Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 970: Phong trưởng lão thỉnh cầu (năm)

"Thật sự là người điên."


Ngay tại lúc Hoàng Phỉ Phỉ đang ở bên cạnh sự sụp đổ, âm thanh yêu nghiệt này giống như là làm đứt một cọng rơm cuối cùng của nàng ta, lqđ làm cho sắc mặt của nàng ta từ đỏ bừng lúc ban đầu biến thành tái nhợt, tuyệt vọng mà vô lực ngóng nhìn khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành kia.


Nam nhân lại giống như không nhìn thấy lòng của nàng ta, bên môi đỏ mọng mê người mang theo tươi cười lạnh bạc: "Xem ra Dược Tông cũng không có gì hơn cái này, vậy mà để cho loại đồ điên này từng bước tiến vào!"


Một câu nói này, làm cho sắc mặt của Cao Lâm lập tức trở nên đỏ bừng, khuôn mặt già nua cũng không tự chủ được trầm xuống: "Người đâu, dẫn Hoàng Phỉ Phỉ đi cho bản Tông chủ, Dược Tông chúng ta không phải là người nào cũng có thể bước vào!"


Tuy rằng Cao Lâm không biết thân phận của Tá Thượng Thần, nhưng mà thông qua đối thoại của hắn và đại tiểu thư Phong Cốc cũng có thể thấy được, hắn tất nhiên cũng đến từ Đệ Nhất thành! Mà cường giả Đệ Nhất thành kia chẳng phải ông có thể đắc tội nổi.


Huống chi, ông vốn không tính toán dễ dàng tha thứ cho đôi phụ tử Hoàng Phỉ Phỉ này.
"Không!"


Mắt thấy hai gã đệ tử Dược Tông đi tới phía mình, rốt cục Hoàng Phỉ Phỉ cũng phục hồi tinh thần lại, điên cuồng rống to ra tiếng, ánh mắt tràn ngập hận ý kia chuyển dời từ trên mặt Cố Nhược Vân đến trên người Tá Thượng Thần, biểu cảm kia, thật giống như Tá Thượng Thần là hán tử phụ tâm ném thê tử.


"Tên khốn ngươi, cũng dám đối với ta như vậy, lúc trước cha ta đi tìm ngươi cầu hôn, ngươi còn tự ti cho rằng không xứng với ta cho nên cự tuyệt! Không nghĩ tới nhanh như vậy đã đáp lên nữ tử này, lêqquyýđônn không phải ngươi là nhìn trúng nàng trùng hợp luyện chế đan dược thành công? Nếu không phải nàng trở thành Luyện Đan Sư, ngươi sẽ nịnh bợ nàng sao? Loại nam nhân vì tư lợi giống ngươi này, cũng tuyệt đối không có kết cục tốt!"


Khi nói lời nói này, Hoàng Phỉ Phỉ không chút nhìn thấy ánh mắt cổ quái của những người chung quanh kia.


Phải biết rằng, tình cảnh vừa rồi đã chiếu vào trong mắt rất nhiều người, cho nên, cho dù mọi người còn đều không rõ ràng thân phận của Tá Thượng Thần, lại đều hiểu rõ hắn là người đến từ Đệ Nhất thành! Nhưng mà, Hoàng Phỉ Phỉ vậy mà kêu gào cường giả Đệ Nhất thành không xứng với nàng ta?


Nàng ta cũng quá xem trọng mình!


"Ha ha," Lập tức, có một gã đệ tử cười lạnh ra tiếng, giọng điệu khinh miệt nói: "Hoàng Phỉ Phỉ, chúng ta đều quên nói cho ngươi một chuyện, vừa rồi đại nhân Phong Cốc năm lần bảy lượt muốn mượn sức Cố đại sư, kết quả Cố đại sư lại cự tuyệt, đại tiểu thư Phong Cốc vốn muốn làm khó dễ, chính là nam tử yêu nghiệt này xuất hiện, một câu nói lui Phong đại tiểu thư! Nhưng mà, ngươi lại cho rằng hắn là vì tự ti mới cự tuyệt ngươi? Phỏng chừng người ta căn bản là chướng mắt ngươi, ha ha ha."


Cái gì?
Hoàng Phỉ Phỉ khϊế͙p͙ sợ trừng lớn đôi mắt, tràn đầy không thể tin ngóng nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ kia.


Vừa rồi bọn họ nói, đại tiểu thư Phong Cốc Phong Tiêu Tiêu bị hắn nói lui? Nói như thế, thân phận và thực lực của hắn còn mạnh hơn Phong Tiêu Tiêu? Nhưng lúc trước phụ thân rõ ràng nói với nàng ta, nam nhân này là quá mức tự ti nên mới cự tuyệt nàng ta!
"Nhanh chóng bắt nàng ta lại cho ta, lát sau xử trí!"


Cao Lâm dè dặt cẩn trọng liếc mắt nhìn khuôn mặt tuyệt thế âm trầm kia của Tá Thượng Thần, vội vàng hung ác phân phó ra tiếng, l.q.đ sau đó mấy tên đệ tử Dược Tông kia không để ý tới tiếng mắng buồn rầu tức giận của Hoàng Phỉ Phỉ, cứng rắn kéo nàng ta xuống.


Kết cục của Hoàng Phỉ Phỉ, sẽ thật thảm, lại vẫn không có ai đồng tình với nàng ta!


Tất cả những thứ này, tất cả đều là nàng ta tự làm tự chịu, nếu không phải nàng ta ỷ vào mình là nữ nhi của Hoàng trưởng lão bình thường tác uy tác phúc (làm mưa làm gió) quen rồi, hiện tại lại đá trúng một khối thiết bản.