Quan Gia

Chương 1233: Mưu mẹo?

Quan GiaTác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm BínhChương 1233: Mưu mẹo?Nhóm dịch Quan TrườngNguồn: metruyen- Dựa theo hợp đồng ký kết của khu ta và bên Nhật, công ty giấy Bạch Xuyên là phải vào tháng trước chính thức động thổ khởi công. Bởi vì công tác giải phóng mặt bằng kéo dài không thể hoàn thành, cho nên ngày khởi công cứ thế trì hoãn. Ngài Bạch Xuyên đã hai lần tỏ vẻ bất mãn với khu ta, còn trực tiếp phản ánh vấn đề này với Chủ tịch thành phố Lục. Cho nên ở thành phố cũng đánh tiếng với chúng ta, phải nhanh chóng hoàn thành công tác giải phóng mặt bằng...Bí thư Dịch tiếp tục báo cáo một cách không vội vàng không hấp tấp, khi nói tới Chủ tịch thành phố Lục, đặc biệt chú ý sắc mặt Lưu Vĩ Hồng.Cán bộ Ninh Dương đều rất rõ, Lưu Vĩ Hồng là cứu binh được Chủ tịch thành phố Lục đặc biệt mời từ nhà họ Lưu. Sau khi tới Giang Khẩu họp, lập tức đi Thiên Nhai, dù trên danh nghĩa là nghỉ ngơi, nhưng ai ai cũng ai đều biết rằng, nội tình không đơn giản như vậy. Rốt cuộc Lục Đại Dũng có ở Thiên Nhai gặp được Lưu Vĩ Hồng hay không, cũng không nắm chắc. Bởi vì chuyến đi Thiên Nhai, Lục Đại Dũng chỉ dẫn theo thư ký đi, nhân viên công tác khác của Ủy ban nhân dân thành phố, một người cũng không cho đi cùng. Thư ký của Lục Đại Dũng, đối với hành tung của Chủ tịch thành phố Lục ở Thiên Nhai, miệng kín như bưng, không lộ ra dù nửa chữ. Tuy nhiên mọi người đoán, hai người hẳn là đã gặp mặt.Bằng không, Lục Đại Dũng vô duyên vô cớ chạy tới Thiên Nhai làm cái gì?Nếu thật sự là nghỉ phép, cũng sẽ không đi liền trong ngày, ngày hôm sau đi cũng được mà, ở đâu ra việc vội vàng nghỉ phép như vậy?Bí thư Dịch muốn xem thử, sau khi mình đưa ra Lục Đại Dũng, Bí thư Lưu sẽ phản ứng thế nào. Nhưng Bí thư Dịch lập tức liền thất vọng rồi, Lưu Vĩ Hồng sắc mặt bình tĩnh, không sợ hãi, không có bất cứ tỏ vẻ đặc biệt nào.Còn tuổi nhỏ, mà đã cao thâm!- Đương nhiên, trong quá trình chúng tôi giải phóng mặt bằng, công tác làm không đủ cẩn thận, không chú trọng giáo dục tư tưởng đối với thôn dân, phương pháp đơn giản thô bạo, khiến cho số ít thôn dân bất mãn, cũng khiến cho bộ phận quần chúng hiểu lầm chính phủ. Đây là sai lầm của chúng tôi, rất không nên. Lúc này tôi đại biểu các đồng chí của văn phòng Kim Hòa, kiểm điểm với khu, kiểm điểm với Bí thư Lưu, Chủ tịch khu Ngụy. Trách nhiệm chủ yếu là ở tôi, là tôi không giám sát tốt công tác, mời Bí thư Lưu Chủ tịch khu Ngụy và các lãnh đạo nghiêm khắc phê bình!Bí thư Dịch giọng điệu vô cùng trầm trọng, trên mặt cũng toát ra vẻ hổ thẹnNói thật, Bí thư Dịch trong đầu khá buồn bực. Cùng loại sự kiện phát sinh xung đột quần chúng trong công tác giải phóng mặt bằng thế này, khu huyện nào ở thành phố Kinh Hoa mà chưa từng phát sinh qua? Có thấy nhân vật số một nào của văn phòng trên hội nghị công khai đã làm kiểm điểm? Đối với bọn điêu dân không áp dụng chút biện pháp mạnh, có thể thông đường sao? Nói đạo lý với bọn họ, e là anh nói khô cả họng, cũng chưa chắc có được chút tác dụngSao tới lượt văn phòng Kim Hòa, lại phải kiểm điểm sâu sắc, nghiêm khắc phê bình?Chỉ có điều nghe ý tứ trong lời Bí thư Lưu vừa nói, hắn vô cùng bất mãn đối với chuyện hôm nay, đã đề xuất phê bình. Nếu không làm bảng tự kiểm, vậy không phải tỏ vẻ Bí thư Dịch bất mãn đối với chỉ thị của Bí thư Lưu sao, muốn đối nghịch hả?Lão Dịch chắc chưa có được lá gan lớn như vậy!Có thể miệng làm kiểm điểm, không ai phê bình quá nghiệm thì coi như qua ải, còn phải thắp hương thơm.Bí thư Dịch vừa báo cáo xong, ánh mắt tất đoàn người, tất cả đều chuyển hướng Bí thư Lưu, một đám thần sắc nghiêm túc, xin đợi Bí thư Lưu chỉ thị. Kỳ thật Lưu Vĩ Hồng cố nhiên mạnh mẽ, cứng rắn vô cùng, nhưng mỗi lần đến một nơi, không khí trong bộ máy, đều là khá hài hòa ít nhất trên hội nghị tất cả mọi người dám nói chuyện, cũng không đặc biệt khẩn trương. Tất cả mọi người đều biết đặc điểm của Lưu Vĩ Hồng, chỉ cần là công tác nghiên cứu thảo luận, cứ việc phát biểu nói thoải mái.Hôm nay hắn mới đến đoàn người không biết gì về hắn, tự nhiên phải nghiêm túc.Lưu Vĩ Hồng cũng không có phê bình bí thư Dịch, lập tức hỏi:- Bí thư Dịch, tôi vừa rồi ở công trường nghe được có người nói, khoản bồi thường giải phóng mặt bằng là do chính phủ cấp, đây là chuyện gì? Dựa theo lệ thường, khoản bồi thường này, đương nhiên hẳn là do bên đầu tư trả chứBí thư Dịch vội vàng nói:- Chuyện này… Bí thư Lưu, đây cũng là chính sách ưu đãi thu hút đầu tư mà ở thành phố và ở khu cấp. Khoản bồi thường giải phóng mặt bằng, nhà đầu tư không trả hết toàn bộ, một bộ phận do chính phủ bồi thườngNói xong, Bí thư Dịch không kìm nổi liếc Ngụy Phượng Hữu một cái, vừa lúc gặp phải khắc ánh mắt nghiêm khắc của Ngụy Phượng Hữu quét qua, trong lòng Bí thư Dịch bỗng kinh hoàng, vội vã di chuyển ánh mắt, thân mình bỗng chột dạ, âm thầm hối hận, không nên nhìn Ngụy Phượng Hữu.Kỳ thật lời Bí thư Dịch nói, có chút chưa đúng sự thật. Ở thành phố quả thật có yêu cầu, phải tận khả năng cung cấp trợ giúp cho ngoại thương tiến đến đầu tư, có thể nhập gia tuỳ tục cung cấp chính sách ưu đãi và điều kiện trong khả năng, nhưng không nói rõ có thể bồi thường nhà đầu tư trên kinh tế, nhiều nhất là trên thu nhập từ thuế có được ưu đãi thích hợp. Quy định bồi thường giải phóng mặt bằng do chính phủ đưa ra, là Ngụy Phượng Hữu chế định.Bí thư Khu ủy tiền nhiệm Đới Lâm, không đồng ý làm như vậy, vì thế cùng Ngụy Phượng Hữu gây một trận rất không thoải mái. Thậm chí có người nói, hạng mục công nghiệp giấy Bạch Xuyên, Đới Lâm cũng phản đối tiến cử.Cuối cùng là Ngụy Phượng Hữu chiếm thượng phong, thông qua “Quy định riêng” này. Dù sao công tác kiến thiết kinh tế, là do Ủy ban nhân dân khu quản. Nghe nói Đới Lâm từ đó bị “ treo lên” tội trạng “Tùy tiện can thiệp sự vụ hành chính”Về phần trong đó có tin tức sâu sắc gì hay không, bí thư Dịch không rõ cho lắm, cũng không dám đi tìm hiểu.Ngụy Phượng Hữu đâu phải đèn cạn dầu?- Có chuyện như vậy?Lưu Vĩ Hồng hai hàng lông mày hơi hơi nhíu lại, kỳ quái nói.Đây theo Lưu Vĩ Hồng mà nói, quả thật cảm thấy không dễ lý giải. Thời điểm Bí thư Lưu chủ quản địa phương, có tiếng là ‘người biết tính toán’, tính toán cẩn thận chi li, chuyện tặng tiền thế này, hắn nào giờ đều không làm. Cái gọi là tối ưu hoá hoàn cảnh thu hút đầu tư, Lưu Vĩ Hồng chủ yếu là ra sức ở xây dựng phần cứng và xây dựng phần mềm, cố hết sức đơn giản hoá thủ tục phê duyệt, vì nhà đầu tư sáng lập một hoàn cảnh sản xuất và tiêu thụ công bằng hài hòa, nghiêm khắc đả kích cán bộ và thế lực đen địa phương cá biệt tâm thuật bất chính xảo trá vơ vét tài sản của nhà đầu tưCũng sẽ không trực tiếp tặng tiền cho nhà đầu tưTôi mời anh đến đầu tư, vốn là vì xúc tiến phát triển kinh tế địa phương, gia tăng cơ hội vào nghề, gia tăng thu nhập tài chính địa phương, nói trắng ra là mời anh đến kiếm tiền cho tôi. Giờ tôi ngược lại tặng tiền cho anh, là sao hả?Hơn nữa căn cứ kinh nghiệm của Lưu Vĩ Hồng, cái gọi là “Quy định riêng” địa phương, cũng dễ dàng sinh ra tham ô hủ bại nhất. Bởi vì bất cứ một nhà đầu tư nào khi tiến đến đầu tư, đều là sẽ có dự toán khoản bồi thường giải phóng mặt bằng, cho vào trong dự toán phí tổn. Bây giờ chính quyền địa phương bỗng nhiên nói có thể trợ cấp cho giải phóng mặt bằng, trên thực tế nhà đầu tư có thể bợt được một khoản lớn. Nhưng khoản tiền này tất cả có phải đều được nhà đầu tư lấy đi hết hay không, vậy thì khó mà nói. nguồn Chủ nhiệm Tăng bên văn phòng hành chánh ngồi cạnh bí thư Dịch, bỗng nhiên nói:- Bí thư Lưu, chúng tôi cũng là suy xét từ khoản kim ngạch đầu tư rất lớn của mấy thương khách Nhật, cho nên trăm phương nghìn kế muốn giữ chân bọn họ. Một khi công ty này được xây dựng lên, tác dụng xúc tiến đối với kinh tế ở khu chúng ta, cũng sẽ rất rõ ràng. Chẳng những có thể gia tăng nhiều việc làm, phương diện thu nhập từ thuế, cũng được gia tăng không ítNgụy Phượng Hữu liền liếc mắt nhìn chủ nhiệm Tăng một cái, trong mắt hiện lên ý tán thưởng.Rốt cuộc không hổ là cán bộ tâm phúc do một tay mình bồi dưỡng, thời khắc mấu chốt có gan đứng ra, không làm đứt mắc xíchGiỏi!Lưu Vĩ Hồng cười cười, nói:- Phương diện số liệu, cũng sẽ khá đẹpChủ nhiệm Tăng không đề phòng Lưu Vĩ Hồng sẽ nói ra một câu như vậy, vẻ mặt lập tức đỏ bừng, cúi đầu, không dám nhìn Lưu Vĩ Hồng. Bí thư Lưu đây là rõ ràng phê bình y, lấy tiền chính phủ đi làm số liệu, mà không để ý lợi ích thật sựNgày đầu tiên gặp mặt, đồng chí Tiểu Lưu này cũng không để lại chút mặt mũi cho người taXem ra tính cách “Kiêu ngạo ương ngạnh” trong truyền thuyết của Lưu công tử, quả nhiên danh bất hư truyền.Ngụy Phượng Hữu cười nói:- Bí thư Lưu phê bình hoàn toàn chính xác, chúng ta thu hút đầu tư, chủ yếu là vì xúc tiến phát triển kinh tế địa phương. Nói trắng ra là muốn kiếm nhiều tiền, còn mấy chuyện bù lỗ, sau này vẫn là càng ít càng tốt… Đương nhiên, một số phương pháp khuyến khích tất yếu, vẫn phải làm một tí. Ninh Dương chúng ta, thời gian chuyển huyện lên khu chưa lâu, so với mấy khu trung tâm thành nội mà nói, hoàn cảnh xấu khá rõ ràng, không có bao nhiêu thứ đẹp mặt. Lần này có thể mời được nhà máy giấy Bạch Xuyên cũng như mấy thương khách Nhật Bản đến Ninh Dương, chủ yếu vẫn là ở thành phố mạnh mẽ ủng hộ đối với chúng ta. Làm tốt công tác hậu cần ủng hộ nhà đầu tư hậu, là bên trong chức trách của chúng taNgụy Phượng Hữu lời này, ngoài là tâng bốc Lưu Vĩ Hồng, kì thực là vì chủ nhiệm Tăng giải vây.Nếu chủ nhiệm Tăng làm tốt thân phận ‘chú em’ của mình, biểu hiện rất đúng chỗ, Ngụy Phượng Hữu tự nhiên cũng phải chống đỡ cho y, đây mới là ‘ông anh” được người ủng hộ và yêu mến, bằng không sau này ai còn dám bán mạng cho anh?Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, cũng không phản bác Ngụy Phượng Hữu. Dù sao cũng là lần đầu tiên cùng đoàn người gặp mặt, vừa bắt đầu liền châm chích chỗ không đúng này, phê bình sai lầm kia, về lý cũng không hợp- Chủ tịch khu Ngụy nói rất có đạo lý, chúng ta quả thật phải tận lực làm tốt công tác trợ giúp hậu cần cho nhà đầu tư, vì bọn họ tạo ra một hoàn cảnh đầu tư tốt đẹp, cố gắng đạt thành hiệu quả thắng lợi hai bên. Sau này phải càng thêm dồn công sức vào xây dựng phần cứng và kiến thiết phần mềmMọi người liền liên tiếp gật đầu, vô cùng tán thưởng chỉ thị của Bí thư Lưu.- Nếu chúng ta đã cùng thương khách Nhật Bản ký hợp đồng, như vậy nên nghiêm khắc theo hợp đồng làm việc. Công tác giải phóng mặt bằng phải tận lực hoàn thành. Bên Hà Đông, chỉ còn hai hộ gieo trồng của Bành Bân chưa dời đi, chủ yếu vẫn là vấn đề bồi thường. Tôi nơi này có nguyên tắc, mặc kệ là công tác gì, thời điểm chứng thực đều phải không tổn hại ích lợi quần chúng làm điều kiện tiên quyết. Nguyên tắc này không thể mất, nhất định phải kiên quyết chấp hành. Xin mọi người nhớ kỹ, tôn chỉ của Đảng và Chính phủ chúng ta, chính là chấp chính vì dânLát sau, Lưu Vĩ Hồng lại chậm rãi nói, coi như là tổng kết hội nghị hôm nay- Đúng, chỉ thị Bí thư Lưu vô cùng anh minh. Lập đảng vì công, chấp chính vì dân. Đây là tôn chỉ nhất quán của Đảng ta, mọi người nhất định phải kiên trì nguyên tắc. Lão Dịch, lão Tăng, các ông phải kiên quyết quán triệt chứng thực chỉ thị của Bí thư Lưu, lập tức làm tốt công tác giải phóng mặt bằng. Không phải là bồi thường sao? Người ta tổn thất bao nhiêu, thì bồi thường bấy nhiêu, lãnh đạo đã ra lệnh, không cần tính toán keo kiệt, không tổn hại ích lợi quần chúng, hiểu chưa?Ngụy Phượng Hữu lập tức phụ hoạ theo đuôi, còn thuận miệng truyền đạt mệnh lệnh rõ ràng với bí thư Dịch chủ nhiệm TăngTâm tính của ‘người làm chủ’, bắt chẹt vô cùng đúng chỗ, nghiễm nhiên cùng Lưu Vĩ Hồng chạy song song, sánh vai tranh hùng.Hai mắt Lưu Vĩ Hồng hơi hơi híp lại