Người tu chân của Phong Duyên Tinh cũng lục tục đi tới Thánh Vương Phủ.Cao thủ của bảy đại môn phái đi tới vô số, Kỳ Quân Sát mang theo cao thủ của Cổ Kiếm Viện cũng đã tới, Phó Sơn và Hầu Phích Tịnh làm người phát động và chủ nhân bận đến rối tung. Lý Cường rốt cuộc cũng gặp được cao thủ của Tuệ Hành Cung, đó là một đám nữ tu chân cao thủ xinh đẹp, nhưng lại không nhìn thấy Vân Ngọc và Diệp Phong Linh, trong lòng hắn cảm thấy vô cùng mất mác, nhưng lại thầm thấy may mắn là hai nàng không có tới, từ trong đáy lòng hắn không muốn Vân Ngọc bị cuốn vào chuyện này.Sau khi Kỳ Quân Sát tới, Lý Cường đưa hắn đến thư lâu gặp mặt Mạc Hoài Viễn.Trước tiên Lý Cường cũng không nói qua cho lão biết có thêm một Tán Tiên, hai người gặp mặt thì Kỳ Quân Sát giật mình không thôi. Nghe Lý Cường giới thiệu xong, Kỳ Quân Sát nhịn không được đắc ý cười to nói: " Đồ nhi ngoan, hắn chính là người cần có Hải Mã Não phải không? Ha ha, ta hỏi ngươi, bây giờ thì tính theo bối phận phía ngươi hay là theo phía ta đây? Ha ha.."Lý Cường vội vàng nói: " Tính sao cũng được, Mạc đại ca không có nói gì đâu."Mạc Hoài Viễn cũng nhịn không được, cười nói: " Kỳ lão đệ, a a, đừng có tính bối phận gì nữa, sau này sợ rằng chúng ta đều gọi hắn là sư tôn đó."Kỳ Quân Sát kinh ngạc cực kỳ, hắn không rõ tại sao Mạc Hoài Viễn lại nói như vậy, sau khi khoanh chân ngồi xuống hỏi: " Tại sao nói như vậy?"Mạc Hoài Viễn cũng không sao giải thích, bèn lấy ra Nghịch Thiên Bảo Kính lung lay trước mắt Kỳ Quân Sát một chút rồi lập tức thu hồi.Con mắt Kỳ Quân Sát trợn lên, hú lên quái dị: " Nghịch Thiên Bảo Kính!"Hắn làm Lý Cường sợ đến vội đưa tay bịt miệng lão nhân gia hắn lại, luôn miệng kêu khẽ: " Hư! Hư! Đừng có la lớn a, sư tôn a, để cho người ta nghe được là không ổn đó."Mạc Hoài Viễn nói: " Không sao, ta đã giam cấm thư lâu rồi."Kỳ Quân Sát hất tay Lý Cường đang bịt ở miệng, hưng phấn đến hai mắt tỏa ánh sáng, luôn miệng nói: " Ai nha, bảo vật này thật tốt, là đồ vật tốt a, trời ạ! Có nó chúng ta có thể chuyển thế rồi." Hắn ngay cả ngồi cũng ngồi không yên, đứng dậy đi tới lui lòng vòng trong phòng, miệng thì thào lẩm bẩm: " Ta nếu lại được tu chân trở lại…ân, tuyệt đối không thể giết quá nhiều người, mụ nội nó, không có thân thể thật là khổ sở a."Lý Cường nói: " Sư tôn, ngài đừng cao hứng quá sớm đi, Nghịch Thiên Bảo Kính này cũng là một họa căn đó."Kỳ Quân Sát xoa xoa hai bàn tay trắng nõn, thản nhiên nói: " Có ta và Mạc huynh đây, còn sợ gì."Mạc Hoài Viễn nhẹ nhàng phun ra hai chữ: " Tiên nhân!"Thạch Phá Thiên Kinh.( Một viên đá kinh động trời)Hai tay Kỳ Quân Sát dừng lại cả buổi mới có phản ứng, nghi ngờ nói: " Không có khả năng! Giới này rõ ràng không có tiên nhân chứ, các ngươi đã gặp qua?" Hắn cũng biết tiên nhân lợi hại, chỉ là không tin.Lý Cường nói: " Đã từng gặp qua, thực lực mạnh, chỉ có thể nói hắn không phải người."Kỳ Quân Sát vẫn không tin: " Cho dù là tiên nhân, hắn tại sao muốn đối nghịch với chúng ta, chẳng lẽ bảo kính lấy trộm từ chỗ hắn?"Lý Cường cười khổ nói: " Mặc dù không phải từ chỗ hắn lấy trộm, nhưng hình như có một Tán Tiên đã lấy từ chỗ hắn, chỉ là bây giờ trùng hợp rơi vào trên tay chúng ta, điểm chết người chính là bảo kính phát ra linh quang đã kinh động đến nguyên chủ nhân."Mạc Hoài Viễn nói: " Kỳ lão đệ, ta đã nghĩ qua, sở dĩ tiên nhân kia lưu lại thế giới này, sợ rằng có liên quan đến Nghịch Thiên Bảo Kính, nếu hắn không lấy lại được bảo kính này thì hắn sẽ còn tiếp tục ở lại chỗ này. Ta còn có một ngọc đồng giản, lấy cùng lúc với bảo kính, nhưng kỳ quái chính là ta xem không hiểu…"Kỳ Quân Sát vẫn còn nghi ngờ, nhưng hắn vốn có tính tình không hề sợ hãi, không dễ dàng chịu thua. Chỉ hơi trầm ngâm, hắn nói: " Đây là một cơ hội khó được, tốt! Chúng ta sẽ đổ một ván, nội dung trong ngọc đồng giản, do hai chúng ta tìm hiểu, hiểu được mới truyền cho đồ nhi ngoan."Mạc Hoài Viễn đưa ngọc đồng giản lấy được ở Tinh Cung cho hắn, Kỳ Quân Sát tiện tay lấy một ngọc đồng giản trong thủ trạc sao chép lại một lượt, sau đó đưa ngọc đồng giản nguyên bản lại cho Mạc Hoài Viễn, lúc này mới bắt đầu xem xét. Chỉ nhìn một lát, hắn ngừng lại, hai mắt nhìn Mạc Hoài Viễn chằm chằm, thanh âm run rẩy: " Mạc huynh, tiên nhân kia sợ rằng không chỉ vì Nghịch Thiên Bảo Kính, có thể còn vì ngọc đồng giản này…ngươi…ngươi thật sự không nhìn ra được nội dung bên trong sao?"Mạc Hoài Viễn ngạc nhiên nói: " Xem không hiểu, nhưng lại giải thích không được."Kỳ Quân Sát nói: " Đây là bên trong nội dung có bỏ thêm pháp thuật cách đoạn, trước kia ta từng có một ngọc đồng giản, cũng đã chơi chiêu thức ấy, chỉ cần đem từ ngữ sắp xếp lại một chút, bỏ pháp thuật cách đoạn là có thể xem hiểu được. Đây là Tu Thần Thiên Tiến Chương, là pháp môn tu thần nổi tiếng nhất tiên giới, đáng tiếc chúng ta là Tán Tiên, không có cách nào khác tu luyện…không có thân thể a, mụ nội nó." Ngữ khí lộ ra vẻ tiếc nuối lớn lao.Mạc Hoài Viễn vừa nghe là Tu Thần Thiên Tiến Chương, cả người như cũng muốn ngất, Tu Thần Thiên Tiến Chương là vật gì hắn cũng rất rõ ràng, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra trong Tinh Cung lại cất giấu một tuyệt thế kỳ bảo của tiên giới. Hắn và Kỳ Quân Sát nhìn nhau nửa ngày, bỗng dưng hai người tựa hồ như đã đạt thành ăn ý, đồng thời gật đầu.Lý Cường nhìn thấy cảm giác kỳ lạ, ngơ ngác hỏi: " Sư tôn a, hai người đang làm gì vậy? Tu Thần Thiên Tiến Chương là vật gì thế?"Mạc Hoài Viễn nói: " Đơn giản mà nói, đây là Tu Thần điển tịch, cho dù ở tiên giới cũng là kỳ bảo, người tu chân giới mà có được thì nếu có điều kiện cũng có thể tu luyện, nhưng cái đó và tu đại thừa nhập tiên đạo không cùng một đường đi, mà có thể tu lên càng cao thêm một tầng- thần giới! Đáng tiếc, ta và Kỳ lão đệ đều là Tán Tiên, không cách nào tu luyện…mất đi thân thể, cũng không còn tiền vốn để tiếp tục tu luyện nữa."Kỳ Quân Sát giải thích tiếp: " Chúng ta mặc dù tu không được, nhưng có thể trợ giúp ngươi tu luyện. Nhưng nếu ngươi tự mình cầm nó, cho dù xem không hiểu, ngươi cũng tu không được, phải có tiên linh khí của tiên nhân giúp đỡ mới được, tiên linh khí của chúng ta tuy kém hơn tiên nhân một chút, nhưng cũng đủ dùng."Mạc Hoài Viễn gật đầu, nói: " Có cái này, chúng ta sẽ không sợ tiên nhân kia nữa, chỉ cần ngươi có thể tu thành Thiên Tiến Chương dù chỉ một bộ phận, cho dù đánh không lại tiên nhân kia, nhưng bỏ trốn thì không thành vấn đề. Theo tu vi tăng cao, hắc hắc, ngươi cũng có thể tu luyện Nghịch Thiên Bảo Kính, đến lúc đó sợ rằng không phải hắn truy ngươi nữa, chỉ sợ hắn muốn trốn ngươi cũng không kịp đó."Lý Cường trợn mắt há hốc mồm nhìn Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát, ý nghĩ của hai người này thật sự làm cho người ta khiếp sợ. Hắn suy nghĩ một chút, chợt hiểu ra nói: " Ta hiểu được rồi, chỉ cần ta tu thành Tu Thần Thiên Tiến Chương, hai người có thể thuận lợi chuyển thế, sau đó ta trở lại tiếp dẫn hai người, sau khi hai người có thân thể, lại do ta giúp hai người tu luyện Tu Thần Thiên Tiến Chương..ha ha, diệu! Tuyệt! Tốt! Như vậy thì vấn đề khó khăn đầu tiên đã tan thành mây khói, ha ha!" Hắn hưng phấn đứng lên, rốt cuộc tìm được biện pháp giải quyết, điều hay nhất làm hắn cao hứng chính là không cần phải lôi kéo Phó Sơn và Hầu Phích Tinh vào việc khó khăn này.Ba người đều nhịn không được ha ha cười to.Mạc Hoài Viễn nói: " Lão đệ, ngươi đi làm việc ngươi trước, ta và Kỳ lão đệ còn phải sửa sang lại Tu Thần Thiên Tiến Chương cho rõ ràng để ngươi bắt đầu tu luyện."Kỳ Quân Sát gật đầu nói: " A a, lần này thu hoạch thật rất lớn, đồ nhi ngoan, ngươi đi đi."Lý Cường cười đứng dậy cáo từ.Kinh thành của Cố Tống quốc đã trở thành thế giới của người tu chân, giữa ban ngày mà trên bầu trời khắp nơi đều là kiếm quang, dân chúng bình thường đối với những người tu chân biết bay tới bay lui này vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, không ai dám ra khỏi nhà, trong lúc nhất thời trong thành lạnh lẽo vắng người. Cũng may là người tu chân cũng không quấy rầy dân chúng, qua thời gian dài, dân chúng cũng dần tiêu trừ sợ hãi, kinh thành lại khôi phục trở lại sự huyên náo ngày xưa.Lý Cường tìm được Thiên Xích Âu của Cổ Kiếm Viện, nhờ hắn tìm người đưa Triệu Hào bọn họ đi đến Phong Duyên Tinh. Nạp Thiện vốn chuẩn bị đi về nhà, bị Lý Cường khuyên ngăn, hắn đành đi Cổ Kiếm Viện tu chân trước.Lý Cường đặc ý tìm Khô Độ và Không Hậu hai người, đem ngọc đồng giản do Trí trưởng lão cấp cho mình truyền cho hai người bọn họ, rồi lại cho bọn họ một ít phật tông pháp bảo. Trong lòng hắn hiểu được sau này kiếp sống của mình sẽ rung chuyển không ngừng, mình đã vô lực bận tâm cho những người này rồi.Không Hậu và Khô Độ trong tâm cảm kích ơn sâu của Lý Cường, làm một phật tông đại lễ sau đó suất lĩnh mười mấy đệ tử phật tông rời đi.Các loại tin tức cuồn cuộn không ngừng truyền tới Thánh Vương Phủ. Người tu chân của Tiềm Kiệt Tinh đang tụ tập lượng lớn ở Lệ Đường quốc, giao giới của Lệ Đường quốc và Cố Tống quốc chính là một ngọn núi hoang, bây giờ thành cấm khu, phạm vi trăm dặm dân chúng đều bị di cư đi, chỉ có đông đảo người tu chân đang ở nơi này chờ đợi, chủ yếu do Phó Sơn xuất lĩnh người tu chân, Tiềm Kiệt Tinh người tu chân, còn có một số người tu chân muốn đục nước béo cò, rồng rắn hỗn tạp, tình thế phi thường phức tạp.Sau khi Lý Cường đưa Triệu Hào bọn họ rời khỏi, tâm tình trầm tĩnh lại, hắn đi tới chỗ ở của Mai Du Băng.Mai Du Băng còn đang luyện đan, nhìn thấy Lý Cường tiến đến, hắn cũng không úy kỵ, nhẹ giọng nói: " Chờ một chút, lô đan này sắp được rồi." Lý Cường gật đầu, lẳng lặng đứng một bên nhìn hắn làm sao luyện chế.Linh đan do Mai Du Băng luyện chế tại tu chân giới phi thường nổi danh, hắn là dùng luyện đan nhập đạo, cùng Trọng Huyền Phái dùng luyện chế khí nhập đạo cũng giống nhau, cũng là một loại tu luyện pháp môn phi thường kỳ lạ. Hắn bây giờ đang luyện chế linh đan trị thương, là một loại phương pháp đơn giản, Lý Cường từng học trong Hắc ngục, đó chính là khi Tiểu Bồi Nguyên Đan.Rất nhanh, Mai Du Băng đã luyện chế xong. Hắn mời Lý Cường ngồi xuống, cười nói: " Phó tiền bối cần rất nhiều linh đan, mấy ngày nay luyện chế không ít, nhưng vẫn còn chưa đủ. Tiểu ca hôm nay sao lại rảnh đi đến đây?"Lý Cường cười nói: " Tổ gia gia, ta đến thăm người a, a a, chỉ muốn đến thỉnh an thôi."Mai Du Băng a a cười nói: " Thật là không dám nhận lãnh a, tiểu ca bây giờ là nhân vật phong vân rồi."Lý Cường lấy ra ngọc đồng giản lấy lại được ở Hồi Xuân Cốc và một chút thiên tài địa bảo dùng để luyện đan, bỏ đầy trên một bàn, cười nói: " Tổ gia gia, đây là luyện đan bảo điển ta giật được từ trong tay phản đồ của Hồi Xuân Cốc, còn có một ít dược tài do ta tìm được, xin hiếu kính lão nhân gia."Mai Du Băng kinh ngạc trừng to mắt nhìn, hắn chỉ biết ngọc đồng giản trong tay Lý Cường, với ngọc đồng giản cũng không kỳ quái, nhưng làm cho hắn kinh ngạc chính là kỳ dược đầy bàn, trong đó còn có Hải Hồn Mã Não đã thủy hóa, còn có Âm Nhân Quả, còn có Tam Dương Quả chỉ có thể sinh trưởng tại huyền băng, vật hi hãn của tu chân giới. Hắn chỉ vào kỳ dược trên bàn, hỏi: " Tiểu ca, đây đều cho ta hết? Lão thiên, ngươi ở nơi nào mà lấy được…quả thật không dám tin tưởng."Lý Cường cười nói: " Nếu không có ngọc đồng giản của lão nhân gia, a a, ta cũng không nhận ra mấy bảo bối này."Mai Du Băng cả đời luyện đan, đối với dược tài cũng rất mẫn cảm, Lý Cường đem ra toàn là những đồ vật thượng phẩm hiếm thấy, hắn không chút khách khí nhận lấy, sau đó lấy ra mười viên Ly Vẫn Đan, một bình tiếp cốt đan, một bình giải độc Thanh Uẩn đan, đưa cho Lý Cường nói: " Đáng tiếc Nguyên Dương Đan không có, bất quá ngươi cũng không dùng được, chỉ có khi ở Nguyên Anh sơ kết thì mới dùng, linh đan này tặng hết cho ngươi."Lý Cường biết mình cũng cần những linh đan này, sau này tranh đấu với tiên nhân cũng có thể bảo vệ tính mạng. Hắn đa tạ rồi thu vào. Cả hai nói chuyện một lúc, Lý Cường thuận tiện thỉnh giáo Mai Du Băng một ít pháp môn luyện đan, trong ngọc đồng giản không có ghi lại. Mai Du Băng cực kỳ vui vẻ, hưng phấn nói không ngừng.Hai người đang nói chuyện rôm rả thì trong phòng đột nhiên chấn động rung chuyển. Lý Cường cả kinh, thất thanh kêu lên: " Động đất!"Lý Cường và Mai Du Băng bay ra ngoài phòng, chỉ thấy theo chấn động tăng lên, từ Thánh Vương Phủ bay ra vô số kiếm quang, hơn một ngàn người tu chân vọt lên không trung, kiếm quang bay đầy trời vô cùng tráng quan. Trong kinh thành một ít phòng ốc đã nứt ra, phát ra tiếng vang long long trầm muộn, vô số bụi bặm mịt mù tốc lên. Phó Sơn quát to: " Mọi người không nên rối loạn, chia nhau cứu người, các đại phái mau chỉ huy đệ tử của mình, lập tức hành động."Hầu Phích Tịnh bay đến bên cạnh Lý Cường, nói: " Ta đi hoàng cùng nhìn xem…"Lý Cường kéo hắn nói: " Chờ một chút. Xích Âu! Ngươi lại đây!"Thiên Xích Âu bay lại gần, hỏi: " Tiểu sư thúc, chuyện gì?"Lý Cường phân phó: " Xích Âu, ngươi tìm ít đệ tử theo Hầu tiền bối đi, nhanh lên một chút!"Thiên Xích Âu không dám chậm trễ, đưa tới mười mấy đệ tử, đi theo Hầu Phích Tịnh.Lý Cường hướng chỗ bụi mù bay đi. Bởi vì trong kinh thành đại bộ phận đều là những phòng ốc kết cấu rất chắc chắn, sụp đổ cũng chỉ khoảng một phần năm, có mấy dãy bị bốc cháy, nhưng đã có người tu chân rất nhanh tiến lên diệt ngay. Sau khi lửa đã bị khống chế, tổn thất của dân chúng trong kinh thành cũng đã ít hơn.Lý Cường rất nhanh ở trên bầu trời kinh thành bay quanh một vòng, thấy tổn thất không lớn, bèn bay trở về Thánh Vương Phủ.Cảnh Phong nhìn thấy Lý Cường quay lại, vội vàng tiến lên đón, lớn tiếng nói: " Tiểu phong tử, Thiên Thần Chi Nộ sẽ xuất thế, ngươi mau đi chuẩn bị nhanh một chút, Phó tiền bối nói ngươi theo hai vị Tán Tiên tiền bối đi đến ngọn tháp nơi hoang sơn trước." Ngay sau đó lại cười nói: " Hà hà, tiểu Phong tử, ta với ngươi cùng đi thôi."Trong lòng Lý Cường kinh hãi, gật đầu nói: " Được, chúng ta đi trước." Hắn lập tức bay đến thư lâu. Thư lâu hoàn toàn không tổn hao gì, có hai Tán Tiên tại đây thì cho dù mặt đất có chìm xuống thì thư lâu vẫn không có việc gì. Lý Cường ở bên ngoài thư lâu kêu lên: " Mạc đại ca, sư tôn, cho ta đi vào với."Thanh quang sáng lên, Lý Cường và Cảnh Phong trực tiếp bay lên lầu ba. Kỳ Quân Sát cười nói: " Đồ nhi ngoan, có chuyện gì?" Truyện được copy tại Truyện FULLLý Cường nói: " Thiên Thần Chi Nộ sẽ xuất thế ngay, Phó đại ca kêu chúng ta đi trước."Mạc Hoài Viễn nhìn Cảnh Phong, nói: " Ngươi đi cùng những người khác đi, ba người chúng ta đi riêng."Cảnh Phong mở to miệng, không biết nói cái gì mới tốt, hắn xấu hổ gãi đầu, vẻ mặt đau khổ nhìn Lý Cường.Kỳ Quân Sát không đợi Lý Cường nói chuyện, đưa tay vung lên: " Không cho phong tử đi." Ngữ khí tuyệt đối không cho biện bác. Lý Cường bất đắc dĩ nói: " Lão phong tử, cùng ai đi cũng giống nhau, ngươi đi cùng Phó đại ca bọn họ thôi."Trong lòng hắn biết, sư tôn và Mạc đại ca không thể đem theo Cảnh Phong nhưng lại không thể nói rõ, không thể làm gì khác hơn là mạnh mẽ cự tuyệt.Cảnh Phong cúi đầu ủ rũ cáo từ đi ra, nhưng hắn cũng không phải là người dễ dàng buông ra, ra khỏi thư lâu, hắn một mình lặng lẽ bay về phía ngôi tháp hoang sơn. Phong tử tự nhiên có cách làm của phong tử.Mạc Hoài Viễn nhẹ nhàng vung tay lên, thanh quang hiện ra, một lần nữa đem thư lâu cấm chế. Kỳ Quân Sát cười cười nhìn Lý Cường chằm chằm, cũng không nói lời nào. Lý Cường có chút chẳng biết làm sao, nghi hoặc nói: " Hai vị lão nhân gia a, chúng ta đi chứ?" Trong trực giác hắn cảm thấy lão ca và sư tôn đang có chuyện gì quỷ quái dành cho hắn, hắn lại hỏi: " Sư tôn, sao đệ tử có cảm giác ánh mắt lão nhân gia…"Kỳ Quân Sát nói: " Ánh mắt của ta? Như thế nào?" Vẻ mặt hắn có vẻ chờ mong và hưng phấn, làm cho Lý Cường lạnh run. Lý Cường cười khổ nói: " Hắc hắc, có chút mùi vị không tốt a."Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát đồng thời cười to. Mạc Hoài Viễn nói: " Đối với chúng ta mà còn nghi thần nghi quỷ sao? Lão đệ yên tâm đi, chỉ có chuyện tốt không có chuyện xấu a."Lý Cường đột nhiên hiểu được, hưng phấn nói: " Tu Thần Thiên Tiến Chương đã tìm hiểu ra rồi?"Kỳ Quân Sát cười nói: " Mặc dù chưa hoàn toàn hiểu hết, nhưng đã có thể bắt đầu tu luyện. Thiên Thần Chi Nộ xuất thế còn một đoạn thời gian nữa, bây giờ chỉ là dự báo mà thôi, bọn họ tính không chính xác nên không cần gấp, trước tiên ngươi lo tu luyện Tu Thần Thiên Tiến Chương đi. A a, thật sự là chờ mong a, ta tu chân thời gian dài như vậy, nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy được phương pháp tu luyện thần kỳ như thế. Thật có chút đợi không được muốn nhìn thấy hiệu quả a."Khi chuyện tới trước mắt thì Lý Cường ngược lại có chút bất an, hắn hỏi: " Hai vị lão nhân gia, cái thứ cổ quái này thật sự có thể tu luyện sao? Sẽ không làm chết ta đó chứ, ai, ta nhát gan lắm a."Mạc Hoài Viễn cười nói: " Bằng vào kiến thức của ta và Kỳ lão đệ, thứ này hoàn toàn có thể tu luyện. Hơn nữa đây chính là Tu Thần Thiên Tiến Chương chân chính, tu vi tu chân của lão đệ hiện giờ là vừa lúc để học được. Học được thứ này nhất định phải có Nguyên Anh hậu kỳ hoặc là tu vi Xuất Khiếu kỳ, cao hơn thì tiên linh khí của chúng ta không có tác dụng, thấp quá chúng ta cũng không thể trợ giúp."Lý Cường cẩn thận hỏi: " Hai vị lão nhân gia, có người tu chân nào luyện thành công không?"Mạc Hoài Viễn vừa muốn nói chuyện, thì Kỳ Quân Sát giành nói: " Có, ta có biết mấy người đã tu thành rồi, a a.."Mạc Hoài Viễn mỉm cười, hắn biết Kỳ Quân Sát đang gạt Lý Cường, nhìn bộ dáng không chút tự tin của Lý Cường, hắn cũng không nói gì nữa. Hắn và Kỳ Quân Sát có nghiên cứu qua, mặc dù tu luyện Tu Thần này có vạn phần hung hiểm, nhưng có hai Tán Tiên bọn họ trợ giúp, hẳn là không có gì đáng ngại.Lý Cường nhất thời yên lòng, có người tu luyện thành công, tựu chứng mình thứ công pháp này không có vấn đề, cái đó và chuyện tự mình nếm thử lần đầu thì hoàn toàn bất đồng. Hắn cười hì hì nói: " Được, làm sao bắt đầu? Ta nghe lời hai vị lão nhân gia đó."Kỳ Quân Sát lấy ra một ngọc đồng giản, nói: " Đây là nội dung do hai chúng ta sửa sang lại, ngươi dùng thần thức lĩnh ngộ cảnh giới bên trong, dùng tâm niệm ghi nhớ, sau đó chúng ta bắt đầu tu luyện."Lý Cường cầm lấy, dùng tâm niệm nhìn lại, bên trong không có một chữ nào, chỉ có sắp xếp hai mươi bốn luồng khói màu bạc thật chỉnh tề. Hắn thu hồi tâm niệm, ngạc nhiên nói: " Vật gì vậy a, bên trong không có giải thích gì…"Mạc Hoài Viễn cười nói: " Đương nhiên không có văn tự, đây là chúng ta căn cứ vào ngọc đồng giản nguyên bản viết ra hai mươi bốn tầng cảnh giới tu luyện, ngươi chỉ cần dùng thần thức là có thể hiểu được, không phải là sách vở cho ngươi đọc đâu."Kỳ Quân Sát giải thích: " Đem thần thức đắm chìm trong vụ đoàn màu bạc đó, dùng tâm niệm nhớ biến hóa của cảnh giới, một lần không được thì hai, ba lần, cho đến khi hoàn toàn nhớ kỹ, trên đường nhất định không thể buông rời, không nên hỏi chúng ta, mỗi một người nhìn thấy hoàn toàn không giống nhau đâu."Lý Cường nghe hắn nói xong thì choáng đầu, hắn cắn răng nói: " Được rồi, lão tử dứt khoát làm thử xem, mụ nội nó, không thèm để ý nó là cái gì, thử đã rồi hãy nói." Hắn lại chuẩn bị làm đại, xoa tay định ngạnh liều một lần.Mạc Hoài Viễn nói: " Đây chỉ là cho ngươi quen thuộc một chút, còn chưa tu luyện đâu. Không có tiên linh khí trợ giúp, ngươi cho dù quen thuộc cảnh giới cũng không có tác dụng gì, không cần làm vẻ căng thẳng thế đâu a."Kỳ Quân Sát ha ha cười to: " Đồ nhi ngoan, ngươi rất kỳ quái a, có đôi khi nhìn thấy ngươi gan trùm trời đất, có đôi khi lại nhát gan sợ chết, thật không hiểu nổi là chuyện gì xảy ra với ngươi."Lý Cường lập tức phủ nhận: " Đệ tử không hề có gan lớn bao giờ à, a a, cho tới bây giờ đệ tử đều là sợ đau sợ chết đó, nếu đệ tử mà không sợ chết mới là lạ."Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát không hề tin lời hắn nói. Mạc Hoài Viễn cười nói: " Lão đệ không nên ba hoa, nhanh một chút ráng nhớ hai mươi bốn tầng cảnh giới, ngươi chỉ có ba ngày thời gian. Thời gian chúng ta có hạn, ta phỏng chừng, tiên nhân kia thông qua người của Thánh Thành, rất nhanh sẽ hoài nghi đến đây. Cũng may Thiên Thần Chi Nộ xuất thế, người tu chân ở Thiên Đình Tinh rất nhiều, nhất thời bọn họ không có biện pháp làm gì, chúng ta vừa lúc còn cơ hội tu luyện."Lý Cường không nói thêm nữa, đem tâm thần chìm vào trong ngọc đồng giản. Hắn biết bên trái là cảnh giới thứ nhất, thần thức lập tức tiến vào trong đoàn vụ khí màu bạc, chỉ cảm thấy trong tai một tiếng vang lớn, cùng thời gian, vô số kim tinh lóe ra, một loại cảm giác kỳ dị xông thẳng vào trái tim, nhất thời hắn nếm đủ tư vị chua, chát, khổ, cay, mặn, đau đủ loại cảm giác, rồi đột nhiên chú tâm chìm vào bên trong, thật sự là khó trải qua. Hắn liều mạng thu nhiếp tâm thần, cố gắng dùng tâm niệm ghi nhớ, dùng thần thức lĩnh ngộ. Cũng may ý chí của hắn không giống người bình thường, dần dần hắn đã thưởng thức ra sự ảo diệu trong đó.Mạc Hoài Viễn nhỏ giọng nói: " Kỳ lão đệ, có phải chúng ta quá nóng nảy hay không, đột nhiên bắt hắn phải nhớ cảnh giới Cửu Trọng Thần Thiên, đây là cảnh giới của Tu Thần Thiên Tiến Chương, hắn có thể hỏng mất hay không đây? Mỗi một Trọng Thần Thiên thì có ba cảnh giới, ta thật sự là có chút lo lắng a."Kỳ Quân Sát trầm mặc chốc lát, nói: " Hẳn là không có chuyện gì đâu, ta đem Cửu Trọng Thần Thiên bỏ vào trong Hãm Thần Trận, hơn nữa trong trận ta bỏ thêm một địa phương tránh né rất nhỏ, bằng tu vi hiện giờ của hắn có lẽ là nhìn thấy được. Không có biện pháp a, thời gian tu chân của hắn thật là quá ngắn, rất nhiều cảnh giới đều không kịp lĩnh ngộ, tùy tiện để hắn tu luyện Tu Thần Tiến Chương thì quả thật là muốn chết, chỉ có biện pháp này mới có thể giúp hắn tiến vào cảnh giới cao mà thôi."Mạc Hoài Viễn cười khổ nói: " Lần này hắn chắc là phải ăn nhiều đau khổ rồi, nếu hắn có khả năng qua được…ai! Ta vẫn nghĩ là thật quá khó khăn."Kỳ Quân Sát nói: " Ân, quả thật là vậy, nhưng chỗ tốt cũng rất lớn." Hắn tràn ngập tin tưởng với Lý Cường.Thời gian từ từ trôi qua, Lý Cường vẫn khoanh chân ngồi, cả người bao phủ trong tử quang, hắn đã tiến vào Đại Tịch Diệt của Tam Diệt Thiên cảnh giới. Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát thắc thỏm bất an nhìn kỹ hắn, đột nhiên Mạc Hoài Viễn nói: " Tiểu tử thật thông minh, ngươi xem hắn kìa!"Kỳ Quân Sát thở dài một hơi, cười nói: " Ta cũng không nghĩ biện pháp như vậy, không tệ, hắn lại dùng Hấp Tinh kiếm biến ảo chân thân, a a, sau này phi kiếm của hắn thủ pháp càng thêm tinh diệu nữa. Ân, đồ nhi ngoan quả thật thông minh tuyệt đỉnh, a a, xem ra hắn có thể thông qua được rồi." Trong lòng hắn vô cùng vui mừng.Lý Cường đang ở trong cuộc, đang dùng toàn lực mà chịu đựng. Đối với người tu chân như hắn mà nói, Cửu Trọng Thần Thiên hai mươi bảy cảnh giới thật là quá khó khăn, hắn đạo thuật không đủ, chỉ có dùng pháp thuật để đền bù. Cửu Trọng Thần Thiên chia làm: " Nhất Phạm Thiên, Nhị Dục Thiên, Tam Diệt Thiên, Tứ Phần Thiên, Ngũ Kình Thiên, Lục U Thiên, Thất Tinh Thiên, Bát Tiên Thiên, Cửu Thần Thiên." Khi hắn tiến vào cảnh giới thứ tư của Phạm Thiên mới phát hiện Kỳ Quân Sát lưu lại cho hắn chỗ tránh né, cuối cùng tìm được một chỗ để nghỉ ngơi, lúc này hắn đã hoàn toàn kiệt lực.Mạc Hoài Viễn nói: " Hình như hắn tìm được chỗ để tránh né rồi."Kỳ Quân Sát đột nhiên cười mắng: " Tiểu tử này lại dám trốn ở bên trong không chịu ra, xem thủ đoạn của ta!" Tay hắn xuất ra một đạo bạch quang tiến vào trong ngọc đồng giản trong tay Lý Cường, thân thể Lý Cường đại chấn, nhất thời toàn thân kim quang rối loạn.Mạc Hoài Viễn a a cười nói: " Khi hắn đi ra nhất định sẽ mắng chửi ngươi cho xem, có sư tôn như ngươi, để cho hắn nghỉ ngơi một hồi thì có sao đâu?"Kỳ Quân Sát cười nói: " Nghỉ trong chốc lát? Không phải ta khoa trương, Hãm Thân Trận không có thời gian, hắn đây là lười biếng rút cổ, loại lĩnh ngộ cảnh giới này thật không thể trốn tránh được đâu." Hắn nói những lời Mạc Hoài Viễn đều hiểu, chỉ là trong lòng không nỡ để cho Lý Cường chịu khổ.Gần một ngày trôi qua, Lý Cường đã đi tới Bát Tiên Thiên cảnh giới, nhưng đối với hắn mà nói, phảng phất như trong Hãm Thần Trận đã vượt qua trăm ngàn năm thời gian, thân thể hắn phiêu phù giữa không trung, nếu không phải Mạc Hoài Viễn cấm chế thư lâu, có thể hắn đã bay ra ngoài.Hắn chỉ là dùng tâm niệm để ghi nhớ cảnh giới của Cửu Trọng Thần Thiên, cũng không có bắt dầu tu luyện, nhưng do sự lĩnh ngộ kiến thức trong cảnh giới đã làm cho hắn thoát thai hoán cốt, theo kinh nghiệm cảnh giới càng nhiều, sự biến hóa của hắn cũng càng lớn. Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát canh giữ ở bên cạnh, nhìn thấy hắn thay đổi như thế, hai vị Tán Tiên lão nhân gia cũng không khỏi cảm thấy kinh ngạc và rung động: Tu Thần Thiên Tiến Chương thật không hổ là tu thần bảo điển, chỉ lĩnh ngộ cảnh giới mà có thể làm cho một người tu chân thay đổi như hai người.Ngày thứ hai, Lý Cường lại bỏ suốt một ngày thời gian rốt cuộc đã hiểu được hoàn toàn Cửu Trọng Thần Thiên hai mươi bảy cảnh giới. Hắn mở hai mắt, trong ánh mắt lóe lên kim quang sắc bén, hắn mở miệng nói câu đầu tiên làm cho cả Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát đều choáng váng.