Quan Lộ Thương Đồ

Chương 1234: Lâm Tuyết cảm thụ thấy nguy cơ (2)

Là công ty công nghệ giá trị cao nhất trên TTCK, Microsoft luôn được coi là mũi tên chỉ đường cho hưng suy của làn sóng kinh tế mới, phân ngạch của nó trong chỉ số Nasdaq tương đối lớn, cổ phiếu của Microsoft tụt giảm khiến chỉ số Nasdaq cũng xuống theo.

Chuyện này sẽ sinh ra ảnh hưởng lớn thế nào thì rất khó nói, sợ đây là quân bài domino đầu tiên, càng tới gần kỳ hạn phát hành cổ phiếu mới, có kẻ càng trở nên mẫn cảm khẩn trương, chỉ sợ con vịt vào tay lại bay mất.

- Nếu Microsoft không tránh được vận mệnh chia tách, đó là tín hiệu cực tốt cho những công ty IT luốn bị Microsoft ép cho không ngóc đầu lên được, hiện chỉ là một phản ứng quá mức của thị trường, chỉ số sẽ mau chóng bình ổn thôi. Lưu Kỳ Tuấn thấy Lâm Tuyết và Vương Hải Túc sắc mặt khẩn trương, lên tiếng an ủi họ, cũng là an ủi bản thân: - Hơn nữa TTCK trong nước ít bị ảnh hưởng bởi nước ngoài, dao động trương ứng đều nằm trong suy tính của chúng tôi rồi.

- Tôi không hiểu, tôi về nghỉ ngơi đây, các anh muốn canh máy vi tinh thì tùy. Lâm Tuyết ngáp, cô ta không hiểu rõ về chỉ số Nasdaq lắm, nhưng cô ta đánh hơi được nguy cơ từ vẻ mặt của Trương Khác, cảm giác này làm cô ta không dễ chịu chút nào, nhưng cô ta sợ mình là chim sợ cành cong, Trương Khác có lợi hại tới đâu cũng không thể tác động vào chỉ số Nasdaq.

Nghĩ nhiều cũng vô ích, Lâm Tuyết quyết định về nghỉ.

Đêm trời đổ mưa xuân, về tới chỗ ở trống vắng không một bóng người, càng cảm thấy những lời Trương Khác trước mặt Giang Mẫn Chi có mùi vị nguy hiểm, cô ta không ngủ được, xách chai rượu ra ban công, nhìn hồ nước bên ngoài, ánh đè phía bờ bên kia rất mông lung, không rõ nơi nào, có lẽ dưới một ánh đèn là tên khốn đó cũng chưa biết chừng.

Có điện thoại gọi tới, Lâm Tuyết đặt chén rượu xuống lấy di động, là một giám đốc bên Tinh Điển gọi tới.

- Có chuyện gì mà gọi điện vào giờ này? Tâm tình Lâm Tuyết rất không tốt, giọng khô khốc, nghe nguyên do xong, mày nhíu lại, rít lên: - Cái chuyện cỏn con này mà các người không giải quyết nổi à? Ngay cả một hộ giải tỏa cũng xử lý không nổi, nuôi các người tốn cơm sao? Bắt mấy con rắn thả vào nhà, cắn chết cũng đáng đời, kẻ nào chắn đường bà đây thì không cần khách khí với chúng.

Lâm Tuyết ném di động xuống ghế sô pha, nhìn ánh đèn phía hồ đối diện, lòng bực bội khó tả, kéo mạnh rèm xuống, khỏi nhìn cho phiền lòng. Di động lại vang lên, là điện thoại của Cát Kiến Đức, cô ta liền ấn tắt chuông, không thèm để ý, một tên hạ lưu, không biết học đâu ra cái trò muốn cô ta tự sờ soạng rên rỉ cho lão ta nghe, lần trước làm xong buồn nôn mất nửa ngày.

Nhìn ánh đèn báo di động lóe lên hai lần nữa, nửa tiếng sau cô ta mới gọi điện lại cho Cát Kiến Đức, nghe thấy phía đối diện có tiếng nữ nhân thở hổn hển, biết Cát Kiến Đức không có kiên nhẫn, đã dùng thủ đoạn hạ lưu với nữ nhân khác rồi, cô ta cũng chẳng nói cho Cát Kiến Đức chuyện xảy ra buổi tối, cúp điện thoại choàng áo nằm xuống ghế sô pha ngủ. Đang ngủ say thì bị di động trên đầu reo đánh thức, đồng hồ trong phòng mới chỉ 5 giờ sáng, Lâm Tuyết lần mò di động, thấy số của Vương Hải Túc, liền ấn nút nghe: - Có chuyện gì?

- Chỉ số Nasdaq tụt dốc, mất liền 5 điểm, cổ phiếu Microsoft mất 9 điểm.

Tim Lâm Tuyết nảy lên một cái, cô ta không hiểu chỉ số chứng khoán mấy, nhưng biết tụt giảm 5% là chuyện rất khủng bố, nhất là ở thị trường hoàn thiện như Âu Mỹ, ngay cả khi bị cơn bão tài chính Châu Á lan rộng làm liên lụy, chỉ sổ Nasdaq cũng không tụt tới 5%.

Lâm Tuyết rửa ráy qua lo rồi tới tổng bộ Hải Túc, trời mới tờ mờ sáng, Lâm Tuyết vừa đi vừa suy nghĩ, không chú ý có một nữ công nhân vệ sinh đang quét dọn trong sân, gần sô phải mới phanh gấp lại, nữ công nhân hoảng sợ ngã lăn ra, nhưng nhìn đôi mắt Lâm Tuyết trừng trừng nhìn mình, vội vàng bò dậy, xin lỗi rối rít: - Xin lỗi giám đốc Lâm, tôi không chú ý xe giám đốc lái tới, lần sau tuyệt đối không như thế nữa, xin lỗi, xin đừng đuổi việc tôi.

Lâm Tuyết không thèm để ý, lái xe vào bãi đi thẳng tới văn phòng.

Vương Hải Túc, Lưu Kỳ Tuấn đều thức đêm trong văn phòng, thấy Lâm Tuyết đi vào, nói với cô ta: - Thế cục chưa chắc đã xấu hơn, tôi vừa mới gọi điện cho giám đốc Nghiêm, anh ấy sẽ tới Kiến Nghiệp trước buổi trưa gặp chúng ta.

Thấy Lâm Tuyết cau mày, còn tưởng cô ta đang suy nghĩ chuyện gì, đột nhiên cô ta nói: - Kẻ quét dọn vệ sinh dưới kia mùa mắt à, tôi lái xe tới mà cô ta không tránh, các anh thuê người kiểu gì vậy?

Vương Hải Túc biết Lâm Tuyết mỗi lần cảm thấy áp lực liền bới móc người dưới, hắn nhìn nữ công nhân quét dọn phía dưới, giờ mới là 5 giờ, quét dọn sớm như thế là do Lâm Tuyết bắt ép, nói: - Đợi các phòng đi làm tôi sẽ bảo họ đổi người. Hắn còn cười lấy lòng: - Ếch ba chân khó kiếm, còn người quét dọn hai chân dễ kiếm lắm.

- Giám đốc Nghiêm có nói gì khác trong điện thoại không? Lâm Tuyết lại đột ngột chuyển đề tài.

- Sự kiện mang tính ngẫu nhiên, xuất hiện phản ứng quá khích là bình thường. Microsoft còn chưa có phản ứng về tin tức vị quan tòa kia tiết lộ, mà tới trung tuần tháng 6 tòa án tối cao liên bang mới tiến hành xem xét lại vụ án, trước đó chúng ta không cần lo có tin tức xấu hơn nữa, chuyện cổ phiếu Microsoft mất giá hôm qua sẽ không xảy ra lần thứ hai... Lưu Kỳ Tuấn bình tĩnh nói:

Lâm Tuyết hỏi gấp: - Nói thế chúng ta vẫn còn có thời gian?

- Vấn đề hẳn không lớn, giám đốc Nghiêm sẽ trao đổi với người của Chứng khoán Tinh Hà, lúc đó giám đốc Lâm cũng tham gia chứ?

- Được. Lâm Tuyết nhận lời: - Tôi sẽ tham gia.

Chỉ số Nasdaq mất giá như thế đúng là làm người ta lo lắng, quan trọng là trấn an công ty chứng khoán, nếu nguy hiểm qua lớn, nếu phương án phát hành cổ phiếu được ủy ban chứng giám thông qua nhưng không có công ty chứng khoán nào nhận bảo lãnh thì cũng vô dụng, trong nước đã có tiền lệ này. Lâm Tuyết trở nên lo lắng, chớp mắt lại nhớ tới một việc, hỏi Vương Hải Túc: - Những lời Trương Khác nói hôm qua, anh có kể cho giám đốc Nghiêm không?

- Không... Vương Hải Túc không cảm thấy chuyện đó là cần thiết: - Sao thế?

Lâm Tuyết nhíu mày, nhìn biểu hiện của Trương Khác sau khi nhận điện thoại, tựa hồ sớm xác định được phát biểu của vị quan toàn kia sẽ đả kích nặng nề TTCK Mỹ, còn nói chuyện bóng bóng vỡ với Giang Mẫn Chi, nụ cười đeo trên miệng y hôm qua rõ ràng là vui mừng trên tai họa của kẻ khác, là ném đá xuống giếng! Liệu có phải mình quá mẫn cảm không?

- Có thể biết được hành tung của y hôm nay không? Lúc này không tiện nói gì thêm với Nghiêm Văn Giới nữa, như thế là tỏ ra không tín nhiệm hắn, nhưng Lâm Tuyết không yên tâm được, muốn thăm dò hành tung của Trương Khác, nếu gặp được y, có lẽ còn có thể thăm dò được chút gì đó từ miệng y.

Trừ khi Lý Viễn Hồ, Giang Mẫn Chi, La Quân yêu cầu trực tiếp gặp mặt Trương Khác, nếu không chẳng ai có thể biết trước hành tung của y, Vương Hải Túc nghĩ thế, miệng lại nói: - Để tôi nghe ngóng, có tin tức sẽ báo cho cô ngay.

Ngày hôm nay Trương Khác cũng bị điện thoại đánh thức, là điện thoại của Trần Tĩnh đánh thức.

Nghe khúc dạo đầu quen thuộc của Lữ quán Gia Châu, Trương Khác lim dim quờ di động ở đầu giường, thấy số của Tạ Tử Gia, cảm thấy kỳ quái, di động của mình lưu số của Tạ nữ ma đầu từ bao giờ, huých Trần Tĩnh nằm bên cạnh: - Tạ ma đầu tìm anh làm gì? Lúc này màn hình di động ở tù đầu giường bên kia cũng ánh lên, mới nhận ra đây là di động của Trần Tĩnh, vội nhét di động vào tay cô, bò qua người Trần Tĩnh sang bên kia lấy di động.

++

Mai tiếp nhé