Quan Gia

Chương 1304: Phóng viên Tân Hoa xã thu được tình tiết mới

Quan GiaTác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm BínhChương 1304: Phóng viên Tân Hoa xã thu được tình tiết mới.Nhóm dịch Quan TrườngNguồn: metruyenLâm Mỹ Như đã thật sự không kiên nhẫn được nữa.Vốn hai cha con tránh ở bên trong phòng tác chiến nghiên cứu “quốc quân đại sự” Lâm Mỹ Như cũng không phản đối. Nhưng hôm nay thời gian nghiên cứu thật sự là dài quá. Tuy rằng quan hệ giữa cha con hai người sớm đã hoàn toàn khác với trước kia, nhưng một lần nói chuyện lâu như vậy vẫn là rất hiếm thấy.Mấu chốt ở chỗ, hôm nay Lâm Mỹ Như cũng có chuyện muốn thương lượng với chồng, Lưu Vĩ Hồng lại vội vàng trở lại, đúng lúc cùng ngồi nói chuyện với nhau. Chính là có liên quan đến hôn sự của Lưu Hoa Anh và Đổng Vĩ. “Bà thông gia” bên kia, đã thúc dục vài lần, Lâm Mỹ Như cảm thấy, cũng đã đến thời điểm nước chảy thành sông, nên kết hôn. Hoa Anh năm nay đã hơn hai mươi lăm tuổi, đã là một cô gái lớn rồi.Không ngờ hai cha con trốn ở bên trong thầm thì, chính là không chịu ra.Lâm Mỹ Như vài lần muốn đi vào, cắt ngang bọn họ, nhưng vẫn còn cố nhịn lại. Cô biết, lần diễn tập lớn này phải làm, Lưu Thành Gia ở trong quân đội, có thể hoàn toàn đứng vững gót chân hay không, thậm chí lên ột bước, thì tiến trình và kết quả của lần diễn tập này, là vô cùng quan trọng.Sau khi ông cụ qua đời, nhà họ Lưu vẫn uy phong như trước, chẳng những hai anh em Lưu Thành Thắng, Lưu Thành Gia vẫn là quan lớn, cho dù là Lưu Vĩ Đông, Lưu Vĩ Hồng là thế hệ con cháu đời thứ ba, cũng tiếng lành đồn xa, tuổi còn trẻ, đều lên tới địa vị cao, cấp giám đốc sở. Hơn nữa Lưu Vĩ Hồng, sau khi tạo ra một cuộc náo loạn lớn, tạo nên tiền lệ cán bộ trẻ tuổi có tốc độ thăng tiến nhanh nhất. Hai mươi tám tuổi đã là cấp giám đốc sở, cả nước chỉ có duy nhất một người, không có người thứ hai.Cái gọi là “cứng quá dễ gãy, uy rất khó giữ...” uy danh của nhà họ Lưu đã quá cao, không biết có bao nhiêu ánh mắt ngầm ghen ghét, chỉ cần có một cơ hội, sẽ nhảy ra, cắn một cú.Lưu Thành Gia nếu có thể thông qua lần diễn tập này, vừa mới “thành danh” ngay lập tức đặt địa vị ở trong quân đội, đều có ích lợi vô cùng lớn đối với nhà họ Lưu.Đang lúc Lâm Mỹ Như rất buồn bực ngồi ở trong phòng khách xem TV, cửa phòng tác chiến rốt cục cũng mở, Lưu Vĩ Hồng đi ra.Lâm Mỹ Như mừng rỡ, đang chuẩn bị nói chuyện, lại nuốt trở vào.Hoá ra Lưu Vĩ Hồng đang nói chuyện điện thoại.- Được, em chờ ở đó, anh qua liền. Nhớ kỹ, không được chạy loạn.Lưu Vĩ Hồng vừa nói vừa vội vã đi ra ngoài, dường như thực sự có việc gấp.Đành vậy!Làm một bí thư, chính là bận như vậy đó.Hôn sự của Hoa Anh, hay là thương lượng trước với chồng vậy.Tuy nhiên Lâm Mỹ Như lập tức lại tò mò, hắn đang nói điện thoại với ai vậy? Hình như là một “đứa bé”, nghe câu “không được chạy loạn” là biết.Đứa bé nào mà có thể khiến Bí thư Lưu đêm tối vội vã chạy ra cửa đi gặp chứ?- Mẹ, con đi ra ngoài một chút, có chút việc. Xong xuôi con sẽ về thẳng chỗ ở. Vài ngày nữa lại về nhà ăn cơm.Nói chuyện điện thoại xong, Lưu Vĩ Hồng quay qua nói với Lâm Mỹ Như.- Ai vậy? Chuyện gì thế?Lâm Mỹ Như lập tức lại hỏi, trên mặt hiện lên vẻ nghi ngờ:- Sao mẹ nghe con nói chuyện có vẻ bề trên, bên kia là trẻ con sao?Lưu Vĩ Hồng liền mỉm cười nói:- Cũng gần đúng, mẹ cũng quen đó.- Mẹ quen à?Lâm Mỹ Như liền càng thêm kỳ quái.Lưu Vĩ Hồng cười nói:- Đúng, đồng chí Tiêu Du Tình phóng viên Tân Hoa xã trú tại Kinh Hoa, mẹ quen chứ?Lâm Mỹ Như giật mình:- Là Tình Nhi, con bé đó sao? Đã muộn thế này, con bé tìm con có chuyện gì?Tiêu Du Tình đến Kinh Hoa làm việc, Tiêu Huệ Quân tự nhiên phải nhờ vả bạn cũ chiếu cố con gái của mình. Tiêu Du Tình cũng từng đặc biệt tới nhà thăm hỏi bác Lưu và dì Lâm.- Vâng, hôm nay chỗ của bọn con đã xảy ra một sự kiện, có một giáo viên tự sát, người nhà của cô ta gây rối ở trụ sở. Tình Nhi đi phỏng vấn người nhà của giáo viên kia. Chồng của giáo viên kia nói, vợ anh ta để lại một quyển sổ tay, ghi lại những chuyện quan trọng, phải giao cho Tình Nhi, nhờ cô ấy giúp giải oan. Hiện tại hẹn gặp mặt ở trong một nhà hàng đồ Tây gần trụ sở tòa báo, con phải qua đó một chút.Lưu Vĩ Hồng liền đơn giản nói lại ngọn nguồn.Lâm Mỹ Như lập tức liền giật mình kinh hãi, nói:- Nghiêm trọng đến như vậy sao? Cô giáo viên kia vì sao lại tự sát vậy? Có phải biết được tin tức gì hay không? Vậy con bảo Tình Nhi cẩn thận một chút, con bé còn nhỏ tuổi không hiểu được nguy hiểm.Lâm Mỹ Như tuy rằng không phải cán bộ hành chính, nhưng cũng từng trải rất nhiều, kiến thức rộng rãi, lập tức liền ý thức được trong đó khả năng ẩn chứa nguy hiểm nào đó. Vài năm trước đây, thân phận địa vị của phóng viên rất cao, tình hình chung là không gặp phải chuyện gì nguy hiểm. Nhưng theo thời gian trôi qua, truyền thông càng ngày càng nhiều, phóng viên cũng càng ngày càng nhiều, gần như là đầy đường rồi.Mặc kệ là nghề nghiệp gì, sẽ không “đáng”. Hai năm nay, nghe đồn thỉnh thoảng lại có phóng viên bởi vì chạm đến một số tin tức mà gặp phải nguy hiểm, Lâm Mỹ Như cũng rất lo lắng cho Tiêu Du Tình.Đó là con gái của bạn cô, nếu xảy ra chuyện gì ở Kinh Hoa, cô biết ăn nói với Tiêu Huệ Quân như thế nào?- Con biết, cho nên con mới vội vã chạy đến đó, chính là vì lo lắng cho cô bé như con nghé mới sinh không sợ hổ, chuyện gì cũng muốn nhúng tay vào. Yên tâm đi, con sẽ đến chỗ cô bé rất nhanh.- Ừ, vậy con mau đi đi. Chính con cũng phải cẩn thận một chút à.Làm mẹ, luôn phải lo lắng so với người khác nhiều hơn một phần.Lưu Vĩ Hồng đồng ý một tiếng, liền ra cửa.Chỉ chốc lát, Lý Cường đã lái xe Audi lại đây, ở trên đường mòn dưới bóng cây của khu phức hợp Bộ tư lệnh, bắt kịp Lưu Vĩ Hồng. Lý Cường hiện tại thân phận là cán sự ban Bảo vệ quân khu Đông Nam, được sắp xếp ột căn phòng đơn trong toàn nhà ký túc xá ở khu phức hợp Bộ tư lệnh. Khi Lưu Vĩ Hồng qua đêm ở khu phức hợp Bộ tư lệnh, Lý Cường nghỉ ngơi ngay tại ký túc xá của chính mình, sáng sớm ngày hôm sau cùng Lưu Vĩ Hồng về trụ sở để đi làm.Xe Audi rất nhanh ra khỏi khu phức hợp Bộ tư lệnh quân khu, nhập vào bên trong dòng xe cuồn cuộn của thành phố Kinh Hoa.Khoảng cách từ khu phức hợp Bộ tư lệnh Quân khu Đông Nam đến trụ sở tòa báo của Tiêu Du Tình cũng không quá xa. Xe ở trong nội thành chạy không thoải mái, nhưng sau nửa giờ, Lưu Vĩ Hồng đã chạy tới nhà hàng đồ ăn Tây “Tốt duyên”.Nhà hàng đồ ăn Tây “Giai duyên” rất gần ký túc xá của Tiêu Du Tình, đại khái chỉ cần mười phút đi đường là đến.Lưu Vĩ Hồng bước nhanh lên lầu hai, ở một vị trí góc dựa vào tường, thấy được khuôn mặt xinh đẹp của Tiêu Du Tình. Cô bé đeo đồ trang sức trang nhã, vẽ lông mày nhạt, môi điểm chút son, dưới ngọn đèn tối lờ mờ, cả người được bao trùm trong một vầng sáng nhàn nhạt, khiến cho người ta yêu thích.Từ nhiều năm trước, khi Trình Sơn lần đầu tiên nhìn thấy Tiêu Du Tình, đã nói, đó là một mỹ nhân tuyệt sắc.Quả nhiên.Trình Sơn những thứ khác không nói, nhưng con mắt nhìn phụ nữ rất chuẩn.Nhìn thấy Lưu Vĩ Hồng, Tiêu Du Tình liền cười giơ bàn tay nhỏ dài, trắng nõn lên.Lưu Vĩ Hồng đi qua, chuẩn bị ngồi xuống đối diện với cô.Tiêu Du Tình cười vỗ vỗ vào vị trí bên cạnh mình nói:- Ngồi ở đây, đó là vị trí của Từ Lợi Quốc.Người gọi là Từ Lợi Quốc, chính là chồng của Tô Hồng Hồng mà vừa rồi Tiêu Du Tình đã nói ở trong điện thoại với Lưu Vĩ Hồng, là một gã công nhân sửa chữa của nhà máy tơ sợi.Lưu Vĩ Hồng theo lời đi đến bên cạnh Tiêu Du Tình, nói:- Em ngồi vào trong đi, anh ngồi bên ngoài.Tiêu Du Tình liếc mắt nhìn thân hình cao lớn của Lưu Vĩ Hồng, nhẹ nhàng cười, liền di chuyển thân hình mềm mại, vào phía bên trong. Hắn ngồi ở bên ngoài, cách ra một chút.Nhà hàng đồ ăn Tây này, Lưu Vĩ Hồng cũng từng cùng ăn ở đây với Tiêu Du Tình hai lần, từng uống đồ uống, bình thường đều là tránh ở một “góc tối âm u” để giảm bớt ánh sáng chiếu vào. Lúc đó, cô bé sẽ khoác cánh tay hắn, hoặc là tựa cả người vào người Lưu Vĩ Hồng. Lúc này tự nhiên là rất phép tắc, Từ Lợi Quốc sắp tới rồi.- Em thuyết phục anh ta như thế nào? Thật là thần thông quảng đại đấy!Sau khi Lưu Vĩ Hồng ngồi xuống, thoáng hơi kinh ngạc nói.- Xí! Bản tiểu thư là phóng viên Tân Hoa xã chứ bộ? Anh ta không tín nhiệm em, thì còn tín nhiệm ai nữa? Không nói dối anh, Bí thư Lưu, đừng thấy anh là Bí thư Khu ủy Ninh Dương, Từ Lợi Quốc tuyệt đối không tín nhiệm anh!Cô bé liền vểnh cái mũi nhỏ lên, có một chút ý trêu chọc nói.Lưu Vĩ Hồng cười lắc đầu, nhưng cũng thừa nhận ở trong lòng, Tiêu Du Tình nói không phải không có lý. Sau khi xảy ra thảm kịch của Tô Hồng Hồng, người nhà của cô ta, sẽ có cảm giác không tín nhiệm với chính phủ, đã lên đến một điểm tới hạn nào đó. Lưu Vĩ Hồng đến nhận chức chưa lâu, danh tiếng chưa mạnh, chồng của Tô Hồng Hồng, khẳng định sẽ có ý đề phòng đối với hắn.- Nếu người ta tín nhiệm em, vậy trước hết em nhận lấy tài liệu của anh ta, ngày mai chuyển giao cho anh là được. Bằng không, đợi anh ta lại đây, thấy anh ở trong này, nói không chừng sẽ không đưa quyển sổ tay kia.Cô hai họ Tiêu liền rất xem thường Bí thư Lưu.Không phải là Người ta muốn có thêm thời gian ở cùng với anh sao?Cố ý giả ngu!Thật đáng ghét!Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, cầm bàn tay nhỏ bé của cô, nhẹ nhàng vuốt ve.Khuôn mặt xinh đẹp kiều diễm của Tiêu Du Tình, liền lộ ra ý thẹn thùng.Cô gái phục vụ đi tới, rất lễ phép dò hỏi:- Thưa anh, anh gọi gì?Lưu Vĩ Hồng nói:- Một ly nước trái cây đi, nước ép chanh tươi.- Được, xin mời chờ một chút.Cô gái phục vụ nhẹ nhàng cúi đầu, tha thướt mà đi.- Nói một chút tình huống cụ thể đi.Từ Lợi Quốc còn chưa tới, Lưu Vĩ Hồng liền thuận miệng hỏi.- Buổi chiều khi em tìm được bọn họ, bọn họ đang thương lượng lo việc hậu sự cho Tô Hồng Hồng, nghe em giới thiệu thân phận của mình, bọn họ liền kích động, vây quanh em, muốn em giải oan cho Tô Hồng Hồng. Chẳng những phải phán tử hình cho Liên Hàn Mai, còn muốn xử lý Thân Chấn Phát...Lông mày Lưu Vĩ Hồng hơi nhích lên.Hành vi của Liên Hàn Mai, tất nhiên là đáng giận, nhưng nếu không thể nhận định là cố ý giết người, khẳng định là không phán tử hình được. Về phần xử lý Thân Chấn Phát, còn phải xem thứ mà Từ Lợi Quốc giao ra có hữu dụng hay không.- Ngay vừa rồi, Từ Lợi Quốc gọi điện thoại cho em, nói là khi dọn dẹp di vật của Tô Hồng Hồng, phát hiện một quyển sổ tay ở trong ngăn kéo bị khóa. Bên trong ghi lại rất nhiều việc của Thân Chấn Phát, còn có vẻ như khá nghiêm trọng, cho nên anh ta nghĩ phải giao cho em.Tiêu Du Tình đơn giản nói lại một chút chân tướng sự tình.Giai đoạn hiện giờ, nhãn hiệu của phóng viên Tân Hoa xã vẫn đủ lớn, trong cảm nhận của quần chúng nhân dân bình thường, là rất đáng tin cậy. Hơn nữa Tiêu Du Tình xinh đẹp như thế, tự nhiên sẽ làm người ta sinh ra thiện cảm.- Nói như vậy, Thân Chấn Phát thật sự có quan hệ không tầm thường với Tô Hồng Hồng.- Chuyện đó đã khẳng định, bằng không Liên Hàn Mai cũng sẽ không cho rằng chính là cô ta.Khi đang nói chuyện, cầu thang lên lầu lại vang lên tiếng bước chân, còn khá dồn dập, hẳn là Từ Lợi Quốc tới rồi.