Quan Gia

Chương 1274: Công tử Phù

Quan GiaTác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm BínhChương 1274: Công tử Phù.Nhóm dịch Quan TrườngNguồn: metruyenCũng không phải Phù Đông Nguyên chưa từng gặp qua mỹ nữ, nhưng gợi cảm như Đường Thu Diệp, tràn đầy lực mê lại có nét nguyên sơ như vậy, Phù Đông Nguyên thật đúng là lần đầu tiên gặp phải. Mắt thấy Đường Thu Diệp vươn tay đến, Phù Đông Nguyên vội vàng đưa hai tay ra, chỉ cảm thấy bàn tay trắng mịn vô cùng, đang chuẩn bị dùng sức nắm lại, lòng bàn tay lại bỗng dưng không còn gì, hoá ra Đường Thu Diệp chỉ nhẹ nhàng đáp lại y, liền thu tay lại.Phù Đông Nguyên chỉ cảm thấy một cảm giác khô nóng lan mạnh ra trên hai gò má, phát tác thật không đúng lúc. May mắn động tác tay của hai người nhỏ nhặt, không ai chú ý đến, chuyện xấu hổ của Phù Đông Nguyên mới có thể che dấu đi được.Bên cạnh Đường Thu Diệp có hai trợ lý, một nam một nữ, nữ trợ thủ là người ngày hôm qua cùng cô đến Kinh Hoa. Trợ lý của Chủ tịch tập đoàn Đường Nhân, ước chừng ba mươi tuổi, là một mỹ nhân thuộc thành phần tri thức có chút thông minh tháo vát. Nam trợ lý còn lại là Tổng giám đốc cửa hàng đồ điện Đường Nhân ở thành phố Kinh Hoa, phụ trách về kinh doanh.Tập đoàn Đường Nhân, trước mắt có hai mảng kinh doanh chính.Mảng thứ nhất là Công ty đồ điện Đường Nhân, chủ yếu kinh doanh nghiệp vụ tiêu thụ đồ điện gia dụng; mảng thứ hai còn lại là siêu thị Đường Nhân. Ngoài ra, còn tham dự một số đầu tư kinh doanh bất động sản. Về phần Chủ tịch Đường năm đó dựa vào kinh doanh bán lẻ trang phục để lập nghiệp, đã cơ bản được tách ra. Chuỗi cửa hàng trang phục “Thu Thủy Y Nhân”, hiện tại do anh trai của Đường Thu Diệp là Đường Thu Hoa kinh doanh.Công ty đồ điện Đường Nhân đã mở đến cửa hàng đồ điện Đường Nhân thứ mười ba ở thành phố Kinh Hoa. Kế hoạch của Đường Thu Diệp là chỉ dùng thời gian mười năm, mở cửa hàng đồ điện Đường Nhân trải rộng khắp các thành thị lớn và vừa trong nước. Về phần siêu thị Đường Nhân, cũng có kế hoạch cùng loại.Xây dựng chuỗi cửa hàng đồ điện Đường Nhân ở thành phố Kinh Hoa, từ nửa năm trước đã được đề xuất lên nhật trình nghị sự của tổng công ty, địa điểm bắt đầu tiến hành kinh doanh cuối cùng xác định là ở khu Lý Ngư trong khu buôn bán Vũ Đình của thành phố Kinh Hoa. Đây là khu buôn bán phồn hoa nhất hiện giờ ở thành phố Kinh Hoa, hình thức ban đầu gần giống với đường dành riêng cho người đi bộ ở đời sau. Nửa tháng trước cửa hàng đồ điện Đường Nhân đã trang hoàng xong, chính thức khai trương. Vừa khai trương liền trở thành nơi bán lẻ đồ điện gia dụng lớn nhất trong toàn thành phố Kinh Hoa. Cửa hàng đồ điện của người khác là cửa hàng, cửa hàng đồ điện Đường Nhân là hình thức siêu thị, quy mô lớn, đầy đủ hết các loại hàng hóa, hình thức tiêu thụ buôn bán linh hoạt, hay thay đổi, khiến dân chúng thành phố Kinh Hoa có cảm giác mới mẻ.Đây là kế hoạch từ trước, không liên quan với việc điều nhiệm Lưu Vĩ Hồng. Ở thời điểm đó cũng không ai biết Lưu Vĩ Hồng sắp sửa đảm nhiệm trợ lý Chủ tịch thành phố của thành phố Kinh Hoa kiêm Bí thư khu ủy Ninh Dương.Đường Thu Diệp lần này đến Kinh Hoa, mang theo vài mục đích. Mục đích thứ nhất đương nhiên là gặp Lưu Vĩ Hồng, đồng thời Đường Thu Diệp cũng muốn thương lượng một chút với Lưu Vĩ Hồng, có phải nên mở rộng việc kinh doanh của Tập đoàn Đường Nhân đến khu Ninh Dương hay không.Mục đích thứ hai còn lại là đi tuần tra theo thường lệ. Kinh doanh chuỗi cửa hàng bán lẻ, ông chủ luôn phải chạy tới chạy lui, để nắm được tình huống các cửa cửa hàng và siêu thị. Kiến thức quản lý này một bộ phận là do Lưu Vĩ Hồng truyền thụ cho Đường Thu Diệp, phần lớn còn lại là do Đường Thu Diệp tự hiểu ra. Thật giống như Tập đoàn quốc tế Hoành Du, dưới sự chỉ điểm của Lưu Vĩ Hồng, Tập đoàn Đường Nhân cũng bắt đầu bắt tay vào tổ chức xây dựng đội ngũ quản lý chuyên nghiệp của chính mình. Khi đội ngũ quản lý chuyên nghiệp này dần dần hoàn thành, sau khi vận hành một khoảng thời gian, Đường Thu Diệp có thể dần dần bứt ra khỏi từng sự vụ cụ thể, chỉ nắm giữ phương hướng lớn. Bây giờ chỉ là vừa mới bắt đầu bắt tay vào tiến hành tổ chức xây dựng, phải thật sự hình thành một thể chế quản lý hoàn thiện, còn có một đoạn đường rất dài phải đi. Cho nên lúc này, Đường Thu Diệp bận đến không ngóc đầu lên được. Tỷ như hôm nay, cô còn phải tự mình ra mặt mở tiệc chiêu đãi Chủ nhiệm Ban quản lý khu buôn bán Vũ Đình.Đây cũng là thủ pháp thao tác bình thường trên thương trường, nhất là mở chuỗi cửa hàng ở trong nước, không chuẩn bị quan hệ cho tốt, nhất định là không làm được.Phù Đông Nguyên là Chủ nhiệm Ban quản lý khu buôn bán Vũ Đình, cấp bậc không thấp, chính là cán bộ cấp phó Cục có thực quyền. Cửa hàng đồ điện Đường Nhân mở ở khu vực trực thuộc quản lý của y, làm tốt quan hệ với y, là vô cùng cần thiết. Tuy nói như vậy, cũng không cần phải Chủ tịch tập đoàn Đường Thu Diệp này tự mình ra mặt, Tổng giám đốc của cửa hàng ở Kinh Hoa là đã đủ để ứng phó rồi. Mấu chốt là Phù Đông Nguyên còn có một thân phận, cha y là Phù Trạch Hoa chính là Ủy viên thường vụ Thành ủy Kinh Hoa kiêm Bí thư khu ủy khu Lý Ngư. Khu Lý Ngư là một trong mười hai khu có chợ buôn bán phát đạt phồn hoa nhất của Kinh Hoa. Hiện giờ Kinh Hoa có hai Bí thư khu ủy là Ủy viên thường vụ Thành ủy, người kia là do Ủy viên thường vụ Thành ủy kiêm nhiệm Bí thư khu ủy, là chính phủ Tỉnh ủy và chính phủ Thành ủy đóng trên khu Hoàng Long. Nói theo cách ẩn dụ, có thể nói là khu đứng đầu của Giang Nam, Bí thư khu ủy khi thăng chức, lên Ủy viên thường vụ Thành ủy, được cho là đương nhiên.Phù Đông Nguyên chính là mang thân phận con ông cháu cha đứng đầu của khu Lý Ngư, cho nên mới làm ra chuyện lạ được Chủ tịch Đường thận trọng, tự mình ra mặt mở tiệc chiêu đãi.Tổng giám đốc cửa hàng đồ điện Đường Nhân liền ở bên cạnh giới thiệu nói:- Chủ nhiệm Phù, chào ngài, đây là Chủ tịch Hội đồng quản trị kiêm Chủ tịch Tập đoàn Đường Nhân của chúng tôi, tiểu thư Đường Thu Diệp!Hiện giờ Chủ tịch Đường vẫn còn độc thân, chuyện này không có gì là bí mật đối với lãnh đạo cao cấp trong công ty. Cho nên Tổng giám đốc mới xưng hô với cô là “tiểu thư Đường”.- Tổng giám đốc Lý, thật sự là không thể tưởng tượng được, ông chủ lớn của quý công ty, là một vị tiểu thư trẻ tuổi xinh đẹp mê người như thế này.Phù Đông Nguyên rất nhanh liền từ vẻ xấu hổ khôi phục lại, mặt mỉm cười, rất tao nhã nói. Công tử Phù cũng không phải là người mà mấy tên nhà giàu mới nổi có thể sánh bằng, xuất thân đứng đắn chính quy, lúc này còn trẻ tuổi đã làm đến chức vụ lãnh đạo cấp phó Cục, không chỉ đơn giản là có một người cha tốt như vậy. Công tử Phù cho tới bây giờ đều tự nhủ với lòng mình y đã trở thành “người thuộc tầng lớp cao”. Chỉ có điều trong khi nói chuyện, ánh mắt của Phù Đông Nguyên, lại giống như cố định ở trên bộ ngực nhô cao của Đường Thu Diệp, như thế nào cũng không chịu rời nửa phút.Đối với kiểu đàn ông thèm nhỏ dãi thân thể của chính mình này, vài năm nay Đường Thu Diệp thấy được khá nhiều. Trước kia ở trường Trung cấp Nông nghiệp khu Thanh Phong, Đường Thu Diệp là cô gái nông thôn mang dáng vẻ quê mùa, trên danh nghĩa lại là phụ nữ đã kết hôn, cũng không phải là làm người khác chú ý vô cùng, chỉ có con mắt tinh đời của Lưu Vĩ Hồng, không sai có thể nói là trời ban cho cơ hội lần thứ hai. Mấy năm nay, Đường Thu Diệp từng bước đặt chân vào thương trường, kinh doanh càng làm càng lớn, càng thấy được nhiều bộ mặt của xã hội, phong cách giả tạo, tự nhiên là cách biệt một trời một vực với cô thôn nữ nông thôn ngày xưa,. Hiện giờ trên người Đường Thu Diệp, làm sao còn có thể nhìn thấy một chút hơi thở quê cha đất tổ nào?Tất cả là một người phụ nữ giàu có trên đỉnh cao. nguồn Phù Đông Nguyên thất thố lúc đầu, Đường Thu Diệp cũng thấy nhưng không thể trách.Không cần nói, Phù Đông Nguyên là lần đầu tiên gặp mặt cô, cho dù là Lưu Vĩ Hồng, hai người là vợ chồng đã lâu, Đường Thu Diệp lại nhu tình như nước, chỉ cần Lưu Vĩ Hồng muốn giở “thủ đoạn”, Đường Thu Diệp đều ngoan ngoãn hầu hạ, tuyệt đối không hủy diệt hứng thú của Lưu Vĩ Hồng. Cô ấy là như vậy, mỗi lần gặp mặt, Lưu Vĩ Hồng như trước không ngăn được sự mê hoặc nguyên sơ phát ra từ trên người của Đường Thu Diệp, mà yêu thương quấn quýt miên man, không thấy thoả mãn.- Chủ nhiệm Phù quá khen, Chủ nhiệm Phù mới là tuổi trẻ đầy hứa hẹn.Đường Thu Diệp mỉm cười, kiêu ngạo nói.- Chủ tịch Đường, vị này chính là Tổng giám đốc cửa hàng đồ điện Trung Hoà - Đàm Trung Hoà, cũng là bạn tốt của tôi. Các vị tất cả mọi người cùng đi với nhau, tôi cũng mời anh ấy cùng đến đây, mọi người giao lưu học tập lẫn nhau, cùng phát triển. Chủ tịch Đường sẽ không để ý chứ?Phù Đông Nguyên lập tức giới thiệu Đàm Trung Hoà với Đường Thu Diệp, bên ngoài cười nhưng bên trong không cười.Trên thực tế, thời điểm vừa mới nhìn thấy Đàm Trung Hoà, Tổng giám đốc Lý của cửa hàng đồ điện, đã hơi kinh ngạc.Đều nói cùng ngành là oan gia, cửa hàng đồ điện Đường Nhân khai trương ngay tại nơi cách cửa hàng Đồ điện Trung Hoà không xa, Đàm Trung Hoà không có khả năng không biết Tổng giám đốc Lý. Trên thực tế, thời điểm Cửa hàng đồ điện Đường Nhân còn đang trang hoàng, Đàm Trung Hoà liền đặc biệt đến cửa thăm hỏi Tổng giám đốc Lý, khen chê chưa nói đã nói một câu “nhắc nhở” Tổng giám đốc Lý, cửa hàng đồ điện Kinh Hoa kinh doanh không tốt sẽ khiến người Kinh Hoa bắt bẻ.Tổng giám đốc Lý tự nhiên lập tức liền nghe ra hàm nghĩa thực trong lời của gã.Đây là giáp mặt “cảnh cáo” anh ta.Sau đó Tổng giám đốc Lý nghe được từ miệng công nhân địa phương, vị Tổng giám đốc Đàm, Đàm Trung Hoà này, kỳ thật là xuất thân từ lưu manh. Năm đó có danh “đại ca” trên giang hồ trong khu Lý Ngư, nghe nói đánh nhau với người ta, bị chém hơn mười nhát dao, đến nay trên mặt còn để lại sẹo thương tích. Sau lại mải mê lập nghiệp kinh doanh đồ điện gia dụng, dần dần càng làm càng lớn, đã trở thành ông chủ cửa hàng đồ điện quy mô lớn nhất khu buôn bán Vũ Đình, tài sản vài triệu. Nhưng như trước vẫn lui tới với bạn bè trên giang hồ, không phải gốc rễ lương thiện.Tuy nhiên Tổng giám đốc Lý cũng không quá để ý. Người như vậy ở đâu cũng có, càng không thể bởi vì một lời không phải khen không phải chê của Đàm Trung Hoà, mà dừng toàn bộ việc buôn bán của Cửa hàng đồ điện Đường Nhân lại được? Vậy chẳng phải là thành chê cười sao!Nói cho cùng quyết định này, Tổng giám đốc Lý cũng không có quyền làm ra.Không nghĩ tới lần này mở tiệc chiêu đãi, Phù Đông Nguyên không ngờ dẫn theo Đàm Trung Hoà lại đây, lại không biết dụng ý ra sao.Đường Thu Diệp ung dung thản nhiên, mỉm cười nói:- Chủ nhiệm Phù nói rất có đạo lý, cùng ngành nên giao lưu học tập lẫn nhau, cùng phát triển. Tổng giám đốc Đàm, xin chào!Nói xong, cũng chủ động vươn tay về phía Đàm Trung Hoà, phong thái rất thong dong.Trên thực tế, giống với Phù Đông Nguyên, Đàm Trung Hoà vừa thấy Đường Thu Diệp, liền không kìm nổi âm thầm nuốt nước miếng. Thời điểm Phù Đông Nguyên và Đường Thu Diệp nói chuyện khách khí, ánh mắt của Đàm Trung Hoà, cũng vẫn dừng lại ở trên người Đường Thu Diệp, tham lam vô cùng, không che dấu chút nào.Mẹ, con đàn bà này cũng thật sự rất nóng bỏng!Một báu vật gợi cảm như thế, cố tình lại là một bà chủ lớn có gia tài bạc triệu, mở một chuỗi cửa hàng, quy mô đều lớn gấp đôi có thừa so với cửa hàng đồ điện của gã. Gợi cảm và cao quý, ở trên người Đường Thu Diệp hòa hợp thành một thể.Thật muốn qua một đêm với một phụ nữ như vậy, phỏng chừng có thể thích đến chết!Thấy Đường Thu Diệp chủ động giơ tay, Đàm Trung Hoà cũng vội vàng nắm tay, kết quả cũng nhận được “đãi ngộ” giống như đúc với Phù Đông Nguyên. Bàn tay trơn mềm của Đường Thu Diệp, chỉ nhẹ nhàng đáp vào gã một chút, liền thu về cực nhanh.Gần như chỉ là “lướt qua”, cũng dẫn tới một trận nhộn nhạo trong đầu Đàm Trung Hoà.Tuy nhiên tâm trạng của Đàm Trung Hoà và Phù Đông Nguyên, đương nhiên là khác nhau rất lớn. Phù Đông Nguyên là vừa thấy Đường Thu Diệp, liền tức có ý nghĩ kỳ quái. Mà “tâm trạng nhộn nhạo” của Đàm Trung Hoà qua đi, lại càng thêm bất an.Người phụ nữ này “mê hoặc” như thế, chỉ cần cô đồng ý cho Phù Đông Nguyên nếm thử một chút ngon ngọt, Phù Đông Nguyên còn không lập tức quỳ gối ở dưới váy của cô ta sao? Đến lúc này thì không cần nói nữa, việc đuổi Cửa hàng đồ điện Đường Nhân ra khỏi Kinh Hoa thuần túy là nằm mơ, chỉ sợ chính cửa hàng Đồ điện Trung Hoà của gã, phải đóng cửa.Cửa hàng đồ điện Đường Nhân ngăn không được công tử Phù, chẳng lẽ gã Đàm Trung Hoà ngăn cản được sao?Chỉ là trong khoảng thời gian ngắn, Đàm Trung Hoà cũng bàng hoàng không có kế sách nào.Đi một bước xem một bước vậy!