- cháu dâu lão Trần gia?! Trần Học Văn hay là Trần Học Vũ?!Diệp Khai thuận miệng hỏi, nghĩ lại đã cảm thấy khả năng không lớn:- Không đúng, hình như tuổi tác chênh lệch, hai thằng ngu kia đều chưa kết hôn?!Hai cháu trai Trần Học Văn cùng Trần Học Vũ của lão Trần gia lần trước xung đột với Diệp Kiến Hoan và Diệp Khai ở Đế Hào chưa đầy hai mươi tuổi, kém tuổi với Bùi Quân Thu. Hơn nữa Trần Học Văn cùng Trần Học Vũ còn chưa kết hôn, Bùi Quân Thu không thể nào là vợ của bọn hắn.- Chuyện này khó trách cậu không biết rồi...Nói đến chuyện này, Diệp Kiến Hoan có vẻ hứng thú:- Đời thứ ba của lão Trần gia, trước Trần Học Văn cùng Trần Học Vũ còn có một cháu trai khác tên là Trần Học Thắng. Bùi Quân Thu là vợ của Trần Học Thắng.- Trần Học Thắng? Chưa nghe nói qua. Diệp Khai cố gắng nghĩ qua, không có ấn tượng liền lắc đầu.- Chưa nghe nói qua cũng bình thường vì Trần Học Thắng chết đã nhiều năm rồi.Diệp Kiến Hoan nói.- Chết rồi hả?Diệp Khai ngạc nhiên, không ngờ Bùi Quân Thu lại là một quả phụ, quả phụ hào phú.Theo như biểu hiện của Bùi Quân Thu thì hoàn toàn khác với quả phụ bình thường, Diệp Khai lập tức lại nghĩ tới một vấn đề khác, liền hỏi Diệp Kiến Hoan:- Sao lão đại lại đối xử trịnh trọng với một quả phụ như vậy, chắc có chuyện gì à?- Đúng vậy.Diệp Kiến Hoan gật đầu:- Anh tôn trọng Bùi Quân Thu như thế là nể mặt Trần Học Thắng. Trần Học Thắng khác với hai thằng em ngu xuẩn của hắn, đáng giá tôn trọng, chỉ tiếc là chết trẻ, bởi vì cái gọi là anh hùng mệnh đoản.Diệp Kiến Hoan vừa nói như vậy, Diệp Khai càng thêm hứng thú, bảo Diệp Kiến Hoan kể cụ thể.Nguyên Trần Học Thắng kế thừa truyền thống tòng quân của lão Trần gia, hơn nữa phấn đấu không tệ, 26 tuổi đã là tiểu đoàn trưởng bộ đội đặc chủng trong quân dã chiến, tuy rằng trong đó có phần lão Trần gia gây ảnh hưởng nhưng cũng nói lên hắn có bản sự.- Trần Học Thắng không tệ, tuy rằng lão Trần gia cùng chúng ta không cùng đường nhưng anh có quan hệ cá nhân khá tốt với hắn.Diệp Kiến Hoan ra vẻ tiếc hận:- Trần Học Thắng làm rất nhiều nhiệm vụ, sau này trong một lần thực hiện nhiệm vụ ngoài biên giới, vì tình báo sai lầm mà trúng mai phục. Trần Học Thắng yểm hộ đồng đội nên hi sinh. Lúc Bùi Quân Thu trở thành quả phụ thì bọn họ mới kết hôn chừng nửa tháng.- Theo như anh nói thì người này đáng được tôn trọng.Diệp Khai gật đầu nói, nhưng trong lòng suy nghĩ cô gái này cũng quá xui xẻo, kết hôn mới chỉ nửa tháng thì chồng chết, hơn nữa thời gian làm nhiệm vụ sau khi kết hôn cũng quá nhanh. Lãnh đạo Trần Học Thắng cũng có vấn đề, dù sao cũng phải cho người ta lưu hưởng tuần trăng mật chứ.Dù không được ở lại hưởng đầy đủ tuần trăng mật thì cũng không nên vội vã thúc người ta lên chiến trường, còn lại là vượt biên tác chiến, loại chuyện này trên cơ bản không thể lộ ra ngoài ánh sáng. Một khi xảy ra chuyện, chính phủ nhất định không thừa nhận, ngay cả tên cũng không dám công khai.Hơn nữa, bộ đội đặc chủng cả nước nhiều như vậy, muốn tìm người làm nhiệm vụ đâu có thiếu, nói lý do nào cũng là vô nghĩa, chết đi đâu có sống lại được?Chẳng lẽ nói đối phương có cừu oán với lão Trần gia nên cố ý như vậy?Là một người thiên về âm mưu, Diệp Khai rất nghi ngờ điều này. Thế lực lão Trần gia trong quân đội cũng rất lớn, dĩ nhiên không thiếu kẻ thù, không chỉ mỗi mình lão Diệp gia.Có gan đem đời thứ ba của lão Trần gia làm nhiệm vụ trong thời gian trăng mật, nội tình người này chắc cũng không cạn.- Rất hiếm người để anh tôn trọng, Trần Học Thắng là một trong số đó.Diệp Kiến Hoan nhắc tới chuyện này dường như cũng rất cảm khái:- Trước lúc làm nhiệm vụ Trần Học Thắng đã biết rõ cơ hội có thể toàn thân trở ra rất nhỏ nhưng vẫn tiếp nhận. Thực ra với năng lực của lão Trần gia thì cự tuyệt đã làm sao? Thời bình tuy cơ hội như thế không nhiều nhưng cũng không ít, Trần Học Thắng dù là muốn tích lũy quân công cũng không cần vội vã như vậy. Nói cho cùng, hắn vẫn là kẻ lý tưởng chủ nghĩa.- Lý tưởng chủ nghĩa hại chết người.Diệp Khai bình luận.Cho dù lão Diệp gia cũng lập nghiệp trong quân đội nhưng sau khi gia nhập chính giới thì con cháu vào quân đội ít đi rất nhiều. Điều này dĩ nhiên là vì thay đổi quan điểm và tình hình cụ thể cũng khác nhưng không thể phủ nhận một điểm là đời trước đã trả giá nhiều thì đời sau nên gắng giữ lấy chút nguyên khí cho gia tộc.Là người thừa trọng điểm của lão Trần gia, Trần Học Thắng vào quân lập nghiệp cũng không sao nhưng đem thân đặt vào hiểm địa thì thật không sáng suốt. Dù sao thân phận người thừa kế trọng điểm của lão Trần gia khác với rất nhiều người. Câu nói mọi người trên thế giới sinh ra đều bình đẳng chỉ là một câu để lừa gạt mà thôi, những người nào xem nó là chân lý cuối cùng chỉ có chịu thiệt.Cái chết của Trần Học Thắng có nguyên nhân một nửa là do hắn xui xẻo, một nửa chỉ có thể nói hắn là một kẻ theo chủ nghĩa lý tưởng, cái này đúng là tự làm tự chịu!- Nói những chuyện này làm gì.Diệp Kiến Hoan khoát tay, giơ chén rượu lên nói với Diệp Khai:- Ngày mai cậu phải đi thành thân rồi, ca ca giúp cậu mã đáo thành công.- Phì.Diệp Khai phì một tiếng, uống cạn chén rượu, không nói gì thêm.Quan hệ thông gia chính trị có thể có kết quả gì tốt? Diệp Khai từ lúc vừa mới bắt đầu đã không thiện cảm với cuộc hôn nhân này, huống chi hiện giờ lão Trần gia đang cân nhắc đứng ra trợ giúp cho đồng chí Phương Hòa, chắc là sẽ chọc giận đồng chí Sở Phong, sao còn đem cháu gái gả cho Diệp Khai chà đạp? Đây chẳng phải là phiền toái rồi! nguồn TruyenFull.vnDiệp Khai liếm môi, đột nhiên thấy rượu đỏ trong miệng chợt thơm vô cùng.Qua nửa tiếng, mùi vị rượu nho có chút biến hóa, hương thơm tiếp xúc với không khí càng tràn ngập. Diệp Khai cảm giác đầu lưỡi truyền đến đủ vị ngọt, chát, chua, đọng lại rất lâu.- Quả nhiên không hổ rượu nho được chấm điểm tối đa, cực kỳ hàm súc, thật khiến người say mê.Diệp Khai nói ra một câu không đầu không đuôi, trong lòng nghĩ hi vọng quan hệ thông gia lần này không đến mức biến thành một ly rượu đắng trong quán bar.Diệp Kiến Hoan nghe xong, tựa hồ cũng có cảm xúc, nhấp một ngụm rượu nho, cẩn thận cảm nhận hương vị.