Phóng Thanh Ca Xướng

Chương 9

Một vòng này, Lý Thanh Lãng giống như Hoa Ninh Tường dự đoán, bị loại đi. Bọn họ cùng lựa chọn một ca khúc mà cậu hoàn toàn không hề am hiểu, trên danh nghĩa là muốn thử nghiệm phong cách âm nhạc bất đồng, nhưng thực tế sao lại làm vậy chỉ có Hoa Ninh Tường và Lý Thanh Lãng hai người bọn họ là rõ ràng nhất. Lúc hai người còn lại trong đội ngũ nhìn thấy bài hát của Lý Thanh Lãng đã cho cậu một ánh mắt đồng tình, bất quá cậu chỉ hướng bọn họ nở nụ cười, sau khi phỏng vấn dùng tốc độ nhanh nhất mà phóng lên xe rời đi. Bởi vì ở bên ngoài, trợ lý tiểu Chu đang chờ đợi để hoàn thành nhiệm vụ tài xế đưa cậu về nhà.

Tất cả mọi người đều không biết việc ký kết giữa Lý Thanh Lãng và Hoa Ninh Tường, cũng không biết rằng cậu thua cuộc chẳng qua là một loại sách lược, chỉ có An Duy lúc nhìn bóng lưng Lý Thanh Lãng rời đi, lại nhìn một chút khóe miệng cười mỉm của Hoa Ninh Tường, đột nhiên minh bạch ra chuyện gì đó.

“Này, cậu biết không, nghe nói phía chủ sự lần này tạo ra một nhóm nhạc thần tượng chẳng qua là muốn hảo hảo kiếm lời một chút, sau đó liền đem bọn họ giải tán đi, căn bản sẽ không chú trọng bồi dưỡng hay gì hết, cho nên Lý Thanh Lãng rời đi cũng coi như là một việc tốt đi” An Duy thử dò xét hỏi.

Hoa Ninh Tường ý vị thâm trường nhìn y liếc mắt một cái “Tôi không biết là anh cư nhiên lại quan tâm đến hài tử trong đội của tôi như vậy”

An Duy cười “Hài tử của cậu không phải cũng là hài tử của tôi sao?”

Hai người bọn họ quan hệ ngầm quả thật không tệ, cũng không tức giận câu trêu đùa của người kia, bất quá Hoa Ninh Tường lại nghiêm trang nhỏ giọng nói một câu “Xin lỗi nha, chúng ta không thể nào đâu, phiền anh đi tìm người khác sinh cho mình đi”

An Duy trầm thấp nở nụ cười, người này, thú vị a.

“Tôi nhìn thấy cậu rất yêu thích hài tử kia, còn tưởng rằng cậu sẽ trọng điểm bồi dưỡng người ta nữa chứ” An Duy làm bộ đáng tiếc lắc đầu một cái “Công tác của tôi hai năm gần đây trọng tâm đặt ở mảng điện ảnh nhiều hơn, nếu không cậu ấy đã là một hạt giống đáng giá bồi dưỡng rồi”

“Cũng không cần nhọc anh quan tâm” Hoa Ninh Tường đáp.

An Duy nở nụ cười hiểu rõ, tên ngốc này, quả nhiên là cố tình để Lý Thanh Lãng thua.


Những người khác đều bảo Hoa Ninh Tường là một người khiêm tốn, phong độ ngời ngời khí chất văn nhã, kỳ thực, người này là một bụng ý nghĩ xấu xa. Anh Duy bất quá mới nhìn ra một chút đầu mối mà thôi.

Nói cho cùng, Hoa Ninh Tường cũng không hiểu chính mình tại sao lại đối với Lý Thanh Lãng tốt như vậy, chẳng qua là một hài tử hát dễ nghe mà thôi, chẳng qua là bị rung động bởi sự đơn thuần tốt đẹp bên trong cậu mà thôi, chẳng qua là một hồi gặp gỡ ngắn ngủi…vậy tại sao lại không nhịn được mà muốn đối xử với em ấy thật tốt thật tốt…

Nghĩ đến chính mình sai tiểu Chu đi trước chỉ vì để y đưa Lý Thanh Lãng về nhà, Hoa Ninh Tường liền cảm giác mình “bệnh” không hề nhẹ.

Thí sinh đang còn hát trên đài hoàn toàn không tạo nên bất kỳ sự chú ý nào với anh hết, Hoa Ninh Tường thất thần, trong đầu đều là ý nghĩ làm thế nào để phát triển công ty cùng với tương lai sau này của Lý Thanh Lãng.

Một khi cậu đã ký xuống, cũng chính là thời khắc Hoa Ninh Tường mở ra một cuộc đánh cược, nếu như thắng thì sẽ có thu hoạch lớn, còn nếu thua, tiền đồ liền biến thành thảm họa.

Hoa Ninh Tường nghĩ tới đây, trong đáy mắt không khỏi hiện lên tia mỉm cười, thắng thì tất nhiên là tốt, nhưng nếu thua thì đã làm sao, bất quá là một lần đánh bạc, anh, Hoa Ninh Tường chấp nhận thua được. Cùng lắm thì làm lại từ đầu, hơn thế nữa, anh tin tưởng ánh mắt chính mình, tin tưởng mình nhặt được chính là một khối mỹ ngọc.

Kết thúc chương trình, Hoa Ninh Tường khéo léo tìm cái cớ từ chối lời mời tổ chức tiết mục tụ hội một mình ly khai, ghi hình hai vòng cuối cùng đều an bài vào tuần sau, mặc dù sẽ rất mệt nhọc, thế nhưng đối với Hoa Ninh Tường lại vừa vặn, chương trình bên này vừa xong thì hợp đồng cũng vừa đến kỳ hạn, có thể bắt đầu lo chuyện công ty mới, mà khi đó, hiệp ước kia của Lý Thanh Lãng mới chính thức xem như là có hiệu lực.

“Đưa em ấy trở về rồi?” Hoa Ninh Tường nhắm mắt lại dựa vào ghề ngồi hỏi tiểu Chu.

“Phải a, tận mắt nhìn cậu ấy lên lầu” Tiểu Chu đương nhiên biết Hoa Ninh Tường là muốn xác nhận Lý Thanh Lãng an toàn, dù sao địa phương kia thoạt nhìn trị an cũng không tốt lắm.

Hoa Ninh Tường khẽ gật đầu, cũng không tiếp tục lên tiếng.

Kỳ thật phòng làm việc cùng phòng thu âm các loại thiết bị này nọ đều chuẩn bị xong không sai biệt lắm. Hoa Ninh Tường vẫn chưa bao giờ nói ra, lúc sắp xếp cho người của đội mình dùng phòng ghi âm kia cũng chính là phòng của anh, chỉ có điều ngoài miệng lại nói là đi mướn, mà văn phòng chính cũng là ở tầng trên. Anh rất mong chờ nhìn thấy vẻ mặt Lý Thanh Lãng lúc kinh ngạc, bất quá việc cấp bách bây giờ là tuyển mộ vài nhân viên mới cho công ty, còn có…vấn đề chỗ ở của Thanh Lãng.

Nhà của cậu Hoa Ninh Tường đã từng nhìn thấy, hiện tại mà sống ở nơi đó là không thành vấn đề, nhưng sau này khẳng định là không được, đằng nào cũng phải thay đổi địa phương, còn không bằng đổi sớm một chút, tránh lôi kéo sự chú ý của người khác.

Nghĩ tới đây, anh liền gọi điện thoại cho cậu, Hoa Ninh Tường cũng không biết mình là thật sự sốt ruột về vấn đề chỗ ở của cậu, hay là…chỉ vì muốn nghe thanh âm của đối phương.


Điện thoại rất nhanh bắt máy, thanh âm trong trẻo vang lên không khó nghe ra tâm tình cao hứng trong đó.

“Lão sư”

“Em mới đó liền quên mất, hơn nữa còn vừa mới bị loại, không thể gọi tôi là lão sư” Hoa Ninh Tường nói.

“Ân, Ninh…Ninh Tường, trễ như vậy sao anh còn chưa về nghỉ ngơi?” Lý Thanh Lãng cảm giác suýt chút nữa đã tự cắn trúng đầu lưỡi của mình.

“Mới từ đài truyền hình đi ra, đột nhiên nhớ tới một chuyện muốn trưng cầu ý kiến của em một chút”

“Có chuyện gì à?”

Hoa Ninh Tường suy nghĩ một chút “Em bây giờ có thể phải đổi nơi ở khác”

Lý Thanh Lãng gật gật đầu, lại nhớ tới đối phương không nhìn thấy, liền vội vàng nói “Em hiểu, bất quá em nghĩ cần phải mất mấy ngày mới tìm ra được một địa phương tương đối thanh tĩnh a”

“Đứa ngốc” Hoa Ninh Tường nở nụ cười “Chuyện như vậy đương nhiên là giao cho tôi rồi”

“Điều này sao có thể…” Lý Than Lãng quả thật choáng váng, cậu biết anh muốn mình dọn nhà là cân nhắc cho sau này, kỳ thực chính cậu cũng đã bắt đầu tìm phòng ở, nhưng lại chưa từng nghĩ tới muốn ỷ lại Hoa Ninh Tường làm giúp loại chuyện kia.

Hoa Ninh Tường  không thèm để ý chút nào “Thanh Lãng, em bây giờ đã “bán mình” cho tôi, là chủ nhân của em, tôi đương nhiên phải vì em mà phụ trách ăn, mặc, ở, đi lại rồi”

Hoàn hảo Hoa Ninh Tường không có nhìn thấy, Lý Thanh Lãng mặt đỏ lên, bán mình cái gi chứ…


Không thể không nói, bộ dáng chân chính của Hoa Ninh Tường cùng trong tưởng tượng của Lý Thanh Lãng khác biệt thật sự rất lớn, bất quá như vậy càng khiến người ta cảm thấy được anh là chân thật, cũng càng làm cho Lý Thanh Lãng…động lòng.

“Không cần lo lắng về vấn đề tiền bạc, cứ coi như là tiền tôi đầu tư vào nghệ sĩ đi” Lý Thanh Lãng nửa ngày không nói lời nào, khiến Hoa Ninh Tường hiểu lầm cậu là đang lo lắng không có tiền trả tiền thuê phòng.

Bất quá như vậy càng làm Lý Thanh Lãng ngượng ngùng hơn.

“Đừng tìm địa phương quá đắt, công ty của anh chỉ vừa mới cất bước, em không muốn trở thành gánh nặng đâu” Lý Thanh Lãng nghiêm túc nói với Hoa Ninh Tường.

Anh cười một cái “Kỳ thực dưới lầu nhà tôi có một gian phòng đang cho thuê, giá tiền cũng tương đối hợp lý, mấu chốt là cách nhà tôi rất gần, sau này tiểu Chu đưa tôi đi làm cũng có thể thuận tiện đón em, không cần chi cho những khoản đó nữa, còn có, tiểu Chu cũng có thể thuận tiện giúp đỡ em, bớt được phí dụng cho một trợ lý khác”

“Kia…”

“Cứ quyết định như vậy đi, ngày mai tôi sẽ kêu cậu ta giúp em dọn nhà, đêm nay em trước tiên thu thập một chút”

Hoa Ninh Tường lại nói thêm vài câu, sau mới hài lòng cúp điện thoại, anh cũng không có nói cho cậu biết, kỳ thực gian phòng cho thuê dưới lầu kia, chủ nhân của nó tên là Hoa Ninh Tường. Anh cười nhìn về phía tiểu Chu, cậu ta bất đắc dĩ gật gật đầu, Hoa Ninh Tường lúc nào cũng cho mình là vạn năng, mỗi lần anh ta dự định làm sự tình hư hỏng gì đó, cuối cùng đều sẽ rơi xuống trên người mình.

“Hoa ca, em cảm thấy cần phải tăng tiền lương chứ ha?”

“Được”

“Thật sao?” Tiểu Chu có chút không dám tin nói.

“Đương nhiên là thật, chờ công ty chúng ta kiếm được nhiều tiền lời, anh sẽ lập tức tăng lương cho cậu”

Tiểu Chu chỉ có thể gật đầu, được rồi, có cái để hi vọng còn hơn không.


Bất quá, nụ cười của Hoa Ninh Tường cậu ta không có nhìn thấy, kiếm được nhiều tiền hay không cũng không phải do ông chủ định đoạt, mà cho dù lời nhiều đi chăng nữa, một tiểu trợ lý nhỏ nhoi như cậu ta cũng không thể nào biết được, hơn nữa…anh cũng chưa nói bao nhiêu tiền thì được coi là lời nhiều có đúng không?

Hiệu suất làm việc của tiểu Chu thì không phải bàn cãi, buổi tối hôm sau Lý Thanh Lãng đã ở tại  bên trong nhà mới mà vui vẻ ăn mừng tân gia.

Nhận được sự đồng ý của Hoa Ninh Tường, Lý Thanh Lãng cũng mời Vu Chấn tới. Này đối với Vu Chấn mà nói là tin tức vô cùng tốt, người này kích động đến suýt chút nữa trực tiếp bỏ việc ở tiệm cà phê chạy tới đây.

Nhân cơ hội này, Hoa Ninh Tường cũng kêu Lưu Trung An đến, anh ta gần đây đang bận lo chuyện công ty mới cùng mãn hạn hợp đồng của Hoa Ninh Tường, vẫn luôn muốn phân thân để nhìn Lý Thanh Lãng, lần cuối cùng này xem ra cũng gặp được.

“Trung An, nửa cuối năm công tác của anh trước tiên chú trọng vào công ty là được rồi, tôi còn chưa có ý định cho Thanh Lãng ra đĩa hát nhanh như vậy” Hoa Ninh Tường nói.

Lưu Trung Anh sững sờ “Tại sao?”

Y đương nhiên sẽ không cho là Hoa Ninh Tường muốn đóng băng Lý Thanh Lãng, công ty bọn họ hiện tại chỉ mới kí kết cùng một nghệ sĩ duy nhất là cậu ấy, hơn nữa chính chủ còn đang ngồi đây, Hoa Ninh Tường lại nói như vậy hiển nhiên là đã an bài một con đường khác. Nhưng Lưu Trung An vẫn không hiểu, sao không thừa dịp thi đấu kia còn chưa kết thúc, độ hot của Lý Thanh Lãng cũng không tệ lắm, trước tiên khai pháo lần thứ nhất, sau này mà chờ cỗ tử nhiệt này rút lui, muốn ra đĩa hát lại phải tuyên truyền tốn biết bao công sức, quan trọng là…tốn rất nhiều tiền.

Hoa Ninh Tường cười, nhẹ nhàng xoa mái đầu mềm mại của người ngồi cạnh rồi nói “Kỹ xảo hát hò của em ấy còn kém rất nhiều, cần đặc biệt huấn luyện một thời gian, kế hoạch ra đĩa hát, dời lại sang năm”

Lưu Trung An cau mày “Cậu cũng thật là xằng bậy!”

Chuyện thâm hụt tiền buôn bán như vậy mà cũng làm!?

Hoa Ninh Tường nhíu mày nhìn y “Công ty đang ở giai đoạn đầu cất bước, tiêu tốn không nhiều, bằng một mình tôi, hoàn toàn có thể chống đỡ được, anh đang lo lắng cái gì”

Lưu Trung An cũng suy nghĩ minh bạch, cho dù mất tiền cũng không phải chuyện của mình, đành thở dài “Cậu là ông chủ, đương nhiên nghe lời cậu”

Hoa Ninh Tường hài lòng gật gật đầu, xoay qua bên cạnh nhìn Lý Thanh Lãng


“Lãng, đừng làm tôi thất vọng”

Cậu một câu cũng không nói nên lời, chỉ có thể đỏ mắt gật đầu lia lịa.

Bữa cơm này tất cả mọi người đều ăn rất vui vẻ, chỉ có Vu Chấn cứ một lát lại liếc Lý Thanh Lãng, một chút lại nhìn Hoa Ninh Tường, mặc dù có chút buồn bực anh ta tại sao đối với Lý Thanh Lãng lại tốt như vậy, bất quá nghĩ lại liền cúi đầu, Hoa Ninh Tường thì có ý đồ gì với cậu cho được chứ? Đối xử tốt với cậu như vậy chẳng qua là hài tử này chọc người yêu thích thôi. Vừa nghĩ như vậy, Vu Chấn thật hài lòng, kết giao cùng Hoa Ninh tường cũng không sai a, Lý Thanh Lãng sau này cũng không còn sợ bị người ta khi dễ, dù sao dựa lưng vào đại thụ sẽ không sợ hứng phải gió ma (=ý chỉ sẽ không bị người ta đâm sau lưng)