Chương 176: Tẩy lễ
Văn phòng bí thư huyện ủy.
Nhϊế͙p͙ Việt, Tô Mộc đang hút thuốc. Bên Triệu Thụy An nổi khùng, hai người thì tâm tình bình tĩnh. Tô Mộc, Nhϊế͙p͙ Việt biết một điều rằng chuyện đã xảy ra, có truy cứu trách nhiệm cắn chết không nhả là hạ thừa, điều cần làm là tìm cách bù đắp.
Tô Mộc trầm giọng nói:
- Bí thư, cháu có trách nhiệm trong vụ Lâm Phong Hợp, Mã Tường, cháu dẫn đội không tốt.
Nhϊế͙p͙ Việt thản nhiên nói:
- Tô Mộc, nơi này không có người ngoài, cháu đừng nói mấy câu khách sáo đó. Chuyện này không liên quan gì cháu, là hai người kia gieo gió gặt bão. Nếu ai dám lấy chuyện này ra nói thì ta sẽ không tha cho.
Tô Mộc hỏi:
- Bí thư, hai người đó sẽ bị xử lý như thế nào?
- Còn xử lý sao? Hai người bị nhiễm Aids, chẳng lẽ muốn truy cứu trách nhiệm nữa? Nói sao thì Lâm Phong Hợp, Mã Tường từng đảm nhiệm cục trưởng huyện trực cơ quan, sẽ giải quyết điệu thấp.
Nhϊế͙p͙ Việt hỏi thẳng:
- Cháu có ý kiến gì về hai ghế trống không?
Bối cảnh trong tỉnh của Tô Mộc khiến Nhϊế͙p͙ Việt tình nguyện đối thoại bằng giọng điệu thương lượng. Đổi lại trưởng trấn khác không chịu nổi thái độ đó của Nhϊế͙p͙ Việt.
Tô Mộc đồng thanh kêu lên: Nói:
- Cháu nghe theo bí thư.
Nhϊế͙p͙ Việt sẽ không hỏi chơi, gã đã hỏi thì chắc chắn có chuyện. Trước khi hiểu rõ cách nghĩ của Nhϊế͙p͙ Việt, Tô Mộc sẽ không tùy tiện nói chuyện.
- Cháu gian lắm.
Nhϊế͙p͙ Việt mỉm cười nói:
- Chú định để Chu Chính thay vị trí của Mã Tường, làm phó trưởng trấn, cháu thấy sao?
Chu Chính? Tô Mộc ngây người, hắn không ngờ Nhϊế͙p͙ Việt sẽ nhắc đến gã. Chu Chính là ai? Là người đi đúng đường Tô Mộc mới lọt vào tầm mắt của Nhϊế͙p͙ Việt. Nói chính xác là Chu Chính theo phe Tô Mộc, thành viên tổ chức của hắn. Nhϊế͙p͙ Việt điều Chu Chính đến chẳng lẽ muốn Tô Mộc nhanh chóng công tác càng tốt hơn sao?
Hiện giờ Chu Chính làm phó trưởng trấn Trấn Long Tỉnh, nếu là trước kia gã bị điều đến Hắc Sơn trấn là giáng chức. Nhưng bây giờ ai đều thấy vinh dự vì được vào Hắc Sơn trấn, biết trong tình hình tốt đẹp hiện nay Hắc Sơn trấn sẽ là khu khai phá. Khu khai phá theo hệ thống, vận chuyển chính xác thì phá cách đề bạt làm cấp phó huyện không khó khăn gì.
Tô Mộc nói:
- Bí thư, ta không có ý kiến.
Nhϊế͙p͙ Việt nói:
- Cháu có ý tưởng gì cứ nêu ra, trên nguyên tắc ủy ban huyện sẽ cho Hắc Sơn trấn đề bạt một người, rồi từ bên ngoài điều vào một người.
Tô Mộc cười nói:
- Bí thư, nếu đúng vậy thì cháu cảm thấy Lâm Thần chủ nhiệm chính Đảng hiện tại có thể thay vị trí Lâm Phong Hợp thành phó trưởng trấn. Còn về chủ nhiệm chính Đảng, Hắc Sơn trấn chúng ta sẽ tự ủy nhiệm rồi đưa lên cho huyện ủy thông qua, chắc không thành vấn đề?
Nhϊế͙p͙ Việt quyết định:
- Được, cứ làm vậy đi.
Dù không có sự kiện Lâm Phong Hợp, Mã Tường thì huyện Hình Đường bây giờ do Nhϊế͙p͙ Việt quyết định. Xảy ra chuyện như vậy, Triệu Thụy An không có khả năng chống đối Nhϊế͙p͙ Việt nữa, trong tình huống đó gã muốn nhâm mệnh hai người chẳng sao.
Ngoài ra Tô Mộc nắm chắc nhất là Lý Kiều.
Lý Kiều là Đảng ủy phó bí thư, người của Lý Hưng Hoa. Tô Mộc không biết dựa thế điểm này thì hắn là chim non chốn quan trường rồi. Ban đầu Tô Mộc để trống vị trí chủ nhiệm chính Đảng là chuẩn bị cho Lý Kiều, nói sao thì bây giờ Lý Kiều đứng cùng tuyến với Tô Mộc, không có lý nào không giúp gã.
Dựa vào Nhϊế͙p͙ Việt, liên hợp Lý Kiều, ức chế Triệu Thụy An. Tô Mộc thông qua hai vị trí phó trưởng trấn Hắc Sơn trấn dễ dàng có được cục diện mình muốn.
Mấy chuyện này mới chỉ là chuẩn bị, kết quả thật sự còn cần chờ trưởng bộ tổ chức huyện ủy tuyên bố.
Tô Mộc ra khỏi văn phòng Nhϊế͙p͙ Việt, hắn đi tới văn phòng Lý Kiều. Tô Mộc không sợ Nhϊế͙p͙ Việt hiểu lầm, vì trước khi đi hắn đã nói cho gã biết. Nhϊế͙p͙ Việt không tỏ ý kiến gì, Lý Kiều là Đảng ủy phó bí thư, chuyên phụ trách quản cán bộ. Tô Mộc muốn điều chỉnh ban lãnh đạo Hắc Sơn trấn, nếu không trải qua Lý Kiều đồng ý sẽ có nhiều rắc rối không cần thiết.
Tô Mộc ra khỏi văn phòng Lý Kiều, mặt cười toe toét. Tô Mộc đã nói gì với Lý Kiều, trừ hai người ra không có người thứ ba biết.
Ban đầu Tô Mộc lo cho Hắc Sơn trấn, sợ huyện Hình Đường sẽ bị ảnh hưởng vì danh dự Lâm Phong Hợp, Mã Tường. Nhưng Tô Mộc nói chuyện với Lý Kiều xong gút mắc được gỡ bỏ.
- Tô Mộc, con sâu làm rầu nồi canh như Lâm Phong Hợp, Mã Tường ở triều đại nào, chỗ nào đều có. Chẳng những huyện Hình Đường chúng ta, mấy huyện thị khác cũng có, điều khác biệt là phát hiện sớm hay muộn.
- Chúng ta nhanh chóng nắm ra Lâm Phong Hợp, Mã Tường chứ không đợi bọn họ phạm sai lầm lớn hơn, nhìn từ góc độ này thì chúng ta làm đúng. Đây là cứu vãn danh dự trong huyện chứ không như cậu nghĩ.
Đúng rồi, như Lý Kiều đã nói, con sâu làm rầu nồi canh Lâm Phong Hợp, Mã Tường sớm bị phát hiện càng có lợi cho Đảng và nhân dân. Nếu ai bắt chuyện này nói huyện Hình Đường thì Nhϊế͙p͙ Việt không sợ, đó là vì sao khi Tô Mộc gặp gã, Nhϊế͙p͙ Việt không hề lo lắng chuyện này.
Tô Mộc cảm thán rằng:
- Quan chức khác nhau, tầm mắt cũng khác.
Tô Mộc có Quan Bảng, kế thừa nhiều quan thật nhưng mấy thứ đó là chết, là tri thức sách giáo khoa. Muốn vận dụng quen thuộc thật sự làm Tô Mộc tốn rất nhiều thời gian, rèn luyện trong thực tiễn. Như nhìn vấn đề hiện tại là Tô Mộc vô hình cảm ngộ được trong nhiều quan thật.
- Chờ xem, không lâu sau cơn bão sẽ qua.
Như Tô Mộc suy đoán, huyện Hình Đường chủ dứt khoát gọn gàng. Ngay hôm đó mở thường ủy đã có nghị quyết, chuyện như thế nên sớm giải quyết thích đáng.
Phòng họp trấn ủy Hắc Sơn trấn.
Người đến tuyên đọc quyết định của huyện ủy là Trần Thái Niên. Văn kiện dấu đỏ truyền xuống, rất nhanh Hắc Sơn trấn hoàn thành tẩy lễ quyền lực quy mô lớn.
Lâm Phong Hợp, Mã Tường vì trái pháp luật nên bị cắt chức phó trưởng trấn.
Trải qua huyện ủy, Đảng ủy huyện nghiên cứu quyết định, đề danh Đồng chí Chu Chính làm phó trưởng ủy ban nhân dân Hắc Sơn trấn.
Miễn chức chủ nhiệm chính Đảng của Lâm Thần, đề danh Đồng chí Lâm Thần làm phó trưởng ủy ban nhân dân Hắc Sơn trấn.
Đề bạt đồng chí Phạm Kiên Cường chức chủ nhiệm chính Đảng Hắc Sơn trấn.
Mấy ngày sau Hắc Sơn trấn mở hội nghị đại biểu nhân đại, chính thức xem xét thông qua đề bạt Chu Chính, Lâm Thần, kết cấu quyền lực Hắc Sơn trấn hay đổi hẳn.