Phóng Thanh Ca Xướng

Chương 16

Kì nghỉ nhàn nhã rất nhanh liền trôi qua, trở lại thành phố Z một đám người bắt đầu bận túi bụi, mà Hoa Ninh Tường cũng liên tục lừa gạt đem Lý Thanh Lãng về nhà sống với mình, cho nên phòng trọ lầu dưới lại một lần trống không.

Hội nghị buổi sáng vốn là sự kiện nghệ sĩ trong công ty không được tham gia, nhưng Hoa Ninh Tường lại phá luật đem Lý Thanh Lãng gọi vào phòng họp, tất cả mọi người đều nhìn về phía cậu, trên mặt không giấu được nét vui sướng.

“Xảy ra chuyện gì ạ?” Lý Thanh Lãng có chút nghi ngờ hỏi.

Hoa Ninh Tường chờ cậu ngồi xuống xong, lúc này mới cười nói  “Có hai cái tin tức, em muốn nghe tin tốt trước, hay là muốn nghe tin tốt so với tin tốt còn tốt hơn?”

Mấy người phụ trách khác đều một bộ dạng bất đắc dĩ, ông chủ của bọn họ thực sự rất thích trêu chọc đứa bé này a. Tuy rằng không ai trong bọn họ nói ra, nhưng người trong công ty này hấu hết đều tinh tường, động não một chút liền biết tâm tư của lão bản nhà mình, bất quá, bọn họ vẫn không có đoán ra được kỳ thực hai người đã sớm cùng một chỗ.

Lý Thanh Lãng cũng bật cười, suy nghĩ một chút rồi nói “Ân, vậy trước tiên nghe cái tốt đi”

“Anh nói trước, đây là tin mà bọn họ cảm thấy tốt, chứ không phải anh. Ngày không qua Trung An tiếp nhận hai cái kịch bản, đạo diễn hi vọng em có thể đi thử vai nhân vật trong phim, một là nam thứ, một là nam chính, nam thứ là trong một bộ drama tình cảm, còn nam chính là của phim thần thượng”

Nói xong mấy câu này, Hoa Ninh Tường cũng không lên tiếng nữa, chỉ duy trì ý cười nhàn nhạt nhìn đối phương.

Lý Thanh Lãng nghĩ nghĩ một hồi “Nếu như em chỉ muốn ca hát, anh sẽ khai trừ em sao?”

Những người khác đều sững sờ, trong cái vòng giải trí này ca hát nếu tốt thì lại muốn đi diễn, mà diễn tốt thì lại hay nhiều chuyện thích hát hò, bọn họ đều cho rằng Lý Thanh Lãng sẽ chọn bộ phim thần tượng kia để gia tăng độ nổi tiếng, không nghĩ tới cậu cư nhiên không hề liếc mắt đã cự tuyệt.

Ngược lại nụ cười trên mặt Hoa Ninh Tường càng rộng hơn, anh nói “Vì chút chuyện cỏn con thế này mà đem em đuổi đi, anh còn phải trả một khoản tiền bồi thường vi phạm hợp đồng, quá không khoa học đi”

Lý Thanh Lãng cũng nở nụ cười “Em chỉ muốn được hát”


Anh nhìn cậu trong mắt nhiều hơn một phần tán thưởng, quả nhiên không hổ là người mà mình xem trọng, cùng mình có một giấc mộng âm nhạc giống hệt nhau.

Nếu ông chủ đã không nói gì, những người khác đương nhiên càng không tiện mở miệng, chỉ thở dài trong lòng một chút, cũng không cảm thấy có gì quá đáng tiếc, dù sao hai cái kịch bản này nhìn qua cũng không phải là đặc sắc gì, đối phương lại đưa ra mức thù lao hơi bèo bọt, phải, bọn họ nghĩ xong cũng cảm thấy tâm tình cân bằng lại nhiều.

Đây coi như là phương thức tự an ủi mình đi?

Hoa Ninh Tường lúc này rất muốn ôm Lý Thanh Lãng, nhưng dưới con mắt của những người khác lại không thể làm gì hơn là nhẫn nại, anh tiếp tục cười nói “Còn lại tin tốt hơn cái tin tốt kia, em có muốn nghe không?”

“Là gì ạ?”

“Em lọt vào chung kết Giải thưởng âm nhạc tổ chức tại thành phố B vào tháng sau, đề cử cho hạng mục Best New Artist” (=Nghệ sĩ mới xuất sắc nhất:>>>)

Lý Thanh Lãng không khỏi sững sờ, không biết nói cái gì cho tốt, không nghĩ tới Hoa Ninh Tường không đình chỉ lời nói, tiếp tục “Còn có bài hát song ca của chúng ta, lọt vào một trong 10 đề cử ca khúc xuất sắc nhất của năm”

Cậu lúc này mới phản ứng được anh là đang nói cái gì, nhưng ý nghĩ đầu tiên không phải là liệu mình có nhận được giải thưởng chung cuộc hay không, mà là khẩn trương nắm chặt tay Hoa Ninh Tường, vội vàng hỏi “Vậy còn anh, anh có hay không  được đề cử nam ca sĩ xuất sắc nhất?”

Những người khác không có để ý hành động Lý Thanh Lãng cầm tay Hoa Ninh Tường, bởi vì bọn họ hiện giờ cũng vô cùng cao hứng, Lưu Trung An cười “Nếu như cậu ấy không lọt vào, vậy thì cái bảng xếp hạng này còn có ý nghĩa gì sao?”

Lời này nói ra không khỏi có chút tự đại, nhưng thực tế bọn họ đều rõ ràng thực lực của Hoa Ninh Tường trong giới hiện nay, mấy nam ca sĩ được đề cử khác, chỉ sợ rằng cũng chỉ có một mình An Duy mới có tư cách cùng Hoa Ninh Tường phân cao thấp.

Lý Thanh Lãng có chut kích động, thế nhưng vẫn nhớ khống chế âm lượng chính mình, dùng thanh âm chỉ hai người nghe được nói “Vậy là em và anh có thể đồng thời tham gia lễ giao giải rồi?”

“Đương nhiên, em sánh đôi cùng anh bước đi trên thảm đỏ cũng có thể”

Đối với Lý Thanh Lãng mà nói, có thể cùng Hoa Ninh Tường đồng thời tham gia lễ giao giải, so với chuyện chính mình nhận được đề cử càng hạnh phúc hơn.

“Được rồi, sự tình tốt đẹp đều đã nói xong, hiện tại chúng ta thảo luận một chút vào vấn đề không được vui vẻ cho lắm đi” Hoa Ninh Tường đem tư liệu trong tay ném cho Lưu Trung An, để hắn phân phát cho mọi người.

“Trong tay Tiểu Nhan có quản lý vài người mẫu, sau khi huấn luyện đã bắt đầu tiếp nhận công tác, bọn họ là người mới, Tiểu Nhan cô nhớ lưu ý một chút, lúc đầu không cần xếp lịch trình dày đặc quá, mấu chốt là không thể để bọn họ tạo ra rắc rối nào, chúng ta vẫn còn là một công ty nhỏ, không có tinh lực cùng quan hệ xã hội đủ rộng để xử lý mấy sự tình kia”


“Tôi hiểu rồi”

“Tuần sau sẽ có một nữ ca sĩ ký hợp đồng với chúng ta, cô ấy là người đã thành danh, bất quá mấy năm gần đây không có hoạt động nào, cách đây không lâu đã tham gia lại một chương trình âm nhạc, triển vọng cũng không tệ lắm, Trung An anh tiếp tục gặp gỡ cô ấy để lo việc ký kết, có vấn đề gì cứ trực tiếp đến tìm tôi”

“Không thành vấn đề, cứ chờ tin tốt từ tôi” Cùng đối phương tiếp xúc rất thuận lợi, Lưu Trung An đã chắc chắn nắm được phần hợp đồng này.

“Album mới của Thanh Lãng tháng sau sẽ bắt đầu chuẩn bị, mọi người trước tiên đem công tác tiền kỳ lo liệu hảo, khâu tuyển chọn ca khúc giao cho tôi là được rồi”

Hoa Ninh Tường dư quang liếc thấy Lý Thanh Lãng bộ dáng tựa hồ có chút đứng ngồi không yên, liền mở miệng hỏi “Thanh Lãng, nếu như em có ý kiến gì, có thể nói thẳng ra”

“Em chỉ là muốn hỏi một chút, nếu như mười bài hát đều sẽ do anh viết, có thể để em thử viết lời được không ạ?”

Hoa Ninh Tường ánh mắt lóe lên một tia kinh ngạc, lập tức vui vẻ nói “Đương nhiên có thể, về chuyện này hai chúng ta lát nữa thảo luận riêng đi”

Lý Thanh Lãng gật gật đầu.

Cuộc họp kéo dài cũng không lâu, tất cả mọi người lục tục ly khai phòng hội nghị, mà dưới sự ám chỉ của anh, cậu không hề nhúc nhích chút nào.

Hoa Ninh Tường đứng dậy khóa lại cửa phòng họp, đi tới bên người Lý Thanh Lãng ôm đối phương vào lòng “Lãng, anh thật sự rất vui”

“Là bởi vì em không tiếp nhận vai diễn kia sao?” Cậu nghi hoặc hỏi.

“Không chỉ là vì chuyện này, mà anh vui nhất chính là em muốn cùng anh hoàn thành ca khúc, anh thật sự rất chờ mong được nhìn thấy toàn bộ album lần này, vị trí tác giả sẽ cùng in tên hai người chúng ta”

“Em cũng rất chờ mong, bất quá Ninh Tường, mặc dù em học ngành văn, nhưng việc sáng tác ca từ quả thật không có kinh nghiệm, cho nên tới thời điểm đó em làm không tốt, anh nhất định phải nói cho em biết, em không hi vọng mình phá hủy đi nguyên bản lời mà anh đã viết ra”

“Anh biết, em yên tâm, anh nhất định sẽ dạy em thật tốt”

Nói xong, Hoa Ninh Tường hôn Lý Thanh Lãng tới đầu váng mắt hoa, hồn xuất khỏi thân thể bay đi đâu mất, suýt chút nữa là không thể ra khỏi phòng hội nghị luôn rồi.




Cùng một ngày mà chuyện tốt thật sự quá nhiều, Lý Thanh Lãng không nhịn được có tâm tư muốn cùng Hoa Ninh Tường hảo hảo chúc mừng một phen, thế là trở về nhà thật sớm, may là hôm nay cậu cũng không có việc gì làm, cứ như vậy đón nhận một ngày thanh nhàn hiếm thấy.

Cậu mua rất nhiều thứ về nhà, thời điểm Hoa Ninh Tường trở về, chờ đợi anh chính là một bàn mỹ vị phong phú, còn có một người toàn tâm toàn ý yêu anh.

Ăn cơm tối xong, hai người vùi ở ghế sô pha xem ti vi, thật ra không hề để ý trên màn hình đang diễn ra cái gì, chỉ là yêu thích cảm giác cùng một chỗ thật gần như vậy mà thôi.

Lý Thanh Lãng nằm trên đùi Hoa Ninh Tường, cười nói “Nếu như trước đây có người nói cho em biết, tương lai em sẽ cùng Hoa Ninh Tường làm âm nhạc, còn có thể cùng anh tham gia lễ trao giải, em nhất định sẽ cho rằng người đó bệnh thần kinh”

“Rất hạnh phúc sao?”

“Đương nhiên, đây là ước mơ của em mà!”

“Kỳ thực, em không chỉ có thể cùng Hoa Ninh Tường làm âm nhạc, mà đồng thời có thể cùng nhau ăn cơm, cùng nhau uống rượu, cùng tắm rửa, rồi ngủ chung…”

“Gì cơ ạ…”

“Em nguyện ý không?”

“…Ân”

Lý Thanh Lãng vừa định nói, hiện tại còn không phải đã như vậy rồi sao? Ai biết được lời còn chưa ra khỏi miệng, đã bị Hoa Ninh Tường trực tiếp tha về phòng ngủ. Chờ đến thời điểm cậu bị anh lột đến không còn một mảnh, mới phục hồi tinh thần.

“Anh…”

“Em nói em nguyện ý”

Lý Thanh Lãng bị Hoa Ninh Tường chặn miệng, trời ạ, ai biết được anh nói ngủ là cái ý tứ này chứ a!


Bất quá, cậu cũng không chán ghét sự tình thân mật như vậy, ngược lại trong lòng còn âm thầm mong đợi đã lâu, bởi vì anh là Hoa Ninh Tường, là người mà cậu yêu nhất.

“Đừng sợ, anh sẽ không làm đau em”

“Ân”

Lý Thanh Lãng nhắm mắt lại, cẩn thận cảm thụ mỗi một động tác của Hoa Ninh Tường.

Cậu bắt lấy cánh tay anh, toàn thân khẽ run, Lý Thanh Lãng lúc này mới biết, những “tư liệu” kia đều không có lừa người, thật sự rất đau.

“Ninh Tường, hôn em…”

“Lãng, thả lỏng một chút”

Ngay lúc hai người triền miên hôn đối phương, Lý Thanh Lãng từ từ thích ứng được cơn đau này, cũng không còn cảm thấy khó có thể chịu đựng, ngược lại, bởi vì đó là Hoa Ninh Tường, cho nên cậu cảm thấy được cơn đau này cũng chính là hạnh phúc.

Bàn tay cậu đặt trên gò má Hoa Ninh Tường tỉ mỉ miệu tả bộ dáng anh, trong phòng rất tối, bọn họ cơ hồ không nhìn thấy lẫn nhau, nhưng có thể từ nhiệt độ thân thể đối phương mà suy đoán nét mặt người kia hiện giờ.

“Em có thể…A…”

Lời còn chưa dứt, người phía trên đã sớm không thể nhẫn nại chậm rãi chuyển động.

“Lãng, đau không?”

“Không…Không đau…Ân…Anh…Nhẹ một chút…”

“Là nơi này, thoải mái sao?”

“Đừng hỏi mà…Ân…Em…Em không biết…A…Đừng như vậy…”


“Đừng như vậy là muốn ra sao?”

“A…Ninh Tường…Em…Em muốn…Ân…”

“Chúng ta cùng nhau…”

Thật lâu sau đó, phòng ngủ cuối cùng cũng an tĩnh trở lại.