Quan Lộ Thương Đồ

Chương 1302: Đồ sợ vợ

Bị ảnh hưởng bởi bong bóng internet tan vỡ, giao dịch chứng khoán ở Hong Kong gần đây rơi vào trạng thái sa sút, nhưng không tác động mấy ới Tân Quang, trong ngày công khai phát hành cổ phiếu, giá cổ phiếu Tân Quang tăng lên gấp 1.7 lần, trở thành số ít điểm sáng trên TTCK Hong Kong.

Tân Quang thành công lên TTCK có thể xem như là tác phẩm đắc ý của Tằng Tử Huy phó tổng giám đốc Cao Thịnh Châu Á, trong phòng yến hội trên tầng thượng khách sạn bán đảo, Tằng Tử Huy mặc áo sơ mi phẳng phiu, tay cầm ly rượu vang, cùng Chu Du chủ tịch kiêm tổng giám đốc Tân Quang, cùng Quách Tùng Duyên chủ tịch tập đoàn Vân Nguyên Malaysia được mọi người bao vây xung quanh nâng ly chúc tụng, ba người bọn họ thấy Trương Khác và Đường Thanh đi vào liền vội rẽ đám đông đi tới đón.

- Tôi đang thảo luận với giám đốc Tằng, giấy Tân Quang nếu muốn phát triển lớn thì cần 2 tỷ. Chu Du nói với Trương Khác: - Giám đốc Tằng liền thiết kế cho tôi một con đường huy động vốn để giải quyết vấn đề này, lần này Tân Quang đã thành công lên TTCK, có thể thông qua hình thức phát hành phổ phiếu định hướng tới các công ty nắm cổ phần, biến Lâm nghiệp Tân Quang hoàn toàn trở thành công ty con của công ty trên TTCK, sau đó lại lần nữa thông qua phát hành cổ phiếu công khai huy động vốn, công ty nắm cổ phần thông qua TTCK chứng khoán giảm cổ phần, lấy tiền đầu tư vào lĩnh vực khác.

- Ý tưởng của giám đốc Tằng luôn làm người ta như được khai sáng, mọi người hãy suy nghĩ kỹ kiến nghị của giám đốc Tằng. Trương Khác lấy hai ly rượu vang từ phục vụ đi qua, đưa Đường Thanh một ly, chúc rượu ba người bọn họ.

Tân Quang vừa mới huy động 6.6 tỷ trên TTCK công khai rồi, muốn huy động thêm 20 tỷ nữa không phải là nhiệm vụ có thể hoàn thành trong vòng một hai năm, chỉ có thể noi là một chiến lược vốn để nỗ lực, không thể hoàn toàn đem hi vọng gửi trên đó.

Đợi hạng mục bột giấy xây xong, coi như đã sơ bộ hoàn thành rừng giấy nhất thể hóa, mô hình sản nghiệp ngày càng hoàn chỉnh, lúc đó huy động vốn sẽ có ít lực cản hơn.

Quách thị hợp tác với Cẩm Hồ mấy năm qua rất vui vẻ, Vân Nguyên đầu từ vào tài sản cố định của Tân Quang tổng cộng 1.5 tỷ, sau khi Tân Quang lên TTCK, cổ phần của Vân Nguyên trên TTCK có giá trị 5 tỷ, tập đoàn Vân Nguyên lại có nền móng chế tạo bột giấy, trong lòng Quách Tùng Duyên đương nhiên hiểu hạng mục nhất thể hóa của Tân Quang trong đại lục chiếm cứ giá trị cao mức nào, ít nhất đã đi trước cự đầu nghành giấy khác Trung Quốc 4 -5 năm. Cho nên ông ta không những không có ý bán cổ phiếu của Tân Quang kiếm lợi, còn tiếp tục tăng cường đầu tư vào Tân Quang, giấy Tân Quang thiếu tài chính? Tập đoàn Vân Nguyên mỗi năm có thể lấy ra 100 -200 triệu đầu tư vào.

Những chuyện này Quách Tùng Duyên đều đã trao đổi riêng với Trương Khác và Tôn Thượng Nghĩa, chẳng nhắc lại trước mặt Tằng Tử Huy, chỉ cười nói Trương Khác: - Dưới cờ thương vụ Cẩm Hồ đã có 3 công ty trên TTCK rồi phải không, khi nào có công ty thứ tư, thứ năm?

Trương Khác nâng ly rượu lên: - Điều này thì phải xem giám đốc Tằng an bài tiến độ công tác ra sao rồi.

Tằng Tử Huy cười ha hả: - Khác thiếu gia cảm thấy tôi còn chưa tận lực sao?

Hương Tuyết Hải và Thịnh Hâm đều đã có đủ điều kiện lên TTCK rồi, Tằng Tử Huy biết thời gian qua Cẩm Hồ tiếp xúc với cơ cấu chứng khoán trong nước, muốn để Thịnh Hâm lên TTCK trong nước, tiếc là cơ cấu chứng khoán chỉ đồng ý cho Thịnh Hâm tách một phần tài sản lên TTCK, còn hạn chế giá trị trên TTCK trong khoảng 5 tỷ, hạn ngạch huy động vốn không quá 1.5 tỷ.

Tằng Tử Huy cười thầm, Cẩm Hồ chắc không muốn động can qua vì 5 tỷ đồng.

Trương Khác nói đùa: - Giám đốc Tằng có nỗ lực tới đâu chúng tôi cũng thấy không đủ, ai bảo chúng tôi như con cá nhảy lên bờ, khát tài chính khó chữa nổi... Thị trường vốn hải ngoại tất nhiên là dư dự, nhưng lên TTCK hải ngoại, là phải để cơ cấu đầu tư như Cao Thịnh xẻo một miếng, Tân Quang là xí nghiệp đầu tiên trong nước sơ bộ hoàn thành bố cục rừng giấy nhất thể hóa, lần này lên TTCK thành công còn là nhờ giao dịch ngầm giữa Côn Đằng Online và Cao Thịnh, lúc đầu đàm phán, Cao Thịnh, HSBC tìm đủ mọi cách áp giá không chịu nhượng bộ.

Trung tuần tháng 5, trong kỳ phục hồi, cổ phiếu Côn Đằng Online một dạo tăng lên tới 40 USD một cổ phiếu, Cao Thịnh, Hoa Đăng thuận lợi bán đi đại bộ phận cổ phiếu, thu lợi lớn, hiện chỉ số Nasdaq lại bấp bênh đã không còn ảnh hưởng được tới gân cốt bọn họ nữa rồi.

~~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tôn Tĩnh Mông mặc áo T-shirt rộng thùng thình ngồi trên ghế sô pha, đôi chân dài thoải mái gác lên bàn trà, mép áo dài che hết cặp mông tròn trĩnh đầy đặn, nhìn không thấy dấu vết quần lót, làm Trương Khác đứng ngồi không yên, y đổi mấy tư thế liền, di động cũng rơi xuống đất mấy lần, nhưng Tôn Tĩnh Mông ngồi rất khéo léo, Trương Khác chỉ thấy mép trong đùi tắng nõn, hoàn toàn không xác định được có không rõ bên trong có mặc quần lót hay không.

Trương Khác tính toán có nên tới gần chút nữa hay không lại lo người ở bãi có bên ngoài có thể nhìn qua cửa kính thấy, nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng cầm tờ báo giả vờ ngồi độc nghiêm chỉnh, không lâu sau nghe thấy tiếng Đường Thanh và Trần Phi Dung nói chuyện ở lối đi, Trương Khác thầm kêu may mắn, vỗ ngực thở phào, Tôn Tĩnh Mông kéo tấm chăn mỏng che lên đùi, khinh bỉ nhìn Trương Khác, lầm bẩm: - Đồ chết nhát! Đồ sợ vợ.

- Tiểu Khác, bạn nói xem lần này chị Tôn sẽ mời những ai với Maldives nữa? Đường Thanh đẩy cửa đi vào, tình tứ ôm lấy cổ Trương Khác từ phía sau, đặt cằm lên đầu y, hỏi:

Tôn Tĩnh Mông cầm bút đặt lên môi, tựa hồ rất chuyên tâm nghiên cứu kế hoạch thi tài của cô, chẳng hề thấy Đường Thanh thân mật với Trương Khác, còn Trần Phi Dung thì trông mệt phờ, đặt thu hoạch buổi dạo phố của cô và Đường Thanh lên trên bàn.

- Bọn họ cứ thần thần bí bí, mình cũng chẳng biết. Trương Khác đau đầu nói, Tôn Tĩnh Hương và Diệp Kiến Bân không muốn kinh động mọi người cho nên trốn sang Maldives tổ chức hôn lễ, nhưng không phải là không mời ai, mà là giữ bí mật hết về khách mới tới giờ không lộ ra chút nào.

Trương Khác không lo cái khác, nếu bọn họ có thể mời được cả thủ tướng Triệu Tề Đông đến chủ trì hôn lễ thì y cũng không bất ngờ, nhưng lo bọn họ mời Hứa Tư, Tạ Vãn Tình, Địch Đan Thanh và cả Trần Tĩnh tới thì đúng là là rất hoành tráng với y, có thể gọi tráng liệt.

- Bạn hi vọng ai được mời nào? Đường Thanh nhìn thấu tâm tư của Trương Khác, cười hỏi y, nhưng miệng thì áp sát tai y, hé ra.

Lông tóc Trương Khác dựng đứng lên, chỉ trả lời sai một câu là bị cô nàng này cắn ngay, xem ra cuộc sống thê thiếp hài hòa là vĩnh viễn không hi vọng rồi. Lúc này đèn huỳnh quang của di động trên bàn lóe sáng, thấy có điện thoại gọi tới, Trương Khác thầm hô lớn, cứu binh tới rồi, không đợi chuông reo, cầm di động lên, là điện thoại Diệp Tiểu Đồng gọi: - Chắc là đón được Diệp lão rồi.

Vì biểu thị "phẫn nộ" với sự "vong ân phụ nghĩa" của Diệp Kiến Bân, đồng thời vì nghĩ tới cảm thụ của Đinh gia, cho nên phía Diệp gia chỉ có Diệp lão cùng cha mẹ Diệp Kiến Bân, Diệp Tiểu Đồng, Thiệu Tâm Văn tham gia hôn lễ của Diệp Kiến Bân và Tôn Tĩnh Hương, Diệp Tiểu Đồng vì công việc nên tới trước cùng đám Trương Khác, Diệp lão cùng cha mẹ Diệp Kiến Bân hôm nay mới bay tới Hong Kong.

Chuyện đón máy bay là của Tôn Thượng Nghĩa, Cát Minh Ngọc và Diệp Kiến Bân, Tôn Tĩnh Hương, còn Trương Khác chỉ ngồi đợi tin và cùng căn tối.

Trương Khác cứ tưởng Diệp Tiểu Đồng gọi điện cho mình từ sân bay, vừa mới nhận điện thoại xong liền nghe thấy có tiếng động cơ xe dưới lầu, đi ra cửa sổ nhìn thấy hai chiếc xe đi đón khách đang lái vào sân, thì ra đã đón người tới tham quan phòng tân hôn. Trương Khác chẳng quan tâm Diệp Tiểu Đồng lảm nhảm gì trong điện thoại, nói với ba cô gái: - Diệp lão tới xem phòng tân hôn đấy.

- Á! Tôn Tĩnh Mông chỉ tùy tiện mặc một chiếc T-shirt, đứng lên che quá mông một chút, chẳng khác gì mini zip, ở Hong Kong dù có mặc kiểu này đi dạo phố cũng chẳng sao, chỉ là đi gặp Diệp lão và cha mẹ Diệp Kiến Bân thì quá phóng túng, mắt đảo loạn lên nhìn về phía Đường Thanh.