Plato Và Con Thú Mỏ Vịt Bước Vào Quán Bar

Luật Phi Mâu Thuẫn

TASSO đúng.

Chúng ta hãy bắt đầu bằng một truyện cười kinh điển xuất phát từ logic của Aristotle.

Một giáo sĩ Do Thái đang xử kiện trong làng. Schmuel đứng lên tố cáo: “Thưa thầy, hằng ngày Itzak lùa cừu của hắn qua ruộng nhà tôi và giẫm nát lúa của tôi. Đây là đất của tôi. Như vậy không công bằng.”

Giáo sĩ nói, “Anh nói đúng!”

Nhưng Itzak đứng lên và nói, “Nhưng thưa thầy, đi qua đất của hắn là con đường duy nhất để bầy cừu của tôi có thể uống được nước ở đầm. Nếu không thế, chúng sẽ chết. Hàng trăm năm nay, những người chăn cừu có quyền lùa cừu qua mảnh đất xung quanh đầm, và tôi cũng thế.”

Giáo sĩ nói, “Ông nói đúng!”

Bà quét dọn nghe lỏm được câu chuyện, nói với giáo sĩ, “Nhưng thưa thầy, không thể cả hai người đều đúng được!”

Và giáo sĩ trả lời, “Bà nói đúng!”

Bà quét dọn đã thông báo cho giáo sĩ biết rằng ông ta vi phạm Luật Phi Mâu Thuẫn của Aristotle; đối với giáo sĩ thì việc này không đến nỗi tồi tệ như vi phạm luật cấm thèm muốn đầy tớ gái nhà hàng xóm, nhưng cũng gần như thế. Luật Phi Mâu Thuẫn nói rằng không có cái gì cùng lúc vừa như thế lại vừa không như thế.