Quân Hôn Kéo Dài: Cố Thiếu, Sủng Thê Vô Độ

Chương 187: Không ngoan, liền khi dễ cô

đôi mắt Hoắc Vi Vũ cụp xuống.
“Không phải nói anh đừng manh động sao?” Hoắc Vi Vũ bất đắc dĩ nói.
“Tôi không cho phép người khác khi dễ cô.” Cố Cảo Đình thật sâu liếc cô nói.
bàn tay ấm áp xoay quanh trên eo cô.
độ ấm lòng bàn tay đều thấm vào trên da thịt cô.


Mang theo vài phần ái muội cùng kiều diễm.
Hoắc Vi Vũ cảm thấy nóng, kéo tay anh, “Chỉ cho phép chính anh khi dễ tôi.”
“cô ngoan tôi sẽ khi dễ cô sao?” Cố Cảo Đình hỏi ngược lại.
Hoắc Vi Vũ cười nhạo một tiếng, ánh mắt lạnh lùng, “Vậy anh không ngoan, tôi có thể khi dễ anh sao?”


“Có phụ nữ quản thúc một chút, có lẽ cũng tốt.” Anh nghiêm trang nói.
Cô không nghĩ tới anh sẽ nói như vậy, anh cao cao tại thượng duy ngã độc tôn.
Hoắc Vi Vũ ngẩn ra một chút, tim đập có chút mau, rung động tới quá đột nhiên, làm cô co quắp, cúi thấp đầu xuống.


Cố Cảo Đình liếc cô thẹn thùng, môi hơi hơi nhếch lên, “Tôi phải đi.”
Hoắc Vi Vũ cầm cánh tay anh.
Cố Cảo Đình liếc mắt một cái tay cô trắng xanh, trong mắt vài phần tà mị, “Luyến tiếc tôi sao?”
Hoắc Vi Vũ vì anh hỏi chuyện, nói thẳng: “Cố Cảo Đình, chúng ta bí mật kết hôn.”


trong mắt Cố Cảo Đình nhiệt lượng biến mất.
Cô càng không muốn để cho người khác biết, anh càng muốn công bố rộng rãi.
Cô còn có ý khác, anh liền phải đem ý khác bóp chết lúc mới sinh.
“Không được.” Cố Cảo Đình quyết tuyệt nói.


“Nếu như bị người khác biết tôi là vợ của anh, tôi không thể đi làm.” Hoắc Vi Vũ thuyết phục anh.
“Vậy không cần đi làm.” Cố Cảo Đình bá đạo nói.
Hoắc Vi Vũ cảm thấy không thể cùng anh nói chuyện bình thường.


Anh chính là chủ nghĩa nam quyền, chính là muốn đem cô khống chế ở bên trong lòng bàn tay.
Hoắc Vi Vũ trừng mắt nhìn anh liếc một cái, lười nói, xoay người.
đôi mắt Cố Cảo Đình căng thẳng, duỗi tay đè lại bả vai cô, kéo vào trong lòng ngực mình.
Anh đứng ở sau lưng cô, hơi thở mạnh mẽ bao phủ cô.


Hoắc Vi Vũ hít sâu một hơi, đè ép cá tính, tâm bình khí hòa nói: “Tôi muốn bí mật kết hôn.”
Cố Cảo Đình trầm mặc.


Hoắc Vi Vũ nhíu mày, quay đầu xem anh, “Tôi muốn đi làm, tôi không nghĩ trở thành một con sâu gạo, chỉ ăn gạo đồng thời bị người chán ghét, còn không có nơi đánh trả, chờ bị loại bỏ cùng bóp chết.”
“Có tôi ở đây, ai dám đem cô loại bỏ cùng bóp chết.” Cố Cảo Đình trầm giọng nói.


“Nhưng mà có thể bị người chán ghét, không ai thích người chỉ biết thu hoạch không biết trả giá, làm người như vậy, sẽ làm tôi trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.”
Cố Cảo Đình cười nhạo một tiếng, khí thế mạnh mẽ, xác định nói: “Bọn họ dám!”


Hoắc Vi Vũ không nghĩ cùng anh nói, đem tay anh đè bả vai cô cầm đi.
Chính là sức lực anh rất lớn, cô như thế nào tránh không thoát ra.
Hoắc Vi Vũ tức giận, giày cao gót bén nhọn đạp lên trên chân anh.
đau đớn thẳng chiếm tâm trí anh.


Cố Cảo Đình không rên một tiếng, mày không nhăn, ánh mắt đen nhánh nhìn cô, “Vậy cô chuẩn bị khi nào chiêu cáo thiên hạ chúng ta kết hôn?”
Hoắc Vi Vũ xem anh sắc mặt đau tái nhợt, trong lòng có chút quái dị, hình như là không tha.
Cô đại khái là điên rồi mới có loại cảm giác này, thu hồi chân.


“ngày là chính mình trải qua, thoải mái hay không, hạnh phúc hay không, vui hay không, không phải cho người khác xem, ở trong mắt người kháchạnh phúc cũng không phải hạnh phúc, ở trong mắt người khác bất hạnh cũng chưa chắc là thật sự bất hạnh.” vành mắt Hoắc Vi Vũ ửng đỏ nói.


Cô đối những thứ này thấu hiểu rất rõ.
Cố Cảo Đình xoay thân thể của cô, làm cô đối diện anh.
Anh ánh mắt như củ, kín đáo như sóng ngầm mãnh liệt, “có thể bí mật kết hôn, nhưng mà tôi không có tránh thai.”