Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 690: Nỗi Hận Của Vinh Hân (2)

Giờ phút này, trong lòng nàng sát ý ngút trời, nếu đây không phải là địa bàn của Tử Minh phủ, nàng đã sớm ra tay giết chết nữ nhân này!


Đại trưởng lão lại trầm mặc, hắn cũng không lo lắng Quỷ Y sẽ mưu hại chủ phủ đại nhân, bởi đúng như lời nàng ta nói, nếu nàng muốn ám hại ngài thì sẽ không thể rời khỏi Tử Minh phủ. Nhưng Vinh môn chủ cũng nói cũng không sai, nếu như bỏ lỡ thời gian chữa trị, dù có thể chuyển rời bệnh độc sang người khác, cũng khó mà cứu được ngài ấy.


Nghĩ đến đây, hắn đã đưa ra quyết định, nói:
- Chúng ta vẫn sẽ để Vinh môn chủ chữa trị cho chủ phủ đại nhân.
Phương pháp này, dù là rất tàn nhẫn, nhưng cũng là phương pháp an toàn nhất! Tuy họ phải hy sinh tính mạng của một người khác, nhưng có thể chữa khỏi hoàn toàn cho chủ phủ!


Vì an toàn của ngài ấy, chỉ có thể như thế!
Vinh Hân nở nụ cười, mang theo đắc ý, cười lạnh nhìn về phía khuôn mặt của Vệ Y Y.
Sư tỷ! Dù là mười mấy năm trước hay là bây giờ, ngươi vẫn không thể đấu lại ta!


Ngươi mãi mãi là kẻ thua cuộc, chỉ có thể sống dưới cái bóng của ta mà thôi!
- Không! Ta tin tưởng Quỷ Y.
Khuôn mặt nhỏ gầy của thiếu niên tràn ngập kiên định, đôi mắt sáng ngời, kiên quyết nói:
- Nói là tin tưởng Quỷ Y, nhưng thật ra, ta tin tưởng cửu gia gia hơn!
- Thiếu gia!


Sắc mặt đại trưởng lão hoàn toàn thay đổi:
- Nếu như chúng ta bỏ qua khoảng thời gian cứu người cuối cùng này, sẽ không còn cơ hội nữa! Con thật sự muốn để nàng cứu chủ phủ đại nhân?
- Đúng vậy!
Đôi mắt trong trẻo của thiếu niên nhìn lên, giọng nói mang theo kiên định:


- Hơn nữa, đây mới là cơ hội cuối cùng! Con không muốn đi hy sinh bất cứ ai để cứu cha con, cho nên, con thà nguyện ý để nàng chữa trị còn hơn! Đại gia gia, ngài hãy để Qủy Y tới chữa trị cho cha con đi.
- Không được!
Đại trưởng lão không chút suy nghĩ liền cự tuyệt, khuôn mặt gia nua tràn đầy nghiêm khắc:


- Thiếu gia, chúng ta không thể mạo hiểm mạng sống của chủ phủ đại nhân được.
- Nếu cha của con nghe thấy chúng ta bàn bạc như này, ngài ấy chắc chắn sẽ lựa chọn giống con.
Lông mi dài khẽ chớp, mắt còn giữ lại một chút nước mắt, thiếu niên kiên quyết nói:


- Đại gia gia, con là thiếu gia của Tử Minh phủ, là con trai duy nhất của chủ phủ, con đã quyết định, không ai được phép phản đối!


Giờ phút này, trên người thiếu niên vốn còn non nớt, trẻ tuổi bỗng hiện ra khí phách không cưỡng lại được, làm ánh mắt cửu trưởng lão khẽ hoảng hốt, giống như nhìn thấy chủ phủ đang đứng trước mắt ra lệnh cho bọn họ.


Không thể không nói, bây giờ tiểu thiếu gia đã có khí phách giống như chủ phủ đại nhân rồi!
Ai nói lương thiện thì không thể làm việc lớn? Chỉ cần bản thân kiên trì và có nguyên tắc, cuối cùng thiếu gia vẫn sẽ gánh vác được trách nhiệm to lớn của Tử Minh phủ..
- Quỷ Y


Thiếu niên quay đầu nhìn về phía Vệ Y Y, không hề chú ý tới khuôn mặt khó coi của đại trưởng lão, nói:
- Bây giờ sẽ không có ai ngăn cản cô nương, mong ngài hãy cứu cha ta.
Vệ Y Y gật đầu, chậm rãi đi tới chỗ nam tử đang nằm trên giường.
- Vệ Y Y.


Nhìn hành động của nàng ta, sát khí trong mắt Vinh Hân càng sâu:
- Hy vọng ngươi có thể chữa khỏi cho chủ phủ đại nhân, nếu không thì, tin ta đi, Tử Minh phủ sẽ không bỏ qua cho ngươi! Tất nhiên, dù y thuật của ngươi cao minh, cũng không thể chữa khỏi được cho ngài ấy với tình trạng hiện giờ!


Chiểu Trạch Chi Độc rất nguy hiểm, tất nhiên nếu có thể chữa trị khi vừa mới trúng độc là tốt nhất, nhưng bây giờ, tình trạng trúng độc của chủ phủ đại nhân bị kéo dài như vậy, đã độc phát ra toàn thân, tới giai đoạn cuối cùng rồi.


Cho nên, dù là đại la thần tiên tới cứu, cũng sẽ không thể giữ lại mạng sống cho ngài ấy!
Huống chi là Vệ Y Y?
Từ đầu đến cuối, Cố Nhược Vân đều không có nói chuyện, khóe miệng của nàng vẫn luôn nhếch lên, trong mắt lóe lên tia lạnh lẽo.


Không gặp nhau gần hai năm, nàng cũng muốn biết trình độ y thuật hiện giờ của Vệ Y Y như thế nào!
- Ngươi tới đây, cởi quần áo của ngài ấy ra cho ta.
Quỷ Y nhìn thiếu niên đứng phía sau, chỉ huy nói.