Phong Lưu Pháp Sư

Chương 341: Tử vong hoa hải

 

Lúc này chớp lóe liên hồi như những con rắn bạc nổi bật giữa không trung, lôi điện liên hồi đánh xuống với tần suất dày đặc khiến ai nấy đều chấn kinh. Những thi thể vốn đã biến thành than nằm trên mặt đất càng bi thảm hơn, một số đã bị đánh đến tan tành, còn một số bắt đầu bốc cháy hừng hực, chỉ sợ chưa kịp cháy xong thì đã bị lôi điện tiếp tục đánh tới thành một đống tan nát.

Long Nhất nhíu mày nhìn vào những tia lôi điện, tâm linh không tự chủ được mà chấn động, cái loại cảm giác rất thân thiết bắt đầu tràn ngập trong hắn, khiến hắn chỉ muốn chạy ào vào trong đám lôi điện hủy thiên diệt địa kia.

Long Nhất đột nhiên lắc mạnh đầu để thanh tĩnh lại, cho dù chính mình không sợ lôi điện, nhưng phiến lôi điện kia tuyệt không bình thường, ai mà biết bản thân mình có chịu đựng nổi hay không chứ?

-"Long Nhất, ngươi rốt cuộc có muốn đến Tử vong hoa hải này hay không?" thấy Long Nhất đang ngây ngốc nhìn ngược về phía lôi điện, Vô Song lạnh lùng hỏi.

-"Đi, đương nhiên phải đi qua chứ" Long Nhất nhún vai xoay người lại chuẩn bị đi đến lối vào Tử vong hoa hải.

Chính lúc này, Huyết sắc khô lâu trong lòng bàn tay Long Nhất truyền đến một trận chấn động, Long Nhất chuyển ý thức vào tìm hiểu thì phát hiện Cuồng lôi thú bên trong đang muốn đi ra.

Long Nhất ý niệm vừa động, bản thể thu nhỏ của Cuồng lôi thú đã xuất hiện trước mặt hắn. Có lẽ buồn bực đã lâu, ngay khi ra bên ngoài Cuồng lôi thú hết sức hưng phấn, nó chạy lại bên chân Long Nhất mà cọ cọ một hồi, sau đó liền nhìn về phía những tia lôi điện trên con đường. Đột nhiên nó rống lớn một tiếng liền xông ra ngoài, thân thể nhỏ nhắn đột nhiên trong phút chốc đã trở nên khổng lồ.

- "Cuồng lôi thú" Vô Song kinh ngạc đứng lại nhìn chằm chằm vào Cuồng lôi thú trước mặt mình.

Lúc này Cuồng lôi thú đã nhảy vào giữa đám lôi điện, bộ lông màu tím bạc của nó xù lên, cái sừng nhỏ trước trán lóe ra từng đạo ánh sáng bạc, từng đạo từng đạo tia chớp bị hoa văn kỳ dị khắc trên chiếc sừng bạc dẫn nạp vào bên trong cơ thể Cuồng lôi thú.

Bên ngoài thân thể Cuồng lôi thú từng dòng lôi điên xẹt ngang, nhưng vẻ mặt của nó như đang hưởng thụ, điên cuồng hấp thụ những nguyên tố lôi điện ma pháp này.

-"Phu quân, Cuồng lôi thú này là ma sủng của chàng sao?" Nạp Lan Như Nguyệt khiếp sợ nhìn Long Nhất hỏi, nàng không thể không thấy được khả năng hóa thân của nó, cũng là đặc trưng trong truyền thuyết của ma thú SS cấp Cuồng lôi thú. Chỉ là trước giờ chỉ nghe nói là có Cuồng lôi thú tồn tại chứ nàng chưa hề nghe ai nhắc có người sở hữu ma sủng kinh khủng loại này.

Long Nhất gật đầu cười nhưng con mắt vẫn không rời lôi điện xung quanh Cuồng lôi thú. Bỗng nhiên, trong lòng của hắn chấn động một cái, Cuồng lôi thú đang dùng ý thức kêu gọi hắn.

Long Nhất có chút do dự, đi? Hay không đi? Nhưng khi nghĩ đến Cuồng lôi thú một khi đã gọi hắn đến chắc chắn có có nguyên nhân. Nó là ma sủng có khế ước của hắn thì không thể nào có ý hại hắn được. Nghĩ vậy, Long Nhất trong lòng hạ quyết định, hắn xoay người lại nói:

-"Các ngươi ở chỗ này đợi ta một chút, ta đi một lúc"

Không đợi mọi người đáp trả, Long Nhất liền lắc mình một cái nhảy vào bên trong màng lôi điện dày đặc.

Ngay khi Long Nhất nhảy ra khỏi thông đạo, thình lình vô số thiểm điện đã bổ trúng thân thể hắn, thân thể hắn liền sinh ra một loại cảm xúc tê dại mãnh liệt, quần áo trên người đã bị đánh nát như tương làm lộ ra thân hình cường tráng.

3 người bên trong thông đạo đều cả kinh, Nạp Lan Như Nguyệt thiếu chút nữa đã nắm chặt Kết giới châu trong tay mà chạy theo đưa hắn trở về. Nhưng chân nàng vừa mới bước vài bước liền ngừng lại, nàng biết Long Nhất không phải là loại người loạn bậy, hắn làm như vậy chắc chắn có lý do, huống hồ hắn tới bây giờ ngoài việc quần áo bị đánh tan tành thì thân thể cũng không bị tổn hại gì, mà nàng là nữ nhân của hắn thì càng phải tin tưởng vào hắn.

Một đạo lôi điện tiếp theo đánh thằng vào đỉnh đầu Long Nhất làm mái tóc dài của hắn nổ mạnh dựng đứng lên, mà bộ lông phía dưới của hắn cũng không ngoại lệ.

Long Nhất run rẩy từng trận, khuôn mặt bị lôi điện đánh vào bắt đầu méo xệch. Hắn cảm giác lôi điện bên trong này không giống với lôi điện bên ngoài, cường độ so với lôi điện bên ngoài cao hơn không biết bao nhiêu lần, hơn nữa nguyên tố lôi điện ma pháp cực kỳ tinh khiết.

Nguyên tố lôi điện ma pháp di chuyển trong từng tế bào của Long Nhất, ngay sau đó trong cơ thể hắn phát sinh va chạm kịch liệt, cuối cùng bị ma hạch màu tím bạc trong ý thức hải Long Nhất hấp thụ hoàn toàn.

Long Nhất lúc này đi được hai bước thì ngừng một chút, điệu bộ của hắn giống như một robot bình thường mà hắn đã thấy trong các bộ phim trong tiền kiếp. Cũng không có cách nào khác, nguyên tố lôi điện ma pháp trong cơ thể hắn đang chạy toán loạn, cái cũ vừa mới bị hấp thu, cái mới đã lập tức nhảy vào thay thế.

Vất vả một hồi, Long Nhất cũng đi đến bên cạnh Cuồng lôi thú, một người một thú bắt đầu hưởng thụ sự tẩy lễ của lôi điện.

Mặc dù nói là không giết người, nhưng cảm giác lôi điện tê tê chạy khắp người này quả thật thống khổ phi thường.

Long Nhất run rẩy từng trận, thật sự có chút cảm giác chịu không nổi, đặc biệt là tiểu huynh đệ của hắn, nơi đó vốn là chỗ mẫn cảm nhất, giờ bị điện kích vào cảm giác thống khổ không thể tả được.

Ý thức Long Nhất chìm vào giữa mi tâm, nhìn thấy nguyên tố lôi điện ma pháp dày đặc đang tiến vào ma hạch tím bạc, nhưng hắn bổng nảy sinh một cảm giác kỳ quái là những nguyên tố lôi điện ma pháp này như có tính mạng vậy.

Nhớ lại lúc trước khi hắn vừa mới xuyên qua Thương lan đại lục, từng có cảm giác tương tự vậy, nhưng sau khi hắn bắt đầu tu luyện rốt cuộc không có cảm thấy nữa.

-"Hê, các huynh đệ nghe ta nói này, ta van các ngươi đừng chạy lung tung trong thân thể ta nữa, mấy khớp xương già của ta muốn vỡ ra từng mảnh rồi" Long Nhất cũng không biết lên cơn thần kinh gì, thở dài nói với các nguyên tố lôi điện ma pháp trong ý thức hải của mình.

Bỗng nhiên, ma hạch tím bạc chớp động, Long Nhất cảm giác được một cỗ cảm giác thân thiết truyền tới, tựa hồ như những nguyên tố lôi điện ma pháp đáp lại lời của hắn, mà ngay lúc đó, cảm giác tê dại trên thân thể hắn cũng giảm bớt rất nhiều, cứ từ từ, thân thể hắn rốt cuộc cũng không còn cảm giác tê rần nữa.

-"Ách, chuyện gì xảy ra thế này? Tại sao có thể như vậy?" - Nạp Lan Như Nguyệt mở to hai mắt, sắc mặt nàng vừa lo lắng vừa khủng hoảng đã trở nên tái nhợt, thế nhưng nàng phát hiện phiến lôi điện trong thiên địa bỗng nhiên tập trung lại, mà tất cả lại đều tập trung xung quanh Long Nhất và Cuồng lôi thú.

Cứ thử tưởng tượng mấy vạn đạo lôi điện đều tập trung đánh vào một người xem? Đó là một tình cảnh trên đời khó gặp. Xung quanh trong vòng 10 thước bên trong Long Nhất và Cuồng lôi thú không thấy được bất cứ cái gì, chỉ có ánh sáng tím bạc của lôi điện chớp lên mãnh liệt cùng với thanh thế rung trời lệch đất, càng lạ hơn nữa là ngoại phạm vi đó ra thì trời yên gió lặng như hai thế giới cách biệt vậy.

Chỉ bất quá tình cảnh này chỉ duy trì được có mấy giây, bầu trời màu xám bắt đầu trở nên yên tĩnh, cũng không có một tia chớp nào đánh xuống nữa.

Cuồng lôi thú run lên rồi ngửa đầu lên trời rống dài một tiếng, thân hình vốn đã lớn nay lại hóa lớn lên gấp đôi, trên người bắt đầu xuất hiện một vòng kim quang nhàn nhạt, hình dáng của nó khiến cho Long Nhất đang ngồi nhắm mắt kế bên thoạt nhìn tựa như con kiến nhỏ bé.

-"Khí tức của thần thú?" sắc mặt Vô Song thoáng động, dĩ nhiên từ trên thân thể Cuồng lôi thú cảm giác được khí tức thần thú, Cuồng lôi thú trưởng thành đáng lẽ thuộc loại SS cấp ma thú, cho dù tiến hóa nữa cũng tới mức SSSS cấp, ma thú cuối cùng cũng là ma thú, như thế nào cũng không có khả năng biến thành thần thú được. Nhưng nàng mới rồi từ thân thể nó nhận ra khí tức của thần thú, hỏi làm sao nàng không kinh ngạc cho được.

Chính lúc này, lối vào Lôi Thần Cấm Khu đột nhiên truyền đến một trận dao động, một loạt bóng người đột nhiên xuất hiện. Khi họ thấy Cuồng lôi thú khổng lồ trước mặt lại càng hoảng sợ, không khỏi xuất ra các loại ma pháp đánh tới nó.

Cuồng lôi thú đang yên lặng hưởng thụ đột nhiên thấy có ma pháp nguyên tố công kích tới Long Nhất, nó điên cuồng rống lên một tiếng, biểu tượng lôi điện trên chiếc chiếc sừng bạc của nó lóe lên, liên tiếp xuất ra hai đạo lôi hệ cấm chú phản kích lại nhóm Dong binh đoàn đang tấn công nó.

Cấm chú uy lực cường đại cỡ nào chứ, trong nháy mắt mấy trăm đạo lôi điện như nước lũ tràn tới biến mấy trăm kẻ thành bụi đen, còn những kẻ vừa tới sau thấy tình hình không ổn liền lập tức quay về. Mà Cuồng lôi thú cũng không giảng đạo đức nhân nghĩa con mẹ gì, nó chỉ nhận thấy những người này đang gây nguy hiểm cho Long Nhất, mà biện pháp để giải trừ nguy hiểm cho Long Nhất là biến những kẻ không biết điều này thành người chết. Chỉ có người chết, nhất là loại người chết còn bị biến thành bột than mới thực sự không còn gây nguy hiểm nữa. (ND: Who lets the dog out? Wohw wohw wohw wohw.  .).

-"Sao lại thế này? Chuyện gì xảy ra?" Ở ngoài Lôi Thần Cấm Khu, khoảng một hai ngàn người đang chuẩn bị tiến vào, thì thấy hơn mười kẻ vừa mới tiến vào đang hoảng loạn chạy ngược ra.

-"Không được vào, ở đó có thần thú thủ hộ kinh khủng lắm, những huynh đệ phía trước kể cả đoàn trưởng toàn bộ đều bị thần thú phát ra siêu cấp lôi điện oanh tạc không còn mảnh vụn, những huynh đệ thật đáng thương a." Một gã kiếm sư trung niên bi thống khóc rống lên.

-"Không thể nào, khu vực lôi điện này trước giờ làm gì có thần thú thủ hộ đâu, ngày hôm qua Huyết sát Dong binh đoàn cùng Kỳ tích Dong binh đoàn quay về cũng chưa từng nói qua là có thần thú thủ hộ ở đó." Mọi người nhao nhao phản bác, trước giờ họ trăm phương ngàn kế tiến vào Lôi Thần Cấm Khu, cho đến bây giờ cũng chưa nghe nói tới có thần thú thủ hộ canh giữ lối vào.

-"Ta hướng tới quang minh thần mà thề, tuyệt không nói sai một lời, nếu không cả nhà ta chết không có đất chôn" Tên kiếm sư giơ tay phát thệ, hắn muốn chứng minh với mọi người sự thật này.

Lúc này, mọi ánh mắt dồn về Phó đoàn trưởng của họ, bọn họ ban đầu tính là Đoàn trưởng dẫn quân đi đầu, Phó đoàn trưởng bọc hậu, bây giờ đoàn trưởng đã chết, tự nhiên do Phó đoàn trưởng định đoạt mọi việc.

Tên phó đoàn trưởng trầm ngâm trong chốc lát, sau đó kêu một tên tâm phúc bên người lại:

-"Ngươi cầm một viên Kết giới châu đi vào, sau khi vào lập tức trở về ngay, rồi báo lại tình huống bên trong cho ta"

Tên tâm phúc dạ một tiếng, rồi cầm một viên Kết giới châu tiến vào, kết quả không cần nói cũng là bị Cuồng lôi thú trực tiếp oanh tạc thành từng mảnh vụn.

Tên phó đoàn trưởng đợi lâu không thấy tên tâm phúc của mình quay về, trong lòng cũng bắt đầu tin, phải biết rằng công dụng của Kết giới châu như thế nào chứ, trong khu vực lôi điện cũng có thể chịu đựng được một quãng thời gian không ít.

Vì vậy, chuyện trong lôi điện cấm khu xuất hiện thần thú thủ hộ nhanh chóng truyền khắp nơi, rất nhiều Dong binh đoàn chuẩn bị tiến vào đều quyết định lùi về để tính biện pháp đối phó.

Chỉ lả sau này cũng có những kẻ lớn mật xông vào nhìn thần thú, rốt cuộc không phát hiện ra thần thú thủ hộ, vì vậy khiến mọi người bắt đầu hoang mang tranh cãi về sự tồn tại của thần thú thủ hộ. Đương nhiên đây là chuyện sau này.

------------------

Lúc này Long Nhất đang chú tâm quan sát những nguyên tố lôi điện ma pháp trong cơ thể, rốt cuộc hắn phát hiện ma pháp nguyên tố quả thật là có tính mạng, liền bắt đầu dùng ý thức kết nối với chúng, làm cho ma hạch tím bạc trong ý thức hải của hắn cáng lúc càng lớn ra.

-"Tiểu tử này, rốt cuộc cũng phát hiện ra rồi, mặc dù có chậm, nhưng cũng không quá chậm" Lúc này, điểm đen trên tay trái của Long Nhất chợt lóe lên, Bóng đen trong cơ thể Long Nhất chui ra rồi lẩm bẩm nói,rồi trong nháy mắt lại ẩn vào trong cơ thể Long Nhất