Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 930: Phong Cốc Đệ Nhất thành (năm)

Edit: kaylee
Sắc mặt Bạch Trung Thiên càng khó coi, lửa giận trong lòng thiếu chút trào ra, Cao Lâm trông thấy dáng vẻ lúc này của ông, thiếu chút phát hoảng, vội vàng đè lại bờ vai của ông, nhỏ giọng nói ở bên tai của ông.


"Ngươi vẫn là nhịn một chút trước đi, thực lực của cường giả Phong Cốc đều quá cường đại, hơn nữa những người này đều ở cảnh giới phía trên Võ Đế! Cho dù là chúng ta liên hợp lại cũng không phải là đối thủ của bọn hắn, nếu ngươi thật sự muốn trả thù Hoàng trưởng lão, chờ sau khi bọn hắn rời khỏi lại nói, ngươi phải biết rằng, Đệ Nhất thành có quy định, thông thường cường giả đã ngoài Võ Đế là không thể dễ dàng rời đi cái địa phương kia, những người này xuất hiện ở nơi này khẳng định cũng có lý do của bọn họ, nhưng mà, nếu lần này bọn họ rời đi, lần sau tuyệt sẽ không dễ dàng quay lại như thế."


Lúc đó, cho dù Phong Cốc phái tới cao thủ Võ Đế, hai người bọn họ liên thủ cũng có thể chống cự một trận, huống chi còn có Hồng Liên Lĩnh chủ biến thái kia.


Nhưng mà có một câu Cao Lâm nhưng là nói đúng, bình thường Đệ Nhất thành sẽ không để người đã đạt tới cảnh giới Võ Thánh dễ dàng ra khỏi thành, lee~lqđ  lần này Phong Tiêu Tiêu cũng là nỗ lực rất lớn mới chiếm được quyền hạn này, nếu lần này sau khi rời khỏi, lần sau có thể ra khỏi thành không biết còn đợi đến khi nào.


Bạch Trung Thiên cũng thật rối rắm, ông tuyệt sẽ không sợ cường giả Đệ Nhất thành, nhưng sợ liên lụy Cố Nhược Vân! Vạn nhất thực bởi vì ông nhất thời xúc động làm liên lụy đồ nhi bảo bối nhà mình, thì ông tất nhiên sẽ hối hận đã sống!
Cho nên, cuối cùng Bạch Trung Thiên nhịn xuống!


Chờ sau khi những người này đi rồi, ông sẽ tìm Hoàng trưởng lão tính sổ!


"Phong đại tiểu thư," Cao Lâm mỉm cười, quay đầu nhìn về phía khuôn mặt tuyệt mỹ của Phong Tiêu Tiêu kia, nói: "Nếu ta không có đoán sai, lúc này đây Phong tiểu thư rời đi Đệ Nhất thành, không chỉ là vì đan phương, còn có lý do khác."


Nếu chỉ là một cái đan phương mà nói, Phong Tiêu Tiêu không cần tự mình tiến đến, nàng ta chỉ cần phái Y Sư Phong Cốc tới là đủ rồi, bản thân không cần đi một chuyến.
Cho nên, lần này nàng ta tiến đến, còn có nhiệm vụ càng quan trọng hơn.


"Cao Tông chủ, không thể không nói, ngươi quả thật rất thông minh," Phong Tiêu Tiêu cười cười: "Ta rời đi Đệ Nhất thành, trừ bỏ đan phương ra còn có việc khác, chỉ là việc này không có quan hệ với Dược Tông các ngươi, ngươi không cần lo lắng."


Lúc này đây vì đạt được quyền hạn rời đi Đệ Nhất thành, nàng ta không biết đã mất bao nhiêu tâm sức! Mà làm như vậy, chỉ là vì đan phương sao? Kia khẳng định không phải!


Chính như lời Cao Lâm nói, nếu chỉ là vì đan phương, nàng ta thân là đại tiểu thư Phong Cốc, là không cần thiết tự mình tiến đến.


"Vậy Cao Lâm có thể cả gan hỏi một câu hay không, rốt cục Phong tiểu thư xuất hiện ở nơi này là vì chuyện gì? Nếu làm không rõ chân tướng mà nói, sợ rằng rất nhiều người đều sẽ không an tâm." Cho dù Cao Lâm sợ hãi thực lực của Phong Cốc, vẫn là hỏi ra nghi hoặc trong lòng.


Dù sao Phong Tiêu Tiêu tự mình tiến đến, chuyện này truyền ra ngoài, toàn bộ đại lục đều sẽ dâng lên một hồi bất an.
"Lớn mật!"
Sắc mặt Phong trưởng lão mạnh mẽ trầm xuống, con ngươi sắc bén nhìn về phía Cao Lâm: "Việc này không phải ngươi có thể hỏi đến, hỏi nhiều sẽ chịu khổ tai họa bất ngờ!"


"Phong trưởng lão," Phong Tiêu Tiêu phất tay, ngăn lại tiếng quát chói tai của Phong trưởng lão, chợt cặp mắt đẹp kia nhìn về phía Cao Lâm, trong mắt mỉm cười nói: "Chuyện này cũng không phải bí mật không thể nói gì, ta rời đi Đệ Nhất thành, là vì tìm người."
"Tìm người?"


Cao Lâm sửng sốt, nhưng mà nghe được lời giải thích của Phong Tiêu Tiêu, tâm cũng theo thả xuống.
"Không sai, tìm người."
Ánh mắt Phong Tiêu Tiêu sinh ra một trận hoảng hốt, cảm thấy có chút ảm đạm, tươi cười bên môi hàm chứa hương vị chua sót.


Chẳng lẽ nàng ta thật sự không đủ vĩ đại như vậy? Nếu không mà nói, vì sao trong mắt của nam nhân kia lại dung không được nàng ta? Càng hơn là, lqđ cho tới bây giờ cũng không liếc nhìn nàng ta một cái. Nhưng mà, yêu cầu của nàng ta cũng không cao, chỉ muốn hầu ở bên người của hắn mà thôi.


Chẳng sợ... Hắn cũng không yêu nàng.