Quan Môn

Chương 831: Cút!

Chuyện trong chính phủ luôn có bộ dạng như thế, trước khi còn chưa định ra anh có thể tùy ý thảo luận, mỗi người đều phát biểu ý kiến của mình, thậm chí nghiêm khắc công kích, đây đều là chức trách cùng quyền lợi của anh.

Nhưng một khi xác định rõ ràng, không thể tiếp tục nói lung tung nữa rồi, phải tôn trọng kết tinh tập thể, sau đó thông qua cố gắng của mình đem chuyện này làm được tốt nhất, đây mới là căn bản của một nhân viên công tác chính phủ.

Nhưng hiện tại có thật nhiều người lại không chịu hiểu thế nào là thứ tự, khi trưng cầu ý kiến của hắn thì hắn chỉ nhìn sắc mặt của lãnh đạo mà nói chuyện, không hề tự dùng kiến thức của chính bản thân mình, thế nhưng một khi đã quyết định xuống, cần thúc đẩy bên dưới cơ sở, đủ lời nói bậy đã tuôn ra, mỗi một tên đều ra vẻ mình chính là Gia Cát Lượng, trong khi trước thời điểm đó đầu óc chẳng khác gì óc heo!

Đối với dạng cán bộ như thế, Diệp Khai tự nhiên là không có bất kỳ hảo cảm.

Trên thực tế, nếu những người này làm việc dưới tay hắn, Diệp Khai đã trực tiếp đem bọn hắn đá văng ra ngoài.

Đường Mộc nghe được biết rõ Diệp Khai không muốn phát biểu ý kiến trong loại sự tình này, hắn nhún vai, duỗi đũa kẹp lấy miếng cá.

- Uống bia, ăn cá, thoải mái!

Lý Hải chậm rãi ăn uống, thuận miệng nói một câu.

Diệp Khai vừa ăn vừa nghĩ đến tâm sự.

Kỳ thật về chuyện đính hôn giữa hắn cùng Sở Tĩnh Huyên, với hắn mà nói cũng không hi vọng làm quá lớn, ngoại trừ dễ dàng bị người ta nhìn vào đỏ mắt không nói, đối với những nữ nhân khác của hắn cũng là một đả kích khá lớn, trong nội tâm Diệp Khai thật thấy phức tạp.

Nhưng đối với Sở gia mà nói, thật sự không ngại đem chuyện này quảng bá ra ngoài, e sợ con rể mình vất vả chọn trúng sẽ bị những nữ nhân khác quải chạy.

Cho nên loại tâm tình mâu thuẫn như vậy làm Diệp nhị thiếu cảm thấy có chút khó chịu.

- Cảm xúc của nhị thiếu gia hình như không tốt!

Cam Tĩnh ngồi một bên nhìn thấy, nói ra.

- Đây là u buồn chứng trước khi đính hôn, từ nay về sau nhị thiếu gia biến thành người có chủ…

Lý Hải nói.

- Ăn nói linh tinh…Có đồ ăn ngon còn không chắn được miệng anh à?

Diệp Khai tức giận nói.

Phải nói hôm nay nhà máy Lăng Cương chuẩn bị tiệc chiêu đãi phi thường phong phú, bởi vì sáng mai là ngày khởi động nghi thức Lăng Cương thay đổi chế độ, nghi thức làm xong sẽ có ít người có thể lưu lại đi thăm khảo sát, nhưng cũng có chút lãnh đạo đến cổ động, cho nên tiêu chuẩn buổi tiệc chiêu đãi hôm nay khá cao.

Đối với Lăng Cương mà nói làm như vậy cũng không hao phí bao nhiêu tiền, hơn nữa bọn họ lại là xí nghiệp, phương diện chi tiêu tài vụ khá linh hoạt, vì vậy mới tổ chức được buổi tiệc như thế, thay đổi là bên chính phủ mặc dù có được tài lực như vậy cũng không dám tổ chức rình rang như thế, bằng không mà nói sẽ xảy ra nhiễu loạn.

Mọi người cũng không nói thêm gì nữa, đều chỉ tự ăn uống của mình.

Ngược lại đám người bên kia cảm thấy gây cãi tiếp cũng không có gì ý tứ, tiếp tục uống rượu.

Mộc Uyển Dung vốn ngồi cùng bàn với những người lãnh đạo thành phố Lăng Thành cùng Ủy ban tỉnh Nhạn Nam, nhưng nàng cũng không ăn được bao nhiêu, bên kia vừa bắt đầu uống rượu Mộc Uyển Dung tìm cớ lui ra, sau đó ngồi xuống bên bàn của Diệp Khai nói chuyện.

- Trong những ngày gần đây, Long chủ tịch nhiều lần hạ cơ sở thị sát công tác, áp lực bên thành phố Long Thành cũng rất lớn, người của Ủy ban thành phố mỗi ngày đều bề bộn ứng phó lãnh đạo kiểm tra.

Mộc Uyển Dung có chút mệt mỏi nói với Diệp Khai.

Trước kia bí thư Nhạc Sơn quản lý công tác của Ủy ban tỉnh, làm việc theo phương thức quản lý tự do, nói chung không quản những vấn đề quá chi tiết tỉ mỉ, chủ yếu là xem xét hiệu quả thực tế trong công tác, cho nên người bên dưới làm việc khá nhẹ nhõm, còn dễ dàng đạt được thành tích.

Nhưng sau khi Long Chính Tiết đi tới tỉnh Hà Đông, không thấy làm việc lớn gì, việc lông gà vỏ tỏi thì luôn bắt lấy nghiên cứu kỹ không thôi, chẳng khác gì người chuyên môn kiểm tra vệ sinh, điều này làm cho thật nhiều người cảm thấy cực kỳ bất mãn.

- Đại khái là đang tìm điểm vào mà thôi…

Diệp Khai nghe xong liền nói ra:

- Hắn không đến mức chỉ có năng lực này, tôi nghĩ nguyên nhân hắn làm như vậy chủ yếu là vì muốn bài trừ ra vài vị trí để dễ an bài người của chính hắn vào chỗ mà thôi.

Diệp Khai suy đoán rất chuẩn, cũng rất có căn cứ, Long Chính Tiết không phải cán bộ bản thổ Hà Đông, hắn muốn mau chóng nắm lấy công tác bên Ủy ban tỉnh ngoại trừ muốn đề bạt người của mình, còn phải ứng phó áp lực bên Tỉnh ủy của bí thư Nhạc Sơn, cho nên nhất định phải sử dụng thủ đoạn trước tiên kéo xuống một nhóm người lại nâng lên một nhóm người của mình, như vậy mới có được nhân thủ thuộc về mình.

Chỉ là phương thức soi mói như kiểm tra vệ sinh như thế, thật sự có chút không hợp thói thường, không thể không khiến cho Diệp Khai càng thêm xem nhẹ hắn.

- Gần đây thật nhiều cán bộ Long Thành đều bị hắn mắng xối xả vào đầu, ngay cả người phụ trách những ti cục trong tỉnh cũng bị công kích không ít.

Mộc Uyển Dung nói với Diệp Khai.

- A…chỉ cần hắn không trêu chọc em là được, những chuyện khác cũng không cần quá để ý tới.

Diệp Khai nghe xong, lại nói với Mộc Uyển Dung:

- Nhưng thách hắn cũng không dám làm gì em, dù sao cán bộ như em rất rõ ràng là đối tượng được bên trên trọng điểm bồi dưỡng, bình thường sẽ không có người nguyện ý trêu chọc tới, Long Chính Tiết lại không ngốc, như thế nào không nhìn thấu được sự tình?

Trên quan trường không có bao nhiêu người thật sự khờ khạo, nhất là nhân vật có thể bước lên chức vị lãnh đạo tỉnh bộ cấp, mỗi người đều là hồ ly, tính mẫn cảm chính trị không thể nghi ngờ.

Mộc Uyển Dung là một chủ tịch thành phố tỉnh lị cấp chính sảnh chỉ mới ba mươi tuổi, hơn nữa còn là nữ tính, còn là người của dân tộc thiểu số, muốn nói không phải là đối tượng được thượng cấp trọng điểm bồi dưỡng cũng phải tìm người tin tưởng đi?

Nếu bởi vì một chút việc nhỏ lông gà vỏ tỏi, lại ra tay đối với Mộc Uyển Dung, như vậy đại nhân vật bảo lãnh sau lưng nàng sẽ không phát ra tức giận lôi đình, quay giáo cho anh một kích?

Bởi vậy có câu nói người càng lăn lộn lá gan càng nhỏ, cho dù Long Chính Tiết làm ra tư thái cường thế bất quá chỉ có thể hù dọa quan viên cơ sở hoặc dân chúng bình thường mà thôi, nếu gặp phải hậu trường hơi cứng một chút, hắn cũng không dám đơn giản quyết định qua loa, dù sao đây là cán bộ cấp chính sảnh thực sự, không phải do hắn tùy tiện xử lý.

Chỉ sợ chính là người trong lòng có quỷ, mới có thể trúng kế sách người ta đánh rắn động cỏ, nếu tự anh rối loạn trận tuyến cho người ta thừa cơ hội chen vào hất văng anh ra, thì anh cũng đừng nên trách cứ người khác.

Mộc Uyển Dung nghe xong Diệp Khai phân tích, cũng hiểu được lời nói của Diệp Khai xác thực rất có đạo lý, hiện tại nàng không đơn giản chỉ là chủ tịch thành phố Long Thành, đồng thời còn là nữ cán bộ trẻ tuổi được Diệp gia xem trọng, trọng yếu nàng là nữ nhân của Diệp Khai, cũng là đối tượng trọng điểm được Diệp Khai chiếu cố.