Quan Thanh

Chương 144: Khóa huấn luyện tập trung (3+4)

Lại hàn huyên một hồi với Hạ Hiểu Tuyết, An Tại Đào luôn dặn cô ở nước ngoài muốn học phải chiếu cố bản thân, cô liền hì hì cười treo điện thoại. Lúc này điện thoại ra nước ngoài vẫn rất đắt tiền, cho nên Hạ Hiểu Tuyết cũng không thể nấu cháo điện thoại với hắn giống như lúc trước.

Tuy rằng chỉ học viên khóa học thanh niên xuất sắc Ban Tổ chức Trung ương và Ban Tổ chức Cán bộ Tỉnh ủy tập trung luân phiên huấn luyện, ở trong đại viện chính quyền ai cũng biết rằng, từ nay về sau An Tại Đào sẽ phải rời khỏi bộ máy Thành ủy Tân Hải.

Đỗ Canh hơi tiếc nuối, thậm chí có thể nói là không quá cao hứng. Dù sao, An Tại Đào ở bên người ông, không chỉ công tác khiến ông rất vừa lòng, ở ý nghĩa nào đó mà nói, cũng là chiếc cầu và ràng buộc liên hệ giữa ông cùng với Trần Cận Nam.

Tống Lượng tới đây trưng cầu ý kiến Đỗ Canh, chuẩn bị đổi thư ký cho ông. Đỗ Canh khoát tay áo:

- Tôi không có yêu cầu đặc thù, người chỉ cần chăm chỉ làm việc ổn định lanh lợi một chút là được.

Tống Lượng đi rồi, Đỗ Canh đã nắm điện thoại gọi tới số của Hạ Thiên Nông, nói chuyện tình An Tại Đào, lại uyển chuyển mà biểu đạt một chút tiếc nuối. Hạ Thiên Nông làm sao có thể không rõ tâm tư của Đỗ Canh, nhưng ông ta cũng khó mà nói cái gì, chỉ cười trừ.

Buổi chiều ngày hôm sau, An Tại Đào chuẩn bị đi tỉnh thành, tập trung luân phiên huấn luyện mở ra sáng sớm ngày 20, hắn phải tới tỉnh thành trước một đêm, nếu không sẽ không kịp thời gian.

Mẹ và Trúc Tử ở trường học dạy bù, hắn để lại một mẩu giấy nhắn tin cho mẹ, sau đó liền mang theo đồ đạc chuẩn bị rời nhà. Nhưng vừa muốn rời nhà, hắn liền nhận được điện thoại của Lộ Binh.

- Này, Tiểu Đào, tôi ở dưới nhà mọi người đó.

Lộ Binh cười chỉ nói một câu, liền cúp điện thoại.

An Tại Đào ngẩn ra, kéo bao hành lý xuống lầu vừa thấy, Lộ Binh đang đứng trước mặt một chiếc xe con Toyota, trong tay đong đưa một chùm chìa khóa xe, đang mỉm cười nhìn hắn.

- Anh lại đổi xe à?

An Tại Đào biết Lộ Binh tới đưa hắn, cũng không để ý liền đi tới. Bằng quan hệ hiện tại của hai người, Lộ Binh đưa hắn tới Thiên Nam một chuyến, cũng là ở trong tình lý.

- Ha ha, tôi mới không lái loại xe rẻ tiền này. Tiểu Đào, hai ngày trước không phải cậu nói muốn mua xe sao, ông cụ nhà chúng tôi nói, xe này tính là chúng tôi cho cậu mượn, chừng nào cậu không muốn dùng, lại trả cho tôi.

Lộ Binh cười ha ha, lại lấy ra một cuốn sổ từ trong xe:

- Xem, bằng lái xe tôi cũng làm cho cậu rồi, chiêu số của tôi được chứ? Tôi sớm nói, đồ chơi này, một ngày là làm được. Ừ, bằng lái xe mới nửa năm không cho lái xe, cho nên thời gian phát bằng, tôi nhờ người làm làm cho cậu trước nửa năm.

Khóe miệng An Tại Đào giật giật, sau khi hắn trở về từ Yên Kinh cùng ăn với Lộ Binh, trong lúc vô ý nói muốn mua một chiếc xe, tìm người xử lý bằng lái vân vân, không nghĩ tới Lộ Binh quả thật đặt ở trong lòng, chỉ vài ngày đã thay hắn làm ra bằng lái. Nhưng nghĩ lại, dùng tiền nhiều thế lớn và thế lực của nhà họ Lộ ở Tân Hải mà nói, đi cửa sau lấy bằng lái chẳng qua là chuyện tình nhấc tay.

An Tại Đào cười trong lòng. Hắn hiểu rất rõ ràng, hắn cùng Lộ Binh không phải quan hệ quân tử đơn thuần, tuyệt đối không thể nhạt như nước ốc. Mà theo bước chân hắn đi về phía trước, địa vị của hắn trong lòng cha con nhà họ Lộ cũng sẽ dần tăng lên, chiếc xe cùng bằng lái này chẳng qua một một loại phương thức cho con họ Lộ dùng để bày tỏ "Thành ý" với hắn. Hoặc là nói, cũng có thể nói là một loại đầu tư tương lai.

Cha con nhà họ Lộ cực kỳ xem trọng đối với con đường làm quan của An Tại Đào. Đương nhiên, loại "Xem trọng" này cũng không phải không lý do, vừa có thưởng thức đối với con người và tố chất của An Tại Đào, cũng có các loại duyên phận, còn có suy đoán mơ hồ nào đó.

Tuy rằng có chứa động cơ đầu tư ích lợi, nhưng cha con họ Lộ nhất là Lộ Binh vẫn lấy chân thành đối đãi với An Tại Đào. Hai cha con này không giống như thương nhân bình thường, dưới điều kiện tiên quyết ưu tiên ích lợi, cũng cực kỳ coi trọng tình nghĩa.

Bởi vậy, phẩm tính của cha con họ Lộ vẫn khiến An Tại Đào có chút vừa lòng, trước đó không lâu Ủy ban Kỷ luật thật sự điều tra việc kia, Lộ Binh không nhưng "Đứng xa mà trông" với mình, trái lại vẫn lui tới như bình thường, điều này nói rõ trên người cha con Họ Lộ vẫn có phải phần nghĩa khí. Ít nhất, còn có chút khác biệt đối với thương nhân bình thường.

Vì thế hắn cười cười cũng không trực tiếp cự tuyệt, mà để hành lý vào phía sau xe, sau đó nhận bằng lái và chìa khó trong tay Lộ Binh, thản nhiên nói:

- Xe này bao nhiêu tiền? Anh nhất định phải nói thật với tôi!

Giọng điệu của An Tại Đào tuy thản nhiên, nhưng trong lời nói toát ra kiên quyết và ý tứ không thể cực tuyệt, lại khiến Lộ Binh rùng mình trong lòng.

Gã hiểu tính tình An Tại Đào, biết người này bất kể khi nào đều duy trì "Nguyên tắc thanh tỉnh" vượt qua tuổi tác, cái gì nên muốn không nên muốn, chuyện gì nên làm không nên làm, chưa bao giờ lại giả bộ ngớ ngẩn để lừa đào, cảm giác đúng mực rất mạnh. Cho nen gã cười:

- Toàn bộ xử lý mất 246.000 đồng, tôi nói thật, một chút sai lệch cũng không có, chẳng qua, cậu cũng đừng để ở trong lòng...

An Tại Đào gật đầu, giơ bằng lái trong tay:

- Anh bạn, bằng lái này xem như anh giúp tôi ---- dù sao chúng ta cũng là bạn bè, phần tình cảm này tôi nhận. Nhưng xe này, tôi không thể nhận. Anh biết tính tôi, không nên khách sáo với tôi, ừ, ba tháng sau tôi sẽ trả tiền cho anh, anh chuẩn bị hóa đơn mua sắm xe cho tôi.

Lộ Binh sớm biết sẽ như thế, do dự một chút, cười khổ một tiếng, rốt cục vẫn lấy hóa đơn và tất cả thủ tục giấy tờ mua sắm xe từ trong túi áo ra, đây là thứ gã đã chuẩn bị tốt lúc trước.

- Ồ, có thế chứ, tiền cũng không quá đắt, chừng nào cậu có, khi đó trả tôi là được. Hai chúng ta là anh em, còn nhiều thời gian, chẳng lẽ chút tiền ấy còn muốn tính toán chi li?

An Tại Đào cười ha ha, tiếp nhận đồ vật ném vào trong xe, liền chui vào, trước khi khởi động xe, hắn nhô đầu ra nói với Lộ Binh:

- Anh bạn, lúc tôi không ở Tân Hải, giúp tôi chiếu cố mẹ tôi và Trúc Tử một chút, hết thảy xin nhờ rồi!

Lộ Binh lắc lắc nắm tay:

- Đi nhanh đi, đừng nói lời vô nghĩa, đi mau!

... Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn

...

Đời này, rốt cuộc có xe của chính mình, tâm tình An Tại Đào tự nhiên cực kỳ vui vẻ. Hắn vừa lái xe, vừa nghĩ tới cổ phiếu của mình. Không tới thời gian hai tháng, chờ Giếng Phun 19.5 tung ra thị trường sau đó không lâu, hắn mua cổ phiếu gây dựng sự nghiệp, phòng chừng sẽ có mười mấy lần tăng giá liên tục, như vậy nói cách khác, ở thượng tuần tháng 6, giá trị cổ phiếu của hắn ít nhất sẽ tăng giá vài lần, thực hiện mục tiêu mình kiếm nhỏ một phen ở thị trường chứng khoán, đến lúc đó có thể trả tiền xe lại cho Lộ Binh.

Làm một người trọng sinh, hắn không có khát vọng quá lớn đối với tiền tài, cần nhiều tiền như vậy để làm gì? Sống mang không tới chết mang không đi, chỉ cần đủ để mình và người nhà mình trải qua cuộc sống thường thường bậc trung là đủ rồi. Nếu không, hắn hoàn toàn có thể dựa vào ưu thế tái sinh của mình làm ra càng thêm nhiều tiền.

Đương nhiên, đây chỉ là ý tưởng trước mắt của hắn, ý tưởng con người sẽ thay đổi theo mục tiêu cuộc sống.

Hơn 6h chiều, hắn chạy tới tỉnh thành, tùy tiện tìm một khách sạn ở lại. 9h sáng hôm sau, hắn đúng giờ tới phòng hội nghị nhỏ của Ban Tổ chức Cán bộ Tỉnh ủy, trong đại viện chính quyền Tỉnh ủy.

Trên bức tường phía trước phòng hội nghị treo một tấm biểu ngữ, bên trên viết vài chữ to: "Ban Tổ chức Trung ương khảo sát huấn luyệt cán bộ dự bị", mà một nhân viên công tác của Ban Tổ chức Cán bộ Tỉnh ủy đang ngồi ở cửa, bày ra chiếc bàn, phụ trách đánh dấu cho các học viên.

An Tại Đào ký vào, đi vào phòng họp nhìn lướt qua, thấy các học viên khác đều đã tới rồi. 13 học viên, 12 người đang ngồi, thêm chính mình vừa đủ 13 người, An Tại Đào liếc mắt một cái liền thấy được không ít người quen.

Lưu Ngạn, Lục Đảo đến từ thành phố, Trương Hân ở cùng một ký túc xá với hắn trong khóa học Thanh niên xuất sắc Tỉnh ủy tại trưởng Trung ương Đảng... Thậm chí, hắn còn thấy được Bí thư Huyện ủy ngày ấy còn lân la tằng tịu với nữ đoàn tại huyện.

Lưu Ngạn nhìn thấy An Tại Đào vẫy tay với hắn, Trương Hân cũng đứng dậy chào hỏi với hắn, An Tại Đào mỉm cười với hai người, đi thẳng đến ngồi xuống vị trí bên cạnh Lưu Ngạn, tùy ý nói mấy câu với Lưu Ngạn.

Nhân viên Ban Tổ chức Cán bộ Tỉnh ủy phụ trách đánh dấu kia vội vã đi vào phòng họp, gõ cái bàn:

- Im lặng, lãnh đạo Tỉnh ủy và lãnh đạo Ban Tổ chức Trung ương lập tức tới rồi!

13 học viên lập tức hô hấp khẩn trương lên, trong phòng hội nghị lặng ngắt như tờ, một đám đều nghểnh cổ tràn đầy chờ mong nhìn cửa. Dù sao, đối với nhóm học viên này mà nói, đây là một cơ hội quan trọng trong đời mà chỉ cần có thể nắm chắc được cơ hội này, tiền đồ tương lai vô lượng.

Tiếng bước chân trầm ổn và tiếng hàn huyền truyền tới phòng hội nghị, đám học viên gần như đều ngừng hô hấp theo bản năng. Chỉ có An Tại Đào và Lưu Ngạn, chỉ nhìn nhau mà cười.

Vài lãnh đạo hàn huyên với nhau đi vào phòng họp, dựa theo chức vụ, cấp bậc ngồi xuống trên đài chủ tịch. Trần Cận Nam ngồi ở giữa, hiện giờ ông ta đã trở thành ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, có thể tham dự lễ khai mở đợt tập trung luân phiên huấn luyện này, từ đó nói rõ trình độ coi trọng của Ban Tổ chức Tung ương và Ban Tổ chức Cán bộ Tỉnh ủy đối với 13 thanh niên cán bộ dự bị này.

Đi theo vài lãnh đạo vào còn có mười mấy phóng viên truyền thông, An Tại Đào nhìn lướt qua, thầm nghĩ đơn giản là nhân viên truyền thông Nhật báo Đông Sơn, Báo chiều Đông Sơn, đài truyền hình Đông Sơn linh tinh. Ngày hôm sau trên các báo chí lớn của tỉnh Đông Sơn, chắc chắn sẽ xuất hiện một tin ngắn không lớn không nhỏ, tiến hành đưa tin đơn giản đối với lần tập trung luân phiên huấn luyện cán bộ dự bị này.

Hoạt động đưa tin mang tính chính trị như vậy, dựa theo lệ thường sẽ không quá dài, cũng sẽ không viết quá ngắn, nếu không cũng không thể thông qua Ban Tuyên giáo xét duyệt. Vốn đặt ở trang 2, nhưng bởi vì có một ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tham dự, nhất định phải đặt ở trang nhất. Nói chung, trên truyền thông tỉnh, chỉ cần có lãnh đạo ủy viên thường vụ Tỉnh ủy xuất hiện, bất kể chuyện lớn hay nhỏ đều phải đặt ở trang đầu, đây là một quy tắc ngầm của giới truyền thông tin tức. Đương nhiên nói trở lại, chuyện tình có thể kinh động tới ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, làm sao còn có thể là chuyện nhỏ?

Đèn flash lần lượt lóe lên, phóng viên chụp ảnh, đám học viên hưng phấn. Phần lớn ánh mắt học viên như lửa nóng nhìn thẳng lên người Trần Cận Nam uy nghiêm.

Thần sắc Lưu Ngạn không thay đổi, trong lúc vô tình thoáng nhìn sắc mặt hơi vặn vẹo dữ tợn kia của An Tại Đào, cho rằng hắn còn mang thù vì chuyện tình lần trước, không khỏi âm thầm nhíu mày, dùng chân nhẹ đá vào chân An Tại Đào ở dưới bàn.

Ánh mắt hơi âm trầm của Trần Cận Nam dừng trên hai người An Tại Đào và Lưu Ngạn, chỉ là nhìn lướt qua liền chuyển đi.

Chủ trì hội nghị khảo sát luân phiên huấn luyện cán bộ dự bị lần này chính là Tôn Đảo thành viên tổ lãnh đạo, Tổ trưởng phân tổ tỉnh Đông Sơn, Phó Trưởng Ban Tổ chức Trung ương. Tôn Đảo hắng cổ họng:

- Các đồng chí, lần này Ban Tổ chức Trung ương tổ chức ban huấn luyện cán bộ dự bị tỉnh Đông Sơn, đạt được coi trọng cao độ của lãnh đạo Ban Tổ chức Trung ương và lãnh đạo Ban Tổ chức Cán bộ Tỉnh ủy, nhất là lãnh đạo Ban Tổ chức Cán bộ Tỉnh ủy Đông Sơn, đưa ra chỉ đạo và trợ giúp rất lớn đối với ban huấn luyện, tiếp theo, tôi xin giới thiệu các vị lãnh đạo tham dự buổi lễ ----- đầu tiên, chúng ta nhiệt liệt vỗ tay tỏ vẻ hoan nghênh đồng chí ủy viên thường vụ Tỉnh ủy Đông Sơn, Trưởng Ban Tổ chức Cán bộ Trần Cận Nam tới chỉ đạo!...

Tuy rằng chỉ có 13 học viên, nhưng 13 học viên vỗ tay nhiệt liệt cũng làm ra động tĩnh rất lớn. Đối với người trẻ tuổi cấp bậc cao nhất chẳng qua là cấp Phòng mà nói, bọn họ vừa mới cất bước trong quan trường, mà Trần Cận Nam trước mặt gần trong gang tấc chính là một tòa núi lớn uy nghiêm, một phương hướng quyền lực mong muốn nhưng không thể đạt được, giống như thần thánh trang nghiêm và cao không thể với tới.

Trần Cận Nam gật đầu, hơi khom người, trên mặt hơi lộ ra nụ cười.

Sau đó người của Ban Tổ chức Trung ương nói chuyện, người của Ban Tổ chức Cán bộ Tỉnh ủy nói chuyện, Trần Cận Nam không nói, nửa đường liền ra ngoài. Làm lãnh đạo cao tầng bận rộn công vụ, có thể tham gia hội nghị này, đã xem như đặc biệt, làm sao còn có thể ngồi tới cuối cùng. Đương nhiên, trước khi ra, trong phòng hội nghị vang lên một hồi vỗ tay nhiệt liễn đưa tiễn.

Sau khi Trần Cận Nam rời đi, một Phó trưởng Ban Tổ chức Cán bộ Tỉnh ủy cũng đi. Tiếp theo, nghi lễ mở ra lần này kỳ thật cũng không có gì mới. An Tại Đào cẩn thận nghe xong, lại lật xem tài liệu được phát, biết chương trình học huấn luyện hai tuần sau, cũng đơn giản là nghe một vài báo cáo, các loại an bài xuống đơn vị cơ sở khảo sát, ý nghĩa chính trị mà không thực tế. Nhưng chính trị thì chính trị, nó không phải là những thứ khác, cho dù bất luật một loại an bài rất nhỏ nào, cũng đều có thể chứa thâm ý.

13 học viên được thống nhất an bài ở khách sạn Nam Giao Thiên Nam, mỗi người một phòng, so với trường Trung ương Đảng khóa học huấn luyện Thanh niên xuất sắc tỉnh ủy, đãi ngộ tốt hơn rất nhiều. Đây là phục vụ hậu cần đảm bảo công tác, là Ban Tổ chức Cán bộ Tỉnh ủy Đông Sơn phối hợp hoàn thành.

Chỉ là trước khi hội nghị gần chấm dứt, Tôn Đảo tuyên bố bổ nhiệm lâm thời, trong các học viên sinh ra một gợn sóng không nhỏ.

- Các đồng chí, mọi người đều là thanh niên cán bộ dự bị trải qua các đợt khảo sát rút ra… Lần huấn luyện này ý nghĩa quan trọng, nghĩ tới tất cả mọi người rất rõ ràng… Vì bảo đảm lần huấn luyện này có thể lấy được hiệu quả thực tế, có thể trợ giúp tốt cho tương lai của mọi người đi lên cương vị lãnh đạo làm việc vì hân dân, tiếp theo, tôi đại biểu tổ lãnh đạo của Ban Tổ chức Trung ương khảo sát huấn luyện cán bộ dự bị tuyên bố quyết định bổ nhiệm lâm thời, từ hôm nay thành lập Chi bộ Đảng huấn luyện lâm thời, do đồng chí An Tại Đào Tân Hải đảm nhiệm Bí thư Chi bộ Đảng lâm thời, phụ trách công tác quản lý các học viên huấn luyện thông thường.

Trong tiếng vỗ tay thưa thớt, ánh mắt sáng ngời của Tôn Đảo dừng lại trên người An Tại Đào, mà khi giọng gã vừa dứt, ánh mắt hoặc kinh ngạc hoặc hâm mộ nhưng phần lớn là khinh thường của tất cả các học viên đều tập trung trên người An Tại Đào. Ngay cả bản thân An Tại Đào, cũng hơi bất ngờ.

Có thể một lần trở thành cán bộ dự bị được Ban Tổ chức Trung ương lựa chọn đặc thù, những học viên này tại thành phố hoặc thậm chí ở tỉnh của mình, đều là những người trẻ tuổi có lai lịch rất lớn, cho nên đều tự cho mình là bất phàm. Nói thông tục, chính là tự nhận mình là con cưng của trời, có gia thế bối cảnh lại có năng lực tố chất.

Thực sự mà nói, trong 13 người, cũng chỉ có An Tại Đào là xuất thân gia thế bình thường. Còn lại, Lưu Ngạn tự nhiên không cần nói, 11 người khác bao gồm cả Bí thư Huyện ủy tằng tịu với nữ đoàn bên trong, đều có bối cảnh sáng tối rất sâu đậm.

Bởi vì cùng là học viên một khóa học Thanh niên xuất sắc Tỉnh ủy, cho nên bọn họ đều có chút hiểu biết và chú ý tới lai lịch. An Tại Đào tốt nghiệp được một năm, lúc trước là một phóng viên nhỏ bình thường, mà sau đó chẳng qua là một thư ký Văn phòng Thành ủy. Nhưng những người khác, hoặc là Chủ tịch thị trấn Chủ tịch xã trẻ tuổi đầy hứa hẹn, hoặc là Trưởng phòng hoặc Chủ nhiệm thực chức hoặc là chủ quản một bộ phận, đều lớn hơn An Tại Đào hai ba tuổi, ở trong quan trường có chút tư lịch.

Để An Tại Đào đảm nhiệm Bí thư Chi bộ Đảng lâm thời này, trong lòng bọn họ như nào có thể phục? Tuy rằng chỉ là Chi bộ Đảng lâm thời, nhưng ý nghĩa lần huấn luyện này quan trọng, bất luận điều gì tốt đẹp đều được ghi chép vào hồ sơ giám định khảo sát, có chỗ tốt rất lớn đối với con đường làm quan tương lai.

Cho nên, gần như sau một lát, ánh mắt của rất nhiều người đều tràn đầy ghen tị.

An Tại Đào chậm rãi đứng dậy, cười cười:

- Cảm tạ lãnh đạo Ban Tổ chức Trung ương tín nhiệm tôi, chỉ có điều tư lịch của tôi nông cạn, kinh nghiệm công tác còn chưa đủ…

Tôn Đảo khẽ mỉm cười, khoát tay áo:

- Khảo sát cán bộ dự bị còn nói tư lịch cái gì? Về phần kinh nghiệm công tác, đều là rèn luyện ra. Đồng chí Tiểu An, đây là tín nhiệm cao độ của lãnh đạo Ban Tổ chức Trung ương, hy vọng cậu có thể làm tốt công tác lần này ----- ừ, đồng chí Lưu Ngạn đảm nhiệm ủy viên tuyên truyền, đồng chí Trương Hân đảm nhiệm ủy viên tổ chức, ba đồng chí tạo thành bộ máy Chi bộ Đảng lâm thời, phụ trách quản lý học tập hằng ngày.

- Khai mở huấn luyện hôm nay xem như là một lần động viên, sáng mai, chúng ta tới một doanh nghiệp nhà nước học tập khảo sát… Nhớ kỹ, bất cứ ai cũng không được muộn và xin phép. Cùng lúc đó, trong lúc huấn luyện, có việc phái xin phép, không cho phép ra vào chỗ ăn chơi, không cho phép say rượu… Đây là sổ tay kỷ luật huấn luyện, mỗi người nhận một phần. Các đồng chí, tất cả biểu hiện của các vị trong khi học tập huấn luyện đều được ghi vào hồ sơ, hy vọng các đồng chí quý trọng cơ hội học tập thật sự.

Tôn Đảo khoát tay áo:

- Tan họp đi.

====

Đám học viên túm năm tụm ba mà rời khỏi phòng hội nghị nhỏ, thần sắc kính cẩn vội vàng rời khỏi đại viện cơ quan Tỉnh ủy. Tuy rằng những người trẻ tuổi khí thịnh này tự cho mình bất phàm, nhưng trong cơ quan quyền lực cao nhất tỉnh Đông Sơn này, vẫn không dám có bất luận càn rỡ gì.

Lưu Ngạn đi tới xe của mình:

- An Tại Đào, ngồi xe của tôi đi.

An Tại Đào cười:

- Tôi có xe, tôi về khách sạn trả phòng trước, sau đó tới khách sạn Nam Giao, chúng ta gặp lại chỗ đó đi.

Lưu Ngạn thấy An Tại Đào chui vào một chiếc xe Toyota màu trắng mới tinh, hơi ngây ra một lúc, nhưng cô còn chưa kịp hỏi gì, An Tại Đào đã lái xe ra khỏi đại viên cơ quan.

11h30 phút giữa trưa, trong sân khách sạn Nam Giao, 13 học viên đều đến đông đủ. An Tại Đào là người tới đầu tiên, hắn ở cửa khách sạn công tác tiếp đón cùng một nhân viên Ban Tổ chức Cán bộ Tỉnh ủy, nhận danh sách từ trong tay người này, đánh dấu và phát thẻ phòng cho mọi người.

An Tại Đào làm Bí thư Chi bộ Đảng lâm thời, trên thức tế, công tác quản lý học viên huấn luyến hàng ngày này do hắn tới hoàn thành, Lưu Ngạn và Trương Hân phối hợp. Bên trên có yêu cầu gì, huấn luyện có an bài gì, đều phải thông qua ba người bọn họ để hoàn thành.

An Tại Đào đứng trên bậc thang ở cửa, trong tay nắm 13 thẻ phòng, Lưu Ngạn và Trương Hân đứng bên người hắn.

An Tại Đào kinh ngạc phát hiện, tất cả 13 học viên đều có xe riêng, mà không ngờ một nữ học viên còn lái một chiếc xe thể thao xa hoa màu vàng, xe này gọi là gì, hắn cũng không nói lên được.

Đám nam nữ học viên đứng thưa thớt dưới bậc thang, An Tại Đào cười cười, cất cao giọng nói:

- Các đồng chí, dựa theo yêu cầu của lãnh đạo Ban Tổ chức Trung ương và Ban Tổ chức Cán bộ Tỉnh ủy, tôi tuyên bố vài điều kỷ luật học tập… Buổi chiều hôm nay mọi người nghỉ ngợi, có thể tự ra ngoài hoạt động, nhưng buổi tối trước 10h Chi bộ Đảng lâm thời phải tổ chức điểm danh, hy vọng mọi người trở về đội đúng hạn. Tiếp theo, phát thẻ phòng.

Thời điểm phát thẻ phòng hơi hỗn loạn, tuy rằng đều ở cùng tầng trệt, nhưng sắp xếp chia làm mặt trước và mặt sau, ai cũng muốn chọn một gian phòng hướng về phía mặt trời.

Lưu Ngạn nhíu mày, hô một tiếng:

- Tranh cái gì mà tranh? Ai cũng không được tranh, tới theo danh sách tới.

Dàn xếp xong, đã hơn 12h. Phòng Lưu Ngạn ở cách vách An Tại Đào, mà một bên chính là của Trương Hân. Trương Hân đi tới cửa phòng An Tại Đào, cười ha ha:

- Tiểu An, ồ, không, Bí thư An, ba người Chi bộ chúng ta hôm nay kết bạn, giữa trưa cùng nhau ăn một bữa cơm, xem như mở cuộc gặp mặt đi…

Lưu Ngạn vừa mới tắm rửa thu dọn xong cũng đi đến, gật đầu:

- Ừ, Trương Hân nói không sai, chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm…

An Tại Đào cười ha ha, cảm thấy bọn họ nói có đạo lý, cũng không cự tuyệt, liền mặc áo gió, phất tay:

- Đi chúng ta đi ra ngoài tìm một chỗ ăn cơm ----- Lưu Ngạn, cô quen thuộc Thiên Nam, cô tìm chỗ, hôm nay tôi mời khách!

Trương Hân cười ha ha:

- Cậu là Bí thư, đương nhiên cậu phải mời khách!

Ba người ra cửa khách sạn, đều lên xe của Lưu Ngạn, để Lưu Ngạn đưa tới một khách sạn cấp bậc khá cao ở trung tâm thành phố Thiên Nam. An Tại Đào xuống xe nhìn lướt qua, thấy gian khách sạn ba tầng trang hoàng đẹp đẽ này không ngờ tên là khách sạn Hải Thiên, hắn không khỏi ngẩn người: Chẳng lẽ nhà họ Lộ mở khách sạn ở Thiên Nam? Suy nghĩ một chút, sản nghiệp nhà họ Lộ rất lớn, đưa chi nhánh khách sạn Hải Thiên tới tỉnh thành, cũng không phải không có khả năng.

Thấy An Tại Đào hơi ngây người, Trương Hân cười ha ha:

- Lưu Ngạn, cô thật sự biết chọn địa điểm, cô đây rõ ràng là muốn làm thịt Bí thư Tiểu An của chúng ta!

Lưu Ngạn khẽ mỉm cười, cô hiểu rất rõ An Tại Đào. Tuy rằng hắn xuất thân bình thường, nhưng hắn tuyệt đối không nghèo khó giống như bề ngoài nhìn qua, chỉ một bữa cơm như vậy vẫn có thể mời được.

Trương Hân khoát tay áo, rất hào phóng mà cười nói:

- Tốt lắm, Bí thư Tiểu An, đừng do dự, vào cửa đi, bữa cơm này tôi mời! Anh em chúng ta, ai với ai chứ!

Khóe miệng An Tại Đào lộ ra mộ nụ cười. Hắn lập tức nhớ tới trong khóa học huấn luyện Thanh niên xuất sắc Tỉnh ủy tại trưởng Trung ương Đảng, khi hắn có khả năng lọt vào xử phạt bởi vì bài luận văn kia, bộ mặt lạnh lùng kia của Trương Hân.