Phúc Hắc Tổng Tài, Đừng Ăn Ta

Chương 79: Anh có thể theo đuổi em

” Các người vì sao không tin tôi, đều chỉ tin Tiết San San!”

Lâm Tư Tư phẫn nộ đứng dậy, hất hai người ra đi lên lầu.

Lâm Tường bất đắc dĩ lắc đầu, chuẩn bị buông tha, San San lại cầm cổ tay Tư Tư.

Lâm Tư Tư tức giận nói:” Cô đừng chạm vào tôi!”

San San chậm rãi nói, chậm rãi nói:” Cô thấy có lỗi với cha cô…..”

Nhìn thấy Lâm Tư Tư cả người run mạnh lên, cô tiếp tục nói:” Ngày hôm qua cô nói những lời này?”

“…… Tôi không nói.”

San San bỗng nhiên giơ tay lên, một cái tát đánh vào trên mặt Tư Tư.

Tư Tư bị đánh làm cho sửng sốt, mọi người cũng đều ngây ngẩn cả người.

San San kích động nói:” Tôi không biết trong mắt cô, cha mình đến tột cùng coi là gì? Nhưng trong mắt cha cô, cô cũng là cô con gái quý giá nhất. Ông ấy biết hành vi bất thường của cô, lập tức bảo tôi đến bảo vệ cho cô, sợ cô xảy ra chuyện!”

” Tối hôm qua tôi phát hiện cô cùng hai tên vệ sĩ có điều lạ thường, tôi chưa kịp nói vơi ai, liền đuổi theo bọn họ ra ngoài, tôi vì sao phải làm như vậy? Cô suy ngẫm lại đi! Nếu không phải bởi vì cha cô nhắc nhở, tôi không đi quản cô!”

Cô nói xong, thở phì phì quay đầu rồi đi ra ngoài.

Lâm Tư Tư ngây người một lát, bỗng nhiên che mặt ô ô khóc lên.

” Tư Tư, rốt cuộc sao lại thế này? Ai khi dễ em? Em nói đi, anh sẽ báo thù cho em!” Lâm Tường vỗ bả vai em gái.

” Đúng vậy Tư Tư, cô có chuyện gì thì nói ra, mọi người giúp cô cùng nhau giải quyết.” Giang Trục Thủy cũng khuyên nhủ, liếc nhìn San San một cái, không nghĩ tới cô lại liều mạng như vậy.

Tư Tư lắc đầu:” Vô dụng, các người không giúp được tôi…… Tôi có lỗi với cha, tôi à con gái hư hỏng, tôi muốn chết……”

Cô vừa khóc lên, mọi người gấp đến độ vây quanh, nhưng cô khóc trong chốc lát, xoa xoa nước mắt, ảm đạm nói:” Tôi nghĩ tôi đời này đều thoát không được ma quỷ kia, tôi chết đi, sẽ được giải thoát được.”

” Em như thế nào lại ngu ngốc như vậy? Em chết thì có ích lợi gì? Quan trọng nhất là em phải nói sự thật, chúng ta sẽ giúp em!” Lâm Tường gấp đến độ thẳng trảo tóc (*):” Thật sự không được, anh phải đi tìm Hạo Thiên đến, anh ấy có nhiều kế nhất, khẳng định có thể giúp em!” (* ăn nói dứt khoát)

” Đại thiếu gia, cậu muốn tôi giúp cái gì?”

Nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến, Luật Hạo Thiên đột nhiên đứng ở phía sau bước đến.

San San nhìn ánh mặt trời từ phía sau anh chiếu vào, nhiễm lên một tầng ánh sang vàng óng, trong lúc nhất thời, lại có cảm giác như đang trong mộng. Nhưng anh vẫn như cũ không liếc mắt với cô, lòng của cô, rất đau.

Lâm Tường vui vẻ nói:” Không phải tôi, là Tư Tư, nó gặp chuyện phiền toái.” Ngược lại đối Lâm Tư Tư nói:” Em gái, em không phải với anh Hạo Thiên thân nhất sao? Có chuyện gì em không thể nói với bọn anh, có thể nói với anh ấy!”

Lâm Tư Tư ngẩng đầu nhìn Luật Hạo Thiên, nụ cười của anh thực ôn nhu, ôn nhu làm cho người ta sa vào.

” Tư Tư, là chuyện gì làm em buồn lòng?” Anh ôn nhu hỏi, hai tay nhẹ nhàng khoát lên vai của cô, ánh mắt trong suốt như mặt nước, mang theo ý cười ấm áp,” Em cứ việc nói ra đi, anh Hạo Thiên nhất định sẽ giúp em giải quyết.”

Lâm Tư Tư ngơ ngác nhìn anh, ánh mắt ôn nhu như nước tựa hồ có thể bao dung hết thảy, nhưng càng như vậy, cô lại càng sợ. Cô sợ anh sau khi biết chân tướng sự việc sẽ chán ghét cô, cô sợ ánh mắt ôn nhu này sẽ không dành cho cô nữa.

” Em…… Không, không thể nói……” Cô cúi đầu.

” Được rồi, chúng ta sẽ đi ra ngoài, em chỉ nói với anh Hạo Thiên, được chứ?”

Lâm Tường nói xong kéo San San cùng Giang Trục Thủy đi ra ngoài, Luật Hạo Thiên ngồi xuống, nắm bả vai Lâm Tư Tư:” Hiện tại chỉ còn lại có hai người chúng ta, em yên tâm nói ra đi, vô luận đã xảy ra chuyện gì, anh Hạo Thiên cũng sẽ bên cạnh em.”

Lâm Tư Tư nhìn anh, trong lòng ở mâu thuẫn kịch liệt……

Đi ra bên ngoài, Lâm Tường nhận điện thoại, hướng San San nói:” trong công ty có việc gấp, nơi này trước giao cho các người, nếu Hạo Thiên ra, các người bảo anh ấy đến công ty nhé!” Nói xong vội vàng rờiđi.

San San ngồi ở trên bậc thang, ảm đạm cúi đầu, thật lâu sau, Giang Trục Thủy hỏi:” Cô cùng Luật Hạo Thiên…… Làm sao vậy?”

Cô lắc lắc đầu:” Anh đừng hỏi, tôi cùng anh ấy trong lúc đó cái gì cũng không có, chúng ta cho tới bây giờ vốn không có bắt đầu!”

Câu tuyệt tình này không phải nói cho Giang Trục Thủy nghe, mà nói cho chính mình nghe.

Giang Trục Thủy lại thấy được trong mắt cô thương cảm cùng quyết tuyệt, cầm lấy tay cô.

” Một khi đã như vậy, anh đây muốn bắt đầu theo đuổi em.”

San San sửng sốt, quay đầu nhìn hắn, ánh mắt của hắn kiên định tự tin, mang theo một loại khí phách chưa bao giờ có.

……

Lâm Tư Tư cúi đầu, ngập ngừng nói:” Anh Hạo Thiên, nếu Tư Tư làm một chuyện rất xấu.. rất.. rất …xấu, anh có thể hay không chán ghét em? Không để ý tới em?”

” Đương nhiên sẽ không.” Luật Hạo Thiên ôn nhu nói, trong ánh mắt lại mang theo một cỗ âm quyệt (dối trá).

Tư Tư khóc, nhào vào trong long của anh, thấp giọng khóc nức nở nói:” Em…… Em bị người ta cưỡng hiếp, còn bị chụp hình, người kia mang mặt nạ hình con bướm, hắn uy hiếp ưm, làm cho em phải nghe theo hắn, nếu không hắn sẽ đem những ảnh chụp này đưa cho cha, cho mọi người xem, em thật sự rất sợ hãi, rất sợ hãi…… Cho nên…… Em đem cổ phẩn công ty vụng trộm mua cho hắn, em biết đó đối cha mà nói rất quan trọng, nhưng, em thật sự không có cách nào! Anh Hạo Thiên, anh nói cho em biết, nên làm cái gì bây giờ? Làm sao bây giờ ?”

Luật Hạo Thiên ôm cô, trong mắt âm trầm, nhẹ nhàng vỗ lưng cô, ôn nhu nói:” Tư Tư, em như thế nào hồ đồ như vậy? Em bị người khác cưỡng hiếp, trừ anh, còn có ai biết?”

” Không có. Trừ anh ra, em không nói với ai khác.”

Luật Hạo Thiên ánh mắt dần dần mị lên, chậm rãi nói:” Chuyện này trăm ngàn lần đừng nói cho người khác biết, nếu bọn họ biết em vì mình mà làm chuyện có lỗi với cha, em sẽ mất đi mọi người, cha, anh trai, bạn bè……”