Kỳ thật Lưu Vĩ Hồng sớm đã đến rồi, là đi tới phòng làm việc của Chu Kiến Quốc trước.Lần này là Đặng Trọng Hòa cho gọi hắn không sai, nhưng Lưu Vĩ Hồng rất rõ, hắn là người trên tuyến của ai. Nếu không cùng Chu Kiến Quốc báo cáo trước, lập tức tới Đặng Trọng Hòa bên kia, Chu Kiến Quốc biết được, sẽ nghĩ như thế nào? Tuy rằng Chu Kiến Quốc khẳng định cũng biết, không phải Lưu Vĩ Hồng chủ động yêu cầu gặp Đặng Trọng Hòa, chỉ là Lưu Vĩ Hồng cũng không báo cáo cho mình trước, không khỏi quá thất lễ. Giữa bạn bè cũng tốt, giữa cấp bậc cao thấp cũng được, một số sự việc đặc biệt mẫn cảm, là không thể không cẩn thận để ý. Lưu Vĩ Hồng dù có lai lịch to như vậy, lại có bối cảnh chống lưng cứng rắn, quy củ nên tuân thủ thì phải tuân thủ. Bằng không, đó là đối chọi với tiền đồ của mìnhChu Kiến Quốc thật ra không cùng hắn nói chi tiết quy hoạch phát triển kinh tế khu Giáp Sơn. Bí thư Chu tự biết về mảng này, mình tạm thời vẫn không có quyền phát ngôn gì. Không hiểu mà!Chuyện này, cứ để cho Lưu Vĩ Hồng thương lượng với Đặng Trọng Hòa trước, đến lúc có chuyện gì đó cần Chu Kiến Quốc ra mặt, Chu Kiến Quốc lại ra mặt lần nữa cũng tiện hơn. Phương diện kiến thiết kinh tế, Đặng Trọng Hòa và Lưu Vĩ Hồng khá lành nghề.Có lẽ là Lưu Vĩ Hồng cho ông ta quá nhiều ngạc nhiên, Chu Kiến Quốc một chút đều không cảm thấy Lưu Vĩ Hồng ở trong ngành kiến thiết kinh tế có gì không ổn. ông ta chỉ đối với việc "Hiểu cấp bậc lễ nghĩa" của Lưu Vĩ Hồng cảm thấy rất vừa lòng.- Vệ Hồng, cậu nói Ngọc Hà con bé này, thật đúng là khiến tôi không thoải mái...Hàn huyên vài câu chuyện công, Chu Kiến Quốc liền vuốt tóc, trở nên cảm thánCũng không biết vì sao, Chu Kiến Quốc và Lưu Vĩ Hồng ở cùng một chỗ, thì không kìm nổi có lời gì đều sẽ nói với hắn. Có lẽ ở trong lòng ông ta, sớm đã xem Lưu Vĩ Hồng như người bạn có thể tin tưởng dựa vào, cho dù độ tuổi của Lưu Vĩ Hồng so với ông nhỏ hơn rất nhiều.Lưu Vĩ Hồng cười cười, hỏi:- Sao thế?Kỳ thật Lưu Vĩ Hồng biết Chu Kiến Quốc nói chuyện gì. Chu Ngọc Hà ngẫu nhiên cũng sẽ gọi điện thoại cho hắn, nói chuyện phiếm, nói ra suy nghĩ của mình. Có vẻ như giữa bọn họ, đã tạo lập ra một loại hữu nghị. Có chút giống với bạn học, cũng có chút như là tình hữu nghị giữa bạn bè. Với cái tính tình kia của Chu Ngọc Hà, cô cũng quả thật không có khả năng có nhiều bạn tốt. Độ tuổi Lưu Vĩ Hồng và cô cũng tương đương, hơn nữa tính cách so với bạn cùng lứa tuổi cũng thành thục điềm đạm, chắc chắn hơn, mà tư tưởng lại vô cùng tiên phong, vô tình, Chu Ngọc Hà đã xem hắn như là đối tượng có thể dốc bầu tâm sự.Chu Ngọc Hà thời gian trước nói cho hắn biết, cô đã ghi danh nghiên cứu sinh tâm lý học.Phỏng chừng hiện tại, là đã thông báo trúng tuyển xuống dưới, Chu Ngọc Hà tính đi học lại mà!- Cậu nói con bé này, bác sĩ chỉ định đang làm tốt, thế mà lại chạy đi học tâm lý học gì đó? Đây không phải càn quấy sao?Chu Kiến Quốc vừa nói vừa lắc đầu, cảm thấy hoàn toàn không thể hiểuTheo Chu Kiến Quốc nghĩ, trung y mới là thứ cứng rắn vững chắc, bác sĩ chủ trị cũng là chức danh ổn định, con gái tuổi còn trẻ, có thể làm đến bác sĩ chủ trị, đó là rất nhiều người nắm mơ cũng muốn có được. Chu Ngọc Hà chế giễu, tâm huyết như sóng triều, đòi đổi nghề- Bí thư, kỳ thật, tính cách bác sĩ Chu, quả thật không thích hợp làm bác sĩ ngồi khám bệnh, cô rất thích hợp nghiên cứu học vấn, làm nghiên cứu. Hơn nữa, học nghiên cứu sinh cũng không phải chuyện xấu, bằng cấp cao chút luôn là chuyện tốt.Lưu Vĩ Hồng mỉm cười an ủi Chu Kiến Quốc.Chu Kiến Quốc nhíu mày nói:- Tôi thật ra cũng ủng hộ nó học đọc nghiên cứu sinh, như cậu nói, con gái học nhiều một chút không phải chuyện xấu. Chỉ là cô Vu cậu đó, hơi sốt ruột. Ngọc Hà cũng sắp 25 rồi, đã là con gái lớn rồi, này lại học thêm mấy năm nghiên cứu sinh, vậy còn cần tìm bạn trai không, cần kết hôn không?Đề tài này, Lưu Vĩ Hồng không tiền tiếp lời. Khi Chu Ngọc Hà và hắn nói chuyện phiếm, gần như chưa bao giờ nói đến chuyện muốn tìm bạn trai kết hôn, căn bản không đề cập đến nội dung phương diện này. Lưu Vĩ Hồng thậm chí rất hoài nghi, Chu Ngọc Hà là người theo độc thân chủ nghĩa.Loại tâm lý này, là người tái sinh, Lưu Vĩ Hồng rất lý giải. Nhưng Chu Kiến Quốc và cô Vu thì là tuyệt đối khó có thể chấp nhận. Lưu Vĩ Hồng tự cũng sẽ không đi khuyên bọn họ chấp nhận. Muốn bị mắng sao!- Có lẽ chưa gặp được người thích hợp. Điều kiện bản thân bác sĩ Chu rất được, nói không chừng quay lại đại học, thì có thể gặp được người tình đầu ý hợp chăng? Dù sao chỗ chúng ta quá hẻo lánh, đối tượng lựa chọn rất có hạnChu Kiến Quốc gật gật đầu, vẻ mặt có chút chuyển biến tốt đẹp:- Hy vọng là như thế, ôi…Hai người lại hàn huyên một hồi chuyện trên công tác, thì Chu Kiến Quốc để cho Lưu Vĩ Hồng tới chỗ Đặng Trọng Hòa bên kia.Đặng Trọng Hòa đối với Lưu Vĩ Hồng cũng rất khách khí, thậm chí so với Chu Kiến Quốc còn khách khí hơn. Cười ha hả từ sau bàn làm việc đi ra bắt tay với Lưu Vĩ Hồng, vội vàng mời hắn ngồi xuống sô pha tiếp khách.Lưu Vĩ Hồng tới chỗ Chu Kiến Quốc kia, cũng chưa từng khách khí qua như vậyTất nhiên vẫn là quan hệ thân sơ khác bố trí.Nhưng Đặng Trọng Hòa nhiệt tình khác thường, lại khiến trong lòng Lưu Vĩ Hồng hiện lên một chút cảnh giác. Đặng Trọng Hòa cũng không phải là lãnh đạo nổi tiếng là "Bình dị gần gũi". Người quen thuộc Đặng Trọng Hòa đều biết rằng, Chủ tịch huyện Đặng tỏ vẻ không nhỏ. Bình thường nhóm Bí thư Khu ủy Chủ tịch khu đến văn phòng y, y đều là đứng ở sau bàn làm việc đợi người ta tiến lên cùng y bắt tay, nếu là nói chuyện công, cũng rất ít mời người đó ngồi xuống sô pha tiếp khách, thôn thường đều là cách bàn làm việc mặt đối mặt mà nói. Lưu Vĩ Hồng vừa mới làm Bí thư Khu ủy không lâu, hơn nữa là Bí thư Khu ủy Giáp Sơn xa xôi nhất, bất kể chức vụ, kinh nghiệm lý lịch, danh vọng, đều đảm đương không nổi Đặng Trọng Hòa khách khí như vậy.Sự vật khác thường đều là quỷ quáiĐặng Trọng Hòa đối với hắn nhiệt tình khác thường, trong đó nhất định có chút nguyên do, chỉ là Lưu Vĩ Hồng tạm thời đoán không được thôi.- Nào, Bí thư Lưu, mời hút thuốc.Đặng Trọng Hòa cười ha hả đưa thuốc qua cho Lưu Vĩ Hồng, vừa không gọi hắn "Tiểu Lưu", cũng không gọi hắn là "Vĩ Hồng", mà là theo quy củ xưng hô quan hàm của hắn, có vẻ thân phận hai bên hoàn toàn bình đẳng, không có phân biệt cao thấpLoại thái độ này, cũng đã vượt qua phạm vi "lôi kéo". Hơn nữa, Đặng Trọng Hòa lôi kéo ai cũng sẽ không lôi kéo Lưu Vĩ Hồng hắn. Nếu cả Lưu Vĩ Hồng cũng có thể lôi kéo qua, Chu Kiến Quốc còn làm được Bí thư huyện ủy này sao?- Cảm ơn Chủ tịch huyện ĐặngLưu Vĩ Hồng mỉm cười tiếp nhận thuốc lá, lại lấy bật lửa châm lửa cho Đặng Trọng Hòa. Từ khi Đặng Trọng Hòa bày ra thái độ "Hữu nghị bình đẳng", Lưu Vĩ Hồng cũng liền an nhiên như không có gì, mà nhìn xem Chủ tịch huyện Đặng còn có gì đã chuẩn bị ở sau.Thư ký của Đặng Trọng Hòa dâng trà, rồi lui ra ngoài.- Bí thư Lưu, nghe nói nhậm chức một tháng, cậu có hai mươi mấy ngày là xuống cơ sở điều tra nghiên cứu, ha ha, đây thật rất giỏi a. Cán bộ đảng chúng ta, chính là cần tinh thần tìm kiếm sự thật.Đặng Trọng Hòa bật cười ha hả, mở miệng liền khen Lưu Vĩ Hồng vài câu.Lưu Vĩ Hồng khiêm tốn nói:- Chủ tịch huyện Đặng quá khen, tôi đây cũng là bởi vì vừa mới tới khu Giáp Sơn, tình huống chưa quen thuộc. Luôn phải tìm hiểu thêm tình hình thực tế của cơ sở, mới biết được phải bắt tay vào làm từ chỗ nào.- Đúng rất đúng, thân là cán bộ lãnh bộ, chính là nên thường xuyên xâm nhập cơ sở để hiểu biết tư liệu trực tiếp chân thật nhất, mới có thể làm ra quyết sách chính xác...... Bí thư Lưu, quy hoạch phát triển kinh tế năm năm của khu Giáp Sơn các cậu, hừm, tôi có vinh dự đọc qua ba trang. Không khoa trương nói, đối với tôi dẫn dắt rất lớn a. Cho nên tôi mời cậu đến đây, chúng ta cẩn thận nghiên cứu thảo luận một chút, cụ thể làm thế nào chứng thực quy hoạch này.Lời nói Đặng Trọng Hòa càng thêm khách khí.- Xin Chủ tịch huyện Đặng chỉ thị!Lưu Vĩ Hồng cũng là giữ nghiêm bổn phận cấp dưới, kính cẩn nói.- À… Không có gì là chỉ thị không chỉ thị.Đặng Trọng Hòa cười phất phất tay, nói:- Giữa dồng chí với nhau, nên công bằng có nhiều nghiên cứu thảo luận nhiều giao lưu, như vậy tài mới có thể tiến bộ- Vâng! Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vnLưu Vĩ Hồng đơn giản đáp lại một tiếng, lại không tiếp tục khiêm tốn, cũng vừa không thuận theo lời Chủ tịch huyện Đặng phát huy, thuận tay dâng tặng mấy câu tâng bốc cho Chủ tịch huyện Đặng.Đối với vị Chủ tịch huyện trẻ tuổi nhất toàn khu, Lưu Vĩ Hồng vẫn là mang theo trái tim đề phòng sâu đậm. Thật sự thì chuyện Đặng Trọng Hòa chủ động đề nghị để hắn đảm nhiệm Bí thư Khu ủy Giáp Sơn, đến nay Lưu Vĩ Hồng cũng là lòng có nghi ngờ. Việc này không bình thường, sau lưng nhất định có nguyên nhân. Từ sau khi Lưu Vĩ Hồng quyết định theo chính trị, đối với việc gì đều nhạy bén hẳn. Lưu Vĩ Hồng biết, giữa nhạy bén và đa nghi, chỉ kém một đường chỉ. Nhạy bén quá mức, chính là đa nghi. Nhưng thân trong quan trường, không thể không như thếSinh tồn ờ trong quan trường, hơi chút sơ sẩy liền có khả năng gây thành sai lầm lớnThấy Lưu Vĩ Hồng có thái độ bình tĩnh như vậy, Đặng Trọng Hòa trong lòng cũng là âm thầm kinh ngạc. Người này, quả thật nhìn thế nào làm thế nào cũng không thể nghĩ đây là một người trẻ tuổi mới ngoài hai mươi, quá ư trầm ổnTrừ khi người này thật sự là rất có lai lịch, xuất thân từ một thế gia chính trị nào đó?Đương nhiên, nhóm lãnh đạo tỉnh ở trong mắt Đặng Trọng Hòa, thậm chí là một loạt gia đình của Bí thư Địa ủy Chủ tịch Địa khu, là có thể được xưng là thế gia chính trị. Muốn Đặng Trọng Hòa đem người trẻ tuổi trước mắt liên hệ đến nhà quyền quý thế gia ở Bắc Kinh thì độ khó không phải ở mức lớn bình thường. Nước Trung Quốc lớn như vậy, cơ cấu chính quyền nhiều như vậy, con cháu quý tộc còn "không đủ phân phối", làm gì có thể đến lượt huyện Lâm Khánh?Đặng Trọng Hòa mặt nóng đắp khăn lạnh có chút cụt hứng, tuy nhiên lập tức điều chỉnh lại tâm tính. Nếu đối phương có hiềm nghi là con cháu quý tộc, Chủ tịch huyện Đặng phải cẩn thận một chút. Đương nhiên, có vẻ như Chủ tịch Địa khu Tào cũng không phải giúp đỡ vị con cháu quý tộc này, nhưng cũng không thể phớt lờ. Chủ tịch Địa khu Tào không đợi gặp Lưu Vĩ Hồng, không có nghĩa là Đặng Trọng Hòa y có thể khinh thường Bí thư Lưu.Khác biệt giữa Chủ tịch huyện và Chủ tịch Địa khu, Đặng Trọng Hòa trong lòng vẫn biết rõ hơn ai hết.- Bí thư Lưu, hôm nay mời cậu đến, chính là muốn nghe xem, bước phát triển cụ thể của kinh tế khu Giáp Sơn các cậu.Đặng Trọng Hòa trên mặt tươi cười vẫn như trước, hương vị lại thay đổi, trở nên khá "Chuyên nghiệp hóa", là kiểu mỉm cười thường thấy khi cấp trên nhìn thấy cấp dưới.Nếu giả bộ không được lâu, vậy thì giải quyết việc chung- Chủ tịch huyện Đặng, quy hoạch phát triển này, tuy rằng trải qua thảo luận cộng đồng của thành viên hai bộ máy Khu ủy và Ủy ban nhân dân khu Giáp Sơn, nhưng tạm thời vẫn là bản phác thảo. Chúng tôi báo lên huyện, cũng là muốn xin Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện chỉ điểm, hướng dẫn nắm bắt cho chúng tôi!Lưu Vĩ Hồng y theo đường lối tiêu chuẩn trong quan trường đáp.Thấy Lưu Vĩ Hồng không nói "Bí thư Chu Chủ tịch huyện Đặng" mà nói "Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện", Đặng Trọng Hòa càng thêm cẩn trọng hơn. Lưu Vĩ Hồng tuy còn trẻ tuổi, chỗ nên chú ý đều không một chút hàm hồ.- Ừ, tôi thấy phương án quy hoạch của các cậu, tổng thể mà nói, là rất tốt. Các cậu kiên trì đi theo con đường quốc hữu hóa, kiên trì dùng chính phủ là chủ thể tiến hành khai phá tài nguyên khoáng sản và khai phá tài nguyên khác, điểm này, cá nhân tôi khá tàn thưởng.Chính thức nói tới công tác, Đặng Trọng Hòa cũng dần dần trở nên nghiêm túc, chân thành mà nói.