện số [1999]46 tỉnh Đông Sơn làm ý kiến phúc đáp cho việc cơ cấu cấp bậc Ban quản lý cấp Phó huyện cho khu kinh tế nông nghiệp Tư Hà. Đến đây, cấp bậc Ban quản lý hành chính khu kinh tế nông nghiệp sinh thái Tư Hà đã được xác định theo trình tự của pháp luật.
Đan Tân Dân nói đến đây thì dừng lại một chút.
Khu kinh tế mới cấp Phó huyện? Chuyện này là có nghĩa gì?
Toàn bộ hội trường đầu tiên là trầm mặc khác thường, sau đó là ồn ào hẳn lên. Các lãnh đạo huyện ngơ ngác nhìn nhau, rất kinh ngạc. Phần đông các cán bộ cấp phòng thì châu đầu ghé tai thì thầm nghị luận.
Tôn Cốc sắc mặt ngưng lại. Thật không ngờ, tốc độ của Trương Bằng Viễn lại nhanh hơn tên bắn. Tay của y nắm chặt, ướt sũng mồ hôi.
- Các đồng chí, Hội đồng biên tập xét duyệt văn kiện của Thành ủy, Tỉnh ủy đã có công văn rõ ràng, đề ra cơ cấu mới cho khu kinh tế nông nghiệp sinh thái mới Tư Hà, là cơ cấu hành chính cấp phó huyện. Về cơ cấu lãnh đạo thì sẽ bao gồm một đồng chí cán bộ cấp Phó huyện (Chủ nhiệm kiêm Bí thư), ba cán bộ cấp Trưởng phòng (Phó Chủ nhiệm), mười hai cán bộ cấp phó phòng.
Đan Tân Dân phất tay, chuẩn bị chấm dứt bài phát biểu của mình.
- Xin mời Chủ nhiệm Hội đồng biên tập xử lý văn kiện Thành ủy Lý Huân Thường lên nói chuyện với tất cả mọi người.
- Trưởng ban Đan, Phó trưởng ban Trương, Bí thư Tôn, Chủ tịch huyện Hạ và các vị lãnh đạo, các đồng chí, tôi xin đại diện cho Hội đồng biên tập xử lý văn kiện Thành ủy xin phổ biến công tác cụ thể.
- Ý kiến phúc đáp việc xây dựng cơ cấu Ban quản lý khu kinh tế nông nghiệp sinh thái Tư Hà, ứng với thể chế quản lý có hiệu suất cao và thích ứng với sự linh hoạt trong việc quản lý vận hành khu kinh tế mới. Thứ nhất là cơ cấu cũng cần phải có hiệu suất cao, dễ dàng phối hợp, không nhất thiết phải có quá nhiều cơ cấu bên trong. Thứ hai là biên chế nhân viên tuy ít nhưng tinh thông. Một người có thể đảm đương nhiều công việc, đáp ứng được điều kiện tuyển chọn nhân viên. Nhân viên cố định không cần nhiều. Lần này điều phối biên chế cho Ban quản lý là một sự đánh dấu cứng rắn, không được phá bỏ, không được vượt quá biên chế, không được ưu tiên con cháu lãnh đạo. Tư tưởng giải phóng một chút, trực tiếp đào tạo nhân lực.
Lý Huân Thường nói dông dài cả một ngày trời, nhưng dưới đài không ai nghe lọt lỗ tai. Tất cả mọi người đều đang bận bàn tán với nhau. Đa số mọi người đều hiểu được, Chủ nhiệm Ban quan lý kiêm Bí thư khu Kinh tế mới Tư Hà, khẳng định là sẽ dành cho An Tại Đào. Nhưng còn ba Phó chủ nhiệm là ai?
Lý Huân Thường thấy bài nói chuyện của mình không được hoan nghênh nên cũng không còn hứng thú nói tiếp, qua loa thêm vài câu rồi đưa micro lại cho Tôn Cốc.
- Tôi xin bổ sung thêm hai câu, Bí thư Thành ủy Trương đã chỉ thị, việc chuẩn bị xây dựng khu kinh tế mới Tư Hà phải đề ra phương án xây dựng cơ cấu ban đầu trước ngày lễ quốc khánh. Đồng chí Tiểu An, đồng chí có ở đây không? Đan Tân Dân cao giọng nói, kỳ thật ông ta đã thấy được ở hàng ghế thứ nhất, An Tại Đào vẫn giữ được sắc mặt bình tĩnh.
Toàn bộ hội trường lập tức im lặng như tờ. An Tại Đào đứng dậy, trước ánh mắt phức tạp, hoặc hâm mộ, hoặc kính sợ, hoặc ghen tỵ, và vô số những cảm xúc khác đổ dồn vào người hắn.
- Trưởng ban Đan, tôi ở đây.
- Đồng chí Tiểu An, trước lễ quốc khánh phải đề ra được phương án xây dựng ban đầu cho khu kinh tế mới.
Đan Tân Dân khoát tay:
- Nhất định phải hoàn thành!
- Trưởng ban Đan, chúng tôi đã đề ra được phương án ban đầu, đã báo cáo lên huyện.
An Tại Đào trong lòng cười lạnh một tiếng, rồi quét mắt nhìn Tôn Cốc nhưng giọng nói vẫn rất ôn hòa.
Tuy nhiên, hắn phát hiện sắc mặt của Tôn Cốc bỗng trở nên âm trầm.
Phương án xây dựng cơ cấu đã báo cáo lên thành phố, hoàn toàn khớp với ý đồ của thành phố. Cơ cấu xây dựng khu kinh tế mới cơ bản sẽ dựa trên phương án này để xác định xuống dưới.
Trong lúc chờ đợi ý kiến phúc đáp, An Tại Đào bắt đầu suy xét đến việc chọn lựa nhân viên cho bộ máy lãnh đạo. Trong tương lai, hắn có thể đảm nhiệm chức Chủ nhiệm kiêm Bí thư khu kinh tế mới, lúc đó hắn có thể hướng Đảng ủy cấp trên quyền đề nghị và quyền đề cử cán bộ.
Dựa theo suy nghĩ trước kia của An Tại Đào, hắn sẽ đem Tôn Hiểu Linh, Lương Mậu Tài, lão Lộ ba người cùng nhau vào bộ máy lãnh đạo. Đây chính là thành viên nòng cốt mà hắn đã vất vả đào tạo. Sao lại có thể gạt qua một bên được?
Nhưng vấn đề hiện tại là, ở thành phố đề ra biên chế có ba cấp Trưởng phòng thôi, như vậy khiến cho suy nghĩ của hắn gần như là bị phá sản. Lão Lộ và Lương Mậu Tài vừa mới đề bạt lên cấp Phó phòng, nếu danh ngạch sung túc thì hắn còn có thể nghĩ biện pháp để xử lý đặc biệt, giúp bọn họ danh chính ngôn thuận thăng chức. Nhưng hạn ngạch lại có hạn nên rất khó làm.
Không cần nói, ở huyện có rất nhiều cán bộ cấp phòng mơ ước chức vị đó, Cho dù là xã Lăng Nam và xã Điểm Tử thì cũng còn bốn cán bộ cấp Trưởng phòng cần sắp xếp. So với Bí thư Đảng ủy Lăng Nam Tống Tử Hàm, Chủ tịch xã Điếm Tử Tôn Cát Lượng thì lão Lộ và Lương Mậu Tài khẳng định là một chút ưu thế cũng không có.
Nghĩ tới nghĩ lui, An Tại Đào quyết định, trước mắt thì cứ xem diễn biến tình huống, rồi sau đó sẽ tính tiếp.
Tôn Hiểu Linh đảm nhận chức Phó trưởng ban, chuyện này có thể xác định. Còn lại hai vị phó Chủ nhiệm, xem ở huyện điều phối như thế nào. Lương Mậu Tài lấy thân phận là trợ lý kiêm Trưởng phòng phòng đầu tư xúc tiến. Lão Lộ đảm nhiệm Chủ nhiệm văn phòng xử lý Đảng. Đây là hai bộ môn quan trọng, và hai bộ môn này phải khống chế trong tay người một nhà.
An Tại Đào ánh mắt dần dần lộ ra sự kiên định. Cấp Trưởng phòng thì hạn ngạch ít nhưng tôi bổ nhiệm một vài trợ lý vào trong bộ máy thì phù hợp với trình tự của tổ chức, không ai có thể nói được.
Lễ quốc khánh năm 1999 diễn ra rất náo nhiệt nhưng rồi cũng trôi qua rất nhanh. Trong hai ngày lễ quốc khánh, huyện Quy Ninh khắp nơi giăng đèn kết hoa, xe cộ di chuyển trên đường đông đúc, dày đặc hơn so với ngày thường.
Ngày 10 tháng 9, Lưu Ngạn vẫn chưa trở về. An Tại Đào muốn gọi điện hỏi thăm chừng nào cô về nhưng do dự một chút rồi cuối cùng không có gọi. Nhưng trong ngày này, Phòng Sơn lại xảy ra một việc trọng đại. Mà trùng hợp chính là, huyện Quy Ninh cũng trong ngày này là xảy ra một sự kiện gièm pha.
Học sinh 15 tuổi Tôn Hiểu Đan đã đột nhiên tố cáo với Phòng Công an huyện rằng Chủ nhiệm lớp Trương Kiến Cương đã hiếp dâm cô ấy. Nghe nói là Tôn Hiểu Đan đã mang thai. Trương Kiến Cương đã bị Phòng Công an huyện Quy Ninh gọi đến và tuyên bố tạm giam.
Trương Kiến Cương là giáo viên chủ nhiệm lớp Trúc Tử vào đầu tháng ba, ở Quy Ninh có tiếng là người thành thật và là giáo viên ưu tú. Tin tức như vậy lan ra, rất nhiều người không tin được vào lỗ tai của mình.
Nhưng trải qua sự kiểm tra ở bệnh viện, nữ sinh Tôn Hiểu Đan thật sự đã mang thai. Chuyện này Trương Kiến Cương phải giải thích như thế nào? Ngày thứ ba, cảm nhận được danh dự của mình bị bôi nhọ, Trương Kiến Cương cảm thấy xấu hổ và giận dữ nên đã thắt cổ tự tử. Mẹ của y cũng vì bi thương quá độ mà cũng chết theo luôn.
Nghe được tin tức này, An Tại Đào lập tức nghĩ đến những ngày trước Trúc Tử đã xin tiền hắn, nói là muốn giúp đỡ Tôn Hiểu Đan đi bệnh viện. Hắn lúc ấy đã có chút cảm giác không thích hợp, không nghĩ nửa tháng sau lại xảy ra vụ án ly kỳ như vậy.
- Trúc Tử, chuyện của bạn Tôn Hiểu Đan rốt cuộc là như thế nào?
Trong lúc ăn cơm tối, An Tại Đào nhìn thấy thần sắc của Trúc Tử có chút mờ mịt nên không kìm nổi hỏi một câu.
Trúc Tử lập tức đỏ mặt, buông đũa, buồn bã nói:
- Anh, em xin lỗi, em đã nói dối anh!
An Tại Đào cả kinh, thầm nghĩ chẳng lẽ chuyện này lại liên quan đến Trúc Tử? Không, không thể nào có khả năng đó.
Hắn giật mình:
- Trúc Tử, em hãy nói cho anh biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
- Anh, em và Tôn Hiểu Đan là bạn tốt của nhau. Tháng trước, bạn ấy đột nhiên nói với em, hình như bạn ấy có em bé.
Trúc Tử đỏ mặt, cúi đầu, nhỏ giọng nói:
- Em lúc ấy rất hoang mang, liền hỏi bạn ấy là có chuyện gì xảy ra. Nhưng bạn ấy lại không chịu nói, chỉ nói rằng bị người ức hiếp mà thôi. Lúc ấy, bạn ấy cầu xin em giúp bạn ấy mượn tiền, đến bệnh viện nạo thai. Nhưng khi đến bệnh viện thì họ lại nói rằng tuổi của bạn ấy quá nhỏ nên không thể làm thủ thuật được, yêu cầu đưa cha mẹ hoặc giáo viên đến.
- Bạn ấy rất sợ hãi, khóc lóc rồi quay về với em.
Giọng nói của Trúc Tử có chút run rẩy:
- Em không biết làm cách nào để giúp bạn ấy. Hai ngày nay, bạn ấy vẫn không đến lớp. Hôm nay, em chợt nghe thầy giáo nói đến việc này.
Trúc Tử nói đến đây, đột nhiên ngẩng đầu lớn tiếng nói:
- Anh, Tôn Hiểu Đan sẽ không nói dối đâu. Em tin tưởng bạn ấy. Nhưng em cũng biết được thầy Trương Kiến Cương là một thầy giáo tốt. Thầy ấy không thể làm ra chuyện như vậy. Em không tin!
An Tại Đào cau mày, trầm ngâm một chút rồi đột nhiên trầm giọng nói:
- Trúc Tử, em nhớ kỹ, chuyện này xem như là một bài học cho em. Về sau, khi có chuyện tương tự như vậy thì em phải lập tức nói cho anh biết, có biết hay không? Còn thầy giáo có trong sạch hay không thì phòng Công an sẽ điều tra. Còn em lo tập trung vào việc học của mình đi, đừng dính dáng đến việc này nữa. Bắt đầu từ bây giờ, mỗi ngày sau khi đi học xong thì phải về nhà đúng giờ.
Giọng nói của An Tại Đào rất nghiêm khắc, thật sự nghiêm khắc. Hắn chưa bao giờ dùng thái độ này để răn dạy Trúc Tử. Trúc Tử có chút sợ hãi, kéo cánh tay của hắn, nhỏ giọng nói:
- Anh, anh đừng giận. Em về sau sẽ không dám như vậy nữa. Tuy nhiên, anh à, em còn muốn đi thăm Tôn Hiểu Đan. Bạn ấy thật sự đáng thương. Bạn ấy đáng thương như Trúc Tử xưa kia vậy.
Trúc Tử nói xong thì nghẹn ngào, đôi mắt đỏ lên, nhào vào lòng ngực của An Tại Đào khóc nức nở.
- Trúc Tử, được rồi, anh biết tâm địa của em lương thiện mà.
An Tại Đào ôn tồn nói, vỗ nhẹ bả vai của Trúc Tử:
-Ngày mai, anh sẽ cùng em đến thăm bạn ấy, được không?
Ngày hôm sau là ngày Chủ nhật. 10h sáng, An Tại Đào lái xe chở Trúc Tử đến nhà của Tôn Hiểu Đan. Nhà của cô bé nằm trong một khu chung cư nhỏ thị trấn Bắc Giao, một khu nổi danh về các gia đình sống trong các căn lều. Đương nhiên, cũng có người gọi nơi đây là xóm nghèo.