Quan Lộ Thương Đồ

Chương 175: Điện tử Ái Đạt sắp bay cao

Mặc dù không thể cùng Cẩm Hồ xen vào hạng mục cải tạo Sa Điền làm Thiệu Chí Cương tiếc nuối, nhưng thái độ của Trương Khác so với việc dứt khoát từ chối trước đó đã tốt hơn nhiều.

Trương Khác còn nói:

- Cẩm Hồ muốn tăng tài sản chuyển thành công ty hữu hạn, người góp vốn sẽ tăng lên trên 5 người, anh có hứng thú tham gia không?

Thiệu Chí Cương muốn vào nghành địa ốc, số tiền có thể bỏ ra góp vốn sẽ rất hữu hạn, cổ phần ở Cầm Hồ sẽ không có bao nhiêu, quan trọng là sẽ đóng dấu Cẩm Hồ lên người hắn, sau này hắn càng thân mật với Vạn Dũng, càng khiến Chu Phú Minh nghi ngờ.

Thiệu Chí Cương làm gì có chuyện từ chối đề nghị của Trương Khác? Sau khi Cẩm Hồ thành công ty cổ phần hữu hạn, hắn được thành thành viên ban quản trị cùng Tạ Vãn Tình, đó là điều trước kia có mơ cũng không dám.

Từ Học Bình sẽ ngồi máy bay về tỉnh thành, nếu muốn kịp đón ông từ máy bay xuống, phải xuất phát sớm từ Hải Châu.

Trương Khác còn phải tới điện tử Ái Đạt, nhưng không thể để vợ Phó Tuấn một mình ở nhà trước, nên đi cùng tới trấn Ích Long luôn.

Thị trường đầu đĩa bùng nộ đã có dấu hiệu đầu tiên, Vạn Yến thiếu tài chính sản xuất, lượng cung cấp hàng cho thị trường thiếu hụt, ít hơn cả năm ngoái. Chiếc đầu đĩa do Samsung đưa ra đầu năm vươn lên mạnh mẽ, nửa năm lượng tiêu thụ đã hơn 10 vạn chiếc.

Nhiều công ty thấy thế đua nhau bắt tay vào sản xuất đầu đĩa, bọn họ thậm chí dùng hai tháng đã tự đưa ra được sản phẩm của riêng mình.

Với kiến thức tìm hiểu được trong thời gian qua, Diệp Kiến Bân biết chip giải mã đời một và chip giải mã đời hai khác nhau lớn ra sao.

Bất kể là sản phẩm của Vạn Yến hay Samsung, cùng mấy chục loại đầu đĩa đang sản xuất kia, đều dùng chip giải mã đời một.

Điện tử Ái Đạt thời gian đầu đầu tư kỹ thuật nhiều như thế, lại tốn sáu bảy tháng trời chuẩn bị, lúc này mới chuẩn bị thí điểm sản xuất là vì trực tiếp sử dụng chip giải mã đời hai làm linh kiện hạch tâm.

Trương Khác muốn ngay lập tức bứt lên trong thời gian đầu thị trường bùng nổ.

Diệp Kiến Bân ý thức được điều này, nhưng Trương Khác nhùng nhằng không chịu đi sâu thảo luận hợp tác giữa hai bên, làm lòng hắn như lửa đốt.

Hiện giờ thị trường đã có thêm bảy tám loại đầu đĩa, nhiều nơi chủ động tới tận nơi hi vọng Thịnh Hâm thành đại lý tiêu thụ của bọn họ, nhưng Diệp Kiên Bân vẫn không có động tĩnh gì, đợi câu trả lời của Trương Khác.

Điều kiện sản xuất thử đã sẵn sàng, nhanh nhất tháng sau sẽ có nhóm sản phẩm đầu tiên ra đời, lúc đó sẽ là thời điểm thao tác thị trường.

Trương Khác tới cửa nhà máy mới gọi điện thoại cho Tô Tân Đông:

- Ngủ rồi hả, tôi vào nhà máy rồi... Muốn để anh ngủ thêm một chút nên giờ mới gọi điện thoại, tôi tới tỉnh thành trước dự kiến nên đến lấy tài liệu.

Đi vào văn phòng thấy Đinh Hòe đang dọn dẹp đệm dưới đất, Trương Khác nói:

- Cứ để dó, tôi đi rồi mọi người còn ngủ tiếp...

Tô Tân lấy tài liệu trong ngăn kéo, quay đầu hỏi Trương Khác:

- Tôi có cần tới tỉnh thành trước không?

- Không cần, mai tôi đi có việc riêng, khả năng sẽ hội diện với Diệp Kiến Bân.

Trương Khác lấy tài liệu xong rồi về thành phố luôn.

Phó Tuấn tới bên cạnh Trương Khác làm việc chưa lâu, nhận thức của Lý Minh Du với Trương Khác chỉ qua vài lần tiếp xúc hữu hạn, cô còn tưởng Ái Đạt là nhà máy cấp dưới của Cẩm Hồ.

Ngồi trên xe nhìn về phía chân trời, thấy vầng trăng lưỡi liềm treo lơ lửng, chỉ loáng tháng có vài ngôi sao ẩn hiện, Trương Khác lo sáng sớm mai sẽ có mưa.

Về tới nhà trọ đã là 1 giờ sáng, Trương Khác bảo Phó Tuấn về nghỉ ngơi, 6 giờ 30 hai vợ chồng lại tới đón Trương Khác, rồi hội họp với nhóm Tạ Vãn Tình, hai chiếc xe lên đường cao tốc chạy tới sân bay quốc tế ngoại thành tỉnh thành vào lúc 11 giờ.

Tới đón Từ Học Bình không chỉ có bọn họ mà còn cả người của chính phủ tỉnh, Lục Văn Phu phó thư ký trưởng chính phủ tỉnh ngồi trong xe đợi, Chu Thúc Huệ nhận ra nên tới chào hỏi.

11 giờ 30 áy bay đáp xuống đúng giờ, Từ Học Bình rảo bước đi tới đoàn người đón tiếp, ôm chầm lấy Chỉ Đồng.

Từ Học Bình làm tỉnh trưởng chưa tròn 2 tháng, thời gian đó Trương Khác lên tỉnh thành ba lần đều không gặp ông. Lúc làm bí thư chính pháp ủy ông mang lại cho người ta cảm giác lạnh lùng nghiêm khắc, lúc này trông ôn hòa hơn, tinh thần phấn chấn, không có chút biểu hiện nào của tuổi già.

Từ Học Bình đuổi hết người chính phủ tình tới đón mình về, Lục Văn Phu hiểu tâm tình cảu Từ Học Bình, nói:

- Tỉnh trưởng mấy tháng qua bận rộn, nên nghỉ ngơi cho tốt.

Rồi dẫn đội xe chính phủ rời đi, Lý Giang Nghĩa có việc về chính phủ tỉnh trước rồi.

Vợ chồng Phó Tuấn lúc này mới nhìn thấy thực lực chống lưng cho nhà họ Trương, một vị tỉnh trưởng, nhưng không khiến người ta cảm giác thở không ra hơi, đại khái cảnh ông cháu thân thiết giữa Từ Học Bình và Chỉ Đồng đã làm mờ đi uy nghiêm trên người ông.

Trương Khác cùng Từ Học Bình ngồi cùng xe, Tạ Vãn Tình cùng hai tiểu nha đầu ngồi ở xe Phó Tuấn.

Từ Học Bình đặt Chỉ Đồng lên đùi quan sát Trương Khác, từ sau tết tới giờ rất ít gặp nhau, so với mùa hè năm ngoái gặp nhau y đã trở nên đĩnh đạc trưởng thành hơn, giờ nhìn Trương Khác đã không còn chút dấu vết trẻ con của thiếu niên rồi:

- Nghe nói cháu và thằng nhóc họ Tạ vừa gặp nhau đã có chuyện không vui hả?

Luận quan hệ thân thích, Tạ Kiếm Nam là cháu bên ngoại của Từ Học Bình.

Trương Khác cúi đầu xuống cười ngượng:

- Lúc đấy hơi quá khích, giờ cháu vẫn còn hối hận.

Từ Học Bình cười ha hả, không có ý trách móc gì, còn tỏ vẻ thích thú:

- Tuổi trẻ mà, phải có chút máu nóng chứ, nếu như đám già bác đây thì còn thú vị gì nữa? Nghe bà nội Chỉ Đồng nói, cháu đập cho chiếc BMW kia tanh bành, tới giờ vẫn để ở bãi đỗ xe của Cẩm Hồ hả?

Trương Khác gãi đầu:

- Đấy là cháu quên dọn dẹp ạ.

- Được rồi, cháu không cần đối phó với bác, nhà họ Tạ thế lớn nghiệp lớn, khó tránh khỏi có hành vi và tâm thái của giai tầng đặc quyền, hạ chút uy phong của họ cũng tốt.

Chu Thúc Huệ ngồi ghế trước quay lại nói:

- Ông nói thì nhẹ nhàng lắm... Thằng bé nhà Cẩn Du thiếu niên đắc chí, tuổi trẻ đã kiếm được cả chục triệu đồng, tính khí chắc chắn là hỏng rồi, nói không chừng hận cả Vãn Tình ấy chứ.

Từ khi Tạ Chiêm đục khoét Cty Hải Dụ, Chu Thúc Huệ đã không có thiện cảm với nhà họ Tạ, còn bảo Tạ Vãn Tình bớt qua lại với nhà mẹ để, nên tất nhiên ghét lây cả Tạ Kiếm Nam.

Từ Học Bình hôm nay tâm tình rất tốt, cười nói:

- Tiểu Khác cũng đâu phải vừa, còn sợ thằng nhóc nhà Chu Cẩn Du à? Chúng ta là trưởng bối, cứ công bằng làm trọng tài là được, để bọn nhóc đánh nhau.. Ha ha ha, à Tiểu Khác, nghe nói Diệp Tổ Phạm muốn gặp cháu hả?

Từ Học Bình tuy nói công bằng, nhưng Trương Khác vẫn nghe ra ông thiên vị mình, nếu người đằng sau Tạ Kiếm Nam công bằng đứng nhìn, thì Trương Khác không sợ tên tiểu tử đó có thủ đoạn gì:

- Đấy là chuyện tháng 4, Thịnh Hâm tổ chức lễ hội giới thiệu rất thành công, trong đó cháu có giúp chút xíu, Diệp Kiến Bân khen người khác đúng là không biết tiết kiệm ngôn từ, nên Diệp lão mới có ý muốn gặp, chỉ là sau khi bọn họ biết cháu mới học cao trung thì không nói tới việc này nữa.

Từ Học Bình cười lớn:

- Diệp Tổ Phạm ít giao tiếp với bên ngoài, đám người như bác đây muốn gặp ông ta còn khó, ông ta lại trịnh trọng muốn gặp một học sinh cao trung, đại khái là không bỏ thể diện xuống được.

Chu Thúc Huệ vội đi đón Từ Học Bình quên thông báo cho đầu bếp, về tới Tân Mai Uyển mới phát hiện cơm nước chưa có, Tạ Vãn Tình thông báo cho sở chiêu đãi của chính phủ tỉnh đưa cơm tới.

Chuyện Chỉ Đồng chịu nói chuyện làm đôi vợ chồng già ý thức được, có quan tâm chăm sóc chu đáo tới mấy cũng không có lợi cho Chỉ Đồng bằng việc được tiếp xúc với bạn bè cùng trang lứa, nên suy tính tới để Chỉ Đồng đi nhà trẻ.