Mã Hướng Đông hỏi: - Tinh Hà chẳng phải cùng một bọn với Nghiêm gia à?
- Đúng thế, nhưng xảy ra vấn đề bọn chúng có ôm được hết hay không đã... Có điều cũng khó nói, xưa nay bọn chúng tham ăn tới khó coi. Trương Khác nhếch mép cười: - Đánh hội đồng tất nhiên phải tham gia, có điều thảo luận chuyện của các anh đã...
Mã Hướng Đông gãi đầu cười khan, hiện Côn Đằng Online đang sa lầy, thực sự không có tư cách chê người khác.
- Bắt đầu ăn được chưa, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện. Trương Khác thò đầu ra nhìn thấy đã chuẩn bị xong, hỏi Đỗ Phi: - Khách mày mời đến đủ cả rồi chứ?
Mọi người tạm thời gạt bỏ lo lắng sang một bên, náo nhiệt đổ ra sân phơi, lúc này dưới lầu tiếng chuông vang lên, Đỗ Phi không để ý lắm, người quen trong Yến Viên quá nhiều, thấy bên này nào nhiệt chạy qua góp vui là hết sức bình thường, bọn họ vừa mang bia rượu ra thì thấy Tạ Tử Gia rầm rầm chạy lên, Trần Tĩnh đi theo sau.
Hai vị khách không mời này làm mọi người rất bất ngờ.
- Mày mời đấy à? Đỗ Phi nghi hoặc nhìn Trương Khác.
Trương Khác nhìn Trần Tĩnh, cô đánh mắt sang Tạ Tử Gia, ý bảo con bé khùng ép em sang đây.
- Thế nào không hoan nghênh à? Tạ Tử Gia tay ôm một chai rượu vang trước ngực, dè dặt nói: - Nhìn bên này náo nhiệt như thế, cảm thấy chỗ chúng tôi hiu quạnh quá... Đôi mắt long lanh mở to chớp chớp, nhìn có vẻ như bị bộ dạng ngạc nhiên của mọi người làm tổn thương rất lớn.
Nếu chẳng phải quá rõ cô nhóc này là ai, nói không chừng Thời Học Bân đã lên tiếng tán tỉnh như với những mỹ thiếu nữ sơ cao trung mà hắn nhìn thấy ngoài đường rồi, lúc này hắn cũng phải chuyển ánh mắt đi chỗ khác. Đừng thấy thanh danh Sáng Vực Đông Đại đang lên, trừ Trương Khác ra, trong Đh Đông Hải, người thực sự làm hắn cảm thấy quỷ dị chính là Tạ Tử Gia thường đóng giả cô bạn học đáng yêu nhà bên.
Trong học viện ngoại thương có rất nhiều sinh viên biết Tạ Tử Gia là con gái Tạ Hán Tĩnh có tên trong danh sách 100 người giàu nhất của Hồ Nhuận, anh trai Tạ Ý là CEO của một trong bốn chuỗi siêu thị lớn trong nước, chỉ là không ai biết cô chính là người sáng lập Cao Khoa KV, hơn nữa nhờ thiên bẩm thương nghiệp mới có được lợi nhuận 500 triệu vào năm 99.
Thời Học Bân thường ngày cùng Đỗ Phi được xem như nhân vật lãnh tụ giới sinh viên sáng nghiệp, đứng trước Tạ Tử Gia thanh thuần khả ái, cảm giác bản thân như rác rưởi vậy, từ miệng Đỗ Phi biết được một số tin đồn về Tạ Tử Gia, mới biết mấy từ thanh thuần khả ái không liên quan gì tới nữ ma đầu này.
Nếu nói Tạ Tử Gia vì cô đơn, vì hịu quạnh mới chạy sang đây, thì đầu óc Thời Học Bân phải chứa hai thùng đậu hũ hắn mới tin.
Trương Khác cho dù muốn đuổi Tạ Tử Gia đi cũng chẳng dám, nhận lấy chai rượu trong tay cô: - Người giữ lại thì được, còn chai rượu này... Bao bì đẹp lắm, uống vào chắc không sao đâu nhỉ?
Tạ Tử Gia liếc xéo Trương Khác, rồi đảo mắt một vòng nhìn đám Mã Hướng Đông, Lương Văn Giang: - Bọn họ nhàn nhã thật đấy, xem bảo hôm nay ai cũng nghĩ bọn họ đang nhốt mình trong văn phòng nghĩ đối sách, ai ngờ bọn họ tới Kiến Nghiệp tiêu dao.
Trương Khác nhìn Trần Tĩnh, trong đôi mắt đẹp của cô ẩn chứa nụ cười, ý bảo đây chính là dụng ý xông vào đây của Tạ Tử Gia, rồi quay sang nhìn đứa bé trong lòng Diệp Tiểu Đồng, bẹo cái má phính, cười hỏi: - Làm mẹ có vất vả không?
- Ban đêm toàn ném cho bảo mẫu trông, tôi chẳng có tâm tình tốt đẹp hầu hạ nó, giờ bế nó cho vui vậy thôi. Diệp Tiểu Đồng háy mắt: - Trẻ con hay lắm, hay là cô đẻ một đứa thử xem.
- Tôi tìm ai để đẻ chứ? Trần Tĩnh cười tươi, nhận lấy đứa bé từ Diệp Tiểu Đồng, bế trong lòng nựng, mắt sáng lên.
Trương Khác thấy cảnh đó thì gãi đầu, vội quay sang Tạ Tử Gia nói lảng đi: - Bọn họ tiêu dao bao giờ? Vừa rồi tôi còn nói bọn họ đang vùng vẫy ngoi lên bờ. Được, nếu như cô có thể chỉ điểm cho bọn họ một con đường sáng, để cô và Trần Tĩnh tham gia bữa tiệc đứng hôm nay xem như đáng giá...
- Tôi thì có kiến nghị gì hay được? Tạ Tự Gia giấu tay sau lưng, đầu cúi xuống nhìn ngón chân, trông như cô nữ sinh bẽn lẽn: - Người của Côn Đằng Online, Sáng Vực Đông Đại, Trác Vực đều ở đây, chẳng lẽ không phải muốn cô gắng chỉnh hợp tài nguyên internet lại làm một, tìm con đường tắt mở rộng ưu thế cạnh tranh, mau chóng có lãi hay sao?
Trương Khác nghĩ chẳng lẽ con bé này canh sau cửa sổ nhìn mọi người lục tục kéo vào? Cô ta nhìn ra mục đích cuộc tụ họp này thì là chuyện bình thường.
Mã Hướng Đông, Lương Văn Giang đều không quen Tạ Tử Gia, được Đỗ Phi giúp giới thiệu "sự tích huy hoàng" của Tạ Tử Gia, làm Vương Thái Linh hít một hơi khí lạnh: - Em cứ tưởng không còn nhân vật quái thai nào giống như em họ của anh nữa, bọn họ có cho người ta sống nữa hay không hả?
- Người khác tối đa chỉ có thể coi là tinh anh trong tinh anh, bọn họ là thiên tài. Mã Hướng Đông cảm khái:
Nhìn Mã Hướng Đông và Lương Văn Giang đi tới, Trương Khác nói: - Mọi người bàn chuyện nhé, tôi đói rồi, kiếm cái gì cho vào bụng đã. Quay sang hỏi Trần Tĩnh: - Cô uống gì, chỗ này chắc là có đấy.
Chưa nói quan hệ vụng trộm của bọn họ, thân phận của Trần Tĩnh đặc thù, Trương Khác đích thân chiêu đãi, người khác không nhìn thấy có sơ hở gì, Diệu Tiểu Đồng bế con cùng chồng trò chuyện với hai bọn họ.
- Sáng Vực Đông Đại thời gian qua chuyên chú vào sản nghiệp internet, Tử Gia tâm tính bộp chộp, một phần sự chú ý chuyển sang mặt này. Hiện bong bóng internet vỡ đã thành chuyện chắc chắn, khi đa phần nhà đầu tư như chim sợ cành cong thì nó lại nói đây là thời cơ người bỏ ta lấy, chẳng biết vì sao con bé khẳng định hôm nay mọi người tụ họp ở đây là vì chỉnh hợp tài nguyên internet nữa... Trần Tĩnh giải thích nguyên nhân vì sao bị Tạ Tử Gia kéo tới đây.
Trương Khác ngoái đầu nhìn Tạ Tử Gia đang cùng Đỗ Phi, Mã Hướng Đông nói chuyện say sưa, thiên phú và mẫn cảm thương nghiệp của Tạ nữ ma đầu đúng là hiếm có, so với nghành nghề truyền thống gần như đều vận hành theo phương thức cố định, sản nghiệp internet mới nổi càng làm tài hoa thương nghiệp một người tỏa sáng rực rỡ, hiện sản nghiệp internet gặp nguy cơ lớn nhất từ trước tới nay, nhưng ẩn chứa cơ hội thương nghiệp lớn. Tạ Tử Gia tâm tính bộp chộp có lẽ là một khuyết điểm, nhưng cũng là ưu thế lớn nhất của cô, nóng vội xông vào thế này, hẳn phải có rất nhiều tư tưởng kỳ diệu muốn tìm người thổ lộ.
Trời đã tối, vầng trăng sáng treo trên bầu trời Kiến Nghiệp, quần thể kiến trúc bờ đối diện Yến Quy Hồ trông giống như tờ tranh giấy mỏng manh dán vào khung.
Trương Khác cầm ly rượu đứng dựa lưng vào lan can, nhìn Đỗ Phi, Mã Hướng Đông, Lương Văn Giang, Mã Lực ngồi vây quanh Tạ Tử Gia, giao lưu ý kiến về sản nghiệp internet, không khí vô cùng sôi nổi, chẳng hề nhận ra đã rạng sáng rồi.
Diệp Tiểu Đồng, Thiệu Tâm Văn chiếu cố cho con nhỏ nên đã về trước, Trương Khác vốn ám thị Trần Tĩnh theo y đi trước, chỉ là Tạ Tử Gia bám dính lấy giữ Trần Tĩnh lại cùng mình, Trương Khác chỉ đành vờ như tỏ ra rất có hứng thú với đề tài này, ở lại nghe. Triệu Tử Lâm đương nhiên cũng phải ở lại thức đêm, vợ và con gái cô đã về trước.
Đám Mã Hướng Đông, Lương Văn Giang năm 95 lập trang web cá nhân sau phát triển thành cổng web site tiếng Trung lớn nhất từ năm 95. Thời Học Bân, Thi Tân Phi muộn hơn một chút thành lập Clb Côn Trùng, phát triển trò chơi trên mạng. Mã Lực một mình thử lập trang web cá nhân bán sách.
Có thể nói bọn họ là những người tham dự sản nghiệp internet đầu tiên trong nước, đều có kiến thức sâu sắc về internet, đều có nhiệt tình vô cùng với internet.