Quan Môn

Chương 795: Thương nghị

- Đều nói đàn bà có hai cái ưu điểm, nhưng lại có một cái lỗ hổng. Đàn ông mặc dù không có ưu điểm, nhưng lại có một sở trường. Cho nên đàn ông giỏi chuyện thường xuyên nắm lấy hai ưu điểm của đàn bà, lại còn dùng sở trường của mình bù lấp vào cái lỗ hổng đó của đàn bà. Điều này gọi là “không chê vào đâu được”. Đàn ông vì sao lại thông minh? Là vì đàn ông có hai cái đầu! Đàn bà vì sao lại thích ăn? Là vì đàn bà có hai cái miệng. Vì sao nam nữ lại kết hôn? Bởi vì đàn ông nghĩ thông suốt, mà đàn bà lại nghĩ thoáng! Vì sao họ lại ly hôn chứ? Đó là vì đàn ông biết sâu cạn rồi, còn đàn bà lại biết rõ dài ngắn ra sao!

Hắn vừa kể xong câu chuyện cười như thế, lập tức liền có người nối tiếp nhau thế này:

- Nghe nói một học giả dinh dưỡng học nghiên cứu nguyên nhân tại sao sau khi kết hôn đàn ông béo lên còn đàn bà lại gầy đi, vẫn luôn không thể tìm được nguyên nhân mấu chốt, cho nên luôn rầu rĩ không vui, liền đi ra ngoài tìm gái để thả lỏng. Kết quả cô gái kia vừa nghe xong chuyện phiền não của ông ta, liền nở nụ cười nói: “đàn ông các anh hàng đêm đều có hai túi sữa tươi, một cái tổ yến, lại còn có hai mảnh bào ngư, đương nhiên là càng ngày càng béo rồi. Mà đàn bà mỗi đêm chỉ có một cây lập xưởng hun khói, hai quả trứng chim cút, đương nhiên là càng lúc càng gầy hơn.

- Ha ha…

Loan Anh cũng cười theo đám người này, đồng thời còn cảm thấy có mấy ảnh mắt đang quét tới trên người cô nàng, rõ ràng là không có ý gì tốt.

Đối với những cảm giác như thế, Loan Anh cũng không thấy có gì mất tự nhiên, ngược lại càng ưỡn cao ngực của mình hơn, bày ra một tư thái vô cùng mê người.

Với tư cách là một người đàn bà thành thục, hơn nữa lại là người đàn bà thành thục trên chốn quan trường như thế, Loan Anh rất rõ ràng ngoại hình của mình sẽ mang lại bao nhiêu tiện lợi cho mình, cho nên cô nàng càng giỏi về khoản lợi dụng thân thể của mình để giành lấy lợi ích cho chính mình.

Long Chính Tiết cũng lơ đãng hai mắt nhìn Loan Anh, trong lòng tự nhủ cô ả này tuy rằng cũng tới bốn mươi rồi, nhưng dáng người vẫn được bảo dưỡng trắng trắng mềm mềm, dáng người thon thả yểu điệu, chỗ nên đầy đặn thì vẫn đầy đặn, chỗ nên mảnh mai thì lại vô cùng nhỏ nhắn, không hề có chút dấu vết của tuổi tác, xác thật là vưu vật.

Mọi người cười đùa một hồi, liền chầm chậm đi vào vấn đề chính.

- Cải cách phân chia chế độ thuế mang lại áp lực quá lớn cho địa phương…

Chủ tịch thành phố Vân Châu- Đường Nghiệp nói:

- Nghe nói Bí thư Nhạc Sơn thậm chí đều đi tìm cả đồng chí Hồng Chính để nói chuyện rồi, nhưng cũng chẳng có được tác dụng gì. Thoạt nhìn lần này quyết tâm của đồng chí Hồng Chính là rất lớn. Ông ta quyết tâm muốn tăng cường trưng thu thuế của trung ương, thế thì chúng ta coi như thê thảm rồi, rất nhiều hạng mục trong kế hoạch đều phải chém mất.

- Ai nói là không phải chứ, hiện tại thời gian này ai nấy cũng đều khổ sở hết…

Lập tức có người hưởng ứng, bắt đầu tiếng kêu khổ liên miên không ngừng bên tai.

Mọi người nhao nhao kêu khổ, nói nào là rõ ràng nguồn thu nhập thuế cũng chưa có gì thay đổi được, thế mà trung ương cứ ngang nhiên nắm lấy đại bộ phận thuế thu. Bởi vì như thế, địa phương chỉ có thể tự mình lo liệu suy tính tới thu nhập của địa phương, nâng cao thu nhập. Nhưng điều kiện tiên quyết chính là không thể tăng thuế trên phạm vi lớn, lại còn có biện pháp gì tốt hơn nữa chứ?

- Tôi nghe nói, trước đó lần đầu tiên các anh họp tại khu lưu trú ở thủ đô, đã từng thảo luận tới vấn đề này rồi?

Long Chính Tiết lại nói:

- Cuối cùng đi đến kết luận gì?

Long Chính Tiết cũng đã được nghe nói tới chuyện lần trước các cán bộ họp ở khu lưu trú xử lý tại thủ đô, chỉ là không rõ ràng lắm tình huống cụ thể và chi tiết tỉ mỉ mà thôi.

- Lần đầu tiên trước đó hả, đơn giản đúng là nói chuyện tăng thu giảm chi. Nếu như muốn giải quyết vấn đề này, chỉ có thể tăng thêm cường độ chiêu thương, thu hút thêm đầu tư mà thôi. những cái khác cũng khó mà làm được.

Chủ tịch thành phố Vân Châu- Đường Nghiệp đáp lại, ánh mặt không tự chủ nhìn về Cù Hữu Nghĩa:

- Kỳ thật Chủ tịch Cù đầu tư tận hai trăm triệu đi tu chùa, tuy rằng là đại thủ bút, nhưng nhìn vào đúng là trong lòng tôi cũng rớm máu nha. Số tiền này mà quăng tới thành phố Vân Châu chúng tôi thì sẽ sáng tạo được không ít việc, kéo động kinh tế tăng trưởng hơn nhiều.

- Đúng là như thế, đúng thế, Chủ tịch Cù cần phải xem xét tới chỗ chúng tôi chút đấy, cũng có rất nhiều dự án có thể đầu tư vào.

Rất nhiều người đều nhao nhao tỏ thái độ, thể hiện sư mời chào nhiệt tình với Cù Hữu Nghĩa.

- Điều này là nhất định rồi, nhất định rồi…

Cù Hữu Nghĩa cười đáp lại:

- Con người tôi một là thích giao lưu kết thêm bạn bè, hai là thích làm ăn buôn bán. Thế mà đã kết bạn thêm được, lại còn kiếm được tiền, cảnh giới cao nhất trong đời chắc cũng chỉ tới mức như thế thôi, còn dám đòi hỏi điều gì nữa cơ chứ.

Long Chính Tiết nhìn mọi người, cũng từ tốn nói:

- Lần này tôi mời Chủ tịch Cù đi và, chính là muốn mời ông ta giúp tỉnh Hà Đông kiến thiết mấy hạng mục. Hôm nay muốn phổ biến toàn diện cải cách phân chia chế độ thuế rồi, áp lực về mặt kinh tế của mọi người đều tăng lên rất nhiều. Cho nên tôi nghĩ, ngoại trừ việc chiêu thương, thu hút đầu tư từ bên ngoài, cũng chỉ có thể thúc đẩy phát triển ngành bất động sản. Đó mới chính là phương pháp tốt nhất trong thời điểm hiện tại để tăng thêm thu nhập cho chính quyền địa phương. Cho nên lần này Chủ tịch Cù tới đây, ý định thành lập một công ty đầu tư phát triển bất động sản, tiến vào tỉnh Hà Đông chúng ta, phát triển ngành bất động sản của tỉnh.

Nghe Long Chính Tiết nói như thế xong, mọi người lúc này mới tỉnh táo lại, hóa ra con người Cù Hữu Nghĩa này sớm đã có dự tính sẵn rồi, cho nên mới chạy tới tỉnh Hà Đông mà phát triển nha. Nếu không phải là Cù Hữu Nghĩa để ý tới thị trường tỉnh Hà Đông thì cho dù là Chủ tịch tỉnh Long Chính Tiết tự mình đi mời, người ta cũng chưa chắc đã chịu tới đây đâu...

Bởi vì cái gọi là không có lợi thì không tới, Cù Hữu Nghĩa với tư cách là một thương nhận, đương nhiên biết được chỗ nào có lợi ích tồn tại mới là chỗ mà hắn quan tâm nhất. Cái gì mà hữu tình tư tình cơ tình gì đó, thật đúng là hoang đường rồi, không thể sánh được với hiện thực.

- Tôi dự định thành lập một công ty đầu tư và phát triển ngành bất động sản ở tỉnh Hà Đông, lấy tên là Xu thế địa sản. Đến lúc đó nhất định sẽ khuếch trương tới cách thành phố. Còn hi vọng khi thành lập, các vị lãnh đạo có thể bớt chút thời gian tới ủng hộ.

Cù Hữu Nghĩa nói.

- Thế thì nhất định là phải đi rồi.

- Thế thì phải tham gia chứ!

- Nhất định rồi.

Mọi người cùng nhao nhao nói ủng hộ, đồng thời trong lòng cũng nảy sinh nhiều suy tính. Những chuyện như kinh doanh bất động sản này, phải nói là kiếm được kha khá đấy.