Quan Môn

Chương 881: Nhìn thấu!

Trong miệng Thôi Minh Viễn thầm nói:

- Nếu như vậy mà nói…, Diệp Khai xem như nhặt được một món lời cực kỳ lớn!

Không chỉ là bọn hắn cảm nhận được khiếp sợ, mà ngay cả rất nhiều người ngoại quốc tham gia yến hội, cũng đều cảm nhận được có chút kinh ngạc, bởi vì Nam Cung Vân ở Châu Âu cũng tương đối có danh tiếng, từ nhỏ đã là tài nữ, lại là mỹ nữ, rất nhiều người nước ngoài như bọn họ cũng đối với nàng cảm thấy vô cùng hứng thú, chỉ là không thể đắc thủ được mà thôi.

Trong chuyện này cũng không thiếu gì các đại nhân vật, các vương tử của tiểu quốc, sau khi mọi người nhiều lần gặp phải trắc trở, liền truyền ra một loại thuyết pháp, nói là Nam Cung Vân không thích nam nhân, dần dà, Nam Cung Vân là được mọi người đều biết đến bị lesbian.

Nhưng mà tình huống thực tế như thế nào, mọi người cũng không rõ ràng lắm, chỉ là biết Nam Cung Vân xác thực đối với nữ tử xinh đẹp cảm thấy rất hứng thú, hơn nữa xác thực không có một nam nhân nào, có thể thành công đi vào vòng tròn luẩn quẩn trong cuộc sống của nàng.

Thế nhưng mà, tình huống phát sinh dưới mắt, tựa hồ là lật đổ nhận thức của bọn họ.

Rõ ràng là Nam Cung Vân đã bắt đầu ưa thích nam nhân?

Tiểu cô Lý Dịch Thần của Diệp Khai cũng nhìn thấy bọn hắn, vốn là kinh ngạc, nhưng chợt khôi phục lại, chỉ là trên mặt có chút ít vẻ trầm tư, tựa hồ là đang suy nghĩ vấn đề này.

Người thừa kế nữ của gia tộc truyền thống cổ xưa, biểu hiện ra với Diệp Khai với tư thái là vô cùng hữu hảo, chuyện này bản thân cũng đã cân nhắc, Lý Dịch Thần cảm thấy chuyện này cần phải cùng lão gia tử nói một tiếng, nhìn xem đối với Diệp gia đến tột cùng là có ý nghĩa như thế nào.

Nhưng rất nhanh cô ta liền liên tưởng đến một vấn đề khác, Diệp Khai cùng Nam Cung Vân khua chiêng gõ trống đi cùng một chỗ như thế, nếu để cho Sở đại tiểu thư biết, lại để cho Sở Vân Tùng và Diệp lão gia tử biết nữa, thì sẽ có cảnh tượng gì đây?

Đây thật là một cái vấn đề khiến người ta đau đầu.

Lý Dịch Thần trái lo phải nghĩ, đã cảm thấy không có điều kiện tiên quyết để phát sinh tình huống thực tế gì, lúc này không đề cập tới cũng được

Coi như là không biết đi, bằng không mà nói, một khi người của Sở gia hỏi tới, trên mặt của mọi người cũng đều không quá tốt.

Nghiêm khắc trên ý nghĩa mà nói, hậu bói của các đại thế gia có quan hệ thông gia với nhau, có lẽ có chung một nỗi khổ tâm trong lòng như vậy, nhưng mà ở trên mặt mũi đều cần phải có lời nói qua lại, không thể để cho ngoại nhân chế giễu được, loại biểu hiện này của Diệp Khai, lại khiến cho Lý Dịch Thần có chút lo lắng, rất sợ sẽ bởi vậy mà dẫn phát đến mẫu thuẫn không thể dự đoán được, tạo thành thất bại cho quan hệ thông gia của hai nhà Diệp Sở.

Phải biết, người âm thầm hy vọng phá đi quan hệ thông gia của hai nhà Diệp Sở thế nhưng mà không ít, bọn hắn nếu đã biết được chuyện này, tuyệt đối sẽ không buông tha cơ hội châm ngòi ly gián bên phía Sở gia đấy.

- Phải nhắc nhở Diệp Khai một chút, bằng không mà nói, muốn có nữ nhân này, cũng không phải dễ dàng giống như nữ nhân bình thường, bên phía Sở gia sẽ phản ứng tương đối kịch liệt, dù chuyện này cũng liên quan đến bộ mặt.

Lý Dịch Thần cuối cùng làm ra quyết định…

- Làm ra cử động như vậy xác thực cũng cần dũng khí rất lớn.

Nam Cung Vân cười đối với Diệp Khai nói ra, khuôn mặt lộ ra một loại thần thái bình tĩnh.

Bất quá Diệp Khai ở bên cạnh cũng biết cảm giác của nàng, cũng không như Nam Cung Vân biểu hiện ra đơn giản như vậy, bởi vì hắn biết rõ, vừa rồi lúc Nam Cung Vân kéo cánh tay của hắn đi ra, thân thể hơi có chút run rẩy, đủ để chứng minh tâm tình của nàng là vô cùng khẩn trương đấy.

Điều này nói rõ vấn đề gì đây?

Diệp Khai lập tức có được kết luận, vị Nam Cung Vân tiểu thư này, trên chuyện nam nữ đúng là tương đối đơn thuần, bằng không mà nói, tuyệt đối không phải là biểu hiện ra phản ứng như vậy được, phản ứng tự nhiên của thân thể, thì không cách nào bắt chước đấy, trừ phi là người đã trở thành lão yêu bà, đối với tất cả các loại tình huống đều có lực khống chế cẩn thận đến kinh khủng.

Hiển nhiên, Nam Cung Vân không phải là loại người như vậy, cho nên biểu hiện của nàng hẳn là phản ứng của bản năng.

- Nam Cung đại tiểu thư rất đơn thuần?

Diệp Khai nghĩ đến chuyện này, đã cảm thấy chuyện đêm nay càng thêm có ý tứ rồi.

- Đế Hào cũng có phòng vô cùng tốt, tuy chưa thể bì kịp được trụ sở Châu Âu được cô ở đây, nhưng coi như là không tệ, bằng không chúng ta liền ở nơi này?

Diệp Khai hướng Nam Cung Vân dò hỏi.

- Ở tại nơi như thế này, ta sẽ không có nguy hiểm gì chứ,

Nam Cung Vân không có trả lời vấn đề này, mà là hướng Diệp Khai chứng thực nói.

- Yên tâm đi, bên trong đó có hai phòng ngủ, cũng đủ cho hai chúng ta ngủ đấy.

Diệp Khai gật đầu nói:

- Chẳng lẽ ta sẽ làm ra chuyện không tôn trọng ý nguyện của nữ tử sao? Vậy cô cũng quá coi thường ta rồi.

- Điều này rất khó nói…

Nam Cung Vân cười lắc đầu nói.

- Quên nói cho cô biết một thân phận khác của ta rồi…

Diệp Khai xua hai tay một cái nói:

- Ta ngoại trừ là con cháu thế gia, đồng thời còn là một Quyền chủ tịch thành phố, thành phố mà ta quản lý có hơn bốn triệu người dân, ta coi như là quan của cha mẹ đám nhân sĩ thành công kia, Nam Cung tiểu thư cảm thấy ta sẽ làm chuyện tình không hợp với thân phận của mình sao?

- Ha ha, tôi biết, là Diệp quyền chủ tịch thành phố.

Nam Cung Vân cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, mà là cười hồi đáp:

- Thân phận của anh, tôi rất nhanh sẽ nhận được, thậm chí tôi cũng biết, vị hôn thê của anh đồng dạng là một nữ hài tử tới từ một đại gia tộc khác, hơn nữ còn vô cùng mỹ lệ.

- Hả?

Diệp Khai nghe xong, liền có chút hiếu kỳ.

Hoặc là Nam Cung Vân đối với các nhà chính trị khổng lồ trong nước đã tìm hiểu một chút, nhưng mà muốn nói nàng cũng hiểu rõ quan hệ của Diệp Khai với Sở Tịnh Huyên, vậy thì có một chút nói không được, trong chuyện này nhất định có chút vấn đề.

Hắn ngẩng đầu lên nhìn Nam Cung Vân, liền phá hiện mái tóc dài của nàng đã trải qua tạo hình, giống như là công chúa xõa tung tóc xuống, cơ hồ đem cả lỗ tai che giấu, mà ở trong lúc mơ hồ, lại để Diệp Khai nhìn thấy được một bóng đen nho nhỏ đeo ở trên lỗ tai.

- Ha ha, không nghĩ tới Nam Cung tiểu thư lại chú ý đến ta như vậy, sợ đều là công lao của thứ này đi…

Diệp Khai rất tự nhiên lấy tay phất mái tóc của Nam Cung Vân một chút, lập tức liền lộ ra một cái tai nghe nho nhỏ ở lỗ tai bên trái.

- À?

Nam Cung Vân bị Diệp Khai bỗng nhiên động đến tóc mình, lập tức có chút ngoài ý muốn, hiếm có mà biểu hiện ra vẻ kinh hoảng.

Rất hiển nhiên, sau khi đột nhiên bị nhìn thấu ảo thuật của nàng, Nam Cung Vân cảm thấy cục diện có chút không khống chế được.

Tuy ở chung quanh không nhìn thấy đám hộ vệ cùng trợ lý của nàng, nhưng trên thực tế bọn hắn đang ở gần đây, cũng là dựa vào tai nghe vô tuyến để bắt được liên lạc, cho nên nàng mới có thể không hề sợ hãi, một người tới tham gia hoạt động như vậy, bởi vì chỉ cần nàng ra lệnh một tiếng, thủ hạ sẽ kịp thời xuất hiện, sẽ cho nàng bảo hộ tối ưu nhất.

Nhưng mà bây giờ chuyện này, cư nhiên lại bị Diệp Khai khám phá ra, bởi vậy Nam Cung Vân liền có vẻ hơi hoảng sợ một ít.

- Khẩn trương cái gì, ta cũng sẽ không làm gì cô mà.

Diệp Khai vừa cười vừa nói:

- Trên thực tế ta cũng không dám làm gì cô cả, thậm chí trước tiên ta còn phải gọi về cho vị hôn thê báo trước chuyện đêm nay, tránh khỏi việc nàng gây ra tranh chấp với ta.

Nam Cung Vân nghe xong lời nói của Diệp Khai…, hơi chút khẩn trương lập tức liền hạ xuống, vừa cười vừa nói:

- Diệp công tử ngược lại là hiểu được thương cảm giai nhân, Sở đại tiểu thư có thể tìm được vị hôn phu như thế, coi như là được trời sủng hạnh.

Bất quá trong lúc hai người đang nói chuyện, đám bảo tiêu của Nam Cung Vân liền xuất hiện, tổng cộng có 8 người, hai nữ, sáu nam, nhìn lên đều là thế hệ thông minh tháo vát, chỉ là Diệp Khai nhìn nhìn, đã biết rõ trên người của bọn họ cũng không mang theo súng ống.

Dù sao đây là đang ở trong nước, bất luận là nhân sĩ không chính thức, đều không có khả năng vượt quyền mang theo súng ống, cho dù hắn là tổng thống của ngoại quốc cũng không được, công tác an toàn tự nhiên là có người trong nước đến phụ trách, đối phương không có khả năng được cầm súng.

Hoặc là nói, đây cũng là một loại thể hiện của chủ quyền quốc gia.

- Nam Cung tiểu thư, xin mời, ở đây là chỗ của ta, tuyệt đối sẽ phụ trách an toàn cho cô.

Diệp Khai đưa tay ra, mời Nam Cung Vân tiến vào phòng cao cấp của câu lạc bộ Đế Hào.

- Như anh mong muốn.

Nam Cung Vân nhẹ gật đầu, nếu như là đã đạt thành hiệp nghị, vậy thì cần muốn tiếp tục tiến hành, hai người bọn họ sóng vai mà đi, tiến nhập vào căn phòng kia.

Đám bảo tiêu của Nam Cung Vân liền đứng ở ngoài cửa, nghiêm túc gánh vác trách nhiệm cảnh giới:

- Đáng chết! Bọn họ thật sự tiến vào!

Ở phía đối diện, Lý Hiền Xu đang một mực chú ý tình huống, thấy được cảnh này, lập tức có chút vô lực đấm vào vách tường một cái, hận hận nói ra.

Bất luận kết quả như thế nào, chỉ cần hai vị này ngốc ở trong phòng đủ một đêm, Lý Hiền Xu coi như là thua cuộc, điều này khiến cho người thừa kế Nam Hàn Quang Sơn Lý Thị Gia Tộc như nàng, cảm thấy vô cùng uể oải.