Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 972: Phong trưởng lão thỉnh cầu (bảy)

"Đoạn tụ?"
"Không sai, hắn yêu khắc sâu huynh trưởng Cố Sanh Tiêu của con."
Bạch Trung Thiên kinh ngạc há to miệng, ông thật sự rất khó tưởng tượng, nam tử khuynh quốc khuynh thành như vậy sẽ là đoạn tụ?
Nếu lời này truyền ra ngoài, không biết sẽ làm bị thương trái tim bao nhiêu nữ tử.......
..........


Đại hội Dược Tông, tới đây đều là một số Y Sư đại lục có danh vọng, vì vậy ở trong vòng 3 ngày ngắn ngủn chuyện đã xảy ra ở Dược Tông đã bị lan truyền ra ngoài, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai khuếch tán ở khắp đại lục.


Đương nhiên, so với hành vi vô sỉ của phụ tử Hoàng gia, càng khiến người ta khϊế͙p͙ sợ là, đồ đệ của Y thánh, vị nữ tử tên là Cố Nhược Vân kia vậy mà thành công luyện chế ra đan dược!


Kia nhưng là đan dược, thứ đại lục thất truyền đã lâu! Không nghĩ tới sẽ do một nữ tử hơn hai mươi tuổi luyện chế ra!
Nhưng mà, so sánh với bên ngoài tương đối huyên náo, trong Dược Tông lại cực kì yên tĩnh!


Bởi vì có Cao Lâm phân phó, ngược lại không có ai dám đến quấy rầy Cố Nhược Vân, bởi vậy, ở trong vòng ba ngày này, lee~lqđ Cố Nhược Vân và Bạch Trung Thiên đều dốc lòng trốn ở trong phòng luyện chế đan dược! Mà Hạ Lâm Ngọc thì ở một bên làm trợ thủ giúp hai người.


Cũng may Bạch Trung Thiên thông tuệ, chẳng sợ đã vào tuổi bán trăm (50 tuổi), cũng thực nhẹ nhàng học xong các bước luyện đan.


Đương nhiên, luyện đan cần tiến hành theo chất lượng, cho nên, ở trong vòng ba ngày này, Cố Nhược Vân cũng không có làm cho ông luyện chế Đế Huyền đan, mà là bắt đầu từ Tụ Linh đan! Dù sao một người chưa từng luyện chế đan dược, vừa luyện đã khiêu chiến Đế Huyền đan, thật giống một người vừa bước vào cảnh giới Võ Giả, muốn tuyên chiến với Võ Đế.


Này căn bản chính là chuyện không có khả năng!
Mà lúc đó Phong trưởng lão thất bại, không chỉ bởi vì lão chỉ biết một chút đối với luyện đan, càng là vì, đó là lần đầu tiên lão luyện chế đan dược, mà cấp bậc khiêu chiến quá cường đại! Điều này cũng làm cho lão bại trận!


.........
"Ha ha ha, rốt cục ta cũng thành công luyện chế ra đan dược!"
Đột nhiên, bên trong căn phòng, truyền ra một tiếng cười to điên cuồng.


Bạch Trung Thiên cầm đan dược trong tay, hai mắt lóe ra ánh sáng kích động, ở giờ phút này đầu tóc rối bời kia rất hỗn độn, rồi sau đó ánh mắt của ông lập tức dừng ở trên người Cố Nhược Vân, cau mày hỏi: "Đúng rồi, nha đầu, thế nào ta cảm thấy ta luyện chế đan dược này khác với con luyện chế ở trên quảng trường?"


Cố Nhược Vân nhún vai: "Đan dược con luyện chế kia tên là Đế Huyền đan, lấy năng lực hiện tại của người còn không cách nào thành công, cho nên con mới cho người bắt đầu luyện chế từ đan dược sơ cấp nhất! Đối với người thì Tụ Linh đan này không có tác dụng gì, lại có thể giúp tất cả võ giả cảnh giới Võ Tướng tăng tốc độ tu luyện lên gấp ba bốn lần."


"À, thì ra là như vậy," Bạch Trung Thiên gật gật đầu, đột nhiên trong lúc đó, ông như là phản ứng lại, bỗng chốc đè lại bả vai của Cố Nhược Vân: "Không đúng, nha đầu, không phải con nói Đế Huyền đan kia là lần đầu tiên con luyện chế, lúc trước chưa từng tiếp xúc đan dược à? Vậy Tụ Linh đan này là cái gì vậy?"


"Con nói cái gì thì người cũng tin?" Cố Nhược Vân liếc mắt xem thường: "Khi nào thì người đơn thuần như vậy?"


Lúc đó những lời này của nàng, là cố ý nói cho những người khác nghe, nếu không mà nói, cường giả Phong Cốc tất nhiên sẽ đoán ra trong tay nàng có đan dược khác. Tới lúc đó, sợ rằng Phong Cốc sẽ không bao giờ bận tâm quy củ Đệ Nhất thành nữa, mà trực tiếp ra tay cướp tất cả đan phương của nàng tới tay.


"Nha đầu thối ngươi này……." Bạch Trung Thiên tức trợn tròn mắt, muốn hung hăng dạy dỗ nha đầu kia, lại không xuống tay được, chỉ có thể cứng rắn nghẹn ngụm khí kia.