Hiên Long vốn không tin, hắn nghiêng đầu nói: " Nói bậy! Ngươi không có đi qua tiên giới, ai cũng không nhận ra, làm sao có thể biết là ai đến." Hắn ở cùng Lý Cường càng lâu lại càng cảm thấy thân thiết, tựa như gặp được lão bằng hữu, nói chuyện cũng ngày càng tùy ý.Lý Cường bây giờ tu luyện đến Bình Phàm chi tâm của Nhị Dục Thiên, đó là một loại tâm tính phi thường bình thản, cảnh giới này cũng ảnh hưởng đến người ở chung quanh hắn, cho dù tiên nhân cũng không ngoại lệ.Lý Cường giở khuôn mặt tươi cười nhìn Hiên Long: " Có muốn đổ một ván hay không, nếu ta đoán được.."Hiên Long cười ha hả, cuống quýt gật đầu: " Được! Đổ một ván với ngươi! Đổ thế nào thì ngươi cứ nói, ta phụng bồi." Hắn tự mình cũng cảm thấy kỳ quái, ở chung một chỗ với Lý Cường, làm sao không nhịn được cũng cười ha hả? Phải biết rằng hắn đã khổ tu nhiều năm tháng, đừng nói là nở nụ cười, ngay cả vẻ mặt cũng đọng lại cứng rắn.Lý Cường nói: " Nếu ta thắng, ai! Ngươi đừng kích động a, ta nói chỉ là nếu. Nếu ta thắng, hắc hắc, ngươi phải đáp ứng ta một yêu cầu là được, ngược lại, nếu ngươi thắng, ta cũng đáp ứng ngươi một yêu cầu."Hiên Long nghĩ thầm, nói giỡn sao, thua thì không phải lỗ vốn sao. Tiên nhân không thể tùy tiện hứa hẹn, một khi đáp ứng, vô luận như thế nào cũng phải làm được, hắn trầm ngâm không nói.Lý Cường đột nhiên cười nói: " Bỏ đi, thôi đừng đổ nữa, ta cũng không có nắm chắc, hơn nữa lão nhân gia và vãn bối đánh cuộc, thắng cũng không hay, thua còn khó nhìn, ha ha.."Hiên Long bị Lý Cường nói xong thì nghiêng đầu, hắn hừ một tiếng, không cho là đúng, nói: " Ngay cả ta cũng đoán không ra người từ tiên giới tới là ai, ngươi tiểu tử càng không nói! Được, đổ!"Lý Cường đưa tay, nói: " Chúng ta vỗ tay ước định."Hiên Long vươn tay, hai người nhẹ nhàng vỗ một cái.Lý Cường lúc này mới nói: " Người từ tiên giới tới, a a, ta đoán là Cô Tinh đại nhân."Hiên Long mặc dù là tiên nhân, nhưng nói về năng lực suy đoán thì kém hơn Lý Cường quá xa, hơn nữa tin tức hắn có được cũng ít, khó có thể tiến hành thôi toán(bói), bởi vậy dù sao cũng không rõ. Hắn luôn miệng nói: " Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng! Cô Tinh đại nhân vốn không có hồi tiên giới, làm sao có thể từ tiên giới tới đây? Đây không phải là nói hưu nói vượn sao." Hắn vừa chuyển niệm suy nghĩ, đột nhiên cười to: " Ha ha, lần này ta sẽ thắng rồi!"Lý Cường cười nói: " Chờ hắn tới không phải biết rồi sao, bây giờ kết luận thì quá sớm." Vừa rồi hắn đột nhiên suy nghĩ cẩn thận, Tinh Cung đã tồn tại thật lâu, như Mạc Hoài Viễn ở đó suốt mấy ngàn năm, nhưng cho tới bây giờ không có gặp qua Cô Tinh đại nhân gì đó, nói cách khác, trong khoảng thời gian này, Cô Tinh không có mặt ở Tinh Cung. Vậy Cô Tinh chạy đi đâu? Nếu hắn còn ở thế giới này, không thể nghi ngờ, Nghịch Thiên Bảo Kính, Thiên Giám Bảo Tương Luân và tu thần Thiên Tiến Chương ba kiện bảo bối vô luận như thế nào hắn cũng sẽ không bỏ qua, bởi vậy chỉ có một lý do: Hắn chuyển thế trọng tu rồi lại phi thăng lần nữa. Chỉ có phi thăng dưới tình huống đó, thì đồ vật này mới không thể đem đi.Bởi vì Hiên Long có nói qua, người tu chân đến Đại Thừa kỳ, phi thăng tiên giới không cần đi bằng Nghịch Hành thông đạo. Bởi vì thông đạo bị phong bế, cho nên Cô Tinh chỉ có thể chuyển thế trọng tu, mới có cơ hội trở lại tiên giới. Thời gian dài như vậy mà không thấy Cô Tinh xuất hiện, rất có thể là hắn đã trở lại tiên giới.Còn có một suy đoán chính là Đại Huyễn Tinh kiếm phái đột nhiên mất tích, Hấp Tinh kiếm là phát hiện ở Tinh Cung, Lý Cường hoài nghi Đại Huyễn Tinh kiếm phái do chính Cô Tinh chuyển thế thì sáng lập, cho nên môn phái này từng nổi tiếng ở Phong Duyên Tinh, trong điển tịch ở các môn phái đều có ghi lại, sau khi Cô Tinh phi thăng thì biến mất hết tung tích.Mặc dù còn có mấy nghi vấn Lý Cường không cách nào tìm được đáp án, nhưng đại khái lý do hắn đã rõ ràng. Sau khi tu luyện tu thần Thiên Tiến Chương, trực giác của Lý Cường trở nên phi thường lợi hại.Nhìn thấy bộ dáng ổn định tin tưởng của Lý Cường, Hiên Long cũng thấy nghi hoặc, nhưng hắn cảm thấy khó mà giải thích, ngẫm lại cũng đành bỏ qua, không thể làm gì khác hơn là nói: " Được, ta đi theo ngươi, đợi người của tiên giới đến."Lý Cường từ khi biết được mình tu luyện Thiên Tiến Chương sẽ có ngày tẩu hỏa nhập ma, nhưng ngược lại tâm tư của hắn phóng mở, đối với tiên nhân cũng không hề có ý tránh né nữa. Nếu phải chết thì cách chết nào cũng đều giống nhau. Mục đích hắn cố ý đánh cuộc với Hiên Long chính là vì Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát, nếu mình gặp phải bất trắc, hắn muốn mời Hiên Long giúp hai người bọn họ chuyển thế, cũng có thể giải quyết được tâm sự trong lòng mình. Hắn cười nói: " Lão Long, ta muốn đi Tuyết Long thành chơi, ngươi cũng cùng đi đi."Hiên Long vặn eo một cái, nói: " Được rồi, ta cũng buồn bực ở chỗ này đã mấy ngàn năm, đi ra tu chân giới tham quan một chút."Lý Cường vui vẻ vỗ tay cười nói: " Hay a, ta thích nhiều người...bất quá, lão Long, phiền toái ngươi có thể thay đổi bình phàm một chút không cho giống người tu chân, cứ như vậy mà đi ra ngoài, a a, sẽ hù chết người đó."Trong lòng Hiên Long rung động không thôi, hắn đã phát giác ra trạng huống của Lý Cường, đó là một loại cảnh giới vượt qua khỏi sự sợ hãi cái chết, là một tâm tính siêu phàm nhập thánh. Hắn cảm thấy nghi hoặc: " Sao hắn có thể tu luyện được đến cảnh giới khoáng đạt như thế?" Hắn không khỏi sinh ra một phần kính ý với Lý Cường.Hắn nói: " Bằng hữu của ngươi có lẽ tỉnh rồi, chúng ta trở về đi."Lý Cường không chịu đi ngay, hắn nói: " Lão Long, dược tài hiếm quý nơi này có không ít, người khác mà không thể tiến đến, lãng phí thật sự đáng tiếc, không bằng cho ta hái một ít dùng để cứu người cũng tốt." Thật ra rất nhiều quan niệm của hắn bất đồng với tiên nhân, tiên nhân cũng không có ý niệm tế thế cứu người, bởi vì bọn họ vốn không phải là người trong thế giới này.Hiên Long cảm thấy mới lạ, hắn cười nói: " Ngươi muốn thì đi hái đi, nơi này ta cũng sắp bỏ không rồi."Lý Cường dọc theo linh sơn chủ mạch một đường mà hái, nơi này có không ít linh quả đều rất hiếm thấy, hắn từng học qua ngọc đồng giản của Linh Bàn môn, đối với đại bộ phận thiên tài địa bảo đều có nhận thức. Hiên Long cũng đủ kiên nhẫn, lẳng lặng đợi ở một bên.Khi hái Lý Cường lại rất cẩn thận, chỉ lấy những linh quả dị thảo đã trưởng thành, hắn không muốn diệt luôn cả những mầm xanh, trong lòng nghĩ lưu lại cấp cho người đời sau. xem tại TruyenFull.vnHiên Long rất thưởng thức cách làm của Lý Cường, từ hành vi hái thuốc của Lý Cường mà xem, tiểu tử này không hề tham lam. Hắn nhịn không được chỉ điểm Lý Cường, có vài loại thực vật nhìn qua không vừa mắt, nhưng từ trên tiên giới Thiên Phủ mang xuống trồng trọt mà thành, nếu không chú ý sẽ bỏ phí.Lý Cường cười nói: " Dược tài này ta có thể luyện chế không ít linh đan, đáng tiếc vẫn chưa được rảnh rỗi a."Hiên Long nói: " Luyện đan cũng là công khóa của tiên nhân chúng ta, không nghĩ tới ngươi cũng thích, có cơ hội trao đổi một chút."Luyện đan tại tu chân giới thường thường dùng mộc thạch làm thuốc, mà luyện đan của tiên giới ngoại trừ mộc thạch còn có dùng thiên địa linh khí làm thuốc, tầng cấp cao hơn rất nhiều, đó chính là tiên đan. Bất quá, linh đan diệu dược này người thường không có khả năng phục dùng, nếu không có tu vi cao thâm, uống vào hậu quả thật chẳng khác gì độc dược, đó là chết chắc.Lý Cường nghe xong trong lòng vui vẻ, hắn cố ý tỏ vẻ cười nói: " Ai, ta là người thành thật, người khác nói gì ta cũng tin, lão Long, ngươi đừng có gạt ta đó, a a.."Hiên Long bị hắn trêu đến nở nụ cười, nghiêng đầu nói: " Ai mà gạt ngươi chi? Tại tiên giới, cao thủ tinh thông luyện chế linh đan không nhiều lắm, nhưng phương pháp luyện chế bình thường thì mỗi tiên nhân đều cũng biết, điều này chẳng khó tưởng tượng, a a, sao này có rảnh thì hãy nói đi."Khi hai người trở lại phòng thì ba người Hiên Viên Dịch Thanh cũng đều tỉnh lại. Lần thu hoạch to lớn này làm cho ba người mừng rỡ, Hiên Viên Dịch Thanh và Đạm Bác Vũ dựa vào linh đan của Hiên Long mà công lực tiến nhanh, hai người đồng thời bước vào Nguyên Anh sơ kỳ. Tại tu chân giới một khi sơ kết nguyên anh, được xem như chính thức bước vào cánh cửa tu chân, hai người vô cùng vui vẻ, chúc mừng cho nhau.Thu hoạch lớn nhất chính là Bách Thịnh Chân, hắn từ Dung Hợp hậu kỳ vượt qua tới Tâm Động hậu kỳ, tiểu tử cũng cảm thấy tiến cảnh của mình nhanh đến không thể tưởng tượng. Ba người nhìn thấy Hiên Long và Lý Cường vừa cười vừa nói tiến đến, vội vàng khom người hành lễ, khấu tạ Hiên Long đã thành toàn.Lý Cường cười nói: " Hiên Long tiền bối sẽ cùng đi với chúng ta, cũng đến Tuyết Long thành du ngoạn." Hắn nói có vẻ rất tùy ý, nhưng ba người Hiên Viên Dịch Thanh đều cũng ngây dại, nhất là Đạm Bác Vũ, kích động đến tim cũng muốn nhảy ra ngoài, tiên nhân tiền bối đi tới Tuyết Long thành, chuyện này thật sự là quá kinh người. Hắn ấp a ấp úng nói: " Tiền...tiền...tiền bối muốn...đi...đi..." Mặt hắn đỏ bừng, nói không ra lời.Lý Cường ở bên cạnh nhìn thấy hắn như vậy cũng cảm thấy mệt, nhịn không được chen lời nói: " Là đi Tuyết Long thành! Ai, huynh đệ, không cần khẩn trương như vậy đâu, chỉ là một tiên nhân thôi, có cái gì mà kinh hãi kỳ quái...ách, đúng, đúng, là tiên nhân tiền bối..." Hắn vừa nghĩ không đúng, không thể vì an ủi ba người họ mà nói bậy Hiên Long, vội vàng câm mồm không nói nữa.Hiên Long cười mắng: " Ngươi tiểu tử cũng không nói nổi, tiên nhân mà cũng xem không ra gì, tốt xấu gì ta cũng là La Thiên Thượng Tiên, tại tiên giới cũng là nhân vật có danh, như thế nào nghe ý tứ lời nói của ngươi...."Hai tay Lý Cường xòe ra, nói: " Không có ý gì a, a muốn cho bọn họ đừng khẩn trương, hà hà, bọn họ lá gan quá nhỏ mà."Mấy người Đạm Bác Vũ nghe hai người họ đùa giỡn liền trấn định lại, hắn cung kính nói: " Cảm tạ tiền bối đồng ý đi Tuyết Long thành, làm người tu chân của Tuyết Long thành, Bác Vũ cảm thấy vô cùng quang vinh, cảm ơn Hiên Long tiền bối dầy ái." Hắn nói với vẻ phi thường thành khẩn, phải biết rằng tiên nhân quang lâm đại thành tu chân của Lâm Minh Tinh chỉ được ghi lại trong điển tịch, bây giờ người tu chân căn bản không từng được nhìn thấy.Hiên Long nhàn nhạt nói: " Ta đi Tuyết Long thành chỉ vì đi cùng tham quan với Mộc Tử tiểu bằng hữu, các ngươi nghe rõ, ta không muốn làm kinh động, lặng lẽ đến lặng lẽ đi, cho nên các ngươi không cần hưng phấn như thế." Thật ra hắn vốn không quan tâm đến người tu chân của tu chân giới, bởi vì Lý Cường tu luyện Thiên Tiến Chương, khí chất biến hóa rất lớn, Hiên Long đối với hắn có cảm giác không tệ, mới nguyện ý cùng hắn đi chung. Nếu Lý Cường vẫn còn là người tu chân, Hiên Long chỉ sợ không thèm để ý đến hắn, cho dù thủ đoạn xã giao của hắn có cao tới đâu cũng vô dụng.Lý Cường nói: " Đúng vậy, ta cũng nghĩ như thế, đừng kinh động người khác, chúng ta tự mình du ngoạn là được."Hiên Long nói: " Ta sẽ thay đổi một chút, sau đó đi ra ngoài." Hay tay hắn hướng ra phía ngoài mở rộng, kim quang chớp nhanh, đã hình thái thay đổi hoàn toàn, từ bề ngoài mà xem, hắn và người tu chân bình thường không khác nhau, hơn nữa cũng là dạng người tu chân tu vi không cao. Lý Cường biết đây là hắn biến ảo bề ngoài, trong lòng không khỏi âm thầm bội phục, không hổ là tiên nhân, thủ đoạn quả thật cao minh.Lý Cường mặc dù cũng biết biến ảo, nhưng khó kiên trì thời gian dài. Hắn nói: " Được rồi, chúng ta đi. Lão Long, ngươi đưa chúng ta ra ngoài, giảm chút sức lực a." Hắn ngoắc ba người Dịch Thanh đến cạnh mình để cho Hiên Long dễ dàng na di.Hiên Long tiện tay xuất một chiêu, kim mang chớp động, khắp phòng nổi gió, trong căn phòng nhỏ đã không còn một bóng người.Bách Thịnh Chân mở mắt, kinh ngạc phát hiện một mảnh trắng mang mang chung quanh, chỉ nghe Đạm Bác Vũ giật mình nói: " Nơi này...nơi này hình như là địa vực của Tuyết Long thành."Lý Cường nhịn không được ha ha cười to, hắn đột nhiên nhớ tới Kỳ Quân Sát, lão nhân gia hắn cũng thích chạy loạn khắp nơi, không nghĩ tới Hiên Long cũng làm như thế. Ý của hắn vốn để cho Hiên Long đưa mọi người ra khỏi Bảo Linh Sơn, ai ngờ chỉ chớp mắt đã đến phụ cận của Tuyết Long thành, khổ tu lộ chỉ mới mở đầu đã nhanh chóng kết thúc, ngẫm lại thật là thú vị.Hiên Long ngạc nhiên hỏi: " Cười cái gì? Có cái gì không đúng hay sao?"Lý Cường cười giải thích qua một phen, bàn tay của Hiên Long vung lên, không đồng ý nói: " Không cần nữa, khổ tu lộ có gì mà vui, ta không phải đã cho bọn họ phục dùng linh đan rồi sao, đi khổ tu lộ cũng không tiến cảnh nhanh như vậy, bọn họ nếu còn muốn đi...lần sau tự mình đi đi." Hắn đối với phương pháp này của tu chân giới không xem vào mắt.Ý nghĩ của Hiên Viên Dịch Thanh cũng cơ trí, hắn dùng ngữ khí sùng bái nói: " Tiền bối là thượng tiên, là tấm gương cho vãn bối, là..."Hiên Long cắt đứt lời hắn, nói: " Cái gì mà thượng tiên này nọ, để cho người khác nghe thấy thì ta làm sao cùng đi với Mộc Tử vào thành chơi? Ân, các ngươi cứ gọi ta là...là sư bá, gọi Mộc Tử sư thúc, chúng ta sẽ tạo thành một môn phái nhỏ, ha ha, mang theo đám sư điệt đi Tuyết Long thành mở mang kiến thức, cứ như vậy!" Hắn cũng đã nổi lên ý vui đùa.Lý Cường cười nói: " Sao ngươi không làm sư tôn của bọn họ? A a, không phải sợ lộng giả thành chân( giả vờ thành thật) a." Hắn lặng lẽ hướng Hiên Viên Dịch Thanh ba người nháy mắt mấy cái.Hiên Long không thèm để ý, hắn nghiêng đầu cười mắng: " Nói lung tung! Sư tôn không thể tùy tiện mà bái đâu, cho ngươi làm sư đệ của ta, tiểu tử ngươi đã chiếm đại tiện nghi rồi, còn dám nói hưu nói vượn."Lý Cường giở khuôn mặt tươi cười nói: " Được rồi! Được rồi! Ngươi định đoạt là được rồi, ra mắt sư ca, ha ha.." Nói xong không chút kiêng kỵ cười lên ha hả.Hiên Viên Dịch Thanh, Đạm Bác Vũ và Bách Thịnh Chân mừng rỡ, cái nháy mắt của Lý Cường bọn họ đều nhìn thấy, ba người liền tiến lên phía trước, đồng thanh nói: " Bái kiến sư bá! Bái kiến sư thúc!" Trên mặt cũng lộ ra vẻ tươi cười vui sướng, bất kể là thật hay giả, lần gọi sư bá sư thúc này bọn họ cũng gọi hết sức cam tâm tình nguyện.Trong lòng Hiên Viên không khỏi cảm khái, đã thật lâu không ai xưng hô mình như vậy, câu này làm cho hắn nhớ lại chuyện xa xôi, có chút ấm áp, có chút khổ sở. Hắn xoay người bước đi, nhàn nhạt nói: " Đứng lên đi, đừng cao hứng quá sớm, đây chỉ là xưng hô mà thôi."Lý Cường nói: " Đó là đương nhiên rồi, tiên nhân dĩ nhiên không muốn có quan hệ gì với phàm phu tục tử chúng ta, ha ha, đừng đánh ta, ta nói thật mà thôi..a di uy!"Hiên Long bay ra một cước, Lý Cường oa oa kêu lên quái dị: " Các ngươi nhìn a! Hắn có thái độ thế này đối với sư đệ đó!"Hiên Long không tránh được đành lắc đầu, hắn phát hiện mình không có biện pháp làm sao đối với Lý Cường. Hắn tức giận nói: " Tiểu tử! Đi thôi, đừng có ở đó nói lầm bầm mãi, cẩn thận ta lột da ngươi!"Đạm Bác Vũ vội bước lên phía trước nói: " Nơi này còn một đoạn đường nữa mới đến Tuyết Long thành, chúng ta bay tới hay là đi tới?"Lý Cường nói trước: " Đi thôi, nhìn phong cảnh cũng tốt, từ không trung bay đi, không nhìn thấy rõ cái gì, không thú vị."Hiên Long gật đầu, tùy ý đi như thế nào hắn cũng không quan tâm.Đoàn người bước đi trên tuyết đọng, đi thẳng đến Tuyết Long thành.Chung quanh tuyết trắng xóa bao trùm mang mang, nhìn không thấy người đi đường, cũng không có cây cối cao lớn, tuyết đọng thành băng trên mặt đất, phụ cận còn có không ít đặc sản bổn địa như Bạch Chập Tùng, cành cây đều là màu trắng nhũ, bên trên ngưng kết cây băng lăng, phản quang dưới tuyết có vẻ trong suốt, có những tiểu động vật hình dáng cổ quái đã chạy tới lui trên mặt đất phủ tuyết.Đạm Bác Vũ mang theo mấy người bay qua một sườn núi, tiếng người tào tạp xa xa truyền đến. Lý Cường nheo mắt nhìn tới, sườn núi là một vùng băng rất lớn, bằng phẳng bóng loáng, giống như một mặt gương thật lớn, phía xa xa trên mặt băng có nhiều điểm đen đang di động, Lý Cường biết đó là đám người đang hoạt động, những điểm đen tụ tập ở một vị trí hình tam giác, bởi vì khoảng cách quá xa nhìn không rõ là đang làm gì.Lý Cường hỏi: " Đây là địa phương nào? Sao lại có nhiều người đang hoạt động trên băng như thế, bọn họ đang làm gì?"Đạm Bác Vũ cười nói: " Sư thúc, đây là băng hồ nổi tiếng của Tuyết Long thành, những người đó là phàm nhân của Tuyết Long thành, đang bắt cá."Hiên Viên Dịch Thanh kinh ngạc nói: " Nguyên lai đây là Thiên Phong Hồ của Tuyết Long thành, ta biết nơi này sản xuất ra một loại mỹ vị nổi tiếng – Tế Lân Khoát Kỳ Phong Khẩu Nhung Ngư, tại Kỳ Long thành chúng ta loại cá này cao đến dọa người, ta chỉ nghe nói qua, không được ăn bao giờ."Hiên Long nghiêng đầu, trên mặt lộ ra vẻ cổ quái, hắn không nói gì, chậm rãi đi xuống núi, không ai chú ý tới vẻ mặt của hắn. Lý Cường tò mò nói: " Chúng ta đi xem." Hắn đối với phong tục dị địa này cảm thấy rất hứng thú.Đạm Bác Vũ gật đầu nói: " Đúng vậy, Hiên Viên sư huynh kiến thức quả nhiên bất phàm, đây là Thiên Phong Hồ, nghe nói hồ lớn này rất sâu, không ai biết bên dưới thông tới địa phương nào, có người đoán phía dưới Thiên Phong Hồ nối thẳng ra ngoài ngàn dặm, ra đến Bích Hải, bất quá không ai có thể chứng thật, trước kia từng có tu chân cao thủ đi xuống xem..." Hắn dừng một chút lại nói: " Nhưng người có thể quay về lại rất ít, cho dù có trở về, cũng đều ngậm miệng không nói chuyện."Hiên Long đột nhiên chen lời nói: " Phía dưới là Tụ Thủy tiên trận, là từ thật lâu trước kia do một bằng hữu của ta thiết lập, bất quá trước khi Nghịch Hành thông đạo bị phong bế hắn đã trở về tiên giới, linh sơn chủ mạch của Bảo Linh Sơn cũng là địa phương hắn ẩn cư, người tu chân các ngươi đương nhiên là không thể đi xuống được."Đạm Bác Vũ chợt hiểu ra, hắn mới biết Thiên Phong Hồ nguyên lai là do tiên nhân làm ra, trách không được những cao thủ thăm dò đều chật vật như thế.Mấy người cười nói đi tới.Lý Cường đến gần một cái hồ hình tam giác, chỉ thấy mười mấy người đang mặc quần áo bông rất dày đang ném dây cước bằng sắt xuống dưới, đầu cần câu là một ống xoay tròn, có một luồng chỉ cước màu trắng cuộn tròn vào, trên dây cước có một quả cầu nhỏ màu đen, có người đang đem tiểu cầu bỏ vào một con trùng nhỏ lớn cỡ quả trứng gà. Đạm Bác Vũ giải thích: " Đây là Bột câu, chỉ cần Phong Khẩu Nhung Ngư cắn phải, quả cầu sẽ nổ tung, gai nhọn bên trong sẽ bắn tung trong đầu cá."Đây là một miệng hồ băng rất lớn, đường kính chừng bảy tám thước dài, bề sâu chừng năm sáu thước, dưới băng khẩu là vô số khối băng hỗn tạp, có ba hán tử đang không ngừng dùng một chiếc võng lưới ném xuống chỗ những khối băng vụn, đồng thời giảo động hồ nước dưới băng khẩu, không cho mặt nước kết băng.Sợi dây câu cá chậm rãi hạ xuống, rất nhanh đã hoàn thành.Lý Cường hỏi một lão giả bên cạnh: " Lão đại gia, các ngươi phóng một lần câu sẽ được mấy con Phong Khẩu Nhung Ngư?"Lão nhân kia vội vàng đứng dậy, hắn nhìn ra Lý Cường là người tu chân, vội cười nói: " Không dám, a a, nếu vận khí tốt thì có thể có được một Phong Khẩu Nhung Ngư và một ít loài cá khác. Các ngươi từ bên ngoài tới phải không, Phong Khẩu Nhung Ngư không dễ bắt đâu a."Lý Cường nhận thấy được trong đám người này cũng có người tu chân, bất quá tu vi cũng rất thấp, có lẽ là người nhà của người đánh bắt cá.Chỉ nghe một đại hán quát: " Kéo dây lên." Lập tức có hai người vươn ra cần câu thật dài, kéo dây câu lên, khoảng mười người vây tới, bài thành nhóm, đồng loạt kéo lên từ từ.Không biết sợi dây câu nọ dùng vật gì để chế thành, mười người cùng nhau kéo mà cũng rất khó khăn. Lý Cường nhịn không được tiến lên hỗ trợ, hắn nắm vào dây câu, kéo mạnh về phía sau.Trong lòng Đạm Bác Vũ cả kinh, vội vàng kêu lên: " Sư thúc đừng nhúng tay!" Không đợi hắn nói xong, chợt nghe " băng" " ba" hai tiếng vang lên, dây câu bị Lý Cường làm đứt đoạn, hắn nhất thời thấy choáng váng.Kéo dây câu cũng phải có kỹ thuật, dùng sức không thể quá mạnh, phải chậm rãi mà kéo, Lý Cường không hiểu, lực khí của hắn ngay cả cương ti thiết tác( dây bằng sắt thép) cũng không chịu được, huống chi chỉ là một sợi dây câu tinh tế.Hiên Long nhịn không được ha ha cười to: " Lão đệ, khí lực của ngươi không nhỏ a, ha ha, xem ngươi làm sao bây giờ!" Hắn cũng hăng hái xem náo nhiệt.Bởi vì mấy người Lý Cường đều mặc trang phục của người tu chân, nên đám người ngư dân kia không dám làm càn, nhưng có người đã thấp giọng mắng. Lý Cường cười khổ, nói: " Ách, xin lỗi...a,xin lỗi...này, cái...kia..ta đền! Ta đền!" Hắn cũng không phải là người ỷ mạnh hiếp yếu.Lão giả kia tựa hồ là thủ lĩnh của đám người này, hắn chẳng biết làm sao, một hồi lâu mới rầu rĩ nói: " Ai, chúng ta mới bắt đầu đánh cá a, cho dù ngươi có đền một con Phong Khẩu Nhung Ngư cũng...ai! Mấy ngày này, Phong Khẩu Nhung Ngư chui rất sâu bên dưới, phải sang năm mới có thể trở lên, chúng ta bỏ lỡ cơ hội lần này, ngươi xem..."Lý Cường rất ít đỏ mặt, nhưng nghe xong lão giả nói thì mặt lại đỏ bừng, hắn cũng không nói nhiều, " bõm" một tiếng trực tiếp nhảy vào trong băng khẩu, làm đám người này cả kinh trợn mắt há hốc mồm, nói giỡn sao, nếu không phải tu chân cao thủ, thì cú nhảy này phải mất đi nửa cái mạng. Lão giả kia ấp úng nói: " Hắn...hắn...ai, hắn làm gì đây..."Hiên Long a a cười nói: " Hắn cảm thấy rất nóng, a a, nên đi xuống tắm rửa, các ngươi đừng động tới hắn, một hồi hắn sẽ lên thôi." Hắn cảm thấy rất tò mò, theo lý thì Lý Cường là người tu chân vốn không để ý tới phàm nhân thế này, nhưng hắn lại đưa tay đi giúp người thì thật hiếm thấy, nhưng lại hảo tâm làm thành chuyện xấu, đem dây câu của người ta làm đứt đoạn, hắn muốn nhìn Lý cường làm sao mà giải quyết.Đạm Bác Vũ than thở: " Sư thúc thật sự là lợi hại không nói nổi a, nước của Thiên Phong Hồ rét lạnh thấu cốt, cho dù là người tu chân đi xuống cũng phải mặc vào chiến giáp, dùng phi kiếm pháp bảo hộ thân, sư thúc không mang theo gì hết, liền nhảy vào trong hồ, thật sự là lợi hại."Trong lòng Hiên Long buồn cười, với tu vi bây giờ của Lý Cường, tại tu chân giới tuyệt đối có thể bài danh đầu tiên, thuộc về siêu cấp cao thủ, hắn vốn không cần chuẩn bị cái gì, chỉ cần hăn không đi xuống chạm vào Tụ Thủy tiên trận thì sẽ không xuất hiện vấn đề gì.Lý Cường vừa vào nước liền nhìn thấy dây câu đang phiêu phù trong nước, hắn nắm lấy thu về trong tay. Băng trong hồ nước âm trầm tối đen, giống như ma quỷ há to miệng chờ con mồi tới gần. Lý Cường chậm rãi quấn dây câu lại, hắn phát hiện dây câu không có con cá nào, bốn phía trống rỗng, nhìn không thấy con cá nào, trong lòng cảm thấy kỳ quái: " Trong nước không có cá a." Đột nhiên phía dưới hiện lên vài đạo hư ảnh, Lý Cường phát hiện cá tới.Những người đánh cá đứng trên mặt băng thần sắc âm trầm, sợ Lý Cường có vấn đề gì xảy ra, lỡ như có chuyện, bốn người tu chân đi chung với hắn sẽ không bỏ qua, lại sợ Lý Cường tìm không được dây câu, lúc này đây coi như chuyện đánh bắt đã xong đời. Đúng lúc này chợt nghe băng khẩu vang lên một trận thanh thúy, Lý Cường mang theo dây câu bay ra, hắn ném lên mặt băng, nói: " Các ngươi đừng nóng vội, ta đi bắt mấy Phong Khẩu Nhung Ngư, chờ ta." Hắn lại chui vào trong nước một lần nữa.Lý Cường cấp tốc hướng đáy nước chìm xuống, chung quanh càng ngày càng tối, bất quá hắn có một đôi thần nhãn, có thể thấy rõ hết thảy. Dần dần, áp lực của nước bắt đầu tăng cao, Lý Cường biết phía dưới có tiên trận, nên hắn cũng không dám khinh thường, một mặt xuất ra Thái Hạo Toa bảo vệ thân thể, một mặt vẫn đi sâu xuống phía dưới mà tìm.Chỉ chốc lát sau, hắn nhìn thấy một con cá lớn, cũng không biết có phải là Phong Khẩu Nhung Ngư hay không, tay hắn bắn ra một đạo kim tuyến, đánh vào đầu cá, rất nhanh chuyển qua cạnh nó, đưa tay bóp miệng. Con cá này cũng to cỡ một người, hàm răng nhọn hoắc, vi cá cũng cao chừng nửa người, cả người đều có vảy màu bạc. Lý Cường xoay người chuẩn bị trở về thì đột nhiên phát hiện một vật gì đó màu xanh, nó phát ra quang mang màu xanh nhạt chói mắt, từ dưới đáy nước cấp tốc vọt tới Lý Cường.