Edit: kaylee
Ôn Ngạn sợ run một chút, ánh mắt kinh ngạc dừng ở phía trên khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn kia, trong lòng tràn đầy khϊế͙p͙ sợ.
Tiểu nha đầu này cũng là Linh Thú?
Hơn nữa, thực lực còn vượt xa Thiên Khải?
Nghĩ đến đây, vẻ mặt Ôn Ngạn dần dần khôi phục lạnh nhạt lúc trước, con ngươi bình tĩnh xuyên thấu qua mọi người, dừng ở phía trên khuôn mặt thanh lệ kia của Cố Nhược Vân.
"Chủ nhân, mặc kệ như thế nào, có con Hỏa Linh Thú này ở, lúc này đây ta sẽ không cần xuất ra giúp người, hơn nữa, l^q"đ ta còn có một loại cảm giác, huyết mạch của tiểu nha đầu kia rất là cường đại! Ta chỉ liếc nhìn nàng một cái, có thể cảm nhận được cái loại áp lực đến từ huyết mạch này!"
Nghe nói như thế, Ôn Ngạn suy nghĩ càng nhiều.
Thiên Khải là Linh Thú bộ tộc Hỏa Phượng, huyết mạch xa xa cao hơn Linh Thú thông thường! Đừng nhìn thực lực hiện giờ của con Hỏa Linh Thú này mạnh mẽ hơn nàng, nhưng không quá nửa năm, Thiên Khải sẽ vượt qua nàng ta!
Lúc đó, đột phá thành Võ Thánh, cũng không phải việc khó.
Nhưng mà hiện giờ nàng lại nói cho hắn biết, tiểu nha đầu năm tuổi kia có thể làm cho nàng cảm nhận được áp lực đến từ huyết mạch?
Có thể làm cho nàng có loại cảm giác này, thì đại biểu, tiểu nha đầu này là huyết mạch Thần Thú!
Thần Thú!
Chính là trong Đệ Nhất thành, sợ rằng cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay!
.......
"Ha ha."
Chỗ cửa thành, những người Tuyết Ngọc đạo tặc đoàn đó thấy được Hỏa Linh Thú Cố Nhược Vân triệu hồi ra, không tự chủ được ‘ha ha’ cười phá lên.
"Ta không có nhìn lầm đi? Bằng một con Hỏa điểu này đã muốn tiêu diệt Tuyết Ngọc đạo tặc đoàn chúng ta? Tiểu nha đầu, có phải ý nghĩ của ngươi quá kỳ lạ hay không? Hay là nói, phụ mẫu ngươi không có dạy tốt ngươi cái gì gọi là khiêm tốn?"
"Nha đầu kia chỉ là một tiểu hài tử mà thôi, ngươi nói những thứ này với nàng làm gì? Chắc hẳn nàng cái gì cũng không hiểu, cho rằng may mắn có được một con Linh Thú là có thể xưng vương xưng bá. Không sai, Linh Thú quả thật rất trân quý! Hơn nữa làm cho một con Linh Thú thần phục nhân loại rất khó khăn! Nhưng mà cần nhìn là loại Linh Thú nào. Linh Thú này vậy mà nghe theo mệnh lệnh của một tiểu nha đầu, chắc hẳn ngay cả Võ Vương cũng chưa đến đi?"
"Võ Vương? Chậc chậc, ngươi cho rằng Linh Thú cảnh giới Võ Vương dễ có được như thế? Con Linh Thú này căn bản là không cần đội trưởng chúng ta ra tay, chỉ bằng một ngón tay của ta cũng có thể nghiền chết nó, tốt xấu gì ta cũng là người cấp bậc Võ Hoàng."
Sau khi người Tuyết Ngọc đạo tặc đoàn sửng sốt một chút, thì ‘ha ha’ cười phá lên, có một số cười đến mức chảy nước mắt.
Nhưng không có bất luận kẻ nào nhìn thấy, ba gã đội trưởng đứng ở phía trước đều theo đó mà sắc mặt trầm xuống, ánh mắt ngưng trọng nhìn Hỏa Linh Thú mắt phun lửa giận kia!
Cho dù bọn họ nhìn không thấu thực lực của con Hỏa Linh Thú này, nhưng mà, Linh Thú có thể tản mát ra uy lực lớn như thế, lqđ ít nhất cũng đến cảnh giới Võ Đế! Rốt cục tiểu nha đầu này đến từ chỗ nào? Vậy mà có thể xuất ra Hỏa Linh Thú cấp bậc Võ Đế?
Khi nào thì Bắc Tạp lãnh địa nhiều ra một nhân vật như vậy?
Tiểu Chu Tước nghe được âm thanh trào phúng của những người đó, trên mặt phấn nộn đáng yêu lộ ra một nụ cười lạnh, biểu cảm kia không còn hồn nhiên hoạt bát như trước, thay vào đó là khí phách quân lâm thiên hạ.
"Linh Nhi, giết bọn họ, một người không lưu!"
Rống!
Theo một câu nói này vang lên, Hỏa Linh Thú rống lớn một tiếng, vỗ đôi cánh lửa kia lập tức vọt qua phía những người Tuyết Ngọc đạo tặc đoàn đó.
Cường giả Võ Hoàng lúc trước kêu gào một ngón tay có thể nghiền chết nó kia, vì biểu hiện một chút năng lực của mình ở trước mặt ba vị đội trưởng, nên nhanh chóng đánh về phía Hỏa Linh Thú, đồng thời hô to một tiếng: "Hôm nay gia gia ta sẽ dùng điểu làm bữa tối!"
"Chậm đã!"
Hồng y nữ tử hét lớn một tiếng, muốn ngăn lại tên Võ Hoàng kia, đáng tiếc đã không còn kịp rồi.