Quan Môn

Chương 731: Gặp Thiệu Giang Bình

Khi người cùng hàng hóa cần đi vào khu làm sạch, phải thông qua thiết bị này, dùng làm sạch sẽ bụi bặm, thổi gió lên người, nhanh chóng mà hữu hiệu thanh trừ tro bụi bám trên quần áo, tóc, hoặc những vật nhỏ lẫn lộn dính vào, nó có thể giảm bớt vấn đề ô nhiễm khi đi vào trong phòng làm sạch.

Nghe theo vị kỹ sư kia giới thiệu, Lăng Cương sản xuất ra thiết bị này có hai cửa điện tử, ngăn cản ô nhiễm bên ngoài cùng tinh lọc không khí sau đó đi vào khu vực làm sạch, có thể ngăn chặn được công nhân viên đem vi khuẩn hay tro bụi đưa vào khu vực làm sạch, có tiêu chuẩn tinh lọc rất tốt, là sản phẩm chất lượng cao.

- Vật này rất có tác dụng!

Diệp Khai nhìn thấy lại biểu thị khen ngợi:

- Về sau nhà xưởng làm sạch sẽ càng ngày càng nhiều, thứ này sẽ có đất dụng võ rất lớn.

Trên thực tế cũng là như thế, theo thật nhiều nhà máy chủ chốt sản xuất điện tử nguyên linh kiện, đối với điều kiện yêu cầu vệ sinh đều rất cao lần lượt xuất hiện, thậm chí trong tiệm ăn có yêu cầu hoàn cảnh vệ sinh cũng thật cao đều có thể lắp đặt loại thiết bị này, đến lúc đó chỉ cần có điện cùng đường thông khí là có thể sử dụng, xác thực phi thường thuận tiện.

- Ha ha, thứ này cũng nhờ lúc Thiệu tổng đi thăm nước ngoài, phát hiện bên trong nhà xưởng của họ có vật này, về sau ông ấy nảy ra sáng kiến, nói nhà máy chúng tôi nên sản xuất ra một loại thiết bị thông dụng kiểu như vậy, sẽ rất được hoan nghênh.

Một gã kỹ sư giới thiệu:

- Sau đó sản phẩm được sản xuất ra, quả nhiên rất được hoan nghênh, có chút bộ môn bếp núc của khách sạn lớn thậm chí cũng mua thiết bị của chúng tôi, ở khu vực vùng duyên hải có lượng tiêu thụ rất tốt.

- Thiệu tổng quả nhiên rất cao minh, chỉ một thiết bị nho nhỏ này chưa hẳn là kỹ thuật phức tạp cỡ nào, thế nhưng nhìn khắp trong nước có thể nắm giữ được mấu chốt kinh doanh như vậy cũng không có nhiều người, chỉ một hạng mục này cũng giúp Lăng Cương kiếm tiền không ít.

Diệp Khai nói ra lời này là chân tâm thật ý.

Nếu Thiệu Giang Bình không có năng lực này, Lăng Cương cũng không khả năng xoay người nhanh như vậy, hơn nữa còn tiến bước ở phía trước những nhà máy thép. Nhưng bên trong tổ công tác chợt có một người trẻ tuổi lên tiếng nói:

- Thứ này quả thật không tệ, chất lượng không khí của Lăng Thành tương đối kém, bụi bặm thật nhiều, nếu vào nhà có được thiết bị này sẽ nhẹ nhàng khoan khoái nhiều hơn.

Có lẽ hắn nói ra câu này cũng chỉ là lời nói vô tâm, nhưng làm cho người của Lăng Thành vừa nghe được cũng rất mất hứng, trên mặt mọi người đều tối sầm, ngay cả thư ký trưởng Cảnh Xuân Lâm cũng có chút khó chịu, chỉ là hàm dưỡng của hắn cũng khá, không nói ra lời gì khó nghe.

Diệp Khai liếc mắt nhìn chàng trai kia, trong lòng tự nhủ đúng là thanh niên tính nóng, nói chuyện không sợ kéo thù hận ah.

Nếu như ngươi là người Lăng Thành mà nói địa phương mình bị ô nhiễm nghiêm trọng, đây là chuyện rất bình thường thôi, nhưng hiện tại ngươi đi vào Lăng Thành tạm trú, còn tiếp nhận người ta chiêu đãi, ngươi lại đi nói thành phố của người ta ô nhiễm thật nghiêm trọng, chúng ta rất không thích ứng, đó chính là trực tiếp kéo thù hận rồi, lời nói này hỏi có ai mà chịu nổi?

Ngược lại phó bí thư Dương Thuận Hinh lại nói một câu xem như hòa hoãn chút không khí:

- Trước kia Long Thành cũng vì chuyện này mà vô cùng phức tạp, về sau nhà máy thép cùng một ít xí nghiệp công nghiệp trọng điểm đã tiến hành cải tạo, đề cao hiệu năng phương diện bảo vệ môi trường, tình huống đã tốt nhiều hơn.

- Có cơ hội phải đến Long Thành học tập một chút, vấn đề này xác thực nên đạt được coi trọng.

Một gã kỹ sư cũng phụ họa.

Hắn nói như vậy cũng không phải lời khách sáo, trên thực tế hiện tại cán bộ công nhân viên chức Lăng Cương đều ý thức được vấn đề này, hoàn cảnh chuyển biến xấu, cùng chất lượng không khí chuyển biến xấu, trực tiếp làm ảnh hưởng chính là sinh hoạt cùng công tác của công nhân viên chức nhà máy, ở tại Lăng Cương đã xuất hiện nhiều bệnh liên quan tới hô hấp, một khi tới mùa đông, bệnh ho khan cũng thẳng tắp bay lên.

Gần đây tuy trong nhà xưởng đã gia tăng trang bị hút bụi tiêu trừ ô nhiễm, nhưng theo hiệu quả cụ thể sử dụng mà xem, cũng chưa được như ý, cho nên khi họ nghe được bên Long Thành làm được khá tốt trong phương diện này, tự nhiên cũng có ý định đi lấy kinh nghiệm.

Chuyện khác đều không cần nói, chỉ nói vấn đề sức khỏe thân thể xác thực mọi người ai cũng phi thường xem trọng.

Bọn họ ngồi xe điện tiếp tục đi lên phía trước, chưa chạy được mấy trăm thước liền chứng kiến phía đối diện có nhóm người tới nghênh đón, có chừng hai ba mươi người, đi đầu là một người chừng trên bốn mươi tuổi, đeo kính đen, mặt vuông tai lớn, hào hoa phong nhã, khí chất có chút xuất chúng.

- Diệp bí thư, các vị lãnh đạo, Thiệu tổng cùng các đồng chí trong ban lãnh đạo Lăng Cương đã tới đón tiếp các vị.

Một gã kỹ sư nhìn thấy liền giới thiệu với mọi người.

- Nha…

Diệp Khai gật nhẹ đầu, trong lòng tự nhủ nguyên lai vị kia là Thiệu Giang Bình.

Không thể không nói theo ngoại hình nhìn lại, bề ngoài của Thiệu Giang Bình cũng không tệ lắm, có một loại khí chất phần tử trí thức quản lý cao tầng, khí độ cũng không bình thường, biểu hiện phi thường trấn định tự nhiên, cũng không bởi vì tổ công tác tới điều tra vấn đề của hắn mà biểu hiện ra cảm xúc mâu thuẫn.

Đương nhiên, ở trong lòng hắn đang suy nghĩ như thế nào thì không ai hay biết.

- Hoan nghênh các vị lãnh đạo tổ công tác đến Lăng Cương, xin hỏi vị nào là Diệp bí thư? Tôi là tổng giám đốc Lăng Cương Thiệu Giang Bình!

Thiệu Giang Bình nhìn thoáng qua mọi người, bắt đầu tự giới thiệu.

- Thiệu tổng, vị này là Diệp bí thư!

Thư ký trưởng Cảnh Xuân Lâm hướng Thiệu Giang Bình dẫn kiến.

- Tôi là Diệp Khai, là người phụ trách tổ công tác.

Diệp Khai bắt tay hắn, sau đó giới thiệu:

- Vị này chính là cục trưởng Tống Tư Minh thuộc Ban kỷ luật trung ương, vị này là phó bí thư Ban kỷ luật thanh tra thành phố Long Thành Dương Thuận Hinh, vị này chính là…

Hắn giới thiệu bốn năm người, mọi người cùng nhau bắt tay, sau đó đi vào bên trong phòng họp nhà máy Lăng Cương.

Trên đường, Diệp Khai lướt mắt nhìn Thiệu Giang Bình, trong nội tâm nghĩ tới lời đánh giá của Vạn Phương Phương đối với hắn.

Người này xác thực là có chút năng lực, nhất là trong những cán bộ cao cấp xí nghiệp nhà nước hiện giờ, xem như là nhân tài khó được rồi, bằng không cũng không khả năng đem Lăng Cương xây dựng phát triển như vậy mà vẫn còn có thể tham ô riêng cho mình, ngoài ra vẫn cam đoan lợi nhuận mấy trăm triệu hàng năm cho Lăng Cương.

Nếu hắn có thể làm lợi nhuận lại tăng trưởng hơn nữa trong năm nay, xem như đã đem toàn bộ nhà máy thép trong nước hoàn toàn trấn áp xuống dưới rồi.

Diệp Khai ngược lại có chút hoài nghi, lần này người muốn kéo Thiệu Giang Bình đi xuống chưa hẳn đến từ bên trong Lăng Cương, mà chính là chút ít những người cùng ngành như hắn.

Bởi vì có câu nói, cây mọc thành rừng gió vẫn thổi bật rễ, Thiệu Giang Bình dùng lực lượng một người thay đổi càn khôn cho Lăng Cương, khiến công trạng của Lăng Cương ngày càng siêu quần xuất chúng, đã sớm làm trở ngại đôi mắt của những người khác, không kéo hắn đi xuống, chẳng phải lộ ra vẻ những kẻ quản lý xí nghiệp nhà nước khác thật sự là quá vô năng hay sao?